☆,45.

Editor: May

Lương Thần giống như là vừa mới biết là ai gọi điện thoại tới, âm điệu mang theo một chút bừng tỉnh đại ngộ nói:“Hóa ra là Hảo Hảo à, thế nào, em và Thẩm Lương Niên kia xử lý sạch sẽ mọi chuyện rồi chứ?”

Cảnh Hảo Hảo lại trầm mặc trong chốc lát, giọng nói cực kì nhỏ: “Đã xử lý sạch sẽ......”

Cách điện thoại, Lương Thần cũng có thể nghe ra một tầng đau thương từ trong giọng nói của Cảnh Hảo Hảo, luyến tiếc Thẩm Lương Niên như vậy sao? Nhất thời, sắc mặt Lương Thần lập tức liền âm trầm xuống, ngữ khí lạnh như băng liền mở miệng: “Hiện tại tôi phái tài xế đi đón em.”

Nói xong, cũng không chờ Cảnh Hảo Hảo có phản ứng, liền trực tiếp “cạch” cắt đứt điện thoại.

......

Cảnh Hảo Hảo nghe âm bận “Đô đô đô” trong điện thoại, chậm rãi thở ra một hơi, từ từ buông di động xuống.

Cô biết, khúc dạo đầu của tuồng vui tối nay, cô đã thành công lừa gạt được Lương Thần.

Cô cũng biết, ngữ điệu không tình nguyện và đau thương vừa rồi của mình đã chọc giận anh ta, nhưng mà...... cũng bởi vì như thế, anh ya mới có thể cảm thấy chân thật, không có hoài nghi, không phải ư?

......

Nửa tiếng sau, di động Cảnh Hảo Hảo vang lên, là một số điện thoại xa lạ, Cảnh Hảo Hảo dừng một chút, tiếp nghe, bên trong truyền đến giọng nói của một người đàn ông:“Cảnh tiểu thư?”

“Ngài là?”

“Thần thiếu gia bảo tôi tới tiếp cô, bây giờ đang ở ngay dưới lầu của cô.”

Cảnh Hảo Hảo “ừ” một tiếng, liền cúp điện thoại, cô nhìn xuống từ trước cửa sổ, phát hiện bên cạnh đèn đường ở ngã tư đường dưới lầu, dừng một chiếc xe màu đen, nháy hai đèn trước sau, chợt lóe chợt lóe phát ra ánh sáng màu đỏ.

Cảnh Hảo Hảo nuốt nuốt nước miếng, xoay người đi trở về phòng, cầm lấy túi của mình, liền đi xuống lầu.

......

Đón Cảnh Hảo Hảo là một người đàn ông trung niên, nhìn thấy cô xuống dưới, liền vội vàng xuống xe, hỏi một câu: “Cảnh tiểu thư?”, nhìn thấy Cảnh Hảo Hảo gật đầu, lập tức thay Cảnh Hảo Hảo mở cửa xe phía sau.

Cảnh Hảo Hảo khom người ngồi vào, tài xế liền đóng cửa xe thay cô, sau đó liền đi lên xe, khởi động xe.

Tốc độ xe lái rất vững vàng, dọc theo đường đi, tài xế cũng không có nói chuyện gì với Cảnh Hảo Hảo, chỉ hơn hai mươi phút, xe liền chạy đến biệt thự giữa sườn núi của Lương Thần.

Tài xế lái một đường vào sân biệt thự, vòng qua bể bơi rộng lớn trước cửa, cuối cùng dừng ở trước cửa chính biệt thự.

Tài xế không có tắt lửa liền xuống xe, vòng đến cửa xe phía sau, mở cửa xe ra cho Cảnh Hảo Hảo, nói:“Tôi chỉ đưa cô đến đây.”

Cho dù mấy ngày nay, Cảnh Hảo Hảo luôn làm chuẩn bị cho đêm cô gặp Lương Thần, nhưng cô vẫn có chút khẩn trương, cô hít sâu một hơi, sau đó mới thật cẩn thận mở hai chân ra, xuống xe.

Sau đó tài xế đóng cửa xe, không nói gì liền lên xe, sau đó khởi động xe liền rời đi.

Cảnh Hảo Hảo đứng ở trước cửa biệt thự hùng vĩ xa hoa một lúc, mới mở bước chân, đi đến trước cửa.

Cửa cũng không có khóa, cô chỉ nhẹ nhàng kéo một cái liền mở ra.

Cô còn chưa đi vào cửa trước, liền có một người hầu đi lên, đầu tiên là cười thân thiện với cô một tiếng, theo sau liền ngồi xổm người xuống, hầu hạ Cảnh Hảo Hảo thay đổi giày, sau đó dẫn Cảnh Hảo Hảo đi tới trước thang máy, nhấn thang máy thay Cảnh Hảo Hảo, chờ sau khi cửa thang máy mở ra, mới giơ tay lên, chỉ chỉ nơi lan can tầng hai đối diện cửa biệt thự, nói:“Thần thiếu gia chờ cô ở trong phòng kia.”

Cảnh Hảo Hảo gật gật đầu, muốn kéo môi cười thân thiện với người hầu này một chút, cuối cùng cũng không cười lên được, chỉ đi vào trong thang máy

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương