Trước kia Vân Cẩm thường chỉ soi gương trong vài giây — thường thì sau khi rửa mặt xong, cô sẽ liếc mắt một cái, để chắc chắn rằng mình đã rửa sạch bọt sữa rửa mặt là được rồi — nhưng hôm nay cô soi gương cả nửa ngày, chốc lát nhướng mày, chốc lát lại nhíu mày, nhìn thế nào cũng cảm thấy lông mày của mình rất đẹp!

Mấy bí quyết nhỏ mà bà chủ Bàng Ấu Gia dạy cho cô thực sự rất hữu ích!

Lông mày có thể vượt qua độ khắc khe của hệ thống thực sự không tệ!

Lý Vũ Tinh đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Vân Cẩn đang soi gương, sửng sốt một chút, "Hôm nay sao cô tới sớm như vậy?"

Vân Cẩm hoảng sợ, đột nhiên cảm thấy ngượng ngùng, lập tức từ trên ghế trước bàn trang điểm bật dậy, trở lại ngồi trước máy tính của mình.

Tuy nhiên, chỉ trong vài giây, Lý Vũ Tinh đã phát hiện ra rằng cô đã vẽ lông mày. Lý Vũ Tinh đi tới bên cạnh cô, nhìn chằm chằm lông mày của cô, giọng điệu vô cùng kinh ngạc nói: "Cô tự mình vẽ lông mày à?"

"Không phải hôm trước cô mới mua chì kẻ mày và phấn kẻ mày sao... là hôm trước đi? Hôm trước cô mới bắt đầu vẽ lông mày, hôm nay đã vẽ đẹp như vậy rồi?"

Trước đây, nếu Vân Cẩm nghe thấy giọng nói bất ngờ của Lý Vũ Tinh sẽ rất phiền lòng, nhưng hôm nay, sự bất ngờ trong giọng nói của Lý Vũ Tinh khiến Vân Cẩm không những không cảm thấy chán ghét mà còn cảm thấy có chút vui vẻ. Sự ngạc nhiên của Lý Vũ Tinh chứng tỏ lông mày của cô được vẽ không tệ, cô cùng Lý Vũ Tinh đã là đồng nghiệp hơn hai năm, đây là lần đầu tiên Vân Cẩm nghe Lý Vũ Tinh khen cô "đẹp".



Mặc dù là khen lông mày của cô... Nhưng lông mày cũng là mọc trên mặt của cô!

Lý Vũ Tinh đuổi theo Vân Cẩm hỏi cô làm thế nào mà học vẽ mày nhanh như vậy, Vân Cẩm không hề do dự kể cho Lý Vũ Tinh nghe những bí quyết mà bà chủ Bàng Ấu Gia dạy cho cô.

Giọng điệu của Lý Vũ Tinh hơi chua nói: "Bà chủ đối với cô tốt thật... Tôi vẽ lông mày mỗi ngày, sao cô ấy lại không nói cho tôi biết phương pháp này?"

Vân Cẩm im lặng bắt đầu làm việc của mình, không trả lời câu hỏi của Lý Vũ Tinh. Thông thường, nếu nghe thấy Lý Vũ Tinh nói chuyện một cách kỳ quái, Vân Cẩm sẽ cảm thấy bực mình nửa ngày, nhưng hôm nay không biết là do chuyện ngồi xe điện ngầm trên đường đi làm sáng nay, hay là do vẽ được đôi lông mày đẹp, tâm trạng Vân Cẩm rất tốt, ngay cả những lời của Lý Vũ Tinh cũng không ảnh hưởng đến cô một chút nào.

Giữa trưa, Bàng Ấu Gia mở cửa bước vào. Khi nhìn thấy sàn phòng làm việc sạch sẽ, cô ấy ngạc nhiên hỏi: "Hai người ai đã lau sàn vậy?"

Lý Vũ Tinh trầm mặc không nói, Vân Cẩn nhỏ giọng đáp: "Sáng nay tôi đến sớm một chút, thấy sàn nhà có hơi bẩn nên thuận tay lau."

Vân Cẩm cũng không biết tại sao mình lại lau sàn vào buổi sáng, nếu là cô lúc trước cô hoàn toàn không có khái niệm "Thấy sàn bẩn thì lau", nhưng sau khi bị hệ thống huấn luyện vài ngày, Vân Cẩm bây giờ khi nhìn thấy sàn nhà bẩn, phản ứng bản năng của cô là lau sạch sẽ.

Giọng nói của Bàng Ấu Gia có chút vui vẻ, "Đúng lúc, dì Lưu mới gửi tin nhắn Wechat cho tôi ngày hôm qua, nói muốn về quê mừng năm mới. Sau đó tôi tìm tới hai công ty vệ sinh, họ đều nói bây giờ Tết Nguyên Đán đang đến gần, công nhân làm việc ít hơn, số lượng đơn đặt hàng của khách hàng quá nhiều, cần phải xếp hàng chờ."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương