Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
-
Chương 2308
Sau đó, từng nhát từng nhát kiếm sắc phóng tới, uy thế khiếp sợ.
"Sát trận!"
"Cái gì, sát trận kinh khủng như thật đấy!"
Diệp Miễn giật nảy mình, không dám tin nói: "Tô Thương vậy mà lại dùng thực lực của cảnh giới tiên đế, bố trí một trận pháp có thể đả thương được cả cảnh giới trên tiên đế luôn!"
"Trình độ về phương diện trận pháp của cậu ta, quá là kinh khủng, nếu sư tôn mình biết, chắc chắn sẽ mừng như điên, rồi nhận cậu ta làm đệ tử chân truyền!"
Ánh mắt Diệp Miễn lạnh lùng, nghiêm túc nói: "Không được, Tô Thương phải chết, nếu không địa vị của mình sẽ bị ảnh hưởng!"
"Cái sát trận cỏn con này, mặc dù có thể khiến mình bị thương, nhưng mình không tiếc một cái giá nào, thì chắc chắn nó cũng không nhốt được mình."
Vừa nói xong, cuối cùng Diệp Miễn cũng bộc phát ra, khí tức mạnh hơn trước đó không hề ít.
Sau đó.
Ông ta trực tiếp lao tới, chưa tốn đến hai phút đồng hồ, liền phá được đại trận Phạt Thiên.
Cùng lúc đó, tất cả những người tham gia mở trận pháp, đã tử vong… toàn bộ, không ai may mắn thoát khỏi được!
Thạch Hạo hãn!
Lão Nhân của núi Lao Sơn!
Từ thiện sư thái!
Viên Thông chủ trì!
Quân Vô Ưu!
Ngô Thanh Ảnh!
...
Đây đều là những người có tiếng tăm và không có tiếng tăm!
Bọn họ biết mở trận pháp, thập tử nhất sinh, nhưng vẫn không chùn bước, chỉ vì một tiếng thơm của trái đất!
"Vương Dương Minh, ông đã chọc giận tôi, nếu đã như thế, thì tôi sẽ giết ông trước!"
"Còn các người nữa, Thanh Hoàng nữ đế, Hiên Viên thần am, các cô là người phụ nữ được Tô Thương để ý, tôi muốn các cô chết không có chỗ chôn!"
Diệp Miễn bị đại trận Phạt Thiên làm cho bị thương, cuối cùng liền nổi giận lôi đình, muốn giết ba người bọn Vương Dương Minh, để xả mối hận trong lòng!
Ầm!
Nhưng vào lúc này, Tô Thương đi ra từ bên trong thiên môn, thực lực thâm sâu vô bờ bến, không yếu hơn so với Diệp Miễn.
Cảnh giới trên tiên đế!
Cậu ấy đã thành công, dùng không hết tám phút, là có thể dung hợp trí nhớ của ba kiếp lại!
Bây giờ Tô Thương, đã siêu mạnh rồi!
"Tô Thương!"
Diệp Miễn nhìn thấy Tô Thương, khẽ cắn môi, liền không kiềm chế được cơn giận nên đã lao tới.
"Diệp Miễn, thời đại của ông đã kết thúc rồi!"
Tô Thương lạnh lùng trả lời, sau đó chiến đấu với Diệp Miễn.
Thực lực của hai người, tương đương nhau, đánh qua đánh lại, công lực tỏa ra xung quanh.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Tô Thương và Diệp Miễn, đánh từ trên trời xuống dưới đất, đánh từ ban ngày đến ban đêm, đánh bảy ngày bảy đêm, cuối cùng cũng phân ra thắng bại.
Không nghi ngờ gì nữa, Tô Thương, đã thắng!
"Không!"
"Tô Thương, cậu không thể giết tôi được, tôi là một thành viên của tổ chức các vị thần, sư tôn tôi ở tổ chức các vị thần, nắm giữ quyền lực trong tay, nếu cậu giết tôi, vũ trụ thương khung, sẽ không còn chỗ nào để cậu dung thân nữa đâu!"
Sau khi mất đi sức chiến đấu, Diệp Miễn luống cuống vô cùng, muốn ra oai để trấn áp Tô Thương.
Đáng tiếc, Tô Thương không thèm để ý chút nào, mà trực tiếp ra tay giết Diệp Miễn.
Nhìn thấy Diệp Miễn biến một cỗ thi thể, Tô Thương lạnh lùng nói: "Tôi đã nói, thời đại của ông, đã kết thúc rồi mà!"
"Bây giờ trái đất, là do tôi khống chế, nơi này thuộc về tôi, thuộc về tất cả những linh hồn sinh ra ở chỗ này, không ai có thể định đoạt quyền sống chết của bọn họ cả!"
"Kỷ nguyên sụp đổ, từ giờ trở đi, vĩnh viễn sẽ không xảy ra ở trái đất!"
Nói xong, Tô Thương vung tay lên, liền phá hủy thi thể và hồn phách của Diệp Miễn.
Bụi về với bụi, đất về với đất, tất cả đều đã kết thúc, thiên hạ đã ổn định!
Sau trận chiến này, linh khí khôi phục đã mở ra toàn diện.
Điềm xấu, đã được giải trừ!
Áp chế cảnh giới tiên đế, đã giải trừ!
Tất cả người tu chân, đều có thể không lo sợ chuyện thăng cấp!
Tô Vô Kỵ, Tô Ma, Bạch Khởi, Thương Ưởng, đông đảo người có cảnh giới chuẩn đế đỉnh phong, cũng cuối cùng đã được như ý nguyện, thực sự đặt chân đến cảnh giới tiên đế.
Còn về Thạch Hạo Hãn, Lão Nhân của núi Lao Sơn, Từ Thiện sư thái, Quân Vô Ưu… Vân vân.
Tuy cơ thể của bọn họ đã bị phá huyr, nhưng sức mạnh linh hồn đã bị kiếm Thiên Đế của Vương Dương Minh thu lại.
Cuối cùng Tô Thương đã lấy ra một loại bí thuật, hỗ trợ bọn họ hồi sinh.
Trái đất bước vào thời kì hòa bình, Tô Thương và vợ con, cũng có được sự yên bình.
"Sát trận!"
"Cái gì, sát trận kinh khủng như thật đấy!"
Diệp Miễn giật nảy mình, không dám tin nói: "Tô Thương vậy mà lại dùng thực lực của cảnh giới tiên đế, bố trí một trận pháp có thể đả thương được cả cảnh giới trên tiên đế luôn!"
"Trình độ về phương diện trận pháp của cậu ta, quá là kinh khủng, nếu sư tôn mình biết, chắc chắn sẽ mừng như điên, rồi nhận cậu ta làm đệ tử chân truyền!"
Ánh mắt Diệp Miễn lạnh lùng, nghiêm túc nói: "Không được, Tô Thương phải chết, nếu không địa vị của mình sẽ bị ảnh hưởng!"
"Cái sát trận cỏn con này, mặc dù có thể khiến mình bị thương, nhưng mình không tiếc một cái giá nào, thì chắc chắn nó cũng không nhốt được mình."
Vừa nói xong, cuối cùng Diệp Miễn cũng bộc phát ra, khí tức mạnh hơn trước đó không hề ít.
Sau đó.
Ông ta trực tiếp lao tới, chưa tốn đến hai phút đồng hồ, liền phá được đại trận Phạt Thiên.
Cùng lúc đó, tất cả những người tham gia mở trận pháp, đã tử vong… toàn bộ, không ai may mắn thoát khỏi được!
Thạch Hạo hãn!
Lão Nhân của núi Lao Sơn!
Từ thiện sư thái!
Viên Thông chủ trì!
Quân Vô Ưu!
Ngô Thanh Ảnh!
...
Đây đều là những người có tiếng tăm và không có tiếng tăm!
Bọn họ biết mở trận pháp, thập tử nhất sinh, nhưng vẫn không chùn bước, chỉ vì một tiếng thơm của trái đất!
"Vương Dương Minh, ông đã chọc giận tôi, nếu đã như thế, thì tôi sẽ giết ông trước!"
"Còn các người nữa, Thanh Hoàng nữ đế, Hiên Viên thần am, các cô là người phụ nữ được Tô Thương để ý, tôi muốn các cô chết không có chỗ chôn!"
Diệp Miễn bị đại trận Phạt Thiên làm cho bị thương, cuối cùng liền nổi giận lôi đình, muốn giết ba người bọn Vương Dương Minh, để xả mối hận trong lòng!
Ầm!
Nhưng vào lúc này, Tô Thương đi ra từ bên trong thiên môn, thực lực thâm sâu vô bờ bến, không yếu hơn so với Diệp Miễn.
Cảnh giới trên tiên đế!
Cậu ấy đã thành công, dùng không hết tám phút, là có thể dung hợp trí nhớ của ba kiếp lại!
Bây giờ Tô Thương, đã siêu mạnh rồi!
"Tô Thương!"
Diệp Miễn nhìn thấy Tô Thương, khẽ cắn môi, liền không kiềm chế được cơn giận nên đã lao tới.
"Diệp Miễn, thời đại của ông đã kết thúc rồi!"
Tô Thương lạnh lùng trả lời, sau đó chiến đấu với Diệp Miễn.
Thực lực của hai người, tương đương nhau, đánh qua đánh lại, công lực tỏa ra xung quanh.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Tô Thương và Diệp Miễn, đánh từ trên trời xuống dưới đất, đánh từ ban ngày đến ban đêm, đánh bảy ngày bảy đêm, cuối cùng cũng phân ra thắng bại.
Không nghi ngờ gì nữa, Tô Thương, đã thắng!
"Không!"
"Tô Thương, cậu không thể giết tôi được, tôi là một thành viên của tổ chức các vị thần, sư tôn tôi ở tổ chức các vị thần, nắm giữ quyền lực trong tay, nếu cậu giết tôi, vũ trụ thương khung, sẽ không còn chỗ nào để cậu dung thân nữa đâu!"
Sau khi mất đi sức chiến đấu, Diệp Miễn luống cuống vô cùng, muốn ra oai để trấn áp Tô Thương.
Đáng tiếc, Tô Thương không thèm để ý chút nào, mà trực tiếp ra tay giết Diệp Miễn.
Nhìn thấy Diệp Miễn biến một cỗ thi thể, Tô Thương lạnh lùng nói: "Tôi đã nói, thời đại của ông, đã kết thúc rồi mà!"
"Bây giờ trái đất, là do tôi khống chế, nơi này thuộc về tôi, thuộc về tất cả những linh hồn sinh ra ở chỗ này, không ai có thể định đoạt quyền sống chết của bọn họ cả!"
"Kỷ nguyên sụp đổ, từ giờ trở đi, vĩnh viễn sẽ không xảy ra ở trái đất!"
Nói xong, Tô Thương vung tay lên, liền phá hủy thi thể và hồn phách của Diệp Miễn.
Bụi về với bụi, đất về với đất, tất cả đều đã kết thúc, thiên hạ đã ổn định!
Sau trận chiến này, linh khí khôi phục đã mở ra toàn diện.
Điềm xấu, đã được giải trừ!
Áp chế cảnh giới tiên đế, đã giải trừ!
Tất cả người tu chân, đều có thể không lo sợ chuyện thăng cấp!
Tô Vô Kỵ, Tô Ma, Bạch Khởi, Thương Ưởng, đông đảo người có cảnh giới chuẩn đế đỉnh phong, cũng cuối cùng đã được như ý nguyện, thực sự đặt chân đến cảnh giới tiên đế.
Còn về Thạch Hạo Hãn, Lão Nhân của núi Lao Sơn, Từ Thiện sư thái, Quân Vô Ưu… Vân vân.
Tuy cơ thể của bọn họ đã bị phá huyr, nhưng sức mạnh linh hồn đã bị kiếm Thiên Đế của Vương Dương Minh thu lại.
Cuối cùng Tô Thương đã lấy ra một loại bí thuật, hỗ trợ bọn họ hồi sinh.
Trái đất bước vào thời kì hòa bình, Tô Thương và vợ con, cũng có được sự yên bình.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook