Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu
-
Chương 8: Gặp lại tai họa đột ngột (3)
Trầm Lương Niên cười cười, nói: "Vừa lúc hôm nay là bữa tiệc sinh nhật của mẹ Lương tổng, cô ấy cũng tới, đúng lúc tôi mang cho các người nhìn một chút, chỉ là, tôi nói trước, da mặt cô ấy mỏng, các người đừng có làm cô ấy sợ."
"Nhìn anh xem như bảo bối, anh yên tâm, chúng tôi đảm bảo, hầu ạ cô ấy như cung kính tiên nữ."
Trầm Lương Niên sờ môi, cười nhẹ vừa nhìn Lương Thần nói: "Tôi đi nhận nhiệm vụ đưa cô ấy tới."
Trên mặt Lương Thần lộ vẻ lạnh nhạt, khẽ gật đầu, cũng không có nói chuyện, cả người có vẻ có chút không yên lòng, chuyện Trầm Lương Niên kết hôn với phụ nữ, một chút cũng không quan tâm.
.......
"Lương Niên, sau khi bữa tiệc tan, anh có thời gian không?" Cảnh Hảo Hảo nghĩ rằng, chuyện xảy ra một đêm kia, sớm hay muốn cũng phải nói, cô cùng Trầm Lương Niên tình cảm nhiều năm như vậy, cô không cần phải dấu diếm.
Cô rất muốn để việc ấy trong lòng, làm như chuyện ấy chưa từng phát sinh, nhưng che dấu như vậy, cô biết, cô che dấu không được, cô cũng không nghĩ lừa gạt Trầm Lương Niên.
"Có." Trầm Lương Niên nghĩ không muốn nói thêm, sau đó ôm lấy bả vai Cảnh Hảo Hảo, mang theo cô đi về phía đại sảnh của bữa tiệc, vừa nói: "Hảo Hảo, qua vài ngày nữa chính là sinh nhật 20 tuổi của em, anh đã đồng ý với em, chờ em 20 tuổi, anh liền cho em một danh phận, cho nên, hôm nay, anh liền mang em đi gặp vào người bạn tốt..."
Trầm Lương Niên vừa nói, vừa mang theo Cảnh Hảo Hảo rẽ vào chỗ ghế mềm phía trước.
"A, nhanh như vậy đã trở lại? Lương Niện, giới thiệu đi, xưng hô là gì?" Tòng Dung dẫn đầu lên tiếng.
Trầm Lương Niên ôm lấy thắt lưng của Cảnh Hảo Hảo, giọng nói dịu dàng nhẹ giọng giới thiệu với Cảnh Hảo Hảo: "Người vừa mới nói chuyện kia là Tòng Dung, cha của anh ta chính là Thị chính Pháp cục.
Nương theo lời giả thích của Trầm Lương Niên, Cảnh Hảo Hảo ngẩng đầu, nhìn vài người phía trước.
Người đàn ông tên Tòng Dung kia, có một đội mặt xếch, thoạt nhìn giống như con em nhà giàu ăn chơi phong lưu, bên người anh ta, là một người đàn ông hơi lớn tuổi chút, Trầm Lương Niên nói đó là người từng đứng đầu đạo diễn ở Bắc Kinh.
Cảnh Hảo Hảo gật đầu mỉm cười với hai người, rồi theo tầm mắt giới thiệu của Trầm Lương Niên, dừng ở người đàn ông ngồi đối diện kia.
Người đàn ông kia cuối đầu, đang nhìn di động, ngón tay ở trên màn hình không ngừng chuyển động, anh ta mặc một bộ quáo màu trắng cảm giác vô cùng tốt,, nhu hòa lạnh lùng kết hợp, ẩn ẩn lộ ra hơi thể cao quý đầy mê hoặc.
Cảnh Hảo Hảo tham gia vào vòng giải trí, mặc dù không có danh tiếng, nhưng cũng rất nhiều nam minh tinh theo đuổi, tự nhận đã gặp qua không ít mĩ nam, nhưng người trước mắt này, cô không cần nhìn đến khuôn mắt kia, chỉ cần nhìn đến dáng vẻ ngồi kia, đã làm cô có cảm giác được một trận kinh diễm.
"Hảo Hảo, tiếp theo là người hợp tác với bọn anh, là một hoàng đế ở thành phố Giang Sơn..."Trầm Lương Niên còn chưa giới thiệu xong, Lương Thần liền có lệ mà ngẩng đầu lên, gật đầu về phía Cảnh Hảo Hảo đang đứng, dáng vẻ xa cách mà lại hờ hững, cũng không liếc mắt nhìn Cảnh Hảo Hảo một cái, liền tiếp tục cuối xuống, tiếp tục nhìn di động của mình.
Vừa rồi động tác của anh ta có chút mau, Cảnh Hảo Hảo cũng không thấy rõ ràng gương mặt của anh, chính là thái độ lễ phép, nói: "Ngài khỏe...."
Bởi vì không nghe được tên họ, theo bản năng Cảnh Hảo Hảo nhìn về phía Trầm Lương Niên.
Giọng nói của phụ nữ, thật dịu dàng.
Lương Thần nghe vậy đứng lên, cảm giác có chút quen thuộc, nhưng lại không nghĩ được đã nghe ở nơi nào, cau mày một chút, liền tiếp tục ngẩng đầu lên, nhìn về phía Cảnh Hảo Hảo, tiếp theo liền nhìn thấy được khuôn mặt như một hoa sen bình thường quen thuộc, đập vào mắt anh.
Thì ra là cô...Ba ngày trước, ở khách sạn Tứ Quý là người phụ nữ này đột nhập vào phòng anh?
Trầm Lương Niên nhìn đến ánh mắt của Cảnh Hảo Hảo, lập tức tiếp lời: "Lương..."
Anh ta vừa nói được một chữ, Cảnh Hảo Hảo liền thầy rõ ràng khuôn mặt đã ngẩng đầu lên của Lương Thần. sau đó trong nháy mắt, cả người cô hóa đá –
"Nhìn anh xem như bảo bối, anh yên tâm, chúng tôi đảm bảo, hầu ạ cô ấy như cung kính tiên nữ."
Trầm Lương Niên sờ môi, cười nhẹ vừa nhìn Lương Thần nói: "Tôi đi nhận nhiệm vụ đưa cô ấy tới."
Trên mặt Lương Thần lộ vẻ lạnh nhạt, khẽ gật đầu, cũng không có nói chuyện, cả người có vẻ có chút không yên lòng, chuyện Trầm Lương Niên kết hôn với phụ nữ, một chút cũng không quan tâm.
.......
"Lương Niên, sau khi bữa tiệc tan, anh có thời gian không?" Cảnh Hảo Hảo nghĩ rằng, chuyện xảy ra một đêm kia, sớm hay muốn cũng phải nói, cô cùng Trầm Lương Niên tình cảm nhiều năm như vậy, cô không cần phải dấu diếm.
Cô rất muốn để việc ấy trong lòng, làm như chuyện ấy chưa từng phát sinh, nhưng che dấu như vậy, cô biết, cô che dấu không được, cô cũng không nghĩ lừa gạt Trầm Lương Niên.
"Có." Trầm Lương Niên nghĩ không muốn nói thêm, sau đó ôm lấy bả vai Cảnh Hảo Hảo, mang theo cô đi về phía đại sảnh của bữa tiệc, vừa nói: "Hảo Hảo, qua vài ngày nữa chính là sinh nhật 20 tuổi của em, anh đã đồng ý với em, chờ em 20 tuổi, anh liền cho em một danh phận, cho nên, hôm nay, anh liền mang em đi gặp vào người bạn tốt..."
Trầm Lương Niên vừa nói, vừa mang theo Cảnh Hảo Hảo rẽ vào chỗ ghế mềm phía trước.
"A, nhanh như vậy đã trở lại? Lương Niện, giới thiệu đi, xưng hô là gì?" Tòng Dung dẫn đầu lên tiếng.
Trầm Lương Niên ôm lấy thắt lưng của Cảnh Hảo Hảo, giọng nói dịu dàng nhẹ giọng giới thiệu với Cảnh Hảo Hảo: "Người vừa mới nói chuyện kia là Tòng Dung, cha của anh ta chính là Thị chính Pháp cục.
Nương theo lời giả thích của Trầm Lương Niên, Cảnh Hảo Hảo ngẩng đầu, nhìn vài người phía trước.
Người đàn ông tên Tòng Dung kia, có một đội mặt xếch, thoạt nhìn giống như con em nhà giàu ăn chơi phong lưu, bên người anh ta, là một người đàn ông hơi lớn tuổi chút, Trầm Lương Niên nói đó là người từng đứng đầu đạo diễn ở Bắc Kinh.
Cảnh Hảo Hảo gật đầu mỉm cười với hai người, rồi theo tầm mắt giới thiệu của Trầm Lương Niên, dừng ở người đàn ông ngồi đối diện kia.
Người đàn ông kia cuối đầu, đang nhìn di động, ngón tay ở trên màn hình không ngừng chuyển động, anh ta mặc một bộ quáo màu trắng cảm giác vô cùng tốt,, nhu hòa lạnh lùng kết hợp, ẩn ẩn lộ ra hơi thể cao quý đầy mê hoặc.
Cảnh Hảo Hảo tham gia vào vòng giải trí, mặc dù không có danh tiếng, nhưng cũng rất nhiều nam minh tinh theo đuổi, tự nhận đã gặp qua không ít mĩ nam, nhưng người trước mắt này, cô không cần nhìn đến khuôn mắt kia, chỉ cần nhìn đến dáng vẻ ngồi kia, đã làm cô có cảm giác được một trận kinh diễm.
"Hảo Hảo, tiếp theo là người hợp tác với bọn anh, là một hoàng đế ở thành phố Giang Sơn..."Trầm Lương Niên còn chưa giới thiệu xong, Lương Thần liền có lệ mà ngẩng đầu lên, gật đầu về phía Cảnh Hảo Hảo đang đứng, dáng vẻ xa cách mà lại hờ hững, cũng không liếc mắt nhìn Cảnh Hảo Hảo một cái, liền tiếp tục cuối xuống, tiếp tục nhìn di động của mình.
Vừa rồi động tác của anh ta có chút mau, Cảnh Hảo Hảo cũng không thấy rõ ràng gương mặt của anh, chính là thái độ lễ phép, nói: "Ngài khỏe...."
Bởi vì không nghe được tên họ, theo bản năng Cảnh Hảo Hảo nhìn về phía Trầm Lương Niên.
Giọng nói của phụ nữ, thật dịu dàng.
Lương Thần nghe vậy đứng lên, cảm giác có chút quen thuộc, nhưng lại không nghĩ được đã nghe ở nơi nào, cau mày một chút, liền tiếp tục ngẩng đầu lên, nhìn về phía Cảnh Hảo Hảo, tiếp theo liền nhìn thấy được khuôn mặt như một hoa sen bình thường quen thuộc, đập vào mắt anh.
Thì ra là cô...Ba ngày trước, ở khách sạn Tứ Quý là người phụ nữ này đột nhập vào phòng anh?
Trầm Lương Niên nhìn đến ánh mắt của Cảnh Hảo Hảo, lập tức tiếp lời: "Lương..."
Anh ta vừa nói được một chữ, Cảnh Hảo Hảo liền thầy rõ ràng khuôn mặt đã ngẩng đầu lên của Lương Thần. sau đó trong nháy mắt, cả người cô hóa đá –
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook