Tôi Ở Trong Trò Chơi Toàn Cầu Trồng Cây Làm Ruộng
-
8: Trò Chơi Tận Thế 5
[Căn cứ vào thuộc tính Cảm giác cùng với cấp bậc chức nghiệp, giá trị pháp lực, cho ra công thức tính toán: (Thuộc tính cảm giác -10 + cấp bậc) x 10 = (14+1-10+1) x 10 = 60
Giá trị pháp lực: 60]
[Căn cứ vào chức nghiệp Druid, đạt được thêm vào ngôn ngữ Druid ngữ.
]
[Căn cứ vào chức nghiệp Druid, bạn đạt được các kỹ năng sau:
Cảm thụ tự nhiên: Druid thông qua cảm thụ tự nhiên, đạt được lực lượng.
Dã tính tương thông: Druid có thể vận dụng ngôn ngữ cơ thể, âm điệu cùng với biểu cảm để ảnh hưởng đến thái độ của động vật.
Đồng bạn động vật: Druid có thể đạt được một cái đồng bạn là động vật, cùng nhau trưởng thành.
]
Mà kiến thức của những kỹ năng này cứ như là đã khắc sẵn tỏng đầu cô rồi vậy, nhưng mà khi sử dụng thì không hề dễ dàng như trong trò chơi.
Mọi thứ đều yêu cầu phải học tập cùng với luyện tập.
Sau khi lựa chọn chức nghiệp thì vài trang phía sau cũng dần dần giải khóa.
Mở ra trang ‘Thuộc tính nhân vật’ kia.
Đến trang thứ 3 là ‘Danh sách pháp thuật’, trong đó là pháp thuật mà Druid có thể học tập.
Lấy cấp bậc hiện tại, cô có thể học tập pháp thuật bậc 0 và bậc 1.
Cô lật xem mấy cái pháp thuật bậc 0 đơn giản nhất, sau đó cứ như vậy mà yên lặng từ bỏ.
Pháp thuật còn khó học hơn kỹ năng, lại là loại tri thức hoàn toàn xa lạ, yêu cầu luyện tập nhiều lần, như vậy thì phải tìm một nơi an toàn mới có thể nghiên cứu được.
Tuy rằng phiền toái rất nhiều, ngược lại trong lòng Mộc Huỳnh an ổn không ít, đồ vật mà chính mình học được vững chắc mới là của mình.
Nếu chỉ dựa vào một cái trò chơi tận thế không biết ở đâu ra, thật sự là làm người khó có thể an tâm, ngay cả ba loại ngôn ngữ kia cô cũng tính luyện tập nhiều hơn.
Vài tời “Giám định vật phẩm” phía sau là dùng để giám định đồ vật, cô lại lướt giao diện diễn đàn một lần nữa, trên đỉnh giao diện có một cái bảng xếp hạng khu vực còn chưa có mở ra.
Mặc dù khu nói chuyện phiếm công cộng ở phía dưới đã mở ra rồi cũng là trống rỗng.
Phỏng chừng hiện tại còn không có nhiều người đạt được tư cách đăng nhập trò chơi đi, khả năng cũng không có cơ hội gửi tin nhắn phát tin tức lên phía trên, lên đây nhìn còn không bằng lên trên mạng xem đâu.
Mộc Huỳnh nghĩ đến đây, sờ sờ túi quần, lại không thấy điện thoại đâu, “Di?! Rõ ràng là để ở trong đây mà, cách đây không lâu còn lấy ra tới xem giờ, không phải là rớt đi!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook