Làm ông chủ chính là việc vô cùng sung sướng, phó thuyền trưởng Bành Quốc Đống phụ trách điều hành tàu đánh cá, Vương Mục không cần phải nhọc lòng.

Hắn đứng trên boong tàu ngắm cảnh ven biển và hưởng thụ một cuộc sống thư thái, hạnh phúc.

Còn có thuyền viên đã dõi theo Vương Mục rất lâu, họ mang ghế nằm bãi biển đến cho hắn, đặt dù che nắng, thậm chí còn chuẩn bị sẵn nước trái cây ướp lạnh.

Điều này khiến Vương Mục không khỏi tán thưởng những thuyền viên biết điều đó, việc vỗ mông ngựa thế này chứng tỏ họ chu đáo, ân cần, rất có tiền đồ!

Lại quan sát thêm một thời gian đi, nếu làm tốt thì tăng lương cho bọn họ!

Trước đây, khi Vương Mục còn là nhân viên, hắn cực kỳ coi thường những kẻ chỉ biết nịnh bợ. Nhưng bây giờ thì khác rồi, nịnh nọt tôi thôi mà mấy người cũng làm không được, vậy mấy người có ích lợi gì?

Nằm trên ghế bãi biển, nghe gió biển lướt qua, ăn trái cây, nghe nhạc, cuộc sống bé nhỏ của hắn bỗng dưng trở nên thật tự do tiêu sái.

Không lâu sau, Vương Mục nhẹ nhàng liền ngủ thiếp đi.

Đó là một giấc ngủ thoải mái, đủ đầy, làm cho cả người hắn cảm thấy vô cùng thảo mãn. Đây mới là cuộc sống mà con người nên sống chứ!

Quá tuyệt vời!

Khi Vương Mục nhàn nhã tỉnh lại thì trời đã chạng vạng.

Hoàng hôn tràn ngập tầng mây, toàn bộ mặt biển dường như được phủ một lớp ánh vàng, gió biển cũng trở nên hơi ẩm ướt.

Vương Mục kinh hãi phát hiện Thủy Lam Châu trong người tựa hồ có chút thay đổi. Không biết có phải là ảo giác hay không, nhưng Vương Mục tựa hồ cảm nhận được Thủy Lan Châu đang "Vui Sướng".

Thủy Lam Châu còn có cảm xúc?

Đã hơn ba tháng kể từ khi hắn có được hạt châu này, Vương Mục đã trở thành một chuyên gia điều khiển nước, nhưng đây là lần đầu tiên hắn phát hiện ra viên Thuỷ Lam Châu này còn biết phát ra cảm xúc.

Sau khi đi vào khoang thuyền trưởng, đóng cửa lại, Vương Mục tâm niệm vừa động liền ngưng tụ ra Thủy Lam Châu phía trên lòng bàn tay.

Trong phút chốc, toàn bộ căn phòng biến thành một không gian màu xanh mơ ảo, tràn ngập ánh sáng lung linh, giống như một giấc mơ lưu lạc dưới đáy biển. Cùng lúc đó, nhiệt độ trong cabin thuyền trưởng cũng giảm xuống mạnh.

Quả nhiên, khi Thuỷ Lam Châu vừa ra khỏi cơ thể, Vương Mục liền cảm thấy khác thường.

Niềm vui mơ hồ trước đó càng trở nên rõ ràng hơn, thậm chí còn ảnh hưởng đến tâm trạng của Vương Mục.

"Thủy Lan Châu thích biển?"

"Đúng vậy nha, Thủy Lam Châu có thể khống chế các loại nước, cho nên nó đương nhiên là thích những nơi nhiều nước rồi. Trên thế giới này có nơi nào có nhiều nước hơn đại dương chứ?"

Đây là???

Khi Thuỷ Lam Châu ở bên ngoài cơ thể hắn càng lâu, từng lớp hơi nước ngưng tụ trên bề mặt hạt càng nhiều, sau đó lại thấm vào bên trong hạt châu. Làn sương xanh lam bên trong không ngừng biến đổi, giống như đang hô hấp vậy.

Thật thần kỳ!

Vương Mục cũng không ngờ lần đầu tiên ra biển, hắn lại phát hiện ra điểm đặc biệt khác của Thuỷ Lam Châu.

Vương Mục mơ hồ cảm giác được, một khi Thuỷ Lam Châu hấp thu đủ hơi nước, có thể sẽ xảy ra biến hóa ngoài ý muốn.

Nếu hắn nhảy xuống biển, liệu Thuỷ Lâm Châu có biến đổi nhanh hơn không?

Vương Mục rất muốn thử một lần, nhưng boong tàu cách mặt biển tới mấy tầng lầu, nhảy xuống thì dễ, nhưng lúc đi lên lại không dễ dàng như vậy. Hơn nữa, trên tàu có đông người qua lại. Nếu bị phát hiện, hắn sẽ giải thích với người ta thế nào?

Hắn mạnh mẽ áp chế ý định này xuống.

Khoảng nửa đêm, Vương Mục đột nhiên cảm thấy một cảm giác vui sướng chưa từng có truyền đến, như thể cơ thể hắn dùng được thứ gì đó, toàn thân có chút phấn chấn lâng lâng.

"Thuỷ Lam Châu lại ngưng tụ ra một giọt nước màu xanh? Đây là cái gì?"

Tuy rằng hắn chưa biết tác dụng cụ thể của chất lỏng màu xanh này, nhưng Vương Mục ân ẩn cảm nhận được, cho dù lần này ra biển hắn không bắt được con cá nào đi nữa thì chuyến đi này cũng rất đáng giá.

Chính xác thì giọt nước màu xanh này có tác dụng gì? Vương Mục không biết.

Nhưng trong thời đại bùng nổ thông tin này, thứ không thiếu nhất chính là trí tưởng tượng.

.

Vương Mục thuận miệng nói hắn cần một ít cá sống, chẳng mấy chốc đã có một hàng ngư dân ngồi trên boong thuyền thả câu.

Vương Mục lại hỏi nhẹ hắn muốn một chậu cây xanh, chẳng bao lâu sau, gần như toàn bộ các chậu cây có trên thuyền đánh cá đều được mang đến khoang thuyền trưởng của Vương Mục.

Cảm giác được làm ông chủ thật tuyệt!

Chỉ cần nói một câu, người tận tâm sẽ bắt tay vào làm ngay.

Vương Mục tìm mấy chiếc cốc, đổ nước lọc vào rồi pha với với tỉ lệ khác nhau, nghĩ là làm hắn liền đổ đều nước vào mười ly bằng nhau.

Chẳng bao lâu, Vương Mục đã pha loãng nước màu xanh lam vào ly với nồng độ khác nhau.

Đổ một ít dung dịch trong ly có nồng độ thấp nhất lên cây xanh, giây tiếp theo Vương Mục liền chấn động.

Bởi vì cái cây trong chậu dường như đã trở nên sống động hơn, phát triển điên cuồng với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, thậm chí còn nở hoa trong thời gian rất ngắn.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương