Tổng Tài Ác Ma Đối Đầu Với Nữ Tiểu Thư Ngang Ngược
-
Chương 36: Quyết Định Cuối Cùng
1h sau...
Hạ Hy cùng Hắc Thiên,Đường Phong,Đình Nam ăn buổi trưa. Cả bốn người họ sải bước đi cùng nhau, vô tình bị phóng viên chụp lại. Lần đầu tiên 4 người với gia thế quyền quý đứng đầu cả nước lại đi cùng nhau đặt ra nhiểu câu hỏi cho hàng ngàn người.
Trong bàn ăn tại nhà hàng 5sao, sắc mặt Hắc Thiên ảm đạm ngồi đó, Đình Nam Đường Phong và Hạ Hy ngồi xung quanh đều là những người có thế lực trong bè cánh của anh, lúc này Đình Nam đều đang than thở về những chuyện vừa rồi.
- "Mọi người có nghĩ chúng ta sắp lên hot search rồi không?"
- "Tại sao?"-Đường Phong vẫn chưa hiểu mà ngây ngô hỏi lại
- "Hơ hơ,Phong cậu vẫn chưa nhận ra ở đây có sự hiện diện của ai à? Bình thường đi ba người thì đã bụng nổ rồi. Giờ có tiểu thư Thẩm đây thì... còn gì bằng nữa đúng không hahahaha" Đình Nam vừa nói vừa đưa mắt nhìn Hạ Hy.
Hắc Thiên,Hạ Hy,Đường Phong lắc đầu rồi cười trong bụng khi nghe Đình Nam giải thích.
Bọn họ gọi món sau đó vừa ăn vừa trò chuyện. Một cuộc hội thoại đầy sự ngượng ngạo, e ngại vì có thêm Hạ Hy nhưng rất nhanh họ đã làm quen được. Cười nói vui vẻ.
Nhưng... trong suốt quá trình ăn, Đình Nam và Đường Phong thì có đôi lúc ủ rủ bất lực khi nhìn thấy màn phát cơm đến từ vị trí của vị thiếu gia kiêm chủ tịch và ông trùm giới Mafia. Hắc Thiên gắp thức ăn bỏ vào bát Hạ Hy liên tục, đã thế đến miếng nước cũng đến tay anh. Tất tần tật mọi chuyện đều được Hắc Thiên tỉ mỉ và đây là lần đầu tiên trong 28 năm anh đối xử với một người phụ nữ như thế.
Được một lúc, Đình Nam chả chịu nổi nữa mà lên tiếng dằn mặt:
- "Này này, hai người có chịu để yên cho chúng tôi thưởng thức sơn hào hải vị không?"
- "Ý cậu là sao?"
- "Ờ...ờ thì cả hai tình tứ trước mặt hai người bọn tôi. Đã vậy hai người bọn tôi đang độc thân nữa chứ" -Đình Nam oan ức nũng nịu nói.
Nghe đến đấy,Hạ Hy bị sặc khi nghe Đình Nam nói,cô ngại ngùng.
Cái tình huống gì đây trời.
- "Được rồi mau ăn đi"Đường Phong ôn tồn
Ăn xong sau khi tạm biệt thì cả 4 người đường ai nấy về,nhà ai nấy ở.
Riêng Hạ Hy và Hắc Thiên về lại công ty.
.......
7h tối...
Hạ Hy chuẩn bị sửa soạn ra ngoài có hẹn với Rika. Hắc Thiên ngồi im lặng quan sát cô, từng cử chỉ hành động của cô đều nằm trong tầm mắt anh.
- "Em vẫn còn nhớ chứ?"
Hắc Thiên thấy Hạ Hy chuẩn bị đi thì lên tiếng nhắc nhỡ cô.
- "Ừm" Hạ Hy ừm nhẹ rồi ra ngoài tới điểm hẹn.
Tại nhà hàng KIPQUI...
Nhìn thấy Hạ Hy, Rika vui vẻ đưa tay lên ra dấu để Hạ Hy vó thể dễ dàng tìm ra.
- "Hạ Hy tớ ở đây"
Hạ Hy nhìn thấy thì nhanh chóng lại chỗ Rika.
- "Rika cậu tới lâu chưa?" -Hạ Hy ân cầm lịch sự hỏi.
- "Chưa tớ cũng vừa mới tới á,cậu mau ngồi xuống đi" -Rika tươi vui đáp.
- "Cậu ăn gì để tớ gọi món"Rika đưa menu cho Hạ Hy rồi hỏi.
- "Tớ ăn gì cũng được,cậu chọn đi mình kén chọn trong chuyện này lắm"
- "Vậy mình chọn món này nha" Cô vừa nói vừa chỉ tay vào menu.
- "Ừm hứm" -Hạ Hy
Trong lúc ăn,cả hai như từ hồi còn ở bên Paris vẫn vui vẻ trò chuyện, cả hai hiểu ý đối phương hợp ý nói chuyện quên cả ăn.
Được một lúc chần chừa thì Rika mới hỏi:
- "Hạ Hy, cậu ở bên cạnh Hắc Thiên bao lâu rồi"
Hạ Hy ngỡ ngàng với câu hỏi của Rika nhưng cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần rồi từ tốn trả lời:
- "Hmm tầm 3 tháng rồi đó"
- "Hả thật sao, cũng lâu rồi nhỉ. Vậy cậu biết gu của anh ấy như thế nào không?
Nghe đến đấy Hạ Hy ngập ngừng ấp úng chẳng biết trả lời sau cho thuận cả đôi bên.
- "Tớ không chắc nhưng phải là một người phụ nữ trưởng thành, mạnh mẽ"
- "Vậy cậu nghĩ tớ có một phần nào giống gu của anh ấy không?"-Rika hai tay chống cằm nhìn Hạ Hy.
"Rika à... À không mình không chắc nữa. Chỉ 3 tháng thì mình chẳng hiểu được anh ấy" Hạ Hy suy nghĩ định nói sự thật thì ngừng lại mà chuyển qua chuyện khác.
- "À tớ quên nói cậu, sắp tới bố tớ lên kế hoạch hợp tác lâu dài với L&M đó. Vậy là sắp tới tớ có cơ hội gặp Hắc Thiên rồi. hihi"-Rika tỏ ra vui sướng khi nhắc đến chuyện này
- "Thậy vậy sao vậy thì tốt quá rồi." Cô cười ngượng nhưng không hiểu sao có gì đó hụt hẫng.
Thực ra Rika vui sướng bao nhiêu thì Hạ Hy buồn bấy nhiêu. Cô không muốn Rika hụt hẫng vì chuyện này. Cô muốn nói sự thật lắm nhưng vẫn không đủ tự tị và can đảm.
Cả hai cùng lách sang chủ đề khác,cứ như vậy cho đến lúc ăn xong tạm biệt nhau rồi ra về.
Trên đường đi về,Hạ Hy mãi ngước mặt nhìn ra ngoài cửa kính của xe. Khuôn mặt cô lấp ló trong những ánh đèn đường. Nét buồn nhè nhẹ loáng thoáng trên gương mặt đằm thắm.
Cô ngồi suy nghĩ về chuyện sắp xảy ra và đang chuẩn bị câu trả lời cho Hắc Thiên. Câu trả lời này ngay từ đầu đã có đáp án nhưng mà cô vẫn muốn chắc chắn hơn.
Thoáng qua đã về đến nhà. Vóc dáng vạm vỡ đầy ưu tú quyền quý ngồi giữa căn biệt thự xoa hoa bấy người mơ ước. Chàng trai ngồi chờ đợi Hạ Hy về không ai khác là Hắc Thiên.
Hạ Hy bước vào,đứng phía sau tấm lưng của Hắc Thiên lấy tinh thần để nói.
- "Em nghĩ xong rồi chứ và chắc hẳn đã có đáp án"
- "..."
- "Em có..."
Hắc Thiên đứng dậy xoay người lại đối diện với Hạ Hy. Anh định hỏi nhưng lời nói chưa kịp hết thì bị Hạ Hy lên tiếng cắt ngang lời nói.
- "Hắc Thiên... E....em... yêu anh, yêu anh rất nhiều còn có những lúc yêu nhiều đến nổi chẳng nhận ra bản thân mà chỉ toàn thấy bóng hình anh."
Cô nói xong thì toàn thân run rẩy vì lời nói của tấm lòng trong thâm tâm sâu thẳm cuối cùng cũng được bộc lộ. Điều bây giờ là chờ xem cảm xúc và cảm nhận của Hắc Thiên.
Không ngoài mong đợi Hắc Thiên luôn tin vào trực giác của anh. Anh nhanh chóng đi tới ôm lấy Hạ Hy vui mừng mà ôm chặt rồi nói cảm ơn không ngừng.
- "Hạ Hy cảm ơn em, em biết sáng giờ tôi vẫn lo âu trong lòng thấp thỏm chờ đợi câu trả lời của em lắm không. Tôi cứ nghĩ em sẽ từ chối"
- "Anh dựa vào đâu mà có thể tưởng tượng ra đó chứ"
- "Dựa vào nét mặt của em đó tiểu bảo bối"
Hắc Thiên vui vẻ nhéo mũi cô yêu chiều rồi ôm lấy.
Còn Hạ Hy thả lỏng tay ra,cô không còn lúng túng hay run rẩy nữa. Cô thật sự hạnh phúc nhưng cũng có một chút buồn bã xen lẫn.
......................
A a a a a. A a a a a a a a a a. A a a a a a. Aâ a a a. Aâ a a a a. Aâ a a a. A a a a a. A a a a a. A a a a. Aâ a a a. Aâ a a. A a a a a. A a a a a a. Aâ a a a a a p pp p pp p p pp pp p p p p j h hh u o l l g t t yu k ko o i yy y u uu o o l e e ebwb 2 2. R e 2 2 r. Rrg y. 4b3 ưnd. G r e f. E 2 2 r t. Rr2 3. Tte 3 r t e 2. Ttr 2 2. 2 2 1 1 r. D d. D d d d d d. A a a a a q. Qqq q. 1 1 1. 1 r r r r r r. F g. Yyy y u i. D e e e s s. D f d ư. 2 3. T. T u. 77. ll p p pp p p p pp 0 0 0 00 0 0 0 00 0 0 00 0 0 00 0 00 0 0 0 0
...----------------...
Cảm xúc của mình tóm gọn trong những từ phía trên đó. Thật sự mình đang có rất nhiều ý tưởng cho tình huống này nhưng mình lại chọn cách giải quyết này. Hy vọng các độc giả đọc sẽ cảm thấy hợp với hoàn cảnh hơn nha. Còn rất nhiều drama trong câu chuyện phía sau đó.
À còn nữa mọi người đọc hãy ủng hộ mình để mình có dộng lực với????????
Hạ Hy cùng Hắc Thiên,Đường Phong,Đình Nam ăn buổi trưa. Cả bốn người họ sải bước đi cùng nhau, vô tình bị phóng viên chụp lại. Lần đầu tiên 4 người với gia thế quyền quý đứng đầu cả nước lại đi cùng nhau đặt ra nhiểu câu hỏi cho hàng ngàn người.
Trong bàn ăn tại nhà hàng 5sao, sắc mặt Hắc Thiên ảm đạm ngồi đó, Đình Nam Đường Phong và Hạ Hy ngồi xung quanh đều là những người có thế lực trong bè cánh của anh, lúc này Đình Nam đều đang than thở về những chuyện vừa rồi.
- "Mọi người có nghĩ chúng ta sắp lên hot search rồi không?"
- "Tại sao?"-Đường Phong vẫn chưa hiểu mà ngây ngô hỏi lại
- "Hơ hơ,Phong cậu vẫn chưa nhận ra ở đây có sự hiện diện của ai à? Bình thường đi ba người thì đã bụng nổ rồi. Giờ có tiểu thư Thẩm đây thì... còn gì bằng nữa đúng không hahahaha" Đình Nam vừa nói vừa đưa mắt nhìn Hạ Hy.
Hắc Thiên,Hạ Hy,Đường Phong lắc đầu rồi cười trong bụng khi nghe Đình Nam giải thích.
Bọn họ gọi món sau đó vừa ăn vừa trò chuyện. Một cuộc hội thoại đầy sự ngượng ngạo, e ngại vì có thêm Hạ Hy nhưng rất nhanh họ đã làm quen được. Cười nói vui vẻ.
Nhưng... trong suốt quá trình ăn, Đình Nam và Đường Phong thì có đôi lúc ủ rủ bất lực khi nhìn thấy màn phát cơm đến từ vị trí của vị thiếu gia kiêm chủ tịch và ông trùm giới Mafia. Hắc Thiên gắp thức ăn bỏ vào bát Hạ Hy liên tục, đã thế đến miếng nước cũng đến tay anh. Tất tần tật mọi chuyện đều được Hắc Thiên tỉ mỉ và đây là lần đầu tiên trong 28 năm anh đối xử với một người phụ nữ như thế.
Được một lúc, Đình Nam chả chịu nổi nữa mà lên tiếng dằn mặt:
- "Này này, hai người có chịu để yên cho chúng tôi thưởng thức sơn hào hải vị không?"
- "Ý cậu là sao?"
- "Ờ...ờ thì cả hai tình tứ trước mặt hai người bọn tôi. Đã vậy hai người bọn tôi đang độc thân nữa chứ" -Đình Nam oan ức nũng nịu nói.
Nghe đến đấy,Hạ Hy bị sặc khi nghe Đình Nam nói,cô ngại ngùng.
Cái tình huống gì đây trời.
- "Được rồi mau ăn đi"Đường Phong ôn tồn
Ăn xong sau khi tạm biệt thì cả 4 người đường ai nấy về,nhà ai nấy ở.
Riêng Hạ Hy và Hắc Thiên về lại công ty.
.......
7h tối...
Hạ Hy chuẩn bị sửa soạn ra ngoài có hẹn với Rika. Hắc Thiên ngồi im lặng quan sát cô, từng cử chỉ hành động của cô đều nằm trong tầm mắt anh.
- "Em vẫn còn nhớ chứ?"
Hắc Thiên thấy Hạ Hy chuẩn bị đi thì lên tiếng nhắc nhỡ cô.
- "Ừm" Hạ Hy ừm nhẹ rồi ra ngoài tới điểm hẹn.
Tại nhà hàng KIPQUI...
Nhìn thấy Hạ Hy, Rika vui vẻ đưa tay lên ra dấu để Hạ Hy vó thể dễ dàng tìm ra.
- "Hạ Hy tớ ở đây"
Hạ Hy nhìn thấy thì nhanh chóng lại chỗ Rika.
- "Rika cậu tới lâu chưa?" -Hạ Hy ân cầm lịch sự hỏi.
- "Chưa tớ cũng vừa mới tới á,cậu mau ngồi xuống đi" -Rika tươi vui đáp.
- "Cậu ăn gì để tớ gọi món"Rika đưa menu cho Hạ Hy rồi hỏi.
- "Tớ ăn gì cũng được,cậu chọn đi mình kén chọn trong chuyện này lắm"
- "Vậy mình chọn món này nha" Cô vừa nói vừa chỉ tay vào menu.
- "Ừm hứm" -Hạ Hy
Trong lúc ăn,cả hai như từ hồi còn ở bên Paris vẫn vui vẻ trò chuyện, cả hai hiểu ý đối phương hợp ý nói chuyện quên cả ăn.
Được một lúc chần chừa thì Rika mới hỏi:
- "Hạ Hy, cậu ở bên cạnh Hắc Thiên bao lâu rồi"
Hạ Hy ngỡ ngàng với câu hỏi của Rika nhưng cũng nhanh chóng lấy lại tinh thần rồi từ tốn trả lời:
- "Hmm tầm 3 tháng rồi đó"
- "Hả thật sao, cũng lâu rồi nhỉ. Vậy cậu biết gu của anh ấy như thế nào không?
Nghe đến đấy Hạ Hy ngập ngừng ấp úng chẳng biết trả lời sau cho thuận cả đôi bên.
- "Tớ không chắc nhưng phải là một người phụ nữ trưởng thành, mạnh mẽ"
- "Vậy cậu nghĩ tớ có một phần nào giống gu của anh ấy không?"-Rika hai tay chống cằm nhìn Hạ Hy.
"Rika à... À không mình không chắc nữa. Chỉ 3 tháng thì mình chẳng hiểu được anh ấy" Hạ Hy suy nghĩ định nói sự thật thì ngừng lại mà chuyển qua chuyện khác.
- "À tớ quên nói cậu, sắp tới bố tớ lên kế hoạch hợp tác lâu dài với L&M đó. Vậy là sắp tới tớ có cơ hội gặp Hắc Thiên rồi. hihi"-Rika tỏ ra vui sướng khi nhắc đến chuyện này
- "Thậy vậy sao vậy thì tốt quá rồi." Cô cười ngượng nhưng không hiểu sao có gì đó hụt hẫng.
Thực ra Rika vui sướng bao nhiêu thì Hạ Hy buồn bấy nhiêu. Cô không muốn Rika hụt hẫng vì chuyện này. Cô muốn nói sự thật lắm nhưng vẫn không đủ tự tị và can đảm.
Cả hai cùng lách sang chủ đề khác,cứ như vậy cho đến lúc ăn xong tạm biệt nhau rồi ra về.
Trên đường đi về,Hạ Hy mãi ngước mặt nhìn ra ngoài cửa kính của xe. Khuôn mặt cô lấp ló trong những ánh đèn đường. Nét buồn nhè nhẹ loáng thoáng trên gương mặt đằm thắm.
Cô ngồi suy nghĩ về chuyện sắp xảy ra và đang chuẩn bị câu trả lời cho Hắc Thiên. Câu trả lời này ngay từ đầu đã có đáp án nhưng mà cô vẫn muốn chắc chắn hơn.
Thoáng qua đã về đến nhà. Vóc dáng vạm vỡ đầy ưu tú quyền quý ngồi giữa căn biệt thự xoa hoa bấy người mơ ước. Chàng trai ngồi chờ đợi Hạ Hy về không ai khác là Hắc Thiên.
Hạ Hy bước vào,đứng phía sau tấm lưng của Hắc Thiên lấy tinh thần để nói.
- "Em nghĩ xong rồi chứ và chắc hẳn đã có đáp án"
- "..."
- "Em có..."
Hắc Thiên đứng dậy xoay người lại đối diện với Hạ Hy. Anh định hỏi nhưng lời nói chưa kịp hết thì bị Hạ Hy lên tiếng cắt ngang lời nói.
- "Hắc Thiên... E....em... yêu anh, yêu anh rất nhiều còn có những lúc yêu nhiều đến nổi chẳng nhận ra bản thân mà chỉ toàn thấy bóng hình anh."
Cô nói xong thì toàn thân run rẩy vì lời nói của tấm lòng trong thâm tâm sâu thẳm cuối cùng cũng được bộc lộ. Điều bây giờ là chờ xem cảm xúc và cảm nhận của Hắc Thiên.
Không ngoài mong đợi Hắc Thiên luôn tin vào trực giác của anh. Anh nhanh chóng đi tới ôm lấy Hạ Hy vui mừng mà ôm chặt rồi nói cảm ơn không ngừng.
- "Hạ Hy cảm ơn em, em biết sáng giờ tôi vẫn lo âu trong lòng thấp thỏm chờ đợi câu trả lời của em lắm không. Tôi cứ nghĩ em sẽ từ chối"
- "Anh dựa vào đâu mà có thể tưởng tượng ra đó chứ"
- "Dựa vào nét mặt của em đó tiểu bảo bối"
Hắc Thiên vui vẻ nhéo mũi cô yêu chiều rồi ôm lấy.
Còn Hạ Hy thả lỏng tay ra,cô không còn lúng túng hay run rẩy nữa. Cô thật sự hạnh phúc nhưng cũng có một chút buồn bã xen lẫn.
......................
A a a a a. A a a a a a a a a a. A a a a a a. Aâ a a a. Aâ a a a a. Aâ a a a. A a a a a. A a a a a. A a a a. Aâ a a a. Aâ a a. A a a a a. A a a a a a. Aâ a a a a a p pp p pp p p pp pp p p p p j h hh u o l l g t t yu k ko o i yy y u uu o o l e e ebwb 2 2. R e 2 2 r. Rrg y. 4b3 ưnd. G r e f. E 2 2 r t. Rr2 3. Tte 3 r t e 2. Ttr 2 2. 2 2 1 1 r. D d. D d d d d d. A a a a a q. Qqq q. 1 1 1. 1 r r r r r r. F g. Yyy y u i. D e e e s s. D f d ư. 2 3. T. T u. 77. ll p p pp p p p pp 0 0 0 00 0 0 0 00 0 0 00 0 0 00 0 00 0 0 0 0
...----------------...
Cảm xúc của mình tóm gọn trong những từ phía trên đó. Thật sự mình đang có rất nhiều ý tưởng cho tình huống này nhưng mình lại chọn cách giải quyết này. Hy vọng các độc giả đọc sẽ cảm thấy hợp với hoàn cảnh hơn nha. Còn rất nhiều drama trong câu chuyện phía sau đó.
À còn nữa mọi người đọc hãy ủng hộ mình để mình có dộng lực với????????
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook