Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán
Chương 199: Tôi muốn dùng thời gian cả đời mà hành hạ cô

*

Vũ Vi kéo hai chân vô cảm, ngây ngốc chẳng có mục đích. . . . . .

"Vũ Vi?" Khương Dĩ Hằng che ở trước người Vũ Vi, nhìn thấy sắc mặt Vũ Vi tái nhợt, không khỏi cả kinh, "Vũ Vi, làm sao vậy? Phát sinh chuyện gì rồi hả?", vừa mới trong lúc vô tình hắn nhìn thấy Vũ Vi tiện chào hỏi Vũ Vi, ai biết thấy Vũ Vi một chút cũng không có phản ứng, hắn dừng xe lại, đuổi theo Vũ Vi, mới phát hiện, sắc mặt Vũ Vi cực kì khó coi.

Lúc này trong đầu Vũ Vi trống rỗng, nơi cánh tay đau đớn làm cho cô lấy lại tinh thần, cô quay đầu vừa thấy, là Khương Dĩ Hằng, cô giống như máy móc hướng Khương Dĩ Hằng lộ ra mỉm cười sáng rực, " Bác sĩ Khương." Sau đó trước mắt cô đen đi, hai chân mềm nhũn, ngất sỉu.

Khương Dĩ Hằng tiếp được thân thể Vũ Vi, ôm Vũ Vi thẳng đến bệnh viện mà đi.

******

Vũ Vi chậm rãi mở mắt ra, phát hiện chính mình đang ở trong bệnh viện, trong giây lát tâm trầm xuống.

Vốn cô cho rằng đó chỉ là một giấc mơ đáng sợ, hiện tại xem ra, kia không phải giấc mơ, Mạc Tử Hiên mà cô yêu thương phản bội cô.

"Vũ Vi, em đã tỉnh." Khương Dĩ Hằng đẩy cửa phòng bệnh ra, nhìn thấy Vũ Vi đã tỉnh tâm tình mới thả lỏng ra.

Vũ Vi nhìn thấy Khương Dĩ Hằng, cái mũi đau xót, nước mắt suýt nữa rớt xuống tới, Khương Dĩ Hằng giống như người thân của cô một dạng, nhìn thấy hắn, ủy khuất trong lòng cô liền trào lên trong lòng,làm cho cô nhịn không được muốn rơi lệ.

"Vũ Vi, rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì rồi hả?" Khương Dĩ Hằng đi đến trước giường bệnh, lo lắng nhìn Vũ Vi.

Vũ Vi dùng lực hít hít cái mũi, đem nước mắt bức về hốc mắt, cô lắc lắc đầu, "Tôi không sao, thật sự không có việc gì."

"Vũ Vi, mặc kệ phát sinh chuyện gì, đều phải bình tĩnh, trấn tĩnh, dù sao trong bụng cũng còn có em bé, em cần phải chăm sóc thân thể mình thật tốt biết chưa?" Khương Dĩ Hằng nhẹ nhàng mà vỗ vỗ bả vai Vũ Vi dặn dò.

Nghe được Khương Dĩ Hằng dặn dò, Vũ Vi chỉ là chua sót cười,em bé? Mạc Tử Hiên đã phản bội cô, bọn họ đời này không có khả năng cùng một chỗ , con cô sinh ra liền không có cha, mà cô không muốn con cô giống như mình không có cha, cho nên, cô quyết định, " Bác sĩ Khương, tôi muốn đem em bé trong bụng, xoá sạch." Cũng bởi vì con của Mạc Tử Hiên, nhìn đến con cô sẽ nhớ đến Mạc Tử Hiên, nghĩ đến Mạc Tử Hiên, lòng cô sẽ đau.

Khương Dĩ hằng không khỏi sửng sốt, theo phản xạ hỏi Vũ Vi, "Tại sao?"

Vũ Vi rũ mắt không nhìn Khương Dĩ Hằng, " Anh Khương, anh đừng hỏi." Cô không muốn cùng Khương Dĩ Hằng nói chuyện Mạc Tử Hiên phản bội cô.

Đây là lần đầu tiên Vũ Vi gọi hắn là anh Khương.

Khương Dĩ Hằng cảm giác trong lòng thật ấm áp, hắn gật gật đầu, bày tỏ hiểu Vũ Vi, "Anh sẽ không hỏi lại , nhưng là Vũ Vi, em phải biết rằng, thành tử cung của em so với người khác rất mỏng, nếu phá đi đứa bé này mà nói, chỉ sợ cả đời này em không còn có cơ hội mang thai nữa rồi."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương