Tổng Giám Đốc Cặn Bã, Xin Anh Đừng Yêu Tôi
-
Chương 24: Tan nát con tim
Người nhà họ Từ đối xử với cô không tốt, anh cũng không muốn trả tiền thuốc men cho những người đã đối xử không tốt với cô (Lena: anh thương chị lắm mà :3 sao mấy chap sau a lại ngược chị vậy :’(. Doãn Văn: Kệ anh, m tọc mạch cái gì, đánh giờ*Mặt nguy hiểm* . Lena: *té*)
“Vậy tôi lên trước –“
“Khoan đã, Tiểu Nhan, tôi có chuyện muốn nói với cô –“ Hoắc Doãn Văn gọi cô!
Một chân cô vừa chạm xuống đất lại rụt lại. “Chuyện gì thế?” Không biết tại sao khi cô chuẩn bị xuống xe, trong lòng có chút mất mát. Khi nghe anh gọi cô, lòng cô trong nháy mắt cảm thấy rất vui vẻ!
Chính tại thời điểm anh đang chuẩn bị nói, tiếng chuông điện thoại chợt vang lên.
“Thật xin lỗi, tôi nhận điện thoại đã!” Nói xong anh đưa điện thoại lên tai. “Ừ, bây giờ đang ở bên ngoài….Sao bây giờ mới nói cho anh biết phải mổ ruột thừa? Hiện tại thế nào…Ừ….Vậy thì tốt, ừ, nghỉ ngơi cho thật tốt, bái bai –“
“Bạn của anh ngã bệnh sao?” Khi anh ngắt điện thoại, cô quan tâm hỏi thăm!
“Ừ!” Hoắc Doãn Văn gật đầu, nhẹ nhàng gõ gõ mấy cái lên tay lái, nhìn cô tinh nghịch nháy mắt bổ sung. “Là bạn gái tôi!”
Như Y bỗng nhiên cảm thấy tim mình trầm xuống, đầu giống như bị gõ cho một gậy thật đau, có chút mê man.
Bạn gái?
Anh ta có bạn gái?
Đúng nha, đường đường là tổng giám đốc của một tập đoàn lớn, lại còn trẻ tuổi đẹp trai, làm sao mà không có bạn gái cho được?
“Bạn gái anh phẫu thuật ruột thừa sao? Vậy sao anh không nhanh đến bệnh viên đi, tôi xuống xe ngay đây!” Lúc này cô không nghe ra được âm thanh của mình, không nhìn thấy được vẻ mặt của mình, chỉ cảm thấy tâm thật lạnh, trong lòng hỗn loạn.
“Bạn gái tôi ở Anh quốc, tôi không đi!” Anh nói
“A!” Thì ra bạn gái anh ở nước ngoài! “Thế sao anh lại ở Trung Quốc mà bạn gái lại ở nước ngoài vậy?”
”Cô ấy đang đi học, bây giờ đang học lên nghiêm cứu sinh rồi!”
“Ô….thật là trùng hợp nha, tôi có một người chú cũng có bạn gái đi học ở Anh quốc nha, hơn nữa cũng đang học nghiên cứu sinh!” Lúc này cô cảm thấy toàn thân từng tế bào đang dần tê dại, trong lòng không khống chế được có chút run rẩy.
Thật trùng hợp, cũng là học nghiên cứu sinh ở Anh quốc! Thì ra bây giờ nghiên cứu sinh có nhiều như vậy, nhưng mà thật đang tiếc cô chỉ là một sinh viên chưa tốt nghiệp! “Hoắc tổng, tôi lên trước đây, lần nữa cảm ơn anh đã mời tôi!”
KHông hề nói gặp lại, cũng không muốn nghe anh nói, Như Y giống như đang trốn chạy ra khỏi xe anh, đi nhanh vào cổng tòa nhà.
Hoắc Doãn Văn trầm mặc ngồi trong xe nhìn theo bóng lưng cô đang dần biến mất, nhìn cho đến khi ánh đèn ở từng lầu sáng lên cho đến khi thấy anh đèn ở tầng sáu sáng lên, một lát sau lại tắt, anh mới mở khóa lái xe biến mất trong màn đêm –“
Vội vàng chạy đến tầng 6, Như Y mở cửa phòng, dựa vào cửa nặng nề thở dốc, đưa tay vuốt nhẹ lồng ngực đang nhảy loạn của mình!
Gặp quỷ, thật sự là gặp quỷ! Anh ta có bạn gái thì liên quan gì đến cô cơ chứ? Tại sao cô lại cảm thấy mất mác?
Cô và anh ta chính là không có quan hệ gì hết. Mặc dù cô và anh ta có mấy lần vô tình gặp gỡ, ăn cơm với nhau hai cần, nhưng như vậy cũng không nói lên được điều gì!
Cô căn bản không hề có lý do gì để cảm thấy mất mát cả a!
Nhan Như Y dùng sức gõ đầu mình một cái để cho mình sớm tỉnh táo lại!
“Này, trời đã khuya, cô không đi vào còn đứng ở cửa mà hù dọa mọi người làm gì?!” Bạn cùng phòng của Như Y, Kha Văn vừa mới tắm xong đi ra ngoài, sợ hết hồn hô!
“Vậy tôi lên trước –“
“Khoan đã, Tiểu Nhan, tôi có chuyện muốn nói với cô –“ Hoắc Doãn Văn gọi cô!
Một chân cô vừa chạm xuống đất lại rụt lại. “Chuyện gì thế?” Không biết tại sao khi cô chuẩn bị xuống xe, trong lòng có chút mất mát. Khi nghe anh gọi cô, lòng cô trong nháy mắt cảm thấy rất vui vẻ!
Chính tại thời điểm anh đang chuẩn bị nói, tiếng chuông điện thoại chợt vang lên.
“Thật xin lỗi, tôi nhận điện thoại đã!” Nói xong anh đưa điện thoại lên tai. “Ừ, bây giờ đang ở bên ngoài….Sao bây giờ mới nói cho anh biết phải mổ ruột thừa? Hiện tại thế nào…Ừ….Vậy thì tốt, ừ, nghỉ ngơi cho thật tốt, bái bai –“
“Bạn của anh ngã bệnh sao?” Khi anh ngắt điện thoại, cô quan tâm hỏi thăm!
“Ừ!” Hoắc Doãn Văn gật đầu, nhẹ nhàng gõ gõ mấy cái lên tay lái, nhìn cô tinh nghịch nháy mắt bổ sung. “Là bạn gái tôi!”
Như Y bỗng nhiên cảm thấy tim mình trầm xuống, đầu giống như bị gõ cho một gậy thật đau, có chút mê man.
Bạn gái?
Anh ta có bạn gái?
Đúng nha, đường đường là tổng giám đốc của một tập đoàn lớn, lại còn trẻ tuổi đẹp trai, làm sao mà không có bạn gái cho được?
“Bạn gái anh phẫu thuật ruột thừa sao? Vậy sao anh không nhanh đến bệnh viên đi, tôi xuống xe ngay đây!” Lúc này cô không nghe ra được âm thanh của mình, không nhìn thấy được vẻ mặt của mình, chỉ cảm thấy tâm thật lạnh, trong lòng hỗn loạn.
“Bạn gái tôi ở Anh quốc, tôi không đi!” Anh nói
“A!” Thì ra bạn gái anh ở nước ngoài! “Thế sao anh lại ở Trung Quốc mà bạn gái lại ở nước ngoài vậy?”
”Cô ấy đang đi học, bây giờ đang học lên nghiêm cứu sinh rồi!”
“Ô….thật là trùng hợp nha, tôi có một người chú cũng có bạn gái đi học ở Anh quốc nha, hơn nữa cũng đang học nghiên cứu sinh!” Lúc này cô cảm thấy toàn thân từng tế bào đang dần tê dại, trong lòng không khống chế được có chút run rẩy.
Thật trùng hợp, cũng là học nghiên cứu sinh ở Anh quốc! Thì ra bây giờ nghiên cứu sinh có nhiều như vậy, nhưng mà thật đang tiếc cô chỉ là một sinh viên chưa tốt nghiệp! “Hoắc tổng, tôi lên trước đây, lần nữa cảm ơn anh đã mời tôi!”
KHông hề nói gặp lại, cũng không muốn nghe anh nói, Như Y giống như đang trốn chạy ra khỏi xe anh, đi nhanh vào cổng tòa nhà.
Hoắc Doãn Văn trầm mặc ngồi trong xe nhìn theo bóng lưng cô đang dần biến mất, nhìn cho đến khi ánh đèn ở từng lầu sáng lên cho đến khi thấy anh đèn ở tầng sáu sáng lên, một lát sau lại tắt, anh mới mở khóa lái xe biến mất trong màn đêm –“
Vội vàng chạy đến tầng 6, Như Y mở cửa phòng, dựa vào cửa nặng nề thở dốc, đưa tay vuốt nhẹ lồng ngực đang nhảy loạn của mình!
Gặp quỷ, thật sự là gặp quỷ! Anh ta có bạn gái thì liên quan gì đến cô cơ chứ? Tại sao cô lại cảm thấy mất mác?
Cô và anh ta chính là không có quan hệ gì hết. Mặc dù cô và anh ta có mấy lần vô tình gặp gỡ, ăn cơm với nhau hai cần, nhưng như vậy cũng không nói lên được điều gì!
Cô căn bản không hề có lý do gì để cảm thấy mất mát cả a!
Nhan Như Y dùng sức gõ đầu mình một cái để cho mình sớm tỉnh táo lại!
“Này, trời đã khuya, cô không đi vào còn đứng ở cửa mà hù dọa mọi người làm gì?!” Bạn cùng phòng của Như Y, Kha Văn vừa mới tắm xong đi ra ngoài, sợ hết hồn hô!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook