***** 

Tôi không nghĩ là Hà Vũ lại có thể thẳng thắn mà nói với tôi như vậy. Ngày hôm qua tôi còn tưởng là nói giỡn. Không ngờ hôm nay cô ta lại thẳng thắn mà nói sẽ theo đuổi tôi. Nếu bây giờ thời gian quay trở lại chắc chắn tôi sẽ hét vào mặt cô ta và hỏi cô ta có bị điên hay không. Nhưng lúc đó tôi chỉ đứng cyên như trời trồng vì sốc. Tại sao một đứa con gái lại có thể mặt dày đến mức đó chứ ? Tôi vốn ghét mấy đứa con gái chủ động như vậy. Ở Mỹ tuy chuyện như vậy là bình thường nhưng tôi vẫn không thể ưa nổi. Tôi tưởng ở đây con gái sẽ ngoan hiền hơn, không ngờ lại gặp Hà Vũ. Tôi cũng đâu phải đẹp trai lắm đâu chứ, tại sao lại gặp chuyện này. 

.......................... 

Không hiểu từ lúc nào tôi lại vô thức đạp xe đến đây... 

Lúc tôi còn nhỏ, mẹ tôi đã dẫn tôi đến đây nhiều lần, rất nhiều lần... 

Nơi này luôn cho tôi cảm giác thanh thản và bình yên, như khi ngồi trong lòng mẹ... 

Ngồi hỏi mẹ những câu hỏi ngây thơ và non nớt..... 

Nhưng mẹ luôn luôn trả lời..... 

-Mẹ, tại sao ban đêm không có mặt trời? 

-Tại ban ngày mặt trời đã thức làm việc cả ngày rồi nên tối phải về nhà nghỉ ngơi con à. 

-Vậy tại sao ba làm việc ban ngày rồi cả đêm cũng không về hả mẹ ? 

.............................. 

-Mẹ, sao cái cây này to quá vậy? 

-Tại nó đã sống lâu năm rồi. Cây non rồi cũng sẽ lớn lên, và con người ai cũng lớn lên. Sau này bé Kha của mẹ cũng sẽ cao lớn hơn bây giờ cho xem, cao hơn cả mẹ nữa. 

-Vậy con có cao hơn cái cây này không hả mẹ? 

.............................. 

-Mẹ, sao ba không đi chơi với mẹ con mình ? 

-Ba con bận làm việc, không có thời gian chơi với mình, con phải thông cảm cho ba. 

-Dạ. Bé Kha thương ba. Bé Kha sẽ không giận ba. 

-Ừm. Con phải nhớ: Không được giận ba con, con phải thông cảm cho ông ấy. 

.................................. 

Khẽ tựa lưng vào thân cây của ngày nào. Nó vẫn to lớn và vững chãi như xưa. Có chăng là đã già và cằn cỗi hơn một chút. 

-Mẹ, bé Kha của mẹ đã lớn rồi đấy. 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương