Tôi Nhặt Được Một Vật Phẩm Cấp Huyền Thoại
-
Chapter 15 Bài học ma thuật bí mật (3)
Chương 15 - Bài học ma thuật bí mật (3)
Làn khói bụi dần tan biến, và những mảnh vỡ của bùa chú biến mất. Một sự im lặng kỳ lạ bao trùm khắp khu luyện tập của Công hội Yeonhwa.
Yoo Sung-Eun cất lời.
“Sao chép kỹ năng và phá hủy bùa chú…… rốt cuộc thì cậu còn che giấu bao nhiêu kỹ năng nữa thế?”
“Hết rồi. Tôi đã cho cô thấy tất cả con bài của mình rồi."
Trước lời nói của JaeHyun, Yoo Sung-Eun mỉm cười. Chớp lấy thời cơ, JaeHyun phản công nhanh chóng.
Chà!
Lần này, một sợi xích nhanh chóng nhô lên khỏi mặt đất. Yoo Sung-Eun lạnh sống lưng.
Yoo Sung-Eun hoang mang theo sát chuyển động của sợi xích.
Đoàng! Đoàng! Đoàng!
Cô bọc tay mình bằng một trường lực màu lam để chặn đòn của JaeHyun. [Lôi Xích] va chạm với trường lực tạo ra một vụ nổ lớn.
‘Đây là sức mạnh của một đứa nhóc chưa qua đào tạo bài bản sao. Cậu ta thậm chí có thể dùng những kỹ năng này để vượt qua các hầm ngục cấp cao nữa.'
Lượng ma thuật mà JaeHyun đã tiêu hao để đối đầu với cô vượt xa các Pháp sư thông thường. Chỉ những Đột kích giả hạng B mới có thể đạt đến ngưỡng đó.
Nhưng Yoo Sung-Eun là Đột kích giả hạng S. Nên không việc gì phải chật vật mấy đòn như này cả.
Nhưng ngay cả như vậy, Yoo Sung-Eun vẫn cảm thấy bối rối vì một lý do nào đó không rõ. Và rồi cô đã nhận ra.
Đoàng! Baaang! Đoàng!
'Đây là gì? Làm thế nào mà……
Cậu nhóc đó. Cậu ta đang sử dụng phép thuật mà không cần niệm chú.’
Cô không thể nào hiểu nổi. Niệm chú khi dùng phép là quy luật bất di bất dịch đối với các Pháp sư.
Tất nhiên, những Pháp sư cấp cao có thể niệm tâm chú để thi triển phép thuật, nhưng không phải JaeHyun mới chỉ là một người mới bắt đầu học phép thuật thôi sao.
Ngoài ra, cấp bậc phép thuật mà cậu ấy đang sử dụng là cấp độ A.
‘Đó không phải là một câu thần chú có thể thi triển nhiều lần mà không cần niệm chú. Có nghĩa là ……
Đừng nói là.’
Đôi mắt của Yoo Sung-Eun ánh lên vẻ thích thú.
Mặt khác, JaeHyun đã gần cạn kiệt năng lượng khi sử dụng [Lôi Xích] nhiều lần. Giờ đây cậu chỉ còn lại 100 MP. Số lượng đó chỉ đủ để sử dụng [Lôi Xích] thêm hai lần nữa.
'Chết tiệt. Mình sắp cạn năng lượng rồi. Mình cứ nghĩ cuộc chiến này sẽ ngang kèo vì phải đấu với một phục hồi sư, nhưng cô ấy đúng là một con quái vật.’
Không còn lựa chọn nào khác, JaeHyun khuếch tán mana của mình và lùi lại vài bước. Mục đích là để phục hồi mana.
<Đúng lúc đó>
Sau khi xoá bỏ trường lực bảo vệ, Yoo Sung-Eun bắt đầu từ từ tiến về phía JaeHyun.
“Cậu thật là một tài năng hiếm có. Tuy nhiên - cậu vẫn quá non nớt.”
Bùm!
"Hở?!"
Cậu thấy cơ thể mình xoay một vòng trên không trung khi đang đảo mắt. Cậu bắt đầu nổi da gà. Chỉ trong nháy mắt, cơ thể JaeHyun đã nằm lăn lê trên mặt đất.
"Chuyện gì... vừa xảy ra vậy?"
JaeHyun lắng nghe Yoo Sung-Eun khi úp mặt xuống sàn. Yoo Sung-Eun đưa tay về phía JaeHyun và nở một nụ cười rạng rỡ.
"Cậu không hề nghĩ rằng mình sẽ thắng, phải không?"
Tại một công trường gần Công hội Yeonhwa, Yoo SunJae và một vài thanh niên mặc đồ đen đang trò chuyện.
"Vậy. Ý anh là chúng tôi chỉ cần khè con chuột nhắt đó là được chứ gì?”
Tên cầm đầu đám này vừa hỏi vừa tiến lại gần. Yoo Sun Jae châm thuốc rồi đáp lại câu hỏi đó.
"Phải. Khi nào xong việc, tao sẽ cho mỗi thằng thêm 500. Nhân tiện, hãy cẩn thận với nó. Thằng rác rưởi đó có vẻ đang luyện tập để trở thành một Đột kích giả đấy."
“Haha. Gì mà lo lắng thế? Nó vẫn còn non và xanh lắm. Nếu bị cả đám hội đồng, thì nó đi Tây Thiên là cái chắc."
Gã áo đen nói đầy tự tin. Yoo Sun Jae gật đầu với vẻ hài lòng.
"Tốt. Vậy thì phải tao sẽ cho thêm một ít. Mỗi thằng sẽ được thêm 100. Chăm sóc thằng bé kỹ vào. Hiểu ý tao chứ?"
“Đa tạ đại ca. Đừng lo. Anh sẽ không phải thất vọng đâu.”
Một cơn gió mang theo lớp bụi thổi quanh công trường rồi tan biến. Yoo SunJae lầm bầm sau khi giẫm lên tàn thuốc mà hắn vừa vứt trên sàn.
“Tao sẽ cho mày biết… hậu quả của việc dám láo với tao.”
***
"Cậu ổn chứ?"
"Ừm. Tôi ổn.”
JaeHyun có vẻ hoang mang một chút, nhưng cậu đang dần tỉnh táo trở lại.
Một vài phút trước, cậu nằm bất tỉnh trên sàn sau khi trúng đòn của Yoo Sung-Eun. Đòn tấn công của Yoo Sung-Eun nhanh đến mức quật ngã cậu ra sàn trong tích tắc mà cậu chẳng hề nhận ra.
JaeHyun vừa uống nước về nhìn Yoo Sung-Eun bên cạnh. Yoo Sung-Eun quả thực quá mạnh mẽ và điêu luyện khi chẳng tốn một giọt mồ hôi nào để xử đẹp cậu.
Cậu cắn môi.
"Đây là khoảng cách giữa mình và một Đột kích giả thực thụ."
JaeHyun hít một hơi thật sâu và trấn tĩnh lại. Thấy cậu run rẩy như vậy, Yoo Sung-Eun đặt tay lên đầu JaeHyun.
“Nhân tiện, tôi đã rất ngạc nhiên. Thi triển một kỹ năng hạng A và phá huỷ một thần chú. Thú vị đấy.”
"Cô đang khen tôi đấy à?"
Yoo Sung-Eun nhanh chóng đáp lại câu hỏi của cậu.
"Tất nhiên. Tuy vậy— những gì cậu đã thể hiện. Cậu thi triển phép thuật mà không cần niệm chú, phải không? Thế quái nào mà cậu làm được như vậy?"
“Đó là… Thành thật mà nói, nó là khả năng của tôi. Nếu mà nói chi tiết hơn thì sẽ hơi ……”
"Chà, nếu vậy thì tôi cũng không thể đòi hỏi gì hơn."
Yoo Sung-Eun có vẻ không hài lòng trước câu trả lời của JaeHyun nhưng vẫn gật đầu.
Khác với một chiến binh thể hiện khả năng của mình qua sức mạnh thể chất và khả năng chống chịu, một Đột kích giả hệ Pháp sư không nên để lộ những con bài tẩy hay độc chiêu của họ.
Đó là do mỗi loại phép thuật đều có những đặc trưng riêng và qua đó bộc lộ phần nào khả năng của các Pháp sư.
Cấp bậc của họ có thể chênh lệch một trời một vực, nhưng Yoo Sung-Eun vẫn là một Đột kích giả hệ Pháp sư. Cô hiểu tại sao JaeHyun lại che giấu kỹ năng của bản thân.
Yoo Sung-Eun suy nghĩ một lúc và nói.
"Đầu tôi chợt lóe lên một suy nghĩ khi nhìn phong cách chiến đấu của cậu đấy."
"Một suy nghĩ sao?"
"Ừ. Tôi đã từng nghĩ về nó trước đây, nhưng chưa có một cá nhân nào có thể chiến đấu theo cách đó trong thực tế. Cậu nghĩ sao? Thú vị phải không?"
JaeHyun nghiêng đầu.
"Thực sự có một phong cách chiến đấu như vậy sao?"
"Đúng. Một phong cách chiến đấu đặc trưng của riêng cậu. Tôi dự định sẽ dạy cậu về nó từ bây giờ.”
“Chỉ mình tôi làm được? Làm sao mà……."
JaeHyun chớp mắt hỏi. Yoo Sung-Eun khoanh tay với vẻ mặt đắc thắng.
“Từ nay hãy gọi tôi là ‘Sư phụ’. Và… chúc mừng cậu đã trở thành đệ tử đầu tiên của tôi.”
***
Trên đường về nhà sau trận đấu giao hữu, JaeHyun tiến đến trạm xe buýt trong tình trạng suy kiệt.
Lần này cậu đã từ chối việc được đưa về tận nhà trên chiếc taxi sang trọng của Yoo Sung-Eun.
Vì cậu phải đến một nơi.
“Chắc chỉ đâu đó quanh đây thôi…”
Nơi JaeHyun xuống là Nhà ga Yongsan.
Trong quá khứ, nơi đây nổi tiếng là nơi tập trung các cửa hàng bán thiết bị điện tử, nhưng hiện tại, nó đã trở thành một nơi chuyên buôn bán các trang bị ma thuật.
Từ thanh kiếm mana được hầu hết các đột kích giả sử dụng đến áo choàng có thuộc tính kháng hoặc các vật phẩm lấy từ những hầm ngục, đột kích giả nào đến đây cũng sẽ phát cuồng vì chúng.
"Để xem. Mình cần món gì…"
JaeHyun lẩm bẩm khi xem qua danh sách mà mình đã lập trên điện thoại.
“Một bản sao của cuốn [Ngự thuật Ma đạo thư Vector], một cuốn [Huấn luyện Mana cơ bản], sừng của mandragora, nước suối từ Jotunheim, cánh của tinh linh, và áo choàng có đặc tính kháng bóng tối …… sơ qua là vậy sao?"
Sau khi xem qua toàn bộ danh sách, JaeHyun nhìn quanh với vẻ mặt kiên quyết.
“Mình không biết liệu mình có đủ tiền không… Nhưng nếu không mang đủ tiền thật, mình có thể bỏ cuốn [Huấn luyện Mana cơ bản] khỏi danh sách. Sau này mình có thể mượn nó từ Công hội Yeonhwa cũng được."
Cậu cất điện thoại vào túi. JaeHyun khoanh tay nhìn tất cả các cửa hàng và ngõ hẻm.
“Trước hết phải mua nguyên liệu cho [Thuốc tăng cường Mana] đã.”
[Thuốc tăng cường Mana].
Giống như tên gọi của nó, nó làm tăng lượng mana của người đã sử dụng. Nó giống như một nhu yếu phẩm với các Đột kích giả hệ Pháp sư.
Tuy nhiên-
“Cho tới tháng 11 năm 2020. Cách làm [Thuốc tăng cường Mana] vẫn còn là một ẩn số.”
JaeHyun nhếch mép. Công thức cho [Thuốc tăng cường Mana] sẽ được công khai sau 5 năm nữa. Vậy có nghĩa là lúc này, người duy nhất biết công thức là JaeHyun.
Trước khi trở về quá khứ, công thức của viên thuốc đã được chia sẻ miễn phí bởi một nhà nghiên cứu đẳng cấp thế giới được chính phủ thuê.
Trong khi xem TV, JaeHyun đã tình cờ biết được công thức của viên thuốc, và cậu cũng nhận ra người chia sẻ công thức đó là con trai út của gia tộc họ Lee, một gia tộc đột kích giả danh giá.
Khi chia sẻ công thức mà không thu lại chút lợi nhuận nào, anh ấy đã nói.
[Tôi hy vọng nó sẽ giúp ích cho các đột kích giả trên thế giới.]
Khi JaeHyun xem cuộc phỏng vấn đó, cậu chế giễu anh ta.
‘Mình sẽ không chia sẻ công thức ấy nếu không có một cái giá hợp lý. Mình không biết nên gọi anh ta là vĩ nhân hay kẻ ngốc nữa……'
Tất nhiên, vào thời điểm đó, cậu ấy là một Chiến binh, và nguyên liệu của viên thuốc thì quá đắt để cậu có thể thử nó một lần.
‘Bây giờ thì khác. Các Pháp sư vẫn chưa hề được coi trọng và mình lại là người duy nhất biết công thức. Nguyên liệu của viên thuốc chắc hẳn sẽ rất rẻ ở thời điểm này.’
Sau khi mua nguyên liệu của viên thuốc và pha chế, JaeHyun đã lên kế hoạch uống thuốc đều đặn để tăng lượng mana vĩnh viễn.
Mặc dù hầu hết các vật phẩm hoặc hợp chất được chế tạo bằng phép thuật đều tăng năng lượng tại thời điểm này, nhưng chúng chỉ có tác dụng tạm thời. Do đó, giá của các vật phẩm có hiệu lực lâu dài sẽ lên đến con số hàng trăm tỷ.
Vì vậy, JaeHyun muốn uống [Thuốc tăng cường Mana] sớm hơn một chút.
"Nếu nó giúp mình tăng lượng mana, mình sẽ phải tạo ra nó bằng bất cứ giá nào."
Nhớ lại công thức, JaeHyun đi quanh ga Yongsan để tìm những nguyên liệu cần thiết.
May mắn thay, cậu có thể dễ dàng tìm thấy sừng mandragora, nước suối của Jotunheim và cánh của tinh linh ở đây.
Không có gì đáng ngạc nhiên—
Số dư: 80.000.000
“Mình đã sử dụng hết 30 triệu won …… Dù đây không phải thời đại của Pháp sư, nhưng những vật phẩm này vẫn rất đắt.”
Tất nhiên, nếu cậu mua 3 món đồ đó trước khi quay về quá khứ, thì số tiền bỏ ra sẽ tăng gấp mười.
Ngay cả khi cậu mua được, cậu cũng chẳng biết cách tận dụng chúng, vì chúng không phải là những thứ mà những người bình thường như JaeHyun có thể nghĩ đến.
Nghĩ về nó như vậy, cậu thấy số tiền mình vừa bỏ ra là xứng đáng. Mặc dù vẫn còn khá đau lòng nhưng JaeHyun không phải kiểu tiết kiệm tiền khi mua những thứ như thế này.
“Tiếp theo là áo choàng kháng bóng tối…… Không biết có nơi nào bán chúng không.”
Một trong những vật dụng cần thiết cho một Pháp sư, áo choàng. Trong số đó, không dễ tìm thấy những chiếc áo choàng có khả năng kháng lại bóng tối.
Thông thường, áo choàng có khả năng kháng bốn nguyên tố khá phổ biến, nhưng rất khó tìm thấy loại có thể kháng được các nguyên tố đặc biệt như bóng tối và ánh sáng.
<Sau vài giờ>
Đã đi qua một số cửa hàng bán áo choàng, JaeHyun không thể tìm thấy áo choàng có khả năng kháng lại bóng tối. Do giá quá cao hoặc mức kháng quá thấp.
“Mình cần chuẩn bị thật kỹ càng để tiêu diệt Bóng Đêm.”
Thuộc tính của Bóng Đêm là bóng tối. Nếu cậu không có một vật phẩm có khả năng kháng lại thuộc tính của nó, thì việc chiến đấu với nó sẽ khá khó khăn.
Nhưng ngay cả như vậy, tìm kiếm một món đồ chất lượng cao trong một khu chợ như vậy quả là không dễ dàng. Ở Công hội Yeonhwa thì không có bất kỳ chiếc áo choàng nào có kháng thuộc tính, nên sẽ mất một khoảng thời gian để tìm được.
JaeHyun vừa thở dài vừa gãi đầu.
Nhưng ngay lúc đó—
Một cửa hàng chất đống đồ cổ lọt vào mắt JaeHyun.
“…… đó là…?”
Tòa nhà khiến JaeHyun chú ý là [Re-Enew].
Nơi đó là nơi bán những vật phẩm không được thẩm định và những vật phẩm có tác dụng không được đảm bảo. Đó là nơi cực kỳ hên xui, người mua sẽ giống như chơi trò đỏ đen và có thể nhận được các vật phẩm hạng B-C.
Ngay cả những món đồ hạng A cũng có thể được mua với giá rẻ, nhưng hầu hết đều là những món đồ không có giá trị.
Đôi mắt JaeHyun sáng lên trong giây lát trước khi mờ đi.
“Mua được một món đồ tuyệt vời với giá rẻ từ Re-Enew có lẽ là bất khả thi, hờ…”
Xác suất nhận được một vật phẩm cao hơn hạng C trong số các món hàng không được thẩm định là khoảng 6%. Nên chỉ mua một hoặc hai món là không đủ.
Cuối cùng, khi JaeHyun định quay lại,
cậu nghe được âm thanh từ hệ thống.
一 Kỹ năng bị động [Thần nhãn toàn năng] thấu thị bản chất của vạn vật. 一 Kỹ năng bị động [Thần nhãn toàn năng] nhánh kỹ năng đầu tiên đã được mở. 一 Thức tỉnh kỹ năng [Khám Phá].
|
[Kỹ năng chủ động] Tên: Khám Phá Xếp hạng: EX Mana tiêu hao: 100
|
JaeHyun cười lớn.
Đúng vậy, chính là nó.
[Thần nhãn toàn năng] là một kỹ năng bị động xếp hạng EX mà cậu thức tỉnh trước khi hồi quy, nhưng cậu vẫn chưa thể sử dụng do chưa nắm hết được thông tin về nó.
Khi biết rằng nó sẽ mở ra các kỹ năng phân nhánh khác.
JaeHyun cười lớn trước cửa hàng chất đống đồ cổ.
"Chào mừng quý khách!"
Cùng với lời chào của người quản lý tòa nhà, JaeHyun bước vào cửa hàng.
Bên trong, cậu có thể nhìn thấy những thanh kiếm, áo giáp và nhiều trang thiết bị khác nhau đã hoen gỉ và bạc màu. Trong số đó, cũng có một vài chiếc áo choàng như JaeHyun mong muốn.
Người bán hàng tiến đến chỗ JaeHyun sau đó nở một nụ cười trên môi.
“Như cậu có thể thấy, cửa hàng này bán các mặt hàng chưa được kiểm định. cậu nghĩ sao? Có muốn thử vận may của mình không?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook