Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư
-
Chương 524: Ngoại truyện: Hao hết tâm tư để hành hạ
Bởi vì tất cả mọi người đều là đồng nghiệp, hơn nữa Tưởng Vũ Hàng và hai vị quản lý cao cấp trong đài truyền hình cũng có ý muốn ăn chung, nên đài trưởng Cao đưa ra lời đề nghị cả năm người cùng ngồi chung một bàn cùng ăn!
Lúc đầu chỉ là ba người đàn ông cùng nhau dùng cơm thì cũng sẽ không có ý tứ gì, nhưng khi có người đẹp ăn cùng, là đàn ông đều sẽ không bỏ qua!
Đài trưởng Cao bưng ly rượu lên, mở miệng nói: "Có hai người đẹp nhận lời tham gia cùng ăn, tôi đây thật vui vẻ, bữa cơm này mới thật sự có chút ý nghĩa...” Khi nói chuyện, ánh mắt mê đắm của đài trưởng Cao như lượn vòng vây quanh Quan Tĩnh!
Đài trưởng Cao vốn dĩ có tiếng là Lão Sắc Quỷ, khi uống rượu thấy người đẹp thường hay có chuyện quá mức! Mà lúc này ánh mắt ghê tởm của hắn không chút che giấu, dừng lại, gắn chặt ở trên ngực Quan Tĩnh. Giống như muốn xé rách quần áo của cô, móc hết những gì ở bên trong ra, dường như bắt đầu hôn hít!
" Đài trưởng Cao, trên mắt của anh có một cục gỉ mắt kìa, sắp rơi vào trong mắt rồi!" Vũ Nghê chỉ vào mắt anh ta nói.
Có gỉ mắt sao?Đài trưởng Cao có chút xấu hổ, nhanh chóng sờ lên hai mắt của mình, quả nhiên đụng đến một cục gỉ mắt quái gở nho nhỏ, cứng rắn. Sau đó, hắn vội vã nói như muốn giải thích: "Ai chà, gần đây công việc bận rộn, suốt mấy đêm liền đến ngủ cũng không ngon giấc nữa !"
"Cho nên buổi sáng khi thức dậy mới quên rửa mặt sao?" Thái độ nghe chuyện của Vũ Nghê rất nghiêm cẩn, lại cũng rất nghiêm cẩn hỏi lại anh ta!
"A!... Sao lại không rửa mặt ... đương nhiên là tôi có rửa mặt chứ... Hừm! Cô nhóc này...!" Đài trưởng Cao bị nói đến mặt đỏ bừng, quẫn đến độ không thể không thu hồi lại ánh mắt phong lưu của mình!
"Nhưng mà, anh rửa mặt thế nào mà trên mặt lại không được sạch sẽ như thế?" Vũ Nghê tiếp tục tổn hại anh ta, hoàn toàn không chú ý đến thân phận anh ta là đài trưởng. Được rồi, giờ phút này đúng là cô đã có chút lợi dụng Tưởng Vũ Hàng! Cô biết chính mình đang nói móc, đài trưởng Cao cũng chỉ có thể chịu nhịn!
Đài trưởng Từ nãy giờ vẫn ngồi bên cạnh, giờ phút này mới ra mặt hoà giải."Ha ha, lão Cao này, đương nhiên cậu không đấu lại được với hai vị tiểu thư ngồi đối diện đâu, đừng quên xuất thân của các cô ấy là gì nhé! So chiêu với hai cô ấy, cậu chỉ có thể chiếm phần thiệt thòi mà thôi!"
Vũ Nghê nhún vai, thừa nhận, cô chính là muốn làm tổn hại hắn!
Có đài trưởng Từ cho bậc thềm, đài trưởng Cao nhanh chóng thuận tiện bước xuống."Ai, chẳng có cách nào, ai bảo chủ biên Vũ Nghê là bạn gái của đại tổng giám đốc chúng ta cơ chứ?"
Vũ Nghê nhìn về phía Tưởng Vũ Hàng, hi vọng anh có thể ra mặt nói rõ."Kỳ thực, chúng tôi... "
Quan Tĩnh cũng nhìn về phía Tưởng Vũ Hàng ở phía đối diện, muốn biết giờ phút này anh xử lý thế nào. Không phải là cô muốn nghe thấy Tưởng Vũ Hàng thừa nhận việc anh đã chia tay với Vũ Nghê ở trước mặt các quản lý cấp cao ở MBS, nhưng ít nhất anh cũng phải cho cô một ánh mắt an ủi mới đúng!
Dù sao, hiện giờ cô đã là bạn gái của anh, hơn nữa lại còn là do anh đã chủ động đề xuất!
Cô nhìn anh thật sâu, nhưng mà ánh mắt lạnh lùng của anh lại xoay chuyển nhìn về bên kia.
"Ha ha, Vũ Nghê không chỉ là chủ biên ưu tú nhất, hơn nữa cũng là người phụ nữ quan trọng nhất trong cuộc sống của tôi đấy! Khà khà, nếu như giờ phút này lời nói của cô ấy khiến cho hai vị bị uất ức, tôi đây cũng xin hai vị đại xá cho!" Lời nói vô cùng đơn giản đã dễ dàng bỏ qua một bên quan hệ của anh với Quan Tĩnh, nhưng lại tàn nhẫn khi anh tuyên bố với mọi người, ai mới là người yêu của anh!
Trái tim Quan Tĩnh giống hộp gia vị bị đổ nghiêng, ngũ vị lẫn lộn vào nhau! (ngũ vị: chỉ các vị ngọt, chua, cay, đắng, mặn)
Ngày trước nếu như đối mặt với loại tình huống này, cô vẫn có khả năng đối đáp lại với anh một cách mỉa mai, để cho người khác cho rằng hai người bọn họ đang đấu võ mồm. Nhưng lúc này đây, cô thật sự không còn sức để nói lại bất kỳ điều gì nữa rồi ! Kỳ thực điều cô muốn cũng không nhiều lắm, chỉ cần trong lúc này anh có thể cho cô một ánh mắt rõ ràng là tốt rồi!
"Ai ôi, tôi đúng là sợ các người rồi, lão Từ, chúng ta đổi vị trí đi, Có lẽ tôi nên ngồi cạnh người đẹp Tĩnh của chúng ta sẽ hay hơn!" Đài trưởng Cao lại theo gậy bò lên trên, hắn rất biết cách nắm chặt lấy toàn bộ thời cơ để có thể đến gần người đẹp mà chiếm tiện nghi!
Tiếp đó, trong thời gian cao đàm khoát luận (bàn luận viển vông) đài trưởng Cao lại như có như không, đưa tay sờ mó bàn tay nhỏ bé của Quan Tĩnh hay sờ mó nơi cánh tay. Bàn tay kia thò ở dưới bàn làm bộ như lơ đãng đụng phải đùi Quan Tĩnh, hắn còn làm ra vẻ không chú ý, mặc dù ai cũng có thể nhìn thấy hắn đang chấm mút, chiếm tiện nghi!
Nếu như trước đây, Quan Tĩnh nhất định sẽ làm cho gã đàn ông bỉ ổi này không thể xuống đài được, nhưng lúc này, trong lòng cô vẫn đang có chút chờ đợi!
Cô là bạn gái của anh kia mà, sao anh lại có thể chấp nhận được cảnh nhìn thấy cô bị người khác sờ loạn chiếm tiện nghi?
Nhưng theo thời gian tí tách trôi qua, lòng của cô cũng rơi dần dần vào trong vực sâu!
Anh đúng là không yêu thương gì cô rồi, với cô, ngay một chút ham muốn chiếm hữu cũng đều không có, thì làm sao có thể yêu đây?
Mà sắc mặt của Tưởng Vũ Hàng cũng càng ngày càng nổi lên màu đen, càng ngày càng thối. Đáng chết, đồ đàn bà quỷ kế đa đoan kia, nhất định cô ta đã nói bên tai Vũ Nghê toàn thứ tà thuyết mê hoặc người khác. Đồ đàn bà chết tiệt, vậy mà lại cam tâm tình nguyện để cho lão già kia chiếm tiện nghi ...
Lúc đầu chỉ là ba người đàn ông cùng nhau dùng cơm thì cũng sẽ không có ý tứ gì, nhưng khi có người đẹp ăn cùng, là đàn ông đều sẽ không bỏ qua!
Đài trưởng Cao bưng ly rượu lên, mở miệng nói: "Có hai người đẹp nhận lời tham gia cùng ăn, tôi đây thật vui vẻ, bữa cơm này mới thật sự có chút ý nghĩa...” Khi nói chuyện, ánh mắt mê đắm của đài trưởng Cao như lượn vòng vây quanh Quan Tĩnh!
Đài trưởng Cao vốn dĩ có tiếng là Lão Sắc Quỷ, khi uống rượu thấy người đẹp thường hay có chuyện quá mức! Mà lúc này ánh mắt ghê tởm của hắn không chút che giấu, dừng lại, gắn chặt ở trên ngực Quan Tĩnh. Giống như muốn xé rách quần áo của cô, móc hết những gì ở bên trong ra, dường như bắt đầu hôn hít!
" Đài trưởng Cao, trên mắt của anh có một cục gỉ mắt kìa, sắp rơi vào trong mắt rồi!" Vũ Nghê chỉ vào mắt anh ta nói.
Có gỉ mắt sao?Đài trưởng Cao có chút xấu hổ, nhanh chóng sờ lên hai mắt của mình, quả nhiên đụng đến một cục gỉ mắt quái gở nho nhỏ, cứng rắn. Sau đó, hắn vội vã nói như muốn giải thích: "Ai chà, gần đây công việc bận rộn, suốt mấy đêm liền đến ngủ cũng không ngon giấc nữa !"
"Cho nên buổi sáng khi thức dậy mới quên rửa mặt sao?" Thái độ nghe chuyện của Vũ Nghê rất nghiêm cẩn, lại cũng rất nghiêm cẩn hỏi lại anh ta!
"A!... Sao lại không rửa mặt ... đương nhiên là tôi có rửa mặt chứ... Hừm! Cô nhóc này...!" Đài trưởng Cao bị nói đến mặt đỏ bừng, quẫn đến độ không thể không thu hồi lại ánh mắt phong lưu của mình!
"Nhưng mà, anh rửa mặt thế nào mà trên mặt lại không được sạch sẽ như thế?" Vũ Nghê tiếp tục tổn hại anh ta, hoàn toàn không chú ý đến thân phận anh ta là đài trưởng. Được rồi, giờ phút này đúng là cô đã có chút lợi dụng Tưởng Vũ Hàng! Cô biết chính mình đang nói móc, đài trưởng Cao cũng chỉ có thể chịu nhịn!
Đài trưởng Từ nãy giờ vẫn ngồi bên cạnh, giờ phút này mới ra mặt hoà giải."Ha ha, lão Cao này, đương nhiên cậu không đấu lại được với hai vị tiểu thư ngồi đối diện đâu, đừng quên xuất thân của các cô ấy là gì nhé! So chiêu với hai cô ấy, cậu chỉ có thể chiếm phần thiệt thòi mà thôi!"
Vũ Nghê nhún vai, thừa nhận, cô chính là muốn làm tổn hại hắn!
Có đài trưởng Từ cho bậc thềm, đài trưởng Cao nhanh chóng thuận tiện bước xuống."Ai, chẳng có cách nào, ai bảo chủ biên Vũ Nghê là bạn gái của đại tổng giám đốc chúng ta cơ chứ?"
Vũ Nghê nhìn về phía Tưởng Vũ Hàng, hi vọng anh có thể ra mặt nói rõ."Kỳ thực, chúng tôi... "
Quan Tĩnh cũng nhìn về phía Tưởng Vũ Hàng ở phía đối diện, muốn biết giờ phút này anh xử lý thế nào. Không phải là cô muốn nghe thấy Tưởng Vũ Hàng thừa nhận việc anh đã chia tay với Vũ Nghê ở trước mặt các quản lý cấp cao ở MBS, nhưng ít nhất anh cũng phải cho cô một ánh mắt an ủi mới đúng!
Dù sao, hiện giờ cô đã là bạn gái của anh, hơn nữa lại còn là do anh đã chủ động đề xuất!
Cô nhìn anh thật sâu, nhưng mà ánh mắt lạnh lùng của anh lại xoay chuyển nhìn về bên kia.
"Ha ha, Vũ Nghê không chỉ là chủ biên ưu tú nhất, hơn nữa cũng là người phụ nữ quan trọng nhất trong cuộc sống của tôi đấy! Khà khà, nếu như giờ phút này lời nói của cô ấy khiến cho hai vị bị uất ức, tôi đây cũng xin hai vị đại xá cho!" Lời nói vô cùng đơn giản đã dễ dàng bỏ qua một bên quan hệ của anh với Quan Tĩnh, nhưng lại tàn nhẫn khi anh tuyên bố với mọi người, ai mới là người yêu của anh!
Trái tim Quan Tĩnh giống hộp gia vị bị đổ nghiêng, ngũ vị lẫn lộn vào nhau! (ngũ vị: chỉ các vị ngọt, chua, cay, đắng, mặn)
Ngày trước nếu như đối mặt với loại tình huống này, cô vẫn có khả năng đối đáp lại với anh một cách mỉa mai, để cho người khác cho rằng hai người bọn họ đang đấu võ mồm. Nhưng lúc này đây, cô thật sự không còn sức để nói lại bất kỳ điều gì nữa rồi ! Kỳ thực điều cô muốn cũng không nhiều lắm, chỉ cần trong lúc này anh có thể cho cô một ánh mắt rõ ràng là tốt rồi!
"Ai ôi, tôi đúng là sợ các người rồi, lão Từ, chúng ta đổi vị trí đi, Có lẽ tôi nên ngồi cạnh người đẹp Tĩnh của chúng ta sẽ hay hơn!" Đài trưởng Cao lại theo gậy bò lên trên, hắn rất biết cách nắm chặt lấy toàn bộ thời cơ để có thể đến gần người đẹp mà chiếm tiện nghi!
Tiếp đó, trong thời gian cao đàm khoát luận (bàn luận viển vông) đài trưởng Cao lại như có như không, đưa tay sờ mó bàn tay nhỏ bé của Quan Tĩnh hay sờ mó nơi cánh tay. Bàn tay kia thò ở dưới bàn làm bộ như lơ đãng đụng phải đùi Quan Tĩnh, hắn còn làm ra vẻ không chú ý, mặc dù ai cũng có thể nhìn thấy hắn đang chấm mút, chiếm tiện nghi!
Nếu như trước đây, Quan Tĩnh nhất định sẽ làm cho gã đàn ông bỉ ổi này không thể xuống đài được, nhưng lúc này, trong lòng cô vẫn đang có chút chờ đợi!
Cô là bạn gái của anh kia mà, sao anh lại có thể chấp nhận được cảnh nhìn thấy cô bị người khác sờ loạn chiếm tiện nghi?
Nhưng theo thời gian tí tách trôi qua, lòng của cô cũng rơi dần dần vào trong vực sâu!
Anh đúng là không yêu thương gì cô rồi, với cô, ngay một chút ham muốn chiếm hữu cũng đều không có, thì làm sao có thể yêu đây?
Mà sắc mặt của Tưởng Vũ Hàng cũng càng ngày càng nổi lên màu đen, càng ngày càng thối. Đáng chết, đồ đàn bà quỷ kế đa đoan kia, nhất định cô ta đã nói bên tai Vũ Nghê toàn thứ tà thuyết mê hoặc người khác. Đồ đàn bà chết tiệt, vậy mà lại cam tâm tình nguyện để cho lão già kia chiếm tiện nghi ...
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook