Tôi Sẽ Khiến Em Thay Đổi, Cô Gái Đặc Biệt!
-
Chương 3
Chiếc xe dừng lại trước cổng, cậu bước ra đầu tiên thì cái trường ầm ầm lên như cái đài phát thanh, ngồi trong xe cô nghĩ thầm" không ngờ tên hotdog như cậu ta lại hót như thế, sau này mình không nên động vào cậu ta, để không là ăn cám cái chắc"rồi cô cũng bước ra, một lần nữa nó ẩm ỉ hơn cái đình đầu đường xói chợ luôn (t/g: hazz... cái trường này chẵn ra hệ thống gì cả, đúng là giàu thì có quyền thật), cái trường cứ ồn ào (ồn về cái gì thì mọi người chắc cũng biết rồi ha) khiến cô vô cùng khó chịu, hết chịu nổi buột cô phải hét lên:
- MẤY NGƯỜI KIA KHUÔN HỒN THÌ IM HẾT COI, ĐÂY LÀ CÁI TRƯỜNG CHỨ KHÔNG PHẢI CÁI ĐÌNH NGOÀI CHỢ ĐÂU!- sau lời nói của cô thì mọi người trong trường chỉ biết cắn răng chịu đựng rồi theo dỗi hai người họ thôi( chị nhà ta không phải dạng vừa đâu hi hi)
- Cô hơi quá rồi đó, họ có làm gì cô đâu!- cậu thật bó tay với cái tính này của cô luôn
- Cậu có ý khiến à?- nhìn mặt cô nhạt vậy thôi chứ ý hong nhỏ đâu" không muốn chết thì im ngay"
- Không có- giờ cậu chỉ có thể nói vậy thôi (chứ nói có là lên bàn thờ lâu rồi chứ chẵn chơi)
Nhìn cậu chẵn quá vài giây thì cô quay lưng bước chậm rãi lên phòng hiệu trưởng, còn cậu thì chỉ biết lẽo đẽo theo sau
5' sau
trước cửa phòng đề chữ phòng hiệu trưởng, cô gõ cửa và nói:
- Thầy ơi! chúng em vào nhé- đáp lại lời nói của cô là tiếng ừ nhẹ vọng từ bên trong, rồi cô đẩy cửa bước vào nói tiếp
- Chào thầy ạ!- cậu cũng chào với cô luôn
- Ừ, chào hai đứa nhé! cuối cùng cũng chịu đi học rồi nhỉ- ông cười hiền
- Dạ vâng! nhờ cháu mà cô ta mới vào đây học đó thầy- cậu mạnh miệng nói mà không nghĩ đến hậu quả (kì này là chết cậu rồi =_=)
- Ồ! thế sao, mà lạ nha hồi sáng không biết ai ngủ nướng vậy cà, ai thế ta?- cô vừa nói vừa đưa khuôn mặt nham hiểm nhìn cậu, thấy mà lạnh cả sống lưng (hazz đã bảo đừng chơi với băng mà không nghe)
- Tôi xin rút lại lời vừa nói, được chứ?
- Vậy thì còn được, lần này tha lần sao giết đã rõ chưa?
- Vâng
- Hai cái đứa này thôi đi còn lên lớp nữa kìa!- ông thật hết cách với cặp đôi bá đạo này luôn
- Dạ!...thế tụi con học lớp nào ạ?- hai người đồng thanh
- lớp 10a1 đó, học vui vẻ nha hai đứa
- Dạ vâng!- nói rồi cậu và cô cùng bước đến lớp
Cô và cậu đứng trước cửa thì bắt gặp một cô giáo trẻ chạy ra rồi nói:
- Hai đứa là học sinh mới à
- Dạ!- đồng thanh
- Đợi cô một tí nha
hai người chỉ gật đầu tỏ vẻ đồng ý, trong khi đó thì cái lớp bắt đầu bàn tán về hai người trong đó có một cô gái đeo kín cầm cuốn sách vờ như không quan tâm, còn cô giáo đó thì bước lên nói với lớp:
- Được rồi các em trật tự đi! hôm nay chúng ta có học sinh mới, hai đứa vào đi- sao khi nghe thế thì hai người họ đi vào, cậu vào trước và giới thiệu:
- Chào mọi người tớ tên là Trần Anh Huy, hy vọng mọi người giúp đỡ- màng chào hỏi của cậu vừa xong thì đám con gái trong lớp hét ầm lên với đôi mắt hình trái tim, đến cô thì:
- Dương Ngọc Băng- lời nói của cô chỉ vỏn vẹn có 3 từ mà ảnh hưởng quả là lớn, nói chung thì đám con trai trong lớp tương tự như mấy đứa con gái luôn nhưng khi nhìn về phía dưới cô trở nên ngạc nhiên thì một giọng nói vang lên
- Momo-chan- lời nói đó là của cô gái đeo kín lúc nãy và ngạc nhiên hơn là cô gái đó lại chạy lên ôm cô thật chặt
hết chap
cô gái đó là ai và tại sao lại thân thiết với Băng như thế? chờ tập sau nhé mọi người
- MẤY NGƯỜI KIA KHUÔN HỒN THÌ IM HẾT COI, ĐÂY LÀ CÁI TRƯỜNG CHỨ KHÔNG PHẢI CÁI ĐÌNH NGOÀI CHỢ ĐÂU!- sau lời nói của cô thì mọi người trong trường chỉ biết cắn răng chịu đựng rồi theo dỗi hai người họ thôi( chị nhà ta không phải dạng vừa đâu hi hi)
- Cô hơi quá rồi đó, họ có làm gì cô đâu!- cậu thật bó tay với cái tính này của cô luôn
- Cậu có ý khiến à?- nhìn mặt cô nhạt vậy thôi chứ ý hong nhỏ đâu" không muốn chết thì im ngay"
- Không có- giờ cậu chỉ có thể nói vậy thôi (chứ nói có là lên bàn thờ lâu rồi chứ chẵn chơi)
Nhìn cậu chẵn quá vài giây thì cô quay lưng bước chậm rãi lên phòng hiệu trưởng, còn cậu thì chỉ biết lẽo đẽo theo sau
5' sau
trước cửa phòng đề chữ phòng hiệu trưởng, cô gõ cửa và nói:
- Thầy ơi! chúng em vào nhé- đáp lại lời nói của cô là tiếng ừ nhẹ vọng từ bên trong, rồi cô đẩy cửa bước vào nói tiếp
- Chào thầy ạ!- cậu cũng chào với cô luôn
- Ừ, chào hai đứa nhé! cuối cùng cũng chịu đi học rồi nhỉ- ông cười hiền
- Dạ vâng! nhờ cháu mà cô ta mới vào đây học đó thầy- cậu mạnh miệng nói mà không nghĩ đến hậu quả (kì này là chết cậu rồi =_=)
- Ồ! thế sao, mà lạ nha hồi sáng không biết ai ngủ nướng vậy cà, ai thế ta?- cô vừa nói vừa đưa khuôn mặt nham hiểm nhìn cậu, thấy mà lạnh cả sống lưng (hazz đã bảo đừng chơi với băng mà không nghe)
- Tôi xin rút lại lời vừa nói, được chứ?
- Vậy thì còn được, lần này tha lần sao giết đã rõ chưa?
- Vâng
- Hai cái đứa này thôi đi còn lên lớp nữa kìa!- ông thật hết cách với cặp đôi bá đạo này luôn
- Dạ!...thế tụi con học lớp nào ạ?- hai người đồng thanh
- lớp 10a1 đó, học vui vẻ nha hai đứa
- Dạ vâng!- nói rồi cậu và cô cùng bước đến lớp
Cô và cậu đứng trước cửa thì bắt gặp một cô giáo trẻ chạy ra rồi nói:
- Hai đứa là học sinh mới à
- Dạ!- đồng thanh
- Đợi cô một tí nha
hai người chỉ gật đầu tỏ vẻ đồng ý, trong khi đó thì cái lớp bắt đầu bàn tán về hai người trong đó có một cô gái đeo kín cầm cuốn sách vờ như không quan tâm, còn cô giáo đó thì bước lên nói với lớp:
- Được rồi các em trật tự đi! hôm nay chúng ta có học sinh mới, hai đứa vào đi- sao khi nghe thế thì hai người họ đi vào, cậu vào trước và giới thiệu:
- Chào mọi người tớ tên là Trần Anh Huy, hy vọng mọi người giúp đỡ- màng chào hỏi của cậu vừa xong thì đám con gái trong lớp hét ầm lên với đôi mắt hình trái tim, đến cô thì:
- Dương Ngọc Băng- lời nói của cô chỉ vỏn vẹn có 3 từ mà ảnh hưởng quả là lớn, nói chung thì đám con trai trong lớp tương tự như mấy đứa con gái luôn nhưng khi nhìn về phía dưới cô trở nên ngạc nhiên thì một giọng nói vang lên
- Momo-chan- lời nói đó là của cô gái đeo kín lúc nãy và ngạc nhiên hơn là cô gái đó lại chạy lên ôm cô thật chặt
hết chap
cô gái đó là ai và tại sao lại thân thiết với Băng như thế? chờ tập sau nhé mọi người
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook