Phải biết rằng, đây chỉ là dung dịch hòa tan có nồng độ thấp nhất, nếu nó có tác dụng thế này, vậy thì với ly có nồng độ cao hơn thì sao?

Chất lỏng này có thể thúc đẩy cây trồng phát triển nhanh chóng, liệu nó có tác dụng phụ gì không?

Vương Mục suy nghĩ một chút, lấy ra cái ly có dung dịch hòa tan nồng độ cao hơn.

"Chất lỏng" hòa tan được đổ vào chậu hoa khác, lần này cây phát triển với tốc độ chóng mặt hơn. Rõ ràng vừa rồi nó chỉ là một cây non, nhưng bây giờ nhìn gốc của nó giống như một cây bonsai đã gần trăm năm tuổi.

Cái này......

Hiệu quả quá kinh người, nếu chất lỏng này được sử dụng để thúc đẩy sản xuất các dược liệu quý như nhân sâm thì sao. Nghĩ đến thôi Vương Mục liền chảy nước miếng!

Đây đều là bảo bối cả đó!

Tuy nhiên, việc này cũng làm Vương Mục cảnh giác.

Loại chất lỏng này, tuyệt đối không được để cho người khác tùy tiện sử dụng.

Sẽ thật khủng khiếp nếu chỉ với một giọt nước thôi liền biến một đứa bé thành ông già ngay lập tức.

Chỉ nghĩ thôi mà Vương Mục không khỏi rùng mình, may mắn thay, trước đó hắn không có hấp tấp đem chất lỏng màu xanh này nuốt xuống.

.

Hắn ra boong tàu hỏi thuỷ thủ đoàn đã có cá chưa.

Nửa giờ sau, số cá Vương Mục muốn đều đã được mang tới.

Đám cá vì tham mồi cắn câu, giãy giụa cũng nhiều nên khi bỏ vào bể đều đã ngáp ngáp không xong.

Sau khi đổ một xíu chất lỏng hòa tan vào bể cá, Vương Mục lập tức cảm thấy được đám cá trong bể dường như được "sống dậy".

Bởi vì có năng lực điều khiển nước, Vương Mục dễ dàng quan sát sự biến đổi của những con cá này một cách kỹ càng hơn những chậu hoa khi nãy.

Sau khi chất lỏng màu xanh hoà vào nước, mấy con cá lập tức trở nên tràn đầy sinh lực, điều khiến Vương Mục sốc nhất chính là vết thương do lưỡi câu gây ra trên người những con cá này đã hoàn toàn lành lại.

Đúng, mọi vết thương đều được chữa khỏi.

Thật sự quá thần kỳ rồi!

Điều khiến Vương Mục ngạc nhiên tiếp theo chính là chất lỏng màu xanh này sẽ không khiến động vật phát triển to ra trong thời gian ngắn như mấy cái cây kia. Vương Mục tiến hành quan sát bể cá này trong bốn đến năm ngày, trong thời gian đó hắn đổ thử tất cả chất lỏng từ nồng độ cao nhất cho tới thấp nhất vào bể để kiểm tra.

Điều mà Vương Mục cảm nhận rõ ràng là những con cá này cực kỳ khỏe mạnh, vảy của chúng cũng trở nên sáng bóng. Nhưng chúng không phát triển kích thước đáng kể có vẻ tác dụng thúc đẩy tăng trưởng mạnh mẽ như thực vật không xuất hiện trên động vật!

Thật bất ngờ, thật sự không thể nào bất ngờ hơn được nữa!

Nó sẽ không thúc đẩy cá điên cuồng sinh trưởng, nhưng nó có thể làm cho cá tràn đầy năng lượng, đồng thời nó cũng có thể chữa lành vết thương trên cơ thể cá, nếu điều này được áp dụng trên cơ thể con người thì.....

Không được, còn phải cẩn thận quan sát thêm mới được.

Vương Mục quyết định quan sát thêm một đoạn thời gian nữa!

Bởi vì phát hiện ra tác dụng kỳ diệu của chất lỏng màu xanh, Vương Mục càng ngày càng mong chờ vào hành trình sắp tới.

Bất cứ khi nào có thời gian, hắn lại trốn trong khoang thuyền trưởng thả Thuỷ Lam Châu ra khỏi cơ thể, để nó có thể hấp thụ hơi nước.

Thuỷ Lam Châu hấp thu hơi nước rất nhanh, bởi vì đã có kinh nghiệm từ lần đầu tiên, Vương Mục gần như có thể quan sát Thuỷ Lam Châu dần dần ngưng kết ra chất lỏng màu xanh bằng mắt thường.

Dựa theo tốc độ này, ngưng tụ ra một giọt thì mất khoảng một tuần!

Vương Mục vui mừng khôn xiết!

"Chất lỏng" màu xanh, "chất lỏng" màu xanh, nghe có vẻ hơi phèn!

Vì nó chủ yếu hấp thụ hơi nước từ đại dương nên tại sao không gọi nó là Trái tim Đại dương?

Nó là "chất lỏng" lại có màu xanh lam, gọi nó là Trái tim đại dương thì có chút không phù hợp. "Chất lỏng", sao không gọi nó là... Nước mắt của Hải Thần?!

Hắn quyết định rồi, gọi nó là Nước mắt Hải Thần đi! Chọn xong tên, nụ cười trên mặt Vương Mục bỗng nhiên nở rộ như hoa. Hắn cảm thấy vô cùng vui vẻ!

Không giống như tâm trạng đang tốt của Vương Mục, tâm trạng những thuyền viên khác trên thuyền hiện tại không tốt lắm.

Họ ra khơi đã hơn một tuần vậy mà chỉ bắt được vài con cá nặng một hoặc hai kg, đối với cá biển, một hoặc hai kg chỉ được coi là cá bột.

Nhỏ thì cũng thôi đi, họ thậm chí còn không bắt được nhiều.

Ngư dân tuy rằng kiếm sống phụ thuộc vào thời tiết nhưng khi xui xẻo, có khi cả tháng cũng không bắt được chứ đừng nói là cả tuần.

Nhưng mấu chốt là trước khi ra khơi, họ đã vỗ ngực cam đoan với ông chủ rằng họ là những ngư dân giàu kinh nghiệm nhất làng chài Hồng Mai. Không bắt được cá thì làm sao có thể đối mặt với ông chủ đây?

Huống chi thời buổi này tìm được việc làm tốt cũng không phải dễ dàng, nếu chuyến đi này ngay cả tiền nhiên liệu cũng không bù lại được, ông chủ sẽ không sa thải họ mới là lạ!

Nếu không phải nhìn tâm tình của Vương Mục khá tốt, bọn họ đều nóng vội mà nhảy xuống biển bắt cá luôn rồi.

Nhìn thấy Vương Mục đi ra boong thuyền, tâm tình có vẻ rất tốt, thuyền viên trên thuyền không khỏi thở dài.

Đây là thuyền của Vương Mục, chỉ có thuyền trưởng tâm tình tốt mới có thể vui vẻ!

Sau khi cơ thể được Thuỷ Lam Châu cải tạo, nhận thức của Vương Mục làm sao có thể so sánh với người thường?

Hắn đương nhiên nhìn thấy lo lắng trên mặt thuỷ thủ đoàn .

Tuy nhiên, Vương Mục không có ý định làm gì khác. Thuỷ thủ đoàn có động lực đó là một chuyện tốt!

"Bầy cá, tôi phát hiện được một bầy cá lớn!"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương