Tiếng chuông vang lên, vào tiết học rồi.

Tiếp đến là đến giờ nghỉ trưa của trường.

Một bạn nữ ngồi kế bên tôi giọng thầm thì mà nói:

“ Ánh mau lên cfs trường đi, mọi người đang thảo luận câu

kìa”

Không đợi tôi lấy điện thoại kiểm tra thì cô bạn này đã đưa

điện thoại của mình đến trước mặt tôi và nói:

“ Nhìn xem đoạn video này được mọi người hưởng ứng quá trời

luôn, cậu xem bình luận này”

Tôi lướt nhìn một chút, đa số toàn là lời khen hoặc hỏi người

đánh đàn là ai, lớp nào. Có một bình luận khiến tôi chú ý, đó là hỏi người đứng

kế bên tôi là ai.

Tôi vốn tưởng video ấy sẽ quay hết toàn bộ cả tôi và Nguyễn

Nam Phong nhưng mà Lan Thanh chỉ chủ tâm vào quay góc hẹp thành ra cả người

Nguyễn Nam Phong chỉ quay được một nữa, không thấy mặt cậu ấy.


Cô bạn thấy vậy cũng tò mò mà hỏi tôi:

“ Đó là ai vậy Lưu Ánh “

“ Là lớp trưởng, chúng tớ đến mượn đàn nhà cậu ấy thôi.”

Cô bạn đấy có chút ngạc nhiên, sau đó chỉ cười cười không

nói gì thêm mà về chỗ mình ngồi. Tôi thấy cô ấy đang hì hục soạn tin gì đấy mà

cười tủm tỉm.

Tôi và Nguyễn Nam Phong đã xin nghỉ vài ngày ở trung tâm luyện

thi do đó, hôm nay tan học chúng tôi đến nhà cậu ấy để luyện tập luôn. Cô giúp

việc ở nhà cậu ấy vô cùng hiếu khách mà mời chúng tôi dùng bữa, vốn đã ra sức từ

chối nhưng cô ấy quá nhiệt tình nên chúng tôi cũng không từ chối được nữa.

Chúng tôi luyện tập một tiếng sau đó tạm biệt Nguyễn Nam

Phong mà ra về, cậu ấy định tiễn chúng tôi đến trạm xe buýt nhưng chúng tôi từ

chối. Trên đường đi về cùng, Lan Thanh có xin lỗi tôi về đoạn video mà cô đăng,

tôi xua tay và nói không để bụng chuyện đó. Cô ấy ríu rít cảm ơn vì tôi không

giận cô ấy vì chuyện đó.

Tôi và Lan Thanh từ biệt nhau khi đã đi qua hai trạm xe.

Vốn cứ tưởng sẽ không cần thấy mặt của Nguyễn Minh Tề nữa vậy

mà lần này lại thấy cậu ta đứng trước cổng nhà tôi. Tôi liếc mắt nhìn sau đó

thì đi ngang qua cậu ta, câu ta nhanh chóng đuổi theo nắm lấy tay tôi để ngăn tôi

dừng lại:

“ Chúng ta nói chuyện đi”

Tôi giật tay ra mà nói:

“ Tôi và cậu không có chuyện gì nói”

“ Tôi thấy đoạn video đó rồi, người đứng kế bên cô là ai vậy

?”

“ Chuyện này liên quan đến cậu sao?”


“ Lỡ kẻ đó là người xấu thì sao, tôi chỉ có chút lo lắng cho

cô thôi “

“ Nguyễn Minh Tề, lúc trước tôi đã nói rõ rồi mà. Chúng ta

hiện tại không có quan hệ gì cả, cậu đây lấy tư cách gì mà quản tôi kết bạn với

ai.”

Cậu ta có chút tức giận mà nhìn tôi:

“ Mẹ kiếp, Lưu Ánh chuyện lúc trước tôi đã xin lỗi cô rồi vậy

mà vẫn cô vẫn còn để tâm đến nó sao! “

“ Nhi nói không sai, con người cô đúng thật là ích kỷ mà, kẻ

đó chính là bạn trai cô đúng không!”

Biểu cảm tôi thờ ờ nhìn cậu ta như kiểu nhìn một con chó

đang phát điên vậy, nhưng dù chó phát điên thì sẽ cắn người nên cần phải dạy dỗ

nó lại. Do đó tôi đành cho cậu ta một cái tát thật mạnh để cậu ta tỉnh táo lại

lần nữa.

“ Tỉnh chưa?”

Má đau rát khiến thần trí cậu ta có chút chậm chạp, chỉ đưa

mắt nhìn tôi.

Tôi cười khẩy cậu ta:

“ Nguyễn Minh Tề, cậu như một con chó của Cao Ái Nhi vậy,


nhìn thật thảm hại”

“ Suốt ngày chỉ đi theo Trần Thiên Thành và Cao Ái Nhi, cậu

chã khác gì cái đuôi của bọn họ cả.”

Cậu ta nhìn tôi có chút phẫn uất vì câu nói đấy nhưng vẫn cố

nhẫn nhịn nó, cậu ta nói:

“ Tôi với bọn họ là bạn”

“ Đúng vậy, cậu và bọn họ là bạn với tôi thì là người lạ”

“ Lưu Ánh tại sao cô lại luôn muốn mối quan hệ của chúng ta trở

nên tồi tệ vậy ”

“ Nếu mẹ tôi biết quan hệ chúng ta thế này bà ấy sẽ buồn, lẽ

nào cô muốn bà ấy buồn sao “

Tôi cười thầm trong lòng, tên này vậy mà còn lấy chiêu bài đạo

đức ra trói buộc tôi. Một tên nam phụ vậy mà chỉ vài ba câu của nữ chính có thể

khiến cậu ta tìm mọi cách để lôi kéo chấp nhận quay lại làm bạn với Cao Ái Nhi à.

Đúng là trò cười mà.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương