Tôi Yêu Em! Cô Bé Hai Tính Cách
-
Chương 27: chương 25
Chap 25 chăm sóc-rung động
Sau ngày mà nó được tụi hắn cho xem cuốn album kia, đêm nào ngủ nó cũng nằm mơ thấy người con trai, người con trai đó luôn gây sự với nó. nhưng nó không nhớ ra được khuôn mặt đó, hình ảnh ấy cứ mờ ảo hiện trong đầu nó. mỗi lần như vậy nó đều phải uống thuốc an thần để dễ ngủ hơn.
Đêm hôm nay cũng vậy, nó cũng mơ giấc mơ ấy. cứ nhắm mắt lại là hình ảnh ấy hiện lên, nó không tài nào ngủ được, nên nó quyết định đi hóng mát một tý cho thoải mái rồi về ngủ tiếp.
Nó đang đi dạo thì có nhóm thanh niên khoảng 10 người tiến về phía nó trêu nghẹo:
“em làm gì ngoài đường giờ này vậy, lạc đường sao, cần anh đưa em về không”-tên cầm đầu
Nó không quan tâm, không thèm nhìn hắn một cái, định đi thì bị đám đàn em hắn chắn đường, nó khó chịu nhìn tên cầm đầu bằng ánh mắt lạnh lùng. Hắn cảm thấy thú vị với cô gái trước mặt, hắn bắt đầu động tay động chân.
“ em đừng có nhìn anh bằng anh mắt đó, anh sợ lắm”-hắn vừa nói vừa định chạm vào mặt nó thì:
“rắc”-nó bẻ tay hắn, hắn đau đớn nhìn nó bằng ánh mắt giết người, hắn liền ra lệnh cho đàn em của mình “đứa nào bắt được con nhỏ này tao thưởng cho đứa đó”.
Nghe đại ca mình nói vậy tên nào cũng mừng ra mặt, nhanh chóng bay vào bắt nó. nó nhìn bọn đó nhếch môi cười khinh bỉ. khoảng năm phút sau nó đã hạ gục tât cả.
Lúc hắn đi ngang qua con dường này vô tình thấy nó đang đánh lộn với mấy thằng dô côn, hắn nhanh chóng tấp xe vô lề, rồi chạy lại chỗ nó
“em không sao chứ”-hắn lo lắng
“không”-nó trả lời
Thấy nó mất cảnh giác một tên trong số đó đứng dậy, cầm cái cây đánh vào đầu nó
“bốp”-nó ngã xuống, do quá bất ngờ nên hắn không trở tay kịp, hắn nhanh chóng đá cho tên đó một cái, rồi đỡ lấy nó. còn bọn kia chạy mất.
“ice ah, em có sao không, tôi sẽ đưa em đi bệnh viện”-hắn khóc, hắn đau khi đây là lần thứ hai hắn không bảo vệ được nó.
Tại bệnh viện
“ting….ting” cửa phòng cấp cứu mở
“bác sĩ cô ấy sao rồi”-hắn luốn cuốn
“không sao, chỉ là vết thương ngoài da, nhưng có phải cô bé đã từng bị thương rất nặng không, hình như cô bé bị mất trí nhớ”-bác sĩ
“vâng, vậy vết thương này có ảnh hưởng gì đến cô ấy không bác sĩ”-hắn
“ cậu yên tâm, không bị ảnh hưởng gì hết, giờ cậu có thể ào thăm cô bé”-bác sĩ
“dạ, cảm ơn bác sĩ”-hắn
Hắn bước vào phòng bệnh thì thấy nó đã tỉnh
“tỉnh rồi sao, còn thấy đâu không”-hắn
“không, cho tôi mượn điện thoại”-nó bớt lạnh
“nè”-hắn
“alo”-giọng ngái ngủ của hell
“bệnh viện seoul”- nó lạnh lùng nói xong cúp máy luôn
“hửm, giọng này nghe quen vậy, hình như của ice, mà cái gì bệnh viện…bệnh viện…”-hell cứ lập đi lập lại từ bệnh viện. bỗng
“bệnh…viện ice”-hell nói tơi đây thì nhanh chóng thay đồ rồi phóng xe tới bệnh viện
15 phút sau, cửa phòng nó bật tung, hell vào thấy nó đang nằm trên giường bệnh
“bảo bối ah, đứa nào dám đánh bảo bối ra nông nổi này, nói anh, anh xử đẹp nó luôn”-hell hùng hồn
“không sao, ngoài da thôi”-nó
“mà ai đây”-hell hỏi nó rồi quay qua nhìn hắn bằng ánh mắt hình viên đạn
“bạn chung lớp, cậu ấy cứu em”-nó
“chào cậu, tôi là hell”-hell hí hửng vì nghe nó nói hắn chỉ là bạn
“chào, tôi là joo”-hắn khó chịu trả lời vì hell gọi nó là bảo bối
“cậu về đi, có hell rồi, anh ấy sẽ ở lại đây chăm sóc cho tôi”-nó
“không tôi sẽ ở lại”-hắn
“tùy”-nói xong nó nằm xuống ngủ
Sáng
nó thức dậy không thấy hell đâu, chỉ thấy hắn đang ngồi chơi game, thấy vậy nó liền hỏi hắn
“hell đâu”-nó
“không biết, anh ta kêu có công chuyện, phải đi đâu đó ba bốn ngày, anh ta nhờ tôi ở lại chăm sóc em giùm, vì thế em không được đuổi tôi”-hắn rào trước đón sau
“uhm”-nó
Những ngày sau đó hắn luôn ở bên cạnh chăm sóc nó, quan tâm nó. vì nó nên hắn quyết tâm học nấu ăn để nấu cho nó. hắn nấu cho nó toàn là đồ bổ, nó ăn riết mà ngán luôn. Nhưng càng tiếp xúc với hắn nó cảm thấy hắn có gì đó rất quen thuộc. và nó dường như đã có tình cảm với hắn. Mỗi lần nhìn thấy hắn là tim nó lại đập nhanh, hồi hộp. nhưng nó luôn tỏ ra không quan tâm hắn.
Hôm nay là ngày nó xuất viện, nó không cho hell nói cho hai của nó biết, vì nó sợ kin vì nó mà giết người.
Còn về phần bọn soo, ji, snow, joon thì vừa lo lắng vừa thắc mắc tại sao nó với hắn mất tích đâu cả tuần, không thấy đi học. gọi diện thì không bắt máy.
End chap 25
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook