20
“Chu Kỳ An, trước khi chuyển trường, tớ có từng gặp cậu ở đâu không?”
Chu Kỳ An cúi đầu nhìn vào mắt tôi trả lời: “Cậu đoán xem?”
Nghe tiếng lòng của Chu Kỳ An, tôi càng thêm chắc chắn chúng tôi đã quen biết từ trước.

Tôi lắc lắc cánh tay Chu Kỳ An:
“Nói cho tớ biết đi mà~”
“Tớ thật sự không nhớ rõ.


Chu Kỳ An cố ý chơi trò bí mật: “Chờ cậu đậu vào đại học A tớ sẽ nói cho cậu.



“Lỡ như tớ không đậu thì sao?”
Hắn nhẹ nhàng xoa xoa đầu tôi: “Có học bá là tớ ở đây.

Thế nào, không tin tớ hả?”
“Tin chứ tin chứ.


“Vậy, ngoéo tay, một lời đã định.


“Được, một lời đã định.



Chu Kỳ An và tôi vốn là đang đi song song, hắn đột nhiên chầm chậm tụt lại phía sau tôi.

“Bạn nhỏ cùng bàn, cậu dừng lại một chút, quay đầu lại xem.


Tôi nhìn lại, thấy một cái mặt dây chuyền trang trí điện thoại màu mâm xôi trước mặt.

“Gấu dâu tây!”
Chu Kỳ An liếc qua một bên, có chút không được tự nhiên nói:
“Cái này cho cậu.


“Đừng cảm động, tớ thuận tay mua thôi.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương