Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư
-
Chương 473: Tình tiết vở kịch không hợp lý
Tư Vũ giống như gà mẹ gắt gao bảo vệ con của mình."Hừ, Hoan Hoan này là con gái của mình, đừng có ai nghĩ đến chuyện cướp đi được!"
Hoan Hoan bị cơn tức giận của mẹ bức bách nên không đi tới được, nhìn thấy bộ dáng mẹ che chở cho mình, cảm giác thật tốt, cười nói: "Mẹ, con là của mẹ mà, cho dù có thêm một người cha, con cũng vẫn là của mẹ thôi! Mẹ có thể làm mẹ, nhưng mẹ có thể vừa làm mẹ vừa làm ba được không?"
Tư Vũ nhìn con gái mình chằm chằm, chớp chớp mắt thở dài."Hoan Hoan, con rất thích chú ấy phải không?"
Hoan Hoan ra sức gật đầu."Đó là điều đương nhiên mà mẹ, chẳng phải mẹ đã nói với con là mẹ chỉ giận ba ba vài ngày thôi à? Hiện tại cũng đã đủ rồi đấy? Hàng ngày ba ba đều nấu cơm, đưa cơm cho chúng ta, buổi tối lại còn ngủ ở trên ghế dựa bên ngoài để trông chừng giúp chúng ta... "
"Sao con biết?" Tư Vũ thật kinh ngạc, cô cho rằng trẻ con thì không biết gì hết!
"Là bác sĩ và dì y tá nói vậy đấy, họ nói 'Ba ba' đẹp trai như thế, có tiền như thế, lại còn vừa có tình cảm, vừa có trách nhiệm như vậy, ba chịu khổ cực... "
"Con nói gì vậy, đẹp trai một chút, hay có tiền một chút cũng là bình thường mà? Có trách nhiệm như thế là đáng khen sao? Cái này làm sao có thể đánh đồng một chỗ với tha thứ đây?" Tư Vũ nhăn nhíu cặp mày lại, lập tức chỉnh đốn quan điểm của con gái:" Ý thức trách nhiệm của một người tất nhiên phải có, cho dù là người nghèo khổ hay giàu có, bất kể là người này đẹp hay là xấu xí ...” "
"Mẹ, con biết mà! Nhưng mà không phải ba ba hiện giờ đã tốt rồi sao? Mẹ hãy tha thứ cho ba đi, hành hạ ba cũng đến chừng đó thôi?" Hoan Hoan mượn cơ hội cho xin cho ba ba của mình... Hu hu, cô bé cũng chỉ làm được cho ba nhiều nhất đến như vậy thôi !
Nhìn bộ dạng con gái lo lắng cho anh, trong lòng Tư Vũ không nhịn được cảm thán, quả nhiên là một đôi cha con mà! Chính cô cũng hoàn toàn không nghĩ sẽ không cho hai cha con nhận nhau, hoặc là cắt đứt tình cảm cha con giữa hai người! Tư Vũ nhẹ nhàng vuốt ve thân thể bé nhỏ của con gái, ghé vào bên tai cô bé lẳng lặng hỏi: "Hoan Hoan, nếu mẹ nói với con, chú Tạp Tư chính là ba ruột của con, con có cực kỳ vui vẻ hay không!"
"Đương nhiên là con vui rồi...-" Hoan Hoan vẫn dựa vào trong ngực, mẹ như cũ lẳng lặng nói!
Hừ! Vì sao đứa trẻ này nghe thấy tin này lại không chút hưng phấn thế nhỉ?
Lẽ ra con bé phải cao hứng nhảy dựng lên chứ? Hoặc là kích động mà bật khóc lên mới phải!...
Hoan Hoan bình tĩnh, làm cho Tư Vũ nghi hoặc nhẹ nhàng đẩy con gái ra."Hoan Hoan, mẹ nói chú Tạp Tư chính là ba ruột của con đấy!"
"Mẹ, con biết mà! Lạc Dật đã nói chuyện này với con từ rất lâu rồi, con có thể được cứu sống cũng là nhờ ba ba tiếp cho con rất nhiều máu!" Hoan Hoan mở miệng kể lại rất rõ ràng đầu đuôi câu chuyện này.
Tư Vũ thất vọng nhìn con gái."Thật là... tình cảnh thế này sao con cũng chẳng hề cảm động chút nào vậy? Lẽ ra con phải cực kỳ cảm động, phải khóc lóc, sau đó nhào vào trong lòng mẹ mới đúng chứ, sau đó mẹ cũng khóc rồi ôm con, như vậy mới đúng với lẽ thường!"
"Ha ha, mẹ à, mẹ thực thích đùa! Thật ra con đã sớm đoán được chú Tạp Tư chính là ba của con rồi, ngày trước chẳng phải mẹ đã nói rồi sao? Ba của con là người quen của mẹ mà... "
Tư Vũ nhìn con gái cau cái mũi, có một cô con gái thông minh tuyệt đỉnh thế kia cũng không biết là chuyện tốt hay là chuyện xấu đây...!
"Cốc cốc cốc ..." lúc này cô mới nhớ tới tiếng gõ cửa!
Tiết tấu gõ rất chậm, người tới cũng không phải Bùi Tạp Tư, chắc hẳn là chị dâu cả đến rồi? Hàng ngày vào lúc này, anh cả và chị dâu đều sẽ tới thăm!
"Mời vào!" Tư Vũđứng lên, nhìn về phía cửa, khi nhìn thấy hai vị trưởng bối một nam một nữ quần áo ngăn nawos đi vào, cô không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối “Mẹ Hoàng a…, không phải, mẹ Hai, ba ba…”
Hai vị trưởng bối đi tới gật đầu cười, sau đó nhìn về phía cô bé đang đứng ở giữa. “Chúng ta đến thăm Hoan Hoan, cũng không biết nên mua cho bạn nhỏ này cái gì, cho nên đến quầy chuyên bán của các cô tiểu thư tùy tiện mua một số thứ! Cháu giá, hiện tại tình hình thế nào rồi, có khỏe không?”
Hoan Hoan nhìn ông nội lập tức kêu lên: “Cháu chào ông nội!”
Nhưng khi nhìn đến bà xa lạ ở bên cạnh ông nội, cũng không biết nên gọi thế nào đành nhìn về phía mẹ, “Mẹ…”
“A…” Tư Vũ cười một tiếng, phá bỏ không khí xấu hổ trong lúc đó. “Hoan Hoan, con phải chào bà nội nữa!”
Hoan Hoan gật gật đầu, sau đó nhìn về phía bà nội hiền hậu gọi, “Bà nội…”
“Ngoan lắm, cháu ngoan lắm…” mẹ Hai gật gật đầu, vuốt ve mái tóc của Hoan Hoan, “Hoan Hoan thật là một cô bé ngoan…!”
“Con cảm ơn bà nội!” Hoan Hoan cắt ngang lời nói, nói lời cảm ơn!
Ba Bùi vẫn như lần đầu tiên nhìn thấy Tư Vũ, rất ít nói chỉ lẳng lặng ngồi ở một bên, nhưng ông không phải là người nghiêm khắc. Từ ánh mắt có nhiều thay đổi cùng những biểu hiện trong đó cũng không khó nhận ra, tính tình bất cần đời của Tạp Tư hoàn toàn là được di truyền từ ông!
Ba Bùi cũng là một người tuyệt đối cực kì hài hước, chỉ có điều trước mặt lớp trẻ xa lạ, ông không thể nào thi triển được mà thôi!
Tư Vũ thu hồi ánh mắt nhìn trên người cha chồng, nhìn về phía mẹ Hai.
Mẹ Hai nhà họ Bùi cực kì hiền lành tiêu sái đến bên người Tư Vũ, quan tâm khuyên nhủ “Tư Vũ, con xem, đứa trẻ cũng đã lớn như vậy, hơn nữa Tạp Tư tuy đã làm sai nhiều chuyện, dù mẹ chỉ là mẹ hai cũng có thể bảo đảm với con, trước sau nó thật sự yêu quý con gái, tuyệt đối lúc ấy không phải là không biết con bé đang ở trong thời kì nguy cấp mà là do nó đến bị chậm thôi!”
Nghe bậc trưởng bối đã nói như vậy, gương mặt Tư Vũ có phần đỏ lên “Mẹ Hai, mẹ đừng nói nữa. Lúc ấy do con có phần kích động, hiện giờ con đã suy nghĩ cẩn thận rồi, con tin tưởng ở Tạp Tư!” Nếu Tạp Tư là loại người tiểu nhân như vậy, cô cũng đã không quyết một lòng thương anh như vậy rồi!
“Vậy là tốt rồi, con xem có phải là nên tha thứ cho Tạp Tư hay không, cho cha con nó nhận nhau, hai người cũng nên cử hành hôn lễ đi. Ài, con đừng thấy Tạp Tư cả ngày hi hi ha ha, bộ dáng cũng trẻ con, giống y hệt như một đứa bé, kì thật nó cũng gần đến 35 tuổi rồi!” Mẹ Hai nhà họ Bùi nói vẻ quan tâm, thực lòng bà cũng vì Tạp Tư chưa kết hôn mà sốt ruột thay!
“Vậy mẹ à, mẹ tha thứ cho ba ba đi, con cũng muốn mau nhìn thấy hôn lễ của ba mẹ. Con ở trong cô nhi viện qua nhiều năm, cũng chưa từng được tham gia buổi hôn lễ nào. Trong lớp con, các bạn cùng học đều nói, cô dâu rất xinh đẹp, hơn nữa hội trường hôn lễ có rất nhiều rất nhiều hoa tươi! Mẹ, meh hãy nhanh gả cho ba ba có được hay không?” Hoan Hoan giống như một thuyết khách nhỏ tuổi vậy, lắc lắc cánh tay mẹ mình ra sức khuyên nhủ!
Trong ánh mắt chờ mong của con gái và hai vị trưởng bối, Tư Vũ gật gật đầu, đỏ mặt xấu hổ, “Ba ba, mẹ hai, kì thật con đã tha thứ cho Tạp Tư rồi…”
Tư Vũ vừa thốt lên xong, tất cả mọi người cùng thở dài nhẹ nhõm một hơi, lập tức nở ra nụ cười. Mà cười đến sáng lạn, đương nhiên trừ Hoan Hoan ra không còn có thể là ai khác, ha ha, cô bé đã sắp có ba ba rồi, hơn nữa sắp tới còn có thể tham gia lễ kết hôn của ba ba và mẹ nữa chứ!
Đúng lúc này, bên ngoài phòng bện vang lên tiếng tranh cãi!
“Ai da, hiện tại em chỉ là bụng bầu hơi lớn một chút thôi, cũng không phải là không thể đi lại được, cũng phải phải ánh mắt bị hư, anh đừng có một mực lải nhải lảm nhảm ở bên tai em có được không?” Ngữ khí nói chuyện của người phụ nữ rõ ràng không kìm nổi sự phiền chán!
Tiếp theo là tiếng nói kiên nhẫn đầy lo lắng của người đàn ông: “Được rồi, được rồi, vợ anh nói đúng. Oa, em cũng nên cẩn thận một chút, nơi này có một cái thùng nước đấy…”
Hoan Hoan bị cơn tức giận của mẹ bức bách nên không đi tới được, nhìn thấy bộ dáng mẹ che chở cho mình, cảm giác thật tốt, cười nói: "Mẹ, con là của mẹ mà, cho dù có thêm một người cha, con cũng vẫn là của mẹ thôi! Mẹ có thể làm mẹ, nhưng mẹ có thể vừa làm mẹ vừa làm ba được không?"
Tư Vũ nhìn con gái mình chằm chằm, chớp chớp mắt thở dài."Hoan Hoan, con rất thích chú ấy phải không?"
Hoan Hoan ra sức gật đầu."Đó là điều đương nhiên mà mẹ, chẳng phải mẹ đã nói với con là mẹ chỉ giận ba ba vài ngày thôi à? Hiện tại cũng đã đủ rồi đấy? Hàng ngày ba ba đều nấu cơm, đưa cơm cho chúng ta, buổi tối lại còn ngủ ở trên ghế dựa bên ngoài để trông chừng giúp chúng ta... "
"Sao con biết?" Tư Vũ thật kinh ngạc, cô cho rằng trẻ con thì không biết gì hết!
"Là bác sĩ và dì y tá nói vậy đấy, họ nói 'Ba ba' đẹp trai như thế, có tiền như thế, lại còn vừa có tình cảm, vừa có trách nhiệm như vậy, ba chịu khổ cực... "
"Con nói gì vậy, đẹp trai một chút, hay có tiền một chút cũng là bình thường mà? Có trách nhiệm như thế là đáng khen sao? Cái này làm sao có thể đánh đồng một chỗ với tha thứ đây?" Tư Vũ nhăn nhíu cặp mày lại, lập tức chỉnh đốn quan điểm của con gái:" Ý thức trách nhiệm của một người tất nhiên phải có, cho dù là người nghèo khổ hay giàu có, bất kể là người này đẹp hay là xấu xí ...” "
"Mẹ, con biết mà! Nhưng mà không phải ba ba hiện giờ đã tốt rồi sao? Mẹ hãy tha thứ cho ba đi, hành hạ ba cũng đến chừng đó thôi?" Hoan Hoan mượn cơ hội cho xin cho ba ba của mình... Hu hu, cô bé cũng chỉ làm được cho ba nhiều nhất đến như vậy thôi !
Nhìn bộ dạng con gái lo lắng cho anh, trong lòng Tư Vũ không nhịn được cảm thán, quả nhiên là một đôi cha con mà! Chính cô cũng hoàn toàn không nghĩ sẽ không cho hai cha con nhận nhau, hoặc là cắt đứt tình cảm cha con giữa hai người! Tư Vũ nhẹ nhàng vuốt ve thân thể bé nhỏ của con gái, ghé vào bên tai cô bé lẳng lặng hỏi: "Hoan Hoan, nếu mẹ nói với con, chú Tạp Tư chính là ba ruột của con, con có cực kỳ vui vẻ hay không!"
"Đương nhiên là con vui rồi...-" Hoan Hoan vẫn dựa vào trong ngực, mẹ như cũ lẳng lặng nói!
Hừ! Vì sao đứa trẻ này nghe thấy tin này lại không chút hưng phấn thế nhỉ?
Lẽ ra con bé phải cao hứng nhảy dựng lên chứ? Hoặc là kích động mà bật khóc lên mới phải!...
Hoan Hoan bình tĩnh, làm cho Tư Vũ nghi hoặc nhẹ nhàng đẩy con gái ra."Hoan Hoan, mẹ nói chú Tạp Tư chính là ba ruột của con đấy!"
"Mẹ, con biết mà! Lạc Dật đã nói chuyện này với con từ rất lâu rồi, con có thể được cứu sống cũng là nhờ ba ba tiếp cho con rất nhiều máu!" Hoan Hoan mở miệng kể lại rất rõ ràng đầu đuôi câu chuyện này.
Tư Vũ thất vọng nhìn con gái."Thật là... tình cảnh thế này sao con cũng chẳng hề cảm động chút nào vậy? Lẽ ra con phải cực kỳ cảm động, phải khóc lóc, sau đó nhào vào trong lòng mẹ mới đúng chứ, sau đó mẹ cũng khóc rồi ôm con, như vậy mới đúng với lẽ thường!"
"Ha ha, mẹ à, mẹ thực thích đùa! Thật ra con đã sớm đoán được chú Tạp Tư chính là ba của con rồi, ngày trước chẳng phải mẹ đã nói rồi sao? Ba của con là người quen của mẹ mà... "
Tư Vũ nhìn con gái cau cái mũi, có một cô con gái thông minh tuyệt đỉnh thế kia cũng không biết là chuyện tốt hay là chuyện xấu đây...!
"Cốc cốc cốc ..." lúc này cô mới nhớ tới tiếng gõ cửa!
Tiết tấu gõ rất chậm, người tới cũng không phải Bùi Tạp Tư, chắc hẳn là chị dâu cả đến rồi? Hàng ngày vào lúc này, anh cả và chị dâu đều sẽ tới thăm!
"Mời vào!" Tư Vũđứng lên, nhìn về phía cửa, khi nhìn thấy hai vị trưởng bối một nam một nữ quần áo ngăn nawos đi vào, cô không khỏi nghẹn họng nhìn trân trối “Mẹ Hoàng a…, không phải, mẹ Hai, ba ba…”
Hai vị trưởng bối đi tới gật đầu cười, sau đó nhìn về phía cô bé đang đứng ở giữa. “Chúng ta đến thăm Hoan Hoan, cũng không biết nên mua cho bạn nhỏ này cái gì, cho nên đến quầy chuyên bán của các cô tiểu thư tùy tiện mua một số thứ! Cháu giá, hiện tại tình hình thế nào rồi, có khỏe không?”
Hoan Hoan nhìn ông nội lập tức kêu lên: “Cháu chào ông nội!”
Nhưng khi nhìn đến bà xa lạ ở bên cạnh ông nội, cũng không biết nên gọi thế nào đành nhìn về phía mẹ, “Mẹ…”
“A…” Tư Vũ cười một tiếng, phá bỏ không khí xấu hổ trong lúc đó. “Hoan Hoan, con phải chào bà nội nữa!”
Hoan Hoan gật gật đầu, sau đó nhìn về phía bà nội hiền hậu gọi, “Bà nội…”
“Ngoan lắm, cháu ngoan lắm…” mẹ Hai gật gật đầu, vuốt ve mái tóc của Hoan Hoan, “Hoan Hoan thật là một cô bé ngoan…!”
“Con cảm ơn bà nội!” Hoan Hoan cắt ngang lời nói, nói lời cảm ơn!
Ba Bùi vẫn như lần đầu tiên nhìn thấy Tư Vũ, rất ít nói chỉ lẳng lặng ngồi ở một bên, nhưng ông không phải là người nghiêm khắc. Từ ánh mắt có nhiều thay đổi cùng những biểu hiện trong đó cũng không khó nhận ra, tính tình bất cần đời của Tạp Tư hoàn toàn là được di truyền từ ông!
Ba Bùi cũng là một người tuyệt đối cực kì hài hước, chỉ có điều trước mặt lớp trẻ xa lạ, ông không thể nào thi triển được mà thôi!
Tư Vũ thu hồi ánh mắt nhìn trên người cha chồng, nhìn về phía mẹ Hai.
Mẹ Hai nhà họ Bùi cực kì hiền lành tiêu sái đến bên người Tư Vũ, quan tâm khuyên nhủ “Tư Vũ, con xem, đứa trẻ cũng đã lớn như vậy, hơn nữa Tạp Tư tuy đã làm sai nhiều chuyện, dù mẹ chỉ là mẹ hai cũng có thể bảo đảm với con, trước sau nó thật sự yêu quý con gái, tuyệt đối lúc ấy không phải là không biết con bé đang ở trong thời kì nguy cấp mà là do nó đến bị chậm thôi!”
Nghe bậc trưởng bối đã nói như vậy, gương mặt Tư Vũ có phần đỏ lên “Mẹ Hai, mẹ đừng nói nữa. Lúc ấy do con có phần kích động, hiện giờ con đã suy nghĩ cẩn thận rồi, con tin tưởng ở Tạp Tư!” Nếu Tạp Tư là loại người tiểu nhân như vậy, cô cũng đã không quyết một lòng thương anh như vậy rồi!
“Vậy là tốt rồi, con xem có phải là nên tha thứ cho Tạp Tư hay không, cho cha con nó nhận nhau, hai người cũng nên cử hành hôn lễ đi. Ài, con đừng thấy Tạp Tư cả ngày hi hi ha ha, bộ dáng cũng trẻ con, giống y hệt như một đứa bé, kì thật nó cũng gần đến 35 tuổi rồi!” Mẹ Hai nhà họ Bùi nói vẻ quan tâm, thực lòng bà cũng vì Tạp Tư chưa kết hôn mà sốt ruột thay!
“Vậy mẹ à, mẹ tha thứ cho ba ba đi, con cũng muốn mau nhìn thấy hôn lễ của ba mẹ. Con ở trong cô nhi viện qua nhiều năm, cũng chưa từng được tham gia buổi hôn lễ nào. Trong lớp con, các bạn cùng học đều nói, cô dâu rất xinh đẹp, hơn nữa hội trường hôn lễ có rất nhiều rất nhiều hoa tươi! Mẹ, meh hãy nhanh gả cho ba ba có được hay không?” Hoan Hoan giống như một thuyết khách nhỏ tuổi vậy, lắc lắc cánh tay mẹ mình ra sức khuyên nhủ!
Trong ánh mắt chờ mong của con gái và hai vị trưởng bối, Tư Vũ gật gật đầu, đỏ mặt xấu hổ, “Ba ba, mẹ hai, kì thật con đã tha thứ cho Tạp Tư rồi…”
Tư Vũ vừa thốt lên xong, tất cả mọi người cùng thở dài nhẹ nhõm một hơi, lập tức nở ra nụ cười. Mà cười đến sáng lạn, đương nhiên trừ Hoan Hoan ra không còn có thể là ai khác, ha ha, cô bé đã sắp có ba ba rồi, hơn nữa sắp tới còn có thể tham gia lễ kết hôn của ba ba và mẹ nữa chứ!
Đúng lúc này, bên ngoài phòng bện vang lên tiếng tranh cãi!
“Ai da, hiện tại em chỉ là bụng bầu hơi lớn một chút thôi, cũng không phải là không thể đi lại được, cũng phải phải ánh mắt bị hư, anh đừng có một mực lải nhải lảm nhảm ở bên tai em có được không?” Ngữ khí nói chuyện của người phụ nữ rõ ràng không kìm nổi sự phiền chán!
Tiếp theo là tiếng nói kiên nhẫn đầy lo lắng của người đàn ông: “Được rồi, được rồi, vợ anh nói đúng. Oa, em cũng nên cẩn thận một chút, nơi này có một cái thùng nước đấy…”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook