“ Sao thế? Anh không thích em à?”, giọng nũng nịu cô nói vào tai của anh.
“ CÚT”.
Ánh mắt đó thật đáng sợ, cô nhanh chóng lùi chân lại và chạy ra khỏi phòng.
Ngay lập tức Chí Vỹ cũng bước vào: “ Ông chủ lại không thích sao? Kể từ khi ở Sydney đến nay cũng đã hơn một năm mà ông chủ vẫn không chạm vào người phụ nữ nào khác.

Lần sau tôi sẽ cố gắng tìm một người có hương thơm giống cô gái năm đó đem đến cho ông chủ”.
Anh đưa tay lên trả lời: “ Không cần, cậu đi ra ngoài đi”.
“ Vâng thưa ông chủ”, Chí Vỹ cúi đầu nghe theo, lập tức rời đi.
Bác Thần nhắm mắt cố gắng nhớ lại gương mặt của cô ấy năm đó nhưng căn phòng rất tối khiến anh không thể thấy được.

Những gì anh có chỉ là mùi hương trên thân thể, nó dễ chịu đến khó tả.

Mà người thứ hai có mùi hương này lại chính là Bội Sam.
Cơ thể dần trở nên mất kiểm soát, không hiểu vì sao khuôn mặt của Bội Sam cứ xuất hiện trong đầu anh.
Anh không chịu nổi việc cứ nghĩ về cô nên đã thay quần áo và lái xe đến thẳng nhà.

Chiếc xe tấp vào lề đường, một nơi khá tối, anh mở cửa xe bước ra đứng ở đầu xe ngước nhìn lên tầng trên còn bật đèn.
Đã giữa đêm rồi mà Bội Sam vẫn còn thức, cô đi ra ngoài ban công, đưa bàn tay nắm lấy sợi dây chuyền.
Ánh mắt cô hướng về phía bầu trời đêm, hy vọng rằng cô sẽ tìm được gia đình nhanh nhất có thể.
Ở phía dưới nhà anh nhìn thấy cô xuất hiện, đôi chân bắt đầu đứng thẳng lên một chút.

Trông cô có vẻ đang buồn chuyện gì đó, muốn đến bên cạnh trêu đùa cô một chút nhưng không thể.

Bởi anh biết cô đã có người bên cạnh, anh lấy tư cách gì đến nói chuyện với cô đây.
Bội Sam cũng không hề biết có sự xuất hiện của anh ở đây, trong tâm trí của cô hiện giờ chỉ nghĩ đến ba mẹ của mình.
....
Một buổi sáng đẹp trời, một chiếc xe mới tinh chạy đến trước cửa nhà của viện trưởng Tạ.

Người đàn ông bước xuống xe là La Tấn, với dáng vẻ lịch sự hơn mọi ngày.
La Tấn nhấc điện thoại lên báo cáo: “ Con đã đến nơi rồi đây”.
Lúc này Uyển Như từ trong nhà đi ra, đập thẳng vào mắt cô đầu tiên là chiếc xe sang trọng.
Nụ cười nhẹ trên môi cô, lần này thật sự cô sắp nắm được cả gia sản nhà anh rồi.
Từ nhỏ cả hai đều không ưa nhau, nhưng bây giờ vì lợi dụng nhau mà đều giả vờ vui vẻ.
La Tấn nhìn dáng vẻ thay đổi của cô mà ánh mắt lộ rõ sự hứng thú.

Anh ga lăng mở cửa: “ Mời người đẹp”.
Đáp lại hành động ga lăng đó, cô cười nhẹ với anh nhưng khi vừa đóng cửa xe lại, sắc mặt cô lập tức thay đổi thành khinh thường.
Anh đưa cô đến một nhà hàng phương Tây sang trọng, cả hai đi vào bàn đã đặt sẵn.
Trong phòng làm việc, Bác Thần đến xem xét tình hình kinh doanh của nhà hàng.

Đúng vậy, đây là nhà hàng mà anh mở ra.
Từ camera, anh thấy có sự xuất hiện của La Tấn và một cô gái.


Nhưng mà cô gái này là ai mà khiến La Tấn phải dè chừng và để ý từng chút đến vậy?
“ Cô gái này là ai?”
Chí Vỹ nhìn kỹ lại đáp: “ Thưa ông chủ! Cô gái bên cạnh La Tấn là Tạ Uyển Như, con gái út của viện trưởng Tạ mới du học về nước cách đây khoảng một tuần trước”.
Bác Thần phóng to camera lên nhìn rõ Uyển Đình cười nhếch môi: “ Thật đúng lúc”.
Ngay lập tức anh gọi điện thoại cho một người: “ Kỳ Nhã! Anh có một căn chung cư bỏ trống, em có thích không?”
“ Anh có việc gì cần em sao? Nói đi, Lý Kỳ Nhã em đây luôn trong tư thế sẵn sàng vì anh”, một cô gái xinh đẹp đang trong studio chụp hình.
Một lúc sau, Kỳ Nhã đến phòng làm việc của anh ở nhà hàng.
Cô vui vẻ: “ Em đến rồi ông chủ Hứa”.
Anh đưa cho cô xem hình phóng to của La Tấn nói: “ Đây là nhiệm vụ của em”.
Kỳ Nhã vừa thấy mặt đã nhận ra ngay: “ La Tấn, công tử làng chơi đây mà”.

Cô nở một nụ cười ẩn ý đáp: “ Được, anh cứ giao cho em”.
Bác Thần kéo ngăn tủ ra lấy chiếc chìa khóa đặt lên bàn: “ Xong việc thì nó là của em”.
Bàn đã được chuẩn bị sẵn cho Kỳ Nhã, đối diện với bàn ăn của La Tấn.

Cô tự tin đi đến ngồi vào chỗ của mình.
Sự xuất hiện của một cô gái xinh đẹp này khiến anh phải nhìn theo.
Vừa ngồi xuống ghế, Kỳ Nhã đã quay qua nhìn anh nở một nụ cười rồi dắt chéo chân, để lộ một đôi chân dài nuột nà.

La Tấn lúc này rạo rực trong người rồi, ánh mắt không rời khỏi ngắm nhìn thân hình nóng bỏng đó.
Thức ăn được mang lên, Uyển Đình chỉ muốn nhanh chóng ăn xong để kết thúc buổi hẹn này thật nhanh.

Cô thật sự cảm thấy chán ghét anh, vì nghe lời ba nên cô mới chấp nhận ngồi ở đây.
“ Em ăn nhiều vào nhé Uyển Đình”, anh lấy một miếng thịt đặt vào đĩa ăn của cô.
Cô mỉm cười nhẹ đáp lại: “ Cảm ơn anh!”.
Một chàng trai lạ mặt đi thẳng đến chỗ Kỳ Nhã mỉm cười: “ Xin hỏi cô có phải là Lý Kỳ Nhã, hot girl mạng nổi tiếng gần đây không ạ?”
Kỳ Nhã liếc mắt qua nhìn La Tấn một cái rồi mới đáp: “ Đúng vậy, tôi là Lý Kỳ Nhã”.
“ Tôi là fan của cô, ở ngoài cô còn đẹp hơn trong hình nữa.

Không biết tôi có thể chụp với cô vài tấm hình được không?”
Là một người chiều fan nên cô liền đồng ý: “ Đương nhiên là được”.
Lợi dụng tình huống này, cô chụp ảnh một cách quyến rũ, có chút đáng yêu cố tình để La Tấn thấy.
Trong phòng nhìn camera, Bác Thần cười nhếch môi nói: “ Căn chung cư có vẻ rất hợp với Kỳ Nhã”..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương