Tôi Nhặt Được Một Vật Phẩm Cấp Huyền Thoại
-
Chapter 27 Liên minh (2)
Kengg!
Những tia lửa lóe lên khi 2 thanh kiếm chạm vào nhau. Cả hai đều đang căng mắt tìm những điểm yếu của đối phương với hy vọng có thể thắng cuộc chiến.
Đây là một trận chiến không cân sức. Ngay khi lưỡi kiếm của họ chạm nhau, kẻ thắng cuộc đã được xác định.
Có một sự khác biệt lớn giữa kỹ năng của cả hai.
Đương nhiên là họ đã nhận thức được về điều này. Họ chỉ đang thể hiện những phẩm chất tốt nhất của mình trong trận chiến này thôi.
"Đúng như mong đợi. Học viên Ahn HoYeon vẫn đang dẫn đầu. Cách biệt là rất lớn dù đối thủ của cậu ta lớn hơn 2 tuổi và đã tốt nghiệp Millaes. Đúng là thần đồng ”.
"Công bằng mà nói. Kỹ năng của Jeong HoCheol cũng không quá tệ, nhưng… từng đó là chưa đủ để đánh bại một tài năng thiên bẩm. ”
“Chà, cậu ấy là học viên đầu tiên được kỳ vọng sẽ leo lên hạng S trong tương lai.”
Các nhà phân tích dữ liệu tập trung tại sân đấu chia sẻ ý kiến của họ về kết quả trận đấu.
Dù đây chỉ là cuộc đấu giữa Ahn HoYeon, một học viên tài năng và một học viên sắp tốt nghiệp, Jeong HoCheol thế nhưng nó vẫn thu hút rất nhiều người chứng kiến.
Lý do rất đơn giản.
Là do danh tiếng của Ahn HoYeon. Không ai nổi tiếng hơn cậu ấy.
Một thần đồng, người được kỳ vọng sẽ trở thành Đột kích giả hạng S của Hàn Quốc trong tương lai.
Cậu ta đã đạt 92 điểm trong bài kiểm tra năng khiếu chiến đấu của Hàn Quốc khi còn là một học sinh cấp hai, lập nên một kỷ lục vô tiền khoáng hậu.
Cộng với vẻ ngoài điển trai và cao ráo, cậu ấy là mục tiêu hàng đầu của các nhãn hàng và truyền thông.
Keng! Lạch cạch! Lạch cạch!
Cả hai tiếp tục lao vào nhau. Với bàn tay run rẩy cầm thanh kiếm của mình, Jeong HoCheol thì thầm bằng một giọng nhỏ để người khác không thể nghe thấy anh ấy.
“Này, chú có thể để anh thắng không? Chú mà thắng anh là anh nhục lắm đấy? ”
“Anh cũng sẽ nói vậy khi đối mặt với quái vật à? Tốt hơn hết là anh nên xem lại bản thân và quay về luyện tập đi. Đừng có nói những điều như vậy. "
Ahn HoYeon dồn lực vào thanh kiếm của mình và đẩy Jeong HoCheol lại phía sau.
Câụ ta không có ý định bỏ qua và đầu hàng trước đàn anh.
Kengg!
Ahn HoYeon thành công chặn đòn và kể thanh kiếm vào cổ Jeong HoCheol đang hoảng loạn.
Tốc độ vung đòn thật khó tin đến từ một học viên mới chân ướt chân ráo vào Học viện, đòn đánh vượt trội cả về sức mạnh lẫn sự khéo léo.
Jeong HoCheol chỉ biết chôn chân đứng nhìn thanh kiếm lao về phía mình cùng với vẻ mặt lạnh lùng của Ahn HoYeon.
Mồ hôi lạnh chảy dài trên lưng Jeong HoCheol.
'Chết tiệt. Nhanh quá…! ”
Jeong HoCheol buông xuôi tất cả và đứng yên một chỗ khi đòn tấn công xé gió ấy lao về phía anh.
Ahn HoYeon là một con quái vật. Một học viên với thiên phú vượt trội.
Jeong HoCheol lại không được ông trời ưu ái như vậy.
Swoosh!
Thanh kiếm lao qua không trung như một mũi tên, và dừng lại ngay cổ Jeong HoCheol.
Ngay trước khi đâm vào cổ anh ta, một thông báo vang lên báo hiệu trận chiến đã kết thúc.
一 Trận chiến đã kết thúc. 一 Người chiến thắng là Học viên An HoYeon. |
<Ngay khi trận chiến kết thúc>
Chuyên gia đánh giá và phân tích dữ liệu tỏ vẻ hài lòng.
Tuy nhiên, Ahn HoYeon không hề tỏ ra vui vẻ. Cậu tháo phăng bộ giáp bảo hộ. Rồi tiến về phía người đàn ông đang đợi cậu.
Người đàn ông cất lời.
"Làm tốt lắm."
"Cảm ơn bố."
Ahn HoYeon đáp lại bằng một giọng vô cảm.
Cha của anh, Ahn Seok-Gu, cũng không khác.
Mặc dù họ là cha con, nhưng mối quan hệ của họ rõ ràng không tốt lắm. Đặc biệt là trong những tình huống như thế này.
Ahn Seok-Gu đã xem qua bảng thống kê sau trận mà ông vừa nhận được và nói.
“Đừng quá phấn khích. Chiến thắng này quá dễ dàng. "
"Con hiểu."
Ahn HoYeon khẽ cau mày nhưng không nói gì thêm.
Cậu tháo các thiết bị gắn trên cơ thể mình. Đó là một loại thiết bị ghi lại các tín hiệu sinh học và ghi lại chuyển động của các Đột kích giả.
Nói cách khác, nó là một thiết bị giúp phát hiện điểm yếu của học viên và giúp họ tiến bộ.
Ahn Seok-Gu khoanh tay và nhìn chằm chằm vào Ahn HoYeon với vẻ mặt đen tối.
“Để trở thành một Đột kích giả hạng S, con phải áp đảo đối thủ. Tài năng của con là độc nhất vô nhị. Con phải mạnh hơn để nâng cao địa vị của gia tộc ta. Con hiểu chứ? ”
“Con đi tắm trước đã. Để lát nói sau đi."
Ahn HoYeon cúi đầu rời khỏi sân đấu và đi đến phòng tắm.
Shwaaa….
Nước từ vòi hoa sen làm ướt mái tóc sáng màu của cậu. Ahn HoYeon khẽ thở dài khi liếc nhìn mái tóc rối bù của mình.
"Mọi thứ như thế này từ bao giờ vậy?"
Nhưng cậu không có thời gian để nghĩ về nó quá lâu. Cậu định sẽ cùng bố đến cửa hàng bách hóa Đột kích giả để mua một số thứ.
Cậu ta nhanh chóng tắm rửa và thay quần áo.
Cậu vẫn luôn thấy khó chịu với lời nói của bố mình.
[Vật phẩm trang bị - Vũ khí] Tên: Mistilteinn Xếp hạng: B (Loại tăng trưởng) Cành cây tầm gửi đã kết liễu con trai Odin, Baldur. Phát triển cùng với người sở hữu và chứa một lượng mana không thể đong đếm. Hiệu ứng: Tấn công vật lý & phép thuật +150 Nhận kỹ năng bị động [Cảm quan năng lượng].. * Cấp độ yêu cầu: 30
[Kỹ năng bị động] Tên: Cảm quan năng lượng Xếp hạng: A Thống kê: - Nâng cao khả năng phát hiện năng lượng của người dùng đến mức cao nhất có thể. Cho phép một người xem các luồng năng lượng và tăng đáng kể mức độ nhạy cảm của người dùng đối với năng lượng. |
Khi đọc phần mô tả về món đồ và kỹ năng, JaeHyun chống cằm một lúc.
"Đây liệu có phải là [Mistilteinn] trong thần thoại Bắc Âu không?"
JaeHyun suy nghĩ một lúc. Mistilteinn trong thần thoại Bắc Âu là món vũ khí được tạo ra từ một nhánh cây tầm gửi đã kết liễu cuộc đời của Baldur, con trai Odin.
Nó là món vũ khí bị nguyền rủa vì đã kết liễu cuộc đời của vị thần được tôn sùng bởi Cửu giới.
Giờ đây nó thuốc về JaeHyun, Thiên địch của Aesir.
“Lại là Hệ thống Nornir à?"
Cậu không tin rằng mình đã tình cờ phát hiện ra [Mistilteinn].
Cùng với [ Con mắt thất lạc của Odin ], cả hai vật phẩm này đều rất nổi tiếng và trùng hợp thay đều được sở hữu bởi Thiên địch của Aesir.
Chính món đồ này đã dẫn đến trận chiến giữa Aesir và kẻ thù của họ - Ragnarok.
Vậy là giờ đây, JaeHyun đã có một mối liên hệ chặt chẽ với các vị thần.
Kẻ thù của Aesir, Mimir và Hệ thống Nornir, có lẽ muốn JaeHyun chống lại Aesir bằng món đồ này.
Có khả năng họ muốn cậu lặp lại những điều đã diễn ra trong thần thoại.
Món đồ này quá tốt đối với cậu, sở hữu một kỹ năng bị động giúp tăng độ nhạy của mana và cho phép cậu cảm nhận dòng mana.
Kể cả khi nhìn nó với một cái nhìn khách quan, cậu cũng không có lý do gì để vứt bỏ nó.
“Cậu vẫn muốn mua cái này à?”
Nhân viên bán hàng căng thẳng hỏi. Dành quá nhiều thời gian cho một người đồng nghĩa với việc cô ấy không thể giúp những khách hàng khác, cô ấy thậm chí không nghĩ rằng JaeHyun lại chi nhiều tiền cho một món đồ bỏ đi như vậy.
Tại cửa hàng bách hóa Đột kích giả này, các nhân viên không nên dành thời gian cho các khách hàng mà họ nghĩ rằng sẽ không mua thứ gì.
Nhưng nhìn vẻ mặt của cô ấy, JaeHyun nhanh chóng gật đầu nói:
"Tôi sẽ mua nó. Với một thẻ séc. Số dư trong đó là đủ. ”
“Chắc chắn rồi, tất nhiên là cậu sẽ không. Khoan… Chờ đã, cái gì ?! Cậu muốn mua món đồ này? ”
Cô ta trợn tròn mắt. và sốc trước câu trả lời của JaeHyun.
Tất nhiên, 50 triệu won là một số tiền nhỏ thậm chí không thể mua được một món hàng trên hạng C.
Nhưng ngay cả như vậy thì món đồ này cũng chả đáng với số tiền đó… Phải chăng cậu ta là con nhà tài phiệt?
"Chắc cậu ta không phải là thế hệ thứ ba của nhà Chaebol đâu ..." [1]
JaeHyun cũng chỉ như các khách hàng bình thường khác. Nhưng sao cậu lại chơi một canh bạc lớn như vậy?
Những thắc mắc ấy cứ quanh quẩn trong đầu cô ấy.
Cô ấy là một nhân viên bán hàng chỉ có nghĩa vụ thu tiền những món hàng mà khách hàng sẽ mua. Không có lý do gì cô ấy phải chịu trách nhiệm cho những gì sẽ xảy ra sau đó.
"Tôi hiểu. Vậy thì tôi sẽ gói lại món đồ. Xin vui lòng chờ trong giây lát."
Cúi đầu về phía JaeHyun, nhân viên bán hàng di chuyển ra phía sau với món đồ.
JaeHyun phấn khích khi nhìn cô rời đi.
Cậu ấy đã tình cờ có được một món đồ thật tuyệt vời.
‘ [Mistilteinn] là một vật phẩm thuộc loại tăng trưởng, tiến hóa cùng với chủ nhân của nó. Nó không phải là thứ dễ kiếm. Thêm vào đó, đó là một vật phẩm mà Hệ thống Nornir và [Con mắt thất lạc của Odin đã chỉ điểm cho mình. Không được bỏ lỡ cơ hội này. "
Mặc dù 50 triệu won là một số tiền lớn đối với cậu vào lúc này, nhưng nó hoàn toàn xứng với giá trị của món đồ này.
Sau khi vào học viện Millaes, JaeHyun sẽ trưởng thành hơn rất nhiều.
Rất nhiều kẻ thù đáng gờm mạnh hơn Bóng đêm được sắp xếp như những thử thách ở Học viện. Người ta sẽ không phải lo lắng về tiền bạc nếu họ có thể đạt điểm cao từ những thử thách đó.
Ngoài ra, cậu đang thiếu một vũ khí. Nên chẳng tội gì mà bỏ qua một vũ khí giúp tăng cường cả ma thuật lẫn sức mạnh cả.
"Vấn đề duy nhất bây giờ là loại vũ khí này sẽ là gì."
[Mistilteinn] có thể là một món quà từ Hệ thống Nornir.
Có thể nó là một vũ khí Ma thuật.
May mắn thay, có lẽ vì nó là một vật phẩm nhận được từ hệ thống, nó có thể được trang bị mà không cần nhiều yêu cầu. Chỉ có một yêu cầu về Cấp độ.
Tuy nhiên, cậu đã nhận ra một hạn chế của [Dò tìm]: cậu không thể nhìn thấy nó / chỉ có thể biết được loại kỹ năng và hiệu ứng mà nó có.
Vậy nên JaeHyun không biết đó thực sự là loại vũ khí gì.
Nó có thể là một thanh kiếm, cung hoặc quyền trượng. Hoặc một cái gì đó hoàn toàn khác.
"Chà, có lẽ mình không nên nghĩ nhiều về nó."
JaeHyun có lẽ sẽ không mất nhiều thời gian để đạt được Cấp 30, nhưng trước đó cậu vẫn lo lắng về một số thứ.
"Đây là đồ của cậu."
Nhân viên bán hàng gói xong hàng và bấm chuông, đưa cho JaeHyun một chiếc túi giấy. Vì món đồ không lớn như vậy nên dường như cô ấy đã gói gọn nó một cách nhanh chóng.
“Bây giờ tôi đã mua mọi thứ tôi muốn… tôi nên về nhà.”
Rời khỏi cửa hàng, JaeHyun định bắt đầu về nhà. Hầu hết những thứ anh ta mua đều được chuyển đến tận nhà, vì vậy thứ duy nhất cậu chỉ mang được [Mistilteinn] về.
“Mình đã có mọi thứ mà mình muốn. Mình nên quay lại và kiểm tra xem có bỏ quên gì không. "
Ngay khi định về nhà thì JaeHyun lại muốn quay lại—
Một tiếng hét đinh tai nhức óc khiến tim JaeHyun loạn nhịp.
"Kyaaaaaahh!"
"C-Cứu tôi với!"
“Q-Quái vật … Yêu tinh đã xuất hiện!”
Những tiếng la hét liên tục bắt đầu vang ra trong cửa hàng bách hóa và các con hẻm gần đó.
JaeHyun nheo mắt.
‘… Chuyện gì đang xảy ra vậy? Có quái vật sao? '
JaeHyun bình tĩnh theo dõi phản ứng của mọi người khi cậu quan sát xung quanh. Mọi người đều đang chạy toán loạn vào bên trong cửa hàng.
"Có vẻ như có điều gì đó đã xảy ra bên ngoài ... Mình nên đi kiểm tra nó."
Cậu dồn mana vào chân và nhảy qua dòng người đang bỏ chạy.
JaeHyun tập trung vào thính giác của mình khi cậu tìm kiếm nơi phát ra tiếng hét.
Khu vực phát ra tiếng hét là con hẻm nối với lối vào phía sau của cửa hàng bách hóa.
JaeHyun nhanh chóng đi ra ngoài.
Cậu nhanh chóng đến con hẻm, và thấy người vô tội đang bị đám yêu tinh tấn công.
JaeHyun cắn môi.
“Mình không thể tự lo liệu đám này. Nếu được thì mình sẽ chỉ giải quyết được một phần, đám còn lại chắc chắn sẽ chạy mất. '
Cậu bắt đầu phân tích tình hình khi đang tập trung năng lượng.
'Dù chỉ có một con bỏ trốn, sẽ có thương vong về dân sự. Mình nên làm gì?'
Nơi này quá rộng để cậu tận dụng địa hình và giải quyết đám yêu tinh này.
Tuy là hẻm ngõ nhưng nó lại dẫn thẳng ra khu vực trung tâm thành phố.
Sẽ mất đến ít nhất hai giờ để các Đột kích giả làm việc cho chính phủ tới được đây.
Và nếu đây là một vụ tràn ngục thì xác chết sẽ chất thành đống.
JaeHyun vội vàng quan sát xung quanh,
hy vọng sẽ tìm thấy một người có thể hỗ trợ acậu.
<Và ngay lúc đó>
"Hở?!"
JaeHyun cảm thán. Một cậu bé lọt vào tầm mắt của JaeHyun khi cậu ấy nhìn xung quanh.
Một cậu bé trạc tuổi cậu với vóc dáng cường tráng và vẻ ngoài đẹp trai.
“Đó là… Ahn HoYeon?”
Ahn HoYeon.
Một tài năng thiên bẩm tại Học viện Millaes, giống như JaeHyun, và là một thiên tài sinh ra ở Hàn Quốc với tiềm năng to lớn của một Chiến binh.
Ngay lập tức, vô số ý tưởng bắt đầu chạy qua tâm trí JaeHyun. Ngay sau đó, cậu đã nghĩ ra cách để xử lý vụ này.
Một nụ cười bắt đầu xuất hiện trên khuôn mặt JaeHyun.
"Ahn HoYeon ở ngay sau Lee JaeSang ... Mọi chuyện không quá tệ đâu."
Cậu ấy tính nhờ sự trợ giúp từ Ahn HoYeon.
***
Đọc webtoon tại: Tôi Nhặt Được Một Vật Phẩm Cấp Huyền Thoại | Vlogtruyen.net
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook