*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau ca phẫu thuật thì cả người cô mệt lã. Kakuchou là người đưa Asura về nhà.

Cô thậm chí chẳng thể chờ đến lúc về, Asura ngủ ngay trên xe của hắn.

Kakuchou khi nhìn thấy bộ dạng lúc này của cô, hắn không nhịn được nữa mà bật cười thành tiếng

Asura với bộ đồ con heo màu hồng thần thánh nằm quẹo cổ sang một bên, thậm chí ngủ say đến mức chảy cả nước dãi.

Vào khoảng khắc này thì nên làm gì nhỉ? Tất nhiên là Kakuchou sẽ lấy điện thoại chụp hình để lưu lại kỉ niệm chứ sao nữa.

Mà thói quen khi ngủ của Asura đáng sợ thật đó.

Cô nói mớ nhiều lắm nhưng chỉ toàn nói mấy câu chửi thề độc địa không thôi.

Chẳng biết là mơ thấy gì mà chửi kinh thế?

"Đ- má tao sẽ giết mày!"_Cô đột nhiên bật dậy, gầm gừ trong họng rồi lại thiếp đi.

Trời ơi! Làm Kakuchou đang chụp trộm thót cả tim, suýt nữa là làm rớt điện thoại luôn rồi.

Nhỏ này từ khi nào trở nên đáng sợ vậy không biết?

À chắc là từ khi chơi chung với cái đám ngang như cua kia nên Asura mới thay đổi tính khí thành ra như vầy.

Cứ thế này thì Kakuchou có hơi quan ngại về tương lai của cô đấy.

Ế chắc luôn!

....

Thức giấc trên chiếc giường êm ái, Asura vươn vai một cái cho tỉnh ngủ.

Cả người cô có hơi ê ẩm, đặc biệt là phần cổ.

Nhưng mà tối qua Asura về nhà bằng cách nào vậy nhỉ?

Thôi kệ cha nó đi. Giờ cô chỉ muốn mở cửa sổ ra đón lấy chút ánh nắng ấm áp của mặt trời vào buổi sáng thôi.

Soạt! Asura mở tung rèm cửa.

Soạt! Asura kéo rèm cửa lại.

Trưa mẹ nó rồi còn đâu mà nắng sớm nữa!

Mĩ nữ chết trong lòng nhiều chút...

Nhìn đồng hồ thì đúng chính xác là 11 giờ luôn. Asura vệ sinh cá nhân thật nhanh để còn xuống nhà ăn sáng nữa.

Bụng cô kêu cồn cào rồi đây này.

Bằng tốc độ của một ninja, Asura phi xuống cầu thang, quẹo trái.

Ôi gian bếp thân thương, ôi những món ăn ngon trong tủ lạnh. Chỉ cần bỏ vào lò vi sóng hâm lại nữa là đã có một bữa ăn ngon lành rồi.

"Chào, dậy sớm thế."_Sanzu vẫy tay với cô trong khi đang giải quyết bát mì soba vừa được lấy ra từ lò vi sóng.

"Mặt trời mọc tới đỉnh đầu rồi mới ló mặt xuống ăn sáng hả?"_Ran mở tủ lạnh lấy lon nước ngọt rồi mở nắp.

"Thông cảm đi, tối qua nó mệt quá chừng còn gì."_Kakuchou nhai xong miếng pizza, lên tiếng bênh vực cô.

"Ê nấu dùm bát mì coi."_Rindou lò mò quanh cái bếp ga từ nãy đến giờ mà chẳng biết cách mở nó, hắn nói giọng ra lệnh.

Khoan.

Đợi chút.

Đây là nhà Asura phải không?

Hình như cô đâu có ngủ lộn nhà.

Thế thì mấy thằng này chui đâu ra vậy?

Asura đi lướt qua cái đám đang tự nhiên hết sức kia. Cô với lấy con dao làm bếp, quay lại nở một nụ cười thiện lành.

"Giải thích hoặc chết?"

Ực! Tiếng nuốt nước bọt của 4 người, tám cặp mắt đang sợ hãi nhìn cô.

Asura đánh đấm như cứt ấy.

Nhưng mà mỗi khi cầm dao vào là đáng sợ lắm. Có khi cô mổ hết cả đám không chừng.

Chuyện là Kakuchou đưa Asura về, mở cửa nhà rồi bế cô lên phòng ngủ luôn. Bởi vì Asura ngủ ngon quá nên không nỡ đánh thức.

Cuối cùng cũng đã hiểu vì sao cô về được đến nhà.

Nhưng mà còn một đám đang ăn chực này là thế nào?

"À tụi tao đến giúp mày dọn nhà."_Kakuchou nói.

"Hả? Dọn nhà gì?"_Cô nghệch mặt ra đó.

"Dọn đến ở cùng bọn tao."_Sanzu trả lời.

"Thôi bớt đùa, dạo này chị mày đéo còn vui tính như trước nữa."_Asura lườm hắn.

"Nó không đùa đâu, là thật đấy."_Ran nói.

Ừ không đùa. Nay Sanzu nghiêm túc.

"Đéo thích! Tại sao tao phải dọn đi chứ?"_Cô nhíu mày bức xúc.

Căn nhà này giá thuê rất rẻ lại còn rộng rãi, thoáng mát. Không có lý do gì khiến Asura phải dọn đi cả.

"Ê mở hộ tao cái bếp."_Rindou nói.

Cô mở ga, bật bếp lên giúp hắn rồi quay sang đám đang ngồi ở bàn ăn.

"Tao không dọn đi đâu."_Asura kiên quyết từ chối.

"Gần đây Phạm Thiên đang trong tình trạng căng thẳng..."_Kakuchou lên tiếng giải thích.

Hắn nói rằng có một tổ chức tội phạm khác đang nhắm vào địa bàn làm ăn của bọn họ.

Nhưng như thế thì liên quan gì đến cô?

"Nhớ Takeomi hôm qua bị thương không?"_Sanzu quay sang nhìn cô, vẻ mặt không còn ngả ngớn như mọi khi nữa.

Asura gật đầu, không khí tự nhiên trở nên căng thẳng.

"Ê lấy cho tao cái trứng gà."_Rindou xen vào.

Cô đi đến mở tủ lạnh lấy ra quả trứng gà cho Rindou rồi lại hướng cặp mắt về Sanzu.

Hắn tiếp tục nói.

"Nếu lúc đó mày chỉ cần đến trễ một chút thôi là ông chú đó ngỏm luôn rồi. Thế mới nói, dọn qua ở cùng bọn tao như thế sẽ thuận lợi hơn."

Cô có chút ngập ngừng khó xử, thật tình là Asura không muốn dọn đi đâu. Đã vậy còn sống chung với đám này nữa. Như thế sẽ phiền phức chết đi được!

Nhưng mà lời của Sanzu nói không phải là không có lý. Cô vốn là bác sĩ của Phạm Thiên, chính bọn họ là những người bỏ tiền nuôi Asura ăn học.

Nếu Asura từ chối thì thật sự rất không đúng.

Kakuchou là người tinh tế, hắn nhận thấy vẻ do dự và có chút lúng túng của cô thì liền đứng dậy vỗ vai Asura một cái.

"Khi nào mọi chuyện khá hơn thì mày lại dọn về đây. Cũng không lâu lắm đâu."

Cái chất giọng đằm thắm như đang an ủi của Kakuchou khiến cô cảm thấy phần nào an tâm hơn.

Chỉ cần đợi đến khi tình hình bớt căng thẳng thôi mà. Asura tin tưởng vào Phạm Thiên.

"Ê tắt bếp dùm tao."_Rindou lại góp vào một câu, từ nãy đến giờ hắn vẫn đang loay hoay để nấu bát mì.

Asura tắt bếp, khóa ga rồi tiện tay gõ vào cái đầu xanh tím của ai đó.

Mẹ nó chứ! Nãy giờ cô không nói nên làm tới hả. Nấu có bát mì mà kêu lên kêu xuống mấy lần. Không thấy người ta đang căng thẳng sao?

Công nhận, trong một đám thì chỉ có mình Kakuchou là đàng hoàng nhất thôi. Vừa chững chạc, nghiêm túc lại còn có chút gì đó dịu dàng nữa.

Đúng thật là đừng nên đánh giá con người qua vẻ bề ngoài. Mấy thằng mặt sẹo chắc gì đã là người xấu. Xấu với ai chứ tốt với cô lắm!

"Ê Asura, cho mày xem cái này nè."_Ran mở điện thoại lên rồi ngoắc ngoắc tay bảo cô lại gần.

Asura tò mò nhìn vào màn hình điện thoại của hắn. Và ôi trời đất ơi, cái mặt cô chình ình một đống trên đó trông khiếp lắm.

"Cái này...ở đâu ra vậy?"_Asura trầm mặt trong giây lát do cô đang bị sốc tâm lý.

Ai đó đã lén chụp ảnh Asura khi ngủ và Ran thậm chí còn lấy làm ảnh nền điện thoại.

Tên nào chơi trò đó thì chuẩn bị nằm xuống để Asura nhổ sạch lông đi!

Cô sẽ chọc lét tên đó cho đến chết luôn!

"Kakuchou nó chụp đó."_Sanzu ăn xong bát soba, hắn với tay lấy khăn giấy chùi chùi miệng rồi mách với cô.

Nghĩ sao mà dám đổ thừa cho Kakuchou hiền lành của cô vậy hả?

Asura cá mười nghìn rằng Sanzu chính là đứa chụp tấm ảnh này.

"Này! Sao mày đánh tao?"_Hắn giật mình ôm đầu né sang một bên.

"Ai bảo mày chụp ảnh tao lúc đang ngủ làm gì!"_Cô cao giọng.

"Đéo phải tao mà! Thề luôn!"_Sanzu bất lực, hắn lắc đầu lia lịa phủ nhận.

Một lần có tiếng xấu thì ngàn lần sẽ bị nghĩ xấu. Trước giờ Sanzu là người hay chọc ghẹo Asura nhất còn gì.

Bây giờ chẳng cần biết là ai làm nữa, cô sẽ mặc định là đầu hồng làm rồi xử hắn thôi.

Rindou tâm trạng vô cùng tốt bưng bát mì nóng hổi ra bàn. Hắn vừa ăn vừa xem cảnh phim rượt đuổi ngay trước mắt.

Kakuchou nhìn thấy Asura phản ứng đáng sợ như thế nên cũng im ru luôn.

Cho hắn gửi lời xin lỗi Sanzu nhé...

#còn_tiếp

Nhớ để lại vote và cmt nha 😍

Sanzu lúc này :
















Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương