******

-Nè, Kiến Kha. Tôi nói cậu nghe cái này?

-Gì?-hắn lười biếng đáp

-À, đội đá banh nam vẫn còn đang thiếu người đó.-tôi cười toe toét dụ dỗ “con mồi thứ tư” của mình.

-Thì sao?-hắn vẫn thờ ơ trả lời, vẻ như không quan tâm bất cứ chuyện gì.

-Cậu học cũng mấy tháng ở đây rồi. nhưng mà cậu chưa bao giờ tham gia vào bất cứ hoạt động nào của lớp. Cậu phải có tinh thần tập thể chứ?

-………..

-Nói gì đi.

-Không thích. Không muốn tham gia.

-Tại sao chứ?

-Không biết đá banh.-hắn lơ đãng trả lời, mắt muốn cắm vào cả cuốn sách.

-Cũng đâu có ai trong lớp này đá được đâu. Tụi này phải tự tập đó. Cậu không biết tôi sẽ chỉ cho cậu. Tham gia đi mà.

-Cậu kêu đứa khác tham gia không được sao?-hắn nhìn tôi

-Cậu tham gia thì sẽ chết à?-tôi tức quá hỏi ngược lại

-Ừ.-hắn trả lời làm tôi quả thật muốn hộc máu chết.

-Nè, cậu không được như vậy.

-Theo tôi biết thì đây là chuyện tự nguyện cơ mà.-hắn châm chọc tôi

-Ừ...thì đúng là như vậy, nhưng mà tôi...

-Vậy thì khỏi cần nói gì nữa cả. Cứ vậy đi. Đừng có làm phiền tôi nữa. tôi bận lắm. Cậu cứ kiếm đứa khác mà rủ rê. Thế nhé. Tạm biệt.

Hắn nói một lèo tự biên tự diễn rồi đá tôi đi không thương tiếc. Nhưng mà tôi không tin là tôi không có cách thuyết phục được tên đáng ghét đó.

 Hứ! Cứ chờ mà xem đi!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương