Tôi Vô Tình Biến Nam Chính Thành Tên Bệnh Kiều
-
18: Biến Đổi
Có một điều khá thú vị đang diễn ra trong học viện hoàng gia, người có địa vị trong xã hội càng cao, xuất thân trong gia đình càng quyền quý thì hạt mầm ác ma lại phát triển càng tốt.
Chẳng hạn như Lucy, Edna, Martha và Zane trong nhóm người nổi tiếng nhất học viện.
Cô tiểu thư danh giá nhà Công Tước Lucy Micheri lại có hạt mầm của Dâm Dục gần giống với Ark, là một Succubus.
Còn Edna Woods là hạt mầm của Tham Lam và Martha Campbell có hạt mầm của Kiêu Ngạo.
Đàn anh năm trên Zane Russell lại là một nhân tố bí ẩn, Ark vẫn chưa xác định hạt mầm của gã thuộc về khuynh hướng nào.
Dù sao điều này cũng không phải vấn đề quá lớn.
Sau khi nghiên cứu một thời gian, Ark đã hiểu nguồn gốc của việc phân chia cấp bậc tới từ đâu.
Khi một ác ma gieo hạt mầm xuống các sinh vật khác, ác ma đó sẽ trở thành cây đại thụ trong vùng đất của nó, những hạt mầm đâm chồi bên trong vùng đất khi phát triển bên trong vùng đất đó dù có cố gắng hấp thu chất dinh dưỡng thì cũng bị tán lá rậm rạp của cây đại thụ che đi ánh sáng và cướp đi không ít chất dinh dưỡng.
Đôi khi cây đại thụ và những cây con khác là những cá thể riêng biệt, đôi khi rễ cây của chúng lại quấn lấy nhau và cộng sinh thành một thể.
Vào kiếp trước, hạt mầm gieo xuống người của Ark là do Ma Vương gây ra.
Nhưng kiếp này Ark có thể khẳng định rằng hạt mầm này là của chính mình, nó dần sản sinh do những giấc mơ và ham muốn của hắn.
Khi Ark gieo hạt mầm xuống toàn bộ học sinh bên trong học viện hoàng gia, hắn có thể cảm nhận được cơ thể và sức mạnh của bản thân đang biến hoá theo chiều hướng tốt hơn.
Nếu mọi chuyện cứ tiếp tục tiến triển như vậy, trong tương lai sức mạnh của Ark sẽ vượt xa kiếp trước và đánh bại được Ma Vương.
...
Trong phòng tắm, Lucy Micheri đang ngắm nhìn cơ thể hoàn mỹ của mình ở trong gương.
Tầm mắt trở nên thất thần không biết đang suy nghĩ điều gì.
Cộc cộc cộc.
Tiếng gõ cửa từ bên ngoài khiến Lucy hồi hồn trở lại, cô vội vàng mặc quần áo vào và bước ra khỏi phòng tắm.
Khi mở cửa ra, kẻ ở bên ngoài là một gương mặt quen thuộc.
"Tiểu thư." thanh niên với thân hình cao lớn hơi cúi đầu khi nhận ra Lucy vừa mới tắm xong, vẻ mặt còn hiện lên vài phần đỏ ửng.
Mái tóc nâu ngắn của thanh niên xoăn như sợi mì, đôi mắt nâu đậm đầy vẻ chất phác và thân thiện.
Hắn tên là Bean, con trai của vị quản gia đã phục vụ cho gia tộc Công Tước lâu năm.
Lucy và Bean đã ở quen biết nhau từ khi còn nhỏ, Bean luôn ở đằng sau Lucy như một người hầu thân cận, dù có tới học viện hoàng gia thì điều đó cũng không thay đổi.
Đôi mắt của Lucy hơi tối xuống, sau đó nắm lấy cà vạt đồng phục học sinh của Bean rồi kéo vào vào bên trong.
Cánh cửa phòng ký túc xá màu đỏ rượu cứ như vậy mà đóng lại.
...
Tại một cửa hàng trung tâm thủ đô, có rất nhiều quý phu nhân và vị tiểu thư tới xem vào ngày hôm nay để coi những mẫu trang sức mới nhất trong mùa xuân.
Edna Woods đang cầm trong tay chiếc vòng tay tinh xảo dây bạc đính hạt topaz hồng đậm, vẻ mặt cực kỳ tiếc nuối khi giá cả của món đồ này vượt quá khả năng chi trả của cô.
Edna ước gì bản thân có nhiều tiền như cô bạn Lucy thì tốt biết mấy.
Liếc nhìn chiếc vòng thêm một lần nữa, Edna chỉ đành mang theo đầy tiếc nuối rời đi.
"Tiểu thư xinh đẹp, xin chờ một lát."
Giọng nói của một người đàn ông vang lên khiến bước chân của Edna dừng lại.
Khi Edna quay đầu nhìn sang, liền nhìn thấy một quý ông khoảng chừng 30 tuổi đang nói chuyện với nhân viên, rồi nhân viên đó đóng gói chiếc vòng đính hạt topaz đưa về phía Edna.
Quý ông mỉm cười nói "Trang sức này thật sự phù hợp với em, xin hãy nhận lấy."
Edna có thể nhìn thấy ý đồ của gã đàn ông này cực kỳ rõ ràng, nhưng cô cũng không từ chối món quà của đối phương.
Chẳng biết vì sao, Edna cực kỳ muốn món đồ trang sức này.
Cô còn đang định viết thư xin tiền bố, xem ra không cần nữa rồi.
"Cảm ơn, quý ông hào phóng." Edna nở một nụ cười cực kỳ rạng rỡ.
...
Trước cửa thư viện của học viện hoàng gia, Martha Campbell ngẩng đầu ngắm nhìn ánh trăng khuyết.
Gương mặt của cô xinh đẹp lại xa cách khiến cho mọi người xung quanh không dám đến gần.
Martha rời khỏi thư viện sớm hơn mọi khi vì cô không chịu nổi một học sinh tầm thường ngồi cùng bàn, cô khinh thường phải ở gần loại người kém cỏi như vậy.
Đối phương lại còn là bạn ở chung phòng trong ký túc xá, khiến Martha cực kỳ bực bội.
Nếu là trước đây, Martha sẽ chọn cách phớt lờ mọi thứ coi như không nhìn thấy gì, nhưng bây giờ lại khác, cô chán ghét tới mức chỉ muốn dùng thủ đoạn khiến đối phương bị đuổi học.
Martha lấy từ trong túi một con rối gỗ, đôi mắt ánh lên sự tàn độc.
Cô đâm con dao găm xuống lồng ngực con rối không một chút do dự.
...
Cứ như thế, những kẻ tương thích với hạt mầm đang bắt đầu biến đổi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook