Bạn nhỏ Đường Dĩ Hi tiến đến vòng chung kết là điều đương nhiên, mà những bạn nhỏ bị loại cũng chỉ còn lại 8 bạn, sau lần này sẽ còn 4 bạn. Những ca khúc được cậu nhóc lựa chọn biểu diễn vừa thu hút sự chú ý của mọi người, vừa khiến mọi người thán phục. Cuối cùng, cậu đã được đứng trên sân khấu đêm chung kết.
Ngày hôm nay, Đường Tư Vũ cũng rất hồi hộp, tuy nhiên khi đứng trước mặt con trai, cô lại tỏ ra bình tĩnh cổ vũ khiến cậu nhóc có thể phát huy tốt năng lực của bản thân. Không cần phải đạt giải quán quân, nhưng mong rằng có thể dễ dàng ứng phó trong trận đấu ngày hôm nay. Sau vài trận đấu, nhân khí của cậu nhóc chỉ cao lên chứ không hề thấp, hơn nữa tiếng gào thét mong cậu được giải nhất cũng rất vang dội.
Tô Hi không yên tâm đi quay, ngày nào cũng cổ vũ cậu nhóc từ phía sau, cô không vắng mặt ở bất cứ một trận đấu nào. Tại trận chung kết, Đường Tư Vũ đã đưa cha đến xem trận đấu, Đường Hùng cũng nhận ra tài năng hơn người của cháu ngoại mình. Còn nhớ con gái ông năm ấy cũng có thiên phú về piano, sau khi được ông đưa đi bồi dưỡng liền tràn đầy hơi thở nghệ thuật.
Thu nhập của Đường Tư Vũ trong những năm vừa qua đều là nhờ tiền mà cô kiếm được sau mỗi buổi công diễn. Mặc dù không giàu có dư giả gì nhưng cũng đủ ăn đủ mặc.
Vậy mà giờ đây, con trai cô còn giỏi hơn cả cô rồi.
Đường Hùng vừa đến, hai mẹ con nhà Khưu Lâm cũng hiếu kỳ mua vé đến xem cùng. Tuy nhiên, trong lòng họ đến một chút vui sướng cũng không có, thay vào đó là cảm giác khó chịu, họ nghĩ rằng Đường Tư Vũ muốn lấy sự ưu tú của con trai cô để bù đắp cho những lỗi lầm mà cô đã gây ra, một lần nữa muốn lấy lại sự quý mến mà cha cô dành cho cô.
Vì thế, hai mẹ con họ mong lần trình diễn này của cậu nhóc sẽ thất bại, tốt nhất là đứng ở vị trí cuối cùng.
Lần này Tô Hi theo Đường Tư Vũ đi ra sau cánh gà an ủi cậu nhóc. Nhìn kỹ thì thấy hôm nay cậu nhóc mặc một chiếc áo đuôi tôm vừa vặn, tóc được chải sang một bên, lộ ra các đường nét góc cạnh một cách rõ ràng, ngũ quan cân đối, khuôn mặt nhỏ nhắn trông rất khôi ngô tuấn tú.
“Con nuôi của mẹ đẹp trai quá đi mất! Lại đây cho mẹ nuôi thơm một cái nào.” Tô Hi không nhịn được ôm cậu nhóc vào lòng, thơm một phát vào khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt ấy.
Đường Tư Vũ cũng rất vui vẻ, con trai cô ưu tú như vậy, người làm mẹ như cô thực sự cảm thấy rất tự hào.
“Con nuôi, con nói xem đêm nay con có thể đạt giải quán quân không?” Tô Hi truyền thêm tự tin.
“Có ạ.” Cậu nhóc tràn đầy tự tin. Cậu nhất định phải làm được vì chỉ khi giành được giải quán quân rồi thì cậu mới có thể thực hiện được ước mơ của mình. Quán quân đồng nghĩa với việc danh tiếng của cậu sẽ trở nên vang dội, nhiều người biết đến, khiến cho người đàn ông luôn giấu mặt kia chú ý tới cậu.
“Con thật là giỏi.” Tô Hi lại thơm thêm một phát nữa, nhìn Đường Tư Vũ nói “Tớ cũng muốn có một đứa!”
“Thế thì tìm một người đàn ông mà sinh đi.” Đường Tư Vũ nhìn cô ấy cười tít mắt.
“Cậu nghĩ dễ thế à! Phải tìm một người có gen tốt cơ! Cậu nhìn con trai cậu đi, thực sự là gen quá tốt ý.”
“Mẹ nuôi, chút nữa mẹ phải lên sân khấu tặng hoa cho con nhé!”
“Được, mẹ nuôi nhất định sẽ là người đầu tiên lên tặng hoa cho con sau khi màn trình diễn kết thúc.” Tối nay Tô Hi đến chính là để làm việc này mà.
Hiện nay danh tiếng trên mạng của cậu nhóc đã vượt qua cả cô rồi, cô đến cũng là để tăng thêm chút tiếng tăm.
Đường Tư Vũ nhếch mép cười, cúi xuống nhìn đứa con trai bé bỏng của mình “Cục cưng, mami không cần con phải đạt giải nhất, nhưng mami hy vọng con lên sân khấu cứ giữ phong thái như thường ngày, đừng quá căng thẳng nhưng cũng đừng thất bại nhé.”
“Dạ!” Cậu nhóc cảm nhận được sự bao dung và tình yêu thương của mami, trên khuôn mặt liền hiện ra một nụ cười.
Còn hơn mười phút nữa là cuộc thi chính thức bắt đầu.
Trong phòng khách của một căn biệt thự sang trọng nào đó, một cô bé 15 tuổi kéo chặt tay một cậu bé mười lăm tuổi nói: “Anh, nhanh lên nhanh lên, sắp bắt đầu rồi, chúng ta không được bỏ lỡ thời gian của trận chung kết.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook