Dù tâm tính cùng cách làm việc không tốt nhưng phải nói rằng Công ty Hải Quang đã tạo được danh tiếng không tồi.

Vào lúc này, Chủ tịch Triệu Hâm, người vẫn đang đứng trước ống kính, nói: “Nếu chỉ diễn đạt bằng lời nói, mọi người có thể sẽ không có ấn tượng trực quan về thực lực của công ty chúng tôi. Vừa lúc có một chiếc thuyền đánh cá vừa cập cảng, chúng ta hãy phỏng vấn thuyền trưởng của chiếc thuyền đánh cá tư nhân này rồi so sánh sản lượng đánh bắt được đi!

Nhìn Vương Mục đang đứng trên boong thuyền, Triệu Hâm cười nói: "Chỉ cần so sánh một chút, tôi tin tưởng mọi người sẽ có cái nhìn rõ ràng, trực quan hơn về thực lực của công ty chúng tôi!"

Chẳng bao lâu sau, nhóm phỏng vấn do Triệu Hâm và các giám đốc điều hành cấp cao khác của Công ty Hải Quang đã đi đến chỗ neo thuyền của Vương Mục.

Khi nghe tin bọn họ đến để so sánh sản lượng đánh bắt, Vương Mục cùng tất cả thuyền viên trên thuyền đánh cá đều nở nụ cười đầy ẩn ý.

Không đến, không-chết!

Sống sót không tốt sao?

So sánh sản lượng? Loại so sánh mới mẻ kiểu này, không ít người có thể ngửi ra được mùi thuốc súng ở trong đó.

Phải biết rằng đây là một tiết mục phỏng vấn quay hình, nếu một khi phát sóng như thế này trên TV thì sẽ bị coi là phía đối diện tiêu cực, đánh bắt lạc hậu năng suất thấp, sẽ trở thành trò cười cho mọi người.

Thật sự lần này công ty Hải Quang đã ngang nhiên trắng trợn khi dễ người!

Bất quá, nếu lần này bọn họ không đụng tới hắn thì hắn cũng không thèm so đo tính toán gì với họ. Chưa nói đến việc gây hấn với Công ty Hải Quang cũng chả có ích lợi gì cả.

Hà tất phải thêm phiền!

Một phóng viên của Bản tin Thủy sản Đại Dương đến gặp Vương Mục, "Xin chào, tôi là Chu Nam phóng viên của Bản tin Thủy sản Đại Dương. Chúng tôi đang quay một video quảng bá về nghề đánh bắt cá. Mặc dù Công ty thủy sản Hải Quang đã đưa ra một số dữ liệu, nhưng công chúng thì không có cái nhìn rõ ràng về sự khác biệt , nên tôi muốn làm một cuộc khảo sát so sánh. Tôi có thể phỏng vấn thuyền đánh cá của bạn và theo dõi sản lượng đánh bắt lần này được không?”

Nghe được phóng viên Chu Nam nói xong, Vương Mục cùng toàn bộ thủy thủ đoàn trên tàu đều vui mừng khôn xiết. Bất quá, thuyền trưởng Vương Mục còn chưa lên tiếng, bọn họ làm sao dám nói chuyện!

Vương Mục cũng vui mừng, hắn không định tính toán nhưng nếu như đám người đó muốn bị vả mặt, vậy chúng ta cứ để mặt bọn hắn sưng lên đi! Bằng không không vả mặt sao biết được mình là ai?

Đây mới là sân khấu biểu diễn thực sự!

Vương Mục suy nghĩ một chút, lộ ra vẻ do dự: "Như vậy có vẻ không tốt lắm? Thuyền đánh cá của tôi lần này thu hoạch được rất nhiều, nếu so sánh với thuyền đánh cá của bọn tôi, sợ sẽ làm cho công ty đánh cá Hải Quang mất mặt!"

Nghe được lời của Vương Mục, phóng viên Chu Nam rất ngạc nhiên, những gì hắn vừa nghe được thật thú vị!

Đừng nói là Chu Nam, những người khác cũng xì xào bàn tán.

Triệu Hâm, chủ tịch Công ty Hải Quang bày ra vẻ mặt khinh thường, không dám thì nói không dám, còn bày đặt ra vẻ thu hoạch quá lớn, còn sợ tát vào mặt công ty của ông. Có thể dùng lý do nào bớt sứt sẹo hơn được không?

Con vịt chết tiệt chết đến nơi còn cứng miệng!

Triệu Hâm tuy không ra khơi nhưng vừa nãy đã nhận được điện thoại từ một trong các thuyền trưởng của công ty, ông ta đã biết mọi chuyện xảy ra trên biển.

Toàn bộ số cá thu đều bị thuyền của công ty cướp được, có lẽ họ không dám tham gia vì sợ mất mặt!

"Cậu trai trẻ, cậu không cần lo lắng, lần này công ty Hải Quang của chúng tôi ra khơi gặp phải một đàn cá thu có hơn mười vạn con, thu hoạch rất khả quan, lần này cho dù cậu có bắt đầy một thuyền cũng sẽ hoàn toàn không có ảnh hưởng gì tới chúng tôi, cậu có thể yên tâm!

"Được, vậy được!"

“Hay là chỉ kéo được vài lưới cá bột nên cậu không muốn tham gia chứ gì!”

Mọi người ở cảng cá bắt đầu la hét, nhiều thuyền viên của công ty Hải Quang cũng huýt sáo khiêu khích.

Không ai biết rõ hơn họ những gì đã xảy ra trên biển.

Vừa rồi chủ tịch đặc biệt nhắc đến đàn cá thu, đây thật sự là một cái tát vào mặt bọn hắn!

Ánh mắt của tất cả thủy thủ đoàn trên tàu Vương Mục đều như lửa đốt, mẹ kiếp, đúng là một cái tát vào mặt!

Mọi người nhìn Vương Mục, ánh mắt nóng rực, đều đang tức nghẹn muốn hư người.

Vương Mục lắc đầu, vẫn ra vẻ do dự, "Quên đi, loại chuyện cạnh tranh này tốt nhất không nên làm. Công ty Hải Quang là công ty làm ăn lớn, nhân vật chính hôm nay là bọn họ mà. Nếu tôi lỡ cướp mất vai chính thì mặt mũi công ty Hải Quang biết giấu vào đâu!”

"Tôi thấy là cậu không dám thì có!"

"Đúng đúng, có phải là đàn ông hay không, có trứng hay không có trứng vậy?"

Trứng????!

Sự “hèn nhát” của Vương Mục khiến đám người ở Công ty Hải Quang lập tức trở nên kiêu ngạo quá khích.

Mấy thuyền viên trên tàu của Vương Mục lại rất vui vẻ khi xem màn diễn xuất của thuyền trưởng nhà mình.

Mẹ bọn hắn, cứ ở đó lên mặt đi lát nữa sẽ phải nói ngược lại thôi!

Đây là sốt ruột đưa mặt đến cho Vương Mục vả đây mà!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương