Thấy Lưu Toàn như vậy, Giang Cảnh Du thở phào nhẹ nhõm, cô học võ nhiều năm như vậy cũng không uổng công.

Cô bảo đảm trong thời gian ngắn, Lưu Toàn đừng hòng có sức phản kháng.

Đúng lúc đó, rất nhiều trí nhớ tràn vào đầu cô.

Nguyên chủ cũng tên là Giang Cảnh Du, trùng tên trùng họ, năm nay mười bảy tuổi, vừa tốt nghiệp cấp ba, vốn dĩ muốn tham gia kỳ thi đại học vào năm nay, nhưng năm nay kỳ thi đại học bị hủy bỏ, tìm việc làm cũng bởi vì hộ khẩu nên không thuận lợi, chỉ có thể về thôn ra đồng làm việc kiếm công điểm.


Mà người đàn ông này tên là Lưu Toàn, là lưu manh trong thôn, trông thì ba mươi bốn mươi rồi, thật ra lại mới hai mươi bảy hai mươi tám, nhưng bởi vì gã quá bẩn thỉu nên mới trông già như vậy, người này thường xuyên trộm gà trộm chó, khiến người ta ghét nổi tiếng trong thôn.

Gã nhìn trúng nguyên chủ, đã ân cần những một đoạn thời gian, lần này không biết vì sao biết nguyên chủ đào rau dại ở đây, nên gã muốn gạo nấu thành cơm.

Chuyện khiến tâm trạng của Giang Cảnh Du phức tạp nhất là, ký ức của nguyên chủ có rất nhiều tin tức trùng hợp với quyển tiểu thuyết mà cô từng đọc, cô xuyên vào một quyển tiểu thuyết ư?!Nhưng nhân vật chính trong tiểu thuyết không phải nguyên chủ, mà là em họ Giang Kiều của nguyên chủ.


Giang Kiều sống lại, nguyên chủ gặp chuyện như vậy cũng là bởi vì Giang Kiều nhìn trúng chồng tương lai của nguyên chủ - Vương Bằng Phi.

Trước khi Giang Kiều sống lại, Vương Bằng Phi là người giàu nhất tỉnh của họ, cô ta sống lại trở về thời thiếu nữ, lúc này Vương Bằng Phi và nguyên chủ đã xem mắt rồi, hẹn sau khi thu hoạch vụ thu sẽ kết hôn.

Cho nên Giang Kiều phải loại bỏ hết chướng ngại, nói với lời trên con đường Lưu Toàn phải đi qua, nên mới có cảnh này.

Chỉ cần nguyên chủ bị Lưu Toàn hủy hoại, tất nhiên hôn ước với nhà họ Vương sẽ bị hủy bỏ, Giang Kiều là có thể gả cho Vương Bằng Phi, được sống cuộc sống tốt.

.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương