Tội Này, Tôi Không Nhận
-
Chương 135: Xuyên qua
Gã người dị năng cầm súng, cười dữ tợn chờ bóng người lộ ra sau khi bụi đất bay hết.
Cấp S thì thế nào, chẳng qua chỉ là nhóc quỷ chưa lớn lên. Mạnh thế nào cũng đều làm từ máu thịt, mấy viên đạn hình “răng nanh” đặc biệt, ngay cả mãnh thú cũng có thể giết chết.
Nước Mỹ đã thành lập cục dị năng quốc gia, nghe nói đang tìm kiếm khắp nơi tên nhóc Johnson này.
Thế giới Bị Từ Bỏ tranh đấu gay gắt, hàng rào ở biên giới không còn tác dụng. Nơi ngày xưa cần phải trải qua tầng tầng kiểm tra mới có thể đi vào, hiện tại chỉ là một phòng trống với bốn bức tường.
Đối với phần tử khủng bố tôn giáo, xã hội đen, và trùm thuốc phiện Nam Mĩ, đây chắc chắn là chuyện vui, nằm mơ cũng phải cười.
Càng tuyệt hơn là, tất cả những gì bị phá hủy sẽ “trở lại” thế giới thực.
“Dỡ bỏ” hàng rào chúng cảm thấy chướng mắt, thò tay vào vùng biển Đông nước Mỹ giàu chảy mỡ, vòng qua Wolf Morenza hung ác như sói. Giờ chính phủ nước Mỹ muốn ngăn cản chúng ở Thế giới Bị Từ Bỏ? Nghĩ cũng không được!
Trùm thuốc phiện nam Mĩ dùng tiền mặt dính đầy máu tươi xây dựng mắc xích ích lợi hoàn chỉnh, ăn ý với khắp các nơi, nhưng “tận thế” bắt đầu, tất cả mấy thứ này đều là chó má.
Hơn nữa, có thể đi vào Thế giới Bị Từ Bỏ đều là người dị năng. Trùm thuốc phiện bên này có tiếng nói, một người cũng không đủ tư cách. Người vốn nghe lệnh, ở Thế giới Bị Từ Bỏ “dã” lâu như vậy, dù là tay sai trung cấp, cao cấp trung thành nhất, cũng bắt đầu đánh chủ ý, quyết tâm chờ đến khi trở về thế giới thực sẽ lập tức xử lý lão đại.
Kẻ ngay cả lão đại của mình cũng cắn, còn thèm quan tâm đến chính phủ vốn có liên quan, giằng co với tổ chức buôn lậu thuốc phiện sao? Còn suy xét đại cục gì, tình thế gì, lợi ích sinh tồn gì sao?
Nhìn không vừa mắt là ra tay, có uy hiếp là giết, nào cần nói gì.
Cục dị năng nước Mỹ muốn tìm Johnson cấp S, về sau muốn cho bọn chúng khó coi. Nghe nói cháu lão sói Morenza kia cũng ở cùng nhóc quỷ này, tốt biết bao, giải quyết ngay trong một lần.
“Đợi lát nữa nếu Federik Morenza không chết, thì đánh gãy hai chân nó mang đi, cho ăn chút đồ, sau khi trở lại hiện thực chúng ta có thể lừa lão sói kia một đống.”
Nhóm côn đồ nghĩ đến việc có thể đi cướp Morenza của vùng biển Đông, thì cực kỳ đắc ý.
Nhóm xã hội đen ở vùng biển Đông trong mắt bọn chúng chỉ là mấy vụ đánh nhau, náo loạn nhỏ, không thành khí hậu*, địa bàn tốt như vậy lại bị Wolf Morenza nắm giữ trong tay, khiến người ta nhìn mà thèm.
*Không có thành tựu
Bình thường muốn vượt biên cũng không được, khoảng cách quá xa, chính phủ nước Mỹ cũng không phải chết rồi. Bọn chúng muốn đi sang vùng biển Đông chỉ có một con đường có lẻn vào, ở bên kia cũng không tự tại như phía Nam nước Mỹ.
Nói đến cùng là bất bình trong lòng, đám người này tự nhận là vì kiếm tiền đánh sống đánh chết, vì cướp hàng và địa bàn còn ác chiến lẫn nhau. Morenza dựa vào cái gì mà có thể ngồi trong nhà đếm tiền? Cùng là xã hội đen, bên kia dù bị chính phủ bắt cũng không phán được tội tử hình, bên này hàng năm còn phải đánh nhau cùng quân đội.
Wolf Morenza còn không cho họ ra ngoài phố đen chào hàng thuốc phiện.
Con người đều dựa theo logic của mình để suy nghĩ chuyện người khác, Wolf không để họ kiếm tiền này, chắc chắn là do chính ông ta muốn kiếm. Vốn cũng không liên quan, tìm họ lấy hàng là được, kết quả lại cố tình không. Mấy trùm thuốc phiện suýt vì chuyện không biết đơn đặt hàng này, hoa rơi nhà ai mà đánh một trận, đều cảm thấy có người im lặng phát đại tài mà không chịu thừa nhận, không chịu cùng hưởng. Sau khi đánh xong lại sai người nhìn chằm chằm con đường xuất hàng của nhau.
Cứ như vậy ba, năm năm, mọi người hết giận lại thống nhất, không thể không thừa nhận, đúng là không có đơn đặt hàng này!
Nghĩa là Morenza tự mình tìm một nơi bí mật để gieo trồng cây Anh túc, hoặc là dùng hàng của bang Thái Quyển ở Canada. Dù như thế nào, một miếng thịt mỡ lớn như vậy mà không để họ cắn một chút, Wolf lập tức lên sổ đen trùm thuốc phiện Nam Mĩ, gần như mỗi năm đều phái tay súng đi xử lý người này.
Bang xã hội đen vùng biển Đông chia tách hỗn loạn, đương nhiên đối với họ càng có lợi.
Cũng có người muốn ra tay với cháu Wolf, nhưng ngôi sao Thiên Vương Federik này. Thứ nhất, lực lượng an bảo bên cạnh rất tốt. Thứ hai, Wolf không gặp đứa cháu này, nên bắt cóc cũng không có tác dụng, giết Federik càng không thể giải quyết vấn đề, chẳng qua là trút giận.
Cũng không phải là cái chết của một nhân vật không tên tuổi, chết cùng lắm chỉ chiếm một tin xã hội, náo loạn cũng không có kết cục tốt.
Còn hiện tại…
“Còn giữ mạng gì nữa, trực tiếp giết, ném xác vào biệt thự ôn tuyền của Wolf.”
“Quá xa, ai khiêng xác đi, mày à?”
Nhóm côn đồ cười ha hả, những người cầm súng ngắm lại cảm thấy không dúng, chúng không nghe thấy tiếng hét thảm quen thuộc, tiếng đạn nổ cũng không đúng.
Theo lý, phòng này cũng không lớn, một mặt tường sau khi bị người dị năng Đất của chúng xốc lên, chỗ có thể trốn cũng có hạn. Chúng lại dùng kính ngắm thấy được bóng người, phải có một viên đạn trúng mục tiêu mới phải.
Chờ khi khói hơi tản ra, chúng mới cảm thấy không ổn.
Hình như bóng người đứng tại chỗ không cử động…
“Nổ súng!”
Lần này, đạn súng máy bắn ra, cả “trường” cũng không thể chạm đến, đã bị nấm mũ nấm khổng lồ ngăn cản.
Viên đạn với vận tốc cao bắn vào đám tơ, xuất hiện tia lửa, nếu là nấm thật thì sẽ bị đốt cháy một mảng. Đám tơ mấp máy, một ngụm “nuốt” đạn.
“Này, đây là cái gì?”
Mọi người kinh hãi, căn nhà này đã mất ba mặt tường, một gian trên tầng hai, vách tường sụp đổ khiến căn nhà nghiêng đổ theo phản ứng dây chuyền, nhưng giờ có nấm xám khổng lồ làm cột chống và tường.
Johnson hâm mộ nhìn Giản Hoa.
Nếu nó cũng có dị năng này, thì không cần cõng ngài Morenza đang hôn mê chạy trốn.
Có một lần nhà sụp quá nhanh, may mà khi đó Federik tỉnh táo, họ trốn vào không gian, tránh được một kiếp. Nhưng bên ngoài không gian bị đá và gạch vụn che lấp, nếu thu lại không gian, họ sẽ lập tức bị đè chết, cuối cùng đành phải dựa vào tay và dị năng đào đá ra từng chút.
Lý Phỉ vừa nhìn đã phát hiện vị trí tay bắn tỉa, anh cũng không muốn tốn sức, trực tiếp biến bên thành một biển lửa, đốt còn không đốt ra sao?
Sóng nhiệt đập vào mặt, độ ấm nhanh chóng tăng vọt.
Người dị năng nghe thấy tiếng súng phía xa đã sớm chạy, người lớn gan thò đầu ra, nhìn không thấy nấm, chỉ có lửa. Phạm vi ngọn lửa tàn sát rõ ràng là người dị năng cấp cao, vì thế đều rụt đầu lại.
Kẻ tấn công bất ngờ không kịp đề phòng, chạy trốn khắp nơi.
Dù sao họ cũng chỉ là đợt đầu, chạy cũng không sao, vì đối phó gió xoáy giết người kỳ lạ của Johnson, họ sớm chuẩn bị tốt những mặt khác.
“Rầm!”
Tiếng pháo vang, đừng nói cấp S, cả Federik cũng cảm nhận được, vội vàng muốn mở không gian.
“Cố hết sức ngăn lại.” Giản Hoa nói ngắn gọn, cậu liếc nhìn nhân vật chính thiếu niên.
Johnson tránh khỏi tay Federik, lắc đầu.
– Không gian cũng là một loại dị năng, gặp phải lực phá hủy khổng lồ, sẽ tan vỡ như nhau.
Người khác chỉ nghe được tiếng, cảm nhận được uy lực đáng sợ, Lý Phỉ có mắt quỷ ngay cả nguồn góc của tiếng pháo cũng thấy: Hơn một ngàn mét ngoài ngôi nhà, thứ to lớn vốn dùng một đống đồ linh tinh để ngụy trang, từ từ đi ra.
“Gặp quỷ.”
Thật sự là xe tăng.
Chắc chắn là người dị năng Không Gian cấp cao mang vào, khoảng cấp B là có thể làm được.
Xe tăng với nòng súng uy lực pháo xoắn, không khác gì tên lửa, chiếc xe tăng này có thể không tính là tiên tiến, nhưng dùng đến đối phó người dị năng, hẳn là đủ rồi.
Phía trên xe tăng thiết kế không sợ sấm sét, cơn lốc có thể cuốn bay ô tô, nhưng muốn kéo xe tăng hơn 20 tấn lên trời, dù nhân vật chính thiếu niên ăn rau chân vịt tăng lực cũng không làm được.
Lúc này oán giận cũng vô ích, quả pháo này có thể san bằng tòa nhà.
Nấm chen chúc mà ra, một loạt tiếp một loạt xông lên làm tấm chắn. Đám tơ nhanh chóng rút ra bao trùm mặt ngoài căn nhà, dùng tốc độ chúng rất nhanh, nhưng là đạn pháo nhanh hơn chúng.
Hung thú Hỏa diễm vốn trừng mắt gấu mèo, cả người run lên, nhảy lên lưng cự thú Bóng Đêm.
– Nó cảm nhận được sức mạnh khủng bố, có thể bóp chết mạng sống nó.
Cự thú Bóng đêm đứng lên, lần đầu tiên cả cơ thể đi ra khỏi bóng tối. Nó và hung thú Hỏa diễm giống nhau, đều tổng hợp các đặc điểm của mãnh thú, nhưng lại không giống động vật cụ thể gì. Khác biệt ở chỗ cơ thể cự thú bóng đêm giống kẻ đi săn cơ lớn như sư tử, còn thân hình hung thú hỏa diễm mạnh mẽ giống loài báo.
Con mắt cự thú Bóng Đêm biến đỏ, nó phát ra tiếng gầm rú tức giận vô thanh.
Kẻ mạnh trong nguy hiểm nhanh chóng được đến đồng loại thừa nhận, hung thú hỏa diễm không cần suy nghĩ, theo sau mở rộng cường độ “trường”.
Hai con mãnh thú cùng nghiêng đầu, bất mãn nhìn gấu mèo bên cạnh liều mạng vung móng chống đỡ “trường”.
Gấu mèo béo nhanh chóng ý thức được mình không ngăn được lần tấn công này, một khi chủ thể chết, nó cũng sẽ cùng biến mất. Nó lập tức buông xuống thành kiến, không so đo với hai tên to con tới cửa khiêu khích này. Nó tới gần cự thú Bóng đêm, chủ động dẫn “trường” ra dung hợp lẫn nhau, hình thành một “trường” mới.
Vốn ba dòng lực lượng giao hội cùng nhau, chắc chắn phải phân cao thấp, muốn dung hợp cũng không dễ như vậy.
Khiến béo gấu mèo buồn bực là, hai tên to con kia quả nhiên là một nhóm! Bị lừa!!
Lực lượng của hung thú Hỏa diễm và cự thú Bóng đêm như nước sữa hòa nhau, nhanh chóng ngưng tụ thành một thể [có kinh nghiệm, thói quen]. Gấu mèo béo bị xa lánh còn nói cái gì nữa, lực lượng đều giao ra, lại không chiếm được thượng phong, tự nhiên ném “quyền chủ đạo”.
Ánh mắt cự thú bóng đêm hung lệ, lực lượng dư thừa khiến nó hưng phấn.
Giản Hoa chưa bao giờ cảm nhận được nhiều lực lượng tràn đầy trong cơ thể như vậy [nấm ăn no không trở về nhà], cậu nghi là mình chỉ phẩy tay, ngay cả không gian cũng có thể rách ra một cái khe.
Bốn người đều thấy rõ đạn pháo bay tới.
Tác dụng của “trường” đã xuất hiện, đạn pháo bắt đầu lệch khỏi quỹ đạo mục tiêu.
Như vậy là không đủ, nếu chỗ khác của tòa nhà này trúng đạn, họ cũng lành ít dữ nhiều.
Phạm vi trường dị năng bao trùm như thế nào, cũng không thể bao cả tòa nhà vào.
Đạn pháo càng bay càng chậm, người bên ngoài cũng thấy được cảnh kỳ lạ này, tình hình chắc chắn lại xuất hiện vấn đề, họ cũng phải giật mình.
Nấm có thời gian, lập tức chồng lên cao, đám tơ liều mạng mọc lên. Xem tư thế chúng thì chắc là định bao lấy đạn pháo. Cách kỳ lạ này có thể thực hành hay không cũng không thể biết, bởi vì bên kia khi thấy tình thế không ổn, đã lại bắn ra một quả pháo nữa.
“Trường” chịu áp bách quá lớn, Johnson đã chống đỡ không nổi nằm ngửa trên mặt đất, nó cắn chặt răng, nằm dưới đất tiếp tục kiên trì.
Hai người khác cũng không đỡ bao nhiêu, vài lần Lý Phỉ giãy dụa muốn đứng lên, cuối cùng chỉ có thể một tay đỡ cho không ngã, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên, trán toát mồ hôi lạnh.
Giản Hoa có nấm chống lưng, lực phản chấn đều do nấm chịu, cũng dẫn vào sàn và mặt tường.
Căn nhà bắt đầu chấn động.
Không được, còn tiếp tục như vậy, đạn pháo còn chưa rơi xuống, nhà đã sụp trước.
Giản Hoa tập trung tinh lực nghĩ đến thế giới hư vô kia, không gian tối đen, mồ hôi chảy xuống làm mắt cậu rất xót, xương cốt toàn thân cũng có tiềng giòn vang như không chịu nổi.
Ý thức cậu dần mơ hồ.
Bỗng nhiên, cảnh vật bốn phía chấn động.
Lần này quy mô rất lớn, mọi người đứng vững, nhìn thấy cảnh vật mơ hồ giật nảy, nghĩ trở về thế giới thực. Federik lo lắng nhưng không vội, thấy ba người trước mắt đều như nửa hôn mê, hai quả pháo bay giữa không trung mà không rơi…
Chấn động còn chưa ngừng lại, giữa không trung bỗng xuất hiện một người.
Hắn xui xẻo kẹp giữa đạn pháo và “trường”, là người dị năng cấp cao, bản thân người này cũng có “trường”.
“Trường” bỗng cắm vào này, khiến cân bằng bị đánh vỡ trong nháy mắt. Đạn pháo nổ ngay ngoài “trường”, ngồi nhà trong biển lửa hóa thành đống đổ nát. “Trường” của ba dòng lực lượng giao hòa, sau khi bắn ngược lại lực tấn công, biến mất trong nháy mắt, không còn thấy bóng dáng.
Đám tơ bọc chủ nhân và lương thực dự trữ, nhanh chóng lẻn vào “cái khe” còn chưa đóng kín.
Nghĩ nghĩ, nó mang theo cả lương thực dự trữ mới.
Federik trơ mắt nhìn Johnson bị nấm “bắt đi”, dị năng của hắn bị đám tơ không chút lưu tình rút đi, không gian vừa mở ra đã nhanh chóng bị phá vỡ. Cuối cùng, hắn phải vào mũ nấm cao lớn, mới không bị căn nhà sụp đổ chôn sống.
“Khụ khụ.”
Khi Federik bò ra từ trong đống đổ nát, phát hiện xung quanh bê bộn, kẻ tấn công họ có hơn phân nửa cũng bị vụ nổ pháo với uy lực tăng lên gấp mười lần lan đến.
“Ngài Morenza.”
Một âm thanh vang lên, Federik cảnh giác ngẩng đầu. Sau đó hắn thấy vệ sĩ bên cạnh chú hắn, và hai ba tâm phúc của Wolf, đang hoang mang chạy tới, đánh nhau cùng bọn côn đồ may mắn còn sống sót.
Uy lực của vụ nổ hơn phân nửa đều bị “trường” chặn lại, Federik chỉ bị thương nhẹ, thế nhưng ma túy tổn thương cơ thể hắn quá lớn, có thể chống đỡ bò ra đã là có ý chí hơn người.
Johnson bị Kẻ Cắn Nuốt bắt đi khiến hắn lo âu vạn phần, giờ phút này rốt cuộc không chống đỡ nổi, ngất đi.
Nấm bên kia cũng không thuận lợi, thế giới Nhện khổng lồ vừa chạm đã đi, cũng đang rời khỏi. Nấm không đuổi theo, sai một li đi một dặm. Trong thế giới hư vô ngoài chủ nhân nó, lương thực dự trữ đều sống không được bao lâu.
Huống chi là lương thực dự trữ “ngon” như vậy. Có vài con côn trùng khổng lồ nằm sấp bên cạnh ngẩng đầu lên, tham lam vọt tới bên này.
Không. Cho. Bọn. Mày!
Đều là của ta! Nấm tức giận dắt chủ nhân và lương thực dự trữ, chui vào động rỗng một con côn trùng khổng lồ đào ra.
Theo một đống nấm từ trên trời giáng xuống, Lý Phỉ, Giản Hoa và Johnson, trong hôn mê trở về trái đất…
Cấp S thì thế nào, chẳng qua chỉ là nhóc quỷ chưa lớn lên. Mạnh thế nào cũng đều làm từ máu thịt, mấy viên đạn hình “răng nanh” đặc biệt, ngay cả mãnh thú cũng có thể giết chết.
Nước Mỹ đã thành lập cục dị năng quốc gia, nghe nói đang tìm kiếm khắp nơi tên nhóc Johnson này.
Thế giới Bị Từ Bỏ tranh đấu gay gắt, hàng rào ở biên giới không còn tác dụng. Nơi ngày xưa cần phải trải qua tầng tầng kiểm tra mới có thể đi vào, hiện tại chỉ là một phòng trống với bốn bức tường.
Đối với phần tử khủng bố tôn giáo, xã hội đen, và trùm thuốc phiện Nam Mĩ, đây chắc chắn là chuyện vui, nằm mơ cũng phải cười.
Càng tuyệt hơn là, tất cả những gì bị phá hủy sẽ “trở lại” thế giới thực.
“Dỡ bỏ” hàng rào chúng cảm thấy chướng mắt, thò tay vào vùng biển Đông nước Mỹ giàu chảy mỡ, vòng qua Wolf Morenza hung ác như sói. Giờ chính phủ nước Mỹ muốn ngăn cản chúng ở Thế giới Bị Từ Bỏ? Nghĩ cũng không được!
Trùm thuốc phiện nam Mĩ dùng tiền mặt dính đầy máu tươi xây dựng mắc xích ích lợi hoàn chỉnh, ăn ý với khắp các nơi, nhưng “tận thế” bắt đầu, tất cả mấy thứ này đều là chó má.
Hơn nữa, có thể đi vào Thế giới Bị Từ Bỏ đều là người dị năng. Trùm thuốc phiện bên này có tiếng nói, một người cũng không đủ tư cách. Người vốn nghe lệnh, ở Thế giới Bị Từ Bỏ “dã” lâu như vậy, dù là tay sai trung cấp, cao cấp trung thành nhất, cũng bắt đầu đánh chủ ý, quyết tâm chờ đến khi trở về thế giới thực sẽ lập tức xử lý lão đại.
Kẻ ngay cả lão đại của mình cũng cắn, còn thèm quan tâm đến chính phủ vốn có liên quan, giằng co với tổ chức buôn lậu thuốc phiện sao? Còn suy xét đại cục gì, tình thế gì, lợi ích sinh tồn gì sao?
Nhìn không vừa mắt là ra tay, có uy hiếp là giết, nào cần nói gì.
Cục dị năng nước Mỹ muốn tìm Johnson cấp S, về sau muốn cho bọn chúng khó coi. Nghe nói cháu lão sói Morenza kia cũng ở cùng nhóc quỷ này, tốt biết bao, giải quyết ngay trong một lần.
“Đợi lát nữa nếu Federik Morenza không chết, thì đánh gãy hai chân nó mang đi, cho ăn chút đồ, sau khi trở lại hiện thực chúng ta có thể lừa lão sói kia một đống.”
Nhóm côn đồ nghĩ đến việc có thể đi cướp Morenza của vùng biển Đông, thì cực kỳ đắc ý.
Nhóm xã hội đen ở vùng biển Đông trong mắt bọn chúng chỉ là mấy vụ đánh nhau, náo loạn nhỏ, không thành khí hậu*, địa bàn tốt như vậy lại bị Wolf Morenza nắm giữ trong tay, khiến người ta nhìn mà thèm.
*Không có thành tựu
Bình thường muốn vượt biên cũng không được, khoảng cách quá xa, chính phủ nước Mỹ cũng không phải chết rồi. Bọn chúng muốn đi sang vùng biển Đông chỉ có một con đường có lẻn vào, ở bên kia cũng không tự tại như phía Nam nước Mỹ.
Nói đến cùng là bất bình trong lòng, đám người này tự nhận là vì kiếm tiền đánh sống đánh chết, vì cướp hàng và địa bàn còn ác chiến lẫn nhau. Morenza dựa vào cái gì mà có thể ngồi trong nhà đếm tiền? Cùng là xã hội đen, bên kia dù bị chính phủ bắt cũng không phán được tội tử hình, bên này hàng năm còn phải đánh nhau cùng quân đội.
Wolf Morenza còn không cho họ ra ngoài phố đen chào hàng thuốc phiện.
Con người đều dựa theo logic của mình để suy nghĩ chuyện người khác, Wolf không để họ kiếm tiền này, chắc chắn là do chính ông ta muốn kiếm. Vốn cũng không liên quan, tìm họ lấy hàng là được, kết quả lại cố tình không. Mấy trùm thuốc phiện suýt vì chuyện không biết đơn đặt hàng này, hoa rơi nhà ai mà đánh một trận, đều cảm thấy có người im lặng phát đại tài mà không chịu thừa nhận, không chịu cùng hưởng. Sau khi đánh xong lại sai người nhìn chằm chằm con đường xuất hàng của nhau.
Cứ như vậy ba, năm năm, mọi người hết giận lại thống nhất, không thể không thừa nhận, đúng là không có đơn đặt hàng này!
Nghĩa là Morenza tự mình tìm một nơi bí mật để gieo trồng cây Anh túc, hoặc là dùng hàng của bang Thái Quyển ở Canada. Dù như thế nào, một miếng thịt mỡ lớn như vậy mà không để họ cắn một chút, Wolf lập tức lên sổ đen trùm thuốc phiện Nam Mĩ, gần như mỗi năm đều phái tay súng đi xử lý người này.
Bang xã hội đen vùng biển Đông chia tách hỗn loạn, đương nhiên đối với họ càng có lợi.
Cũng có người muốn ra tay với cháu Wolf, nhưng ngôi sao Thiên Vương Federik này. Thứ nhất, lực lượng an bảo bên cạnh rất tốt. Thứ hai, Wolf không gặp đứa cháu này, nên bắt cóc cũng không có tác dụng, giết Federik càng không thể giải quyết vấn đề, chẳng qua là trút giận.
Cũng không phải là cái chết của một nhân vật không tên tuổi, chết cùng lắm chỉ chiếm một tin xã hội, náo loạn cũng không có kết cục tốt.
Còn hiện tại…
“Còn giữ mạng gì nữa, trực tiếp giết, ném xác vào biệt thự ôn tuyền của Wolf.”
“Quá xa, ai khiêng xác đi, mày à?”
Nhóm côn đồ cười ha hả, những người cầm súng ngắm lại cảm thấy không dúng, chúng không nghe thấy tiếng hét thảm quen thuộc, tiếng đạn nổ cũng không đúng.
Theo lý, phòng này cũng không lớn, một mặt tường sau khi bị người dị năng Đất của chúng xốc lên, chỗ có thể trốn cũng có hạn. Chúng lại dùng kính ngắm thấy được bóng người, phải có một viên đạn trúng mục tiêu mới phải.
Chờ khi khói hơi tản ra, chúng mới cảm thấy không ổn.
Hình như bóng người đứng tại chỗ không cử động…
“Nổ súng!”
Lần này, đạn súng máy bắn ra, cả “trường” cũng không thể chạm đến, đã bị nấm mũ nấm khổng lồ ngăn cản.
Viên đạn với vận tốc cao bắn vào đám tơ, xuất hiện tia lửa, nếu là nấm thật thì sẽ bị đốt cháy một mảng. Đám tơ mấp máy, một ngụm “nuốt” đạn.
“Này, đây là cái gì?”
Mọi người kinh hãi, căn nhà này đã mất ba mặt tường, một gian trên tầng hai, vách tường sụp đổ khiến căn nhà nghiêng đổ theo phản ứng dây chuyền, nhưng giờ có nấm xám khổng lồ làm cột chống và tường.
Johnson hâm mộ nhìn Giản Hoa.
Nếu nó cũng có dị năng này, thì không cần cõng ngài Morenza đang hôn mê chạy trốn.
Có một lần nhà sụp quá nhanh, may mà khi đó Federik tỉnh táo, họ trốn vào không gian, tránh được một kiếp. Nhưng bên ngoài không gian bị đá và gạch vụn che lấp, nếu thu lại không gian, họ sẽ lập tức bị đè chết, cuối cùng đành phải dựa vào tay và dị năng đào đá ra từng chút.
Lý Phỉ vừa nhìn đã phát hiện vị trí tay bắn tỉa, anh cũng không muốn tốn sức, trực tiếp biến bên thành một biển lửa, đốt còn không đốt ra sao?
Sóng nhiệt đập vào mặt, độ ấm nhanh chóng tăng vọt.
Người dị năng nghe thấy tiếng súng phía xa đã sớm chạy, người lớn gan thò đầu ra, nhìn không thấy nấm, chỉ có lửa. Phạm vi ngọn lửa tàn sát rõ ràng là người dị năng cấp cao, vì thế đều rụt đầu lại.
Kẻ tấn công bất ngờ không kịp đề phòng, chạy trốn khắp nơi.
Dù sao họ cũng chỉ là đợt đầu, chạy cũng không sao, vì đối phó gió xoáy giết người kỳ lạ của Johnson, họ sớm chuẩn bị tốt những mặt khác.
“Rầm!”
Tiếng pháo vang, đừng nói cấp S, cả Federik cũng cảm nhận được, vội vàng muốn mở không gian.
“Cố hết sức ngăn lại.” Giản Hoa nói ngắn gọn, cậu liếc nhìn nhân vật chính thiếu niên.
Johnson tránh khỏi tay Federik, lắc đầu.
– Không gian cũng là một loại dị năng, gặp phải lực phá hủy khổng lồ, sẽ tan vỡ như nhau.
Người khác chỉ nghe được tiếng, cảm nhận được uy lực đáng sợ, Lý Phỉ có mắt quỷ ngay cả nguồn góc của tiếng pháo cũng thấy: Hơn một ngàn mét ngoài ngôi nhà, thứ to lớn vốn dùng một đống đồ linh tinh để ngụy trang, từ từ đi ra.
“Gặp quỷ.”
Thật sự là xe tăng.
Chắc chắn là người dị năng Không Gian cấp cao mang vào, khoảng cấp B là có thể làm được.
Xe tăng với nòng súng uy lực pháo xoắn, không khác gì tên lửa, chiếc xe tăng này có thể không tính là tiên tiến, nhưng dùng đến đối phó người dị năng, hẳn là đủ rồi.
Phía trên xe tăng thiết kế không sợ sấm sét, cơn lốc có thể cuốn bay ô tô, nhưng muốn kéo xe tăng hơn 20 tấn lên trời, dù nhân vật chính thiếu niên ăn rau chân vịt tăng lực cũng không làm được.
Lúc này oán giận cũng vô ích, quả pháo này có thể san bằng tòa nhà.
Nấm chen chúc mà ra, một loạt tiếp một loạt xông lên làm tấm chắn. Đám tơ nhanh chóng rút ra bao trùm mặt ngoài căn nhà, dùng tốc độ chúng rất nhanh, nhưng là đạn pháo nhanh hơn chúng.
Hung thú Hỏa diễm vốn trừng mắt gấu mèo, cả người run lên, nhảy lên lưng cự thú Bóng Đêm.
– Nó cảm nhận được sức mạnh khủng bố, có thể bóp chết mạng sống nó.
Cự thú Bóng đêm đứng lên, lần đầu tiên cả cơ thể đi ra khỏi bóng tối. Nó và hung thú Hỏa diễm giống nhau, đều tổng hợp các đặc điểm của mãnh thú, nhưng lại không giống động vật cụ thể gì. Khác biệt ở chỗ cơ thể cự thú bóng đêm giống kẻ đi săn cơ lớn như sư tử, còn thân hình hung thú hỏa diễm mạnh mẽ giống loài báo.
Con mắt cự thú Bóng Đêm biến đỏ, nó phát ra tiếng gầm rú tức giận vô thanh.
Kẻ mạnh trong nguy hiểm nhanh chóng được đến đồng loại thừa nhận, hung thú hỏa diễm không cần suy nghĩ, theo sau mở rộng cường độ “trường”.
Hai con mãnh thú cùng nghiêng đầu, bất mãn nhìn gấu mèo bên cạnh liều mạng vung móng chống đỡ “trường”.
Gấu mèo béo nhanh chóng ý thức được mình không ngăn được lần tấn công này, một khi chủ thể chết, nó cũng sẽ cùng biến mất. Nó lập tức buông xuống thành kiến, không so đo với hai tên to con tới cửa khiêu khích này. Nó tới gần cự thú Bóng đêm, chủ động dẫn “trường” ra dung hợp lẫn nhau, hình thành một “trường” mới.
Vốn ba dòng lực lượng giao hội cùng nhau, chắc chắn phải phân cao thấp, muốn dung hợp cũng không dễ như vậy.
Khiến béo gấu mèo buồn bực là, hai tên to con kia quả nhiên là một nhóm! Bị lừa!!
Lực lượng của hung thú Hỏa diễm và cự thú Bóng đêm như nước sữa hòa nhau, nhanh chóng ngưng tụ thành một thể [có kinh nghiệm, thói quen]. Gấu mèo béo bị xa lánh còn nói cái gì nữa, lực lượng đều giao ra, lại không chiếm được thượng phong, tự nhiên ném “quyền chủ đạo”.
Ánh mắt cự thú bóng đêm hung lệ, lực lượng dư thừa khiến nó hưng phấn.
Giản Hoa chưa bao giờ cảm nhận được nhiều lực lượng tràn đầy trong cơ thể như vậy [nấm ăn no không trở về nhà], cậu nghi là mình chỉ phẩy tay, ngay cả không gian cũng có thể rách ra một cái khe.
Bốn người đều thấy rõ đạn pháo bay tới.
Tác dụng của “trường” đã xuất hiện, đạn pháo bắt đầu lệch khỏi quỹ đạo mục tiêu.
Như vậy là không đủ, nếu chỗ khác của tòa nhà này trúng đạn, họ cũng lành ít dữ nhiều.
Phạm vi trường dị năng bao trùm như thế nào, cũng không thể bao cả tòa nhà vào.
Đạn pháo càng bay càng chậm, người bên ngoài cũng thấy được cảnh kỳ lạ này, tình hình chắc chắn lại xuất hiện vấn đề, họ cũng phải giật mình.
Nấm có thời gian, lập tức chồng lên cao, đám tơ liều mạng mọc lên. Xem tư thế chúng thì chắc là định bao lấy đạn pháo. Cách kỳ lạ này có thể thực hành hay không cũng không thể biết, bởi vì bên kia khi thấy tình thế không ổn, đã lại bắn ra một quả pháo nữa.
“Trường” chịu áp bách quá lớn, Johnson đã chống đỡ không nổi nằm ngửa trên mặt đất, nó cắn chặt răng, nằm dưới đất tiếp tục kiên trì.
Hai người khác cũng không đỡ bao nhiêu, vài lần Lý Phỉ giãy dụa muốn đứng lên, cuối cùng chỉ có thể một tay đỡ cho không ngã, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên, trán toát mồ hôi lạnh.
Giản Hoa có nấm chống lưng, lực phản chấn đều do nấm chịu, cũng dẫn vào sàn và mặt tường.
Căn nhà bắt đầu chấn động.
Không được, còn tiếp tục như vậy, đạn pháo còn chưa rơi xuống, nhà đã sụp trước.
Giản Hoa tập trung tinh lực nghĩ đến thế giới hư vô kia, không gian tối đen, mồ hôi chảy xuống làm mắt cậu rất xót, xương cốt toàn thân cũng có tiềng giòn vang như không chịu nổi.
Ý thức cậu dần mơ hồ.
Bỗng nhiên, cảnh vật bốn phía chấn động.
Lần này quy mô rất lớn, mọi người đứng vững, nhìn thấy cảnh vật mơ hồ giật nảy, nghĩ trở về thế giới thực. Federik lo lắng nhưng không vội, thấy ba người trước mắt đều như nửa hôn mê, hai quả pháo bay giữa không trung mà không rơi…
Chấn động còn chưa ngừng lại, giữa không trung bỗng xuất hiện một người.
Hắn xui xẻo kẹp giữa đạn pháo và “trường”, là người dị năng cấp cao, bản thân người này cũng có “trường”.
“Trường” bỗng cắm vào này, khiến cân bằng bị đánh vỡ trong nháy mắt. Đạn pháo nổ ngay ngoài “trường”, ngồi nhà trong biển lửa hóa thành đống đổ nát. “Trường” của ba dòng lực lượng giao hòa, sau khi bắn ngược lại lực tấn công, biến mất trong nháy mắt, không còn thấy bóng dáng.
Đám tơ bọc chủ nhân và lương thực dự trữ, nhanh chóng lẻn vào “cái khe” còn chưa đóng kín.
Nghĩ nghĩ, nó mang theo cả lương thực dự trữ mới.
Federik trơ mắt nhìn Johnson bị nấm “bắt đi”, dị năng của hắn bị đám tơ không chút lưu tình rút đi, không gian vừa mở ra đã nhanh chóng bị phá vỡ. Cuối cùng, hắn phải vào mũ nấm cao lớn, mới không bị căn nhà sụp đổ chôn sống.
“Khụ khụ.”
Khi Federik bò ra từ trong đống đổ nát, phát hiện xung quanh bê bộn, kẻ tấn công họ có hơn phân nửa cũng bị vụ nổ pháo với uy lực tăng lên gấp mười lần lan đến.
“Ngài Morenza.”
Một âm thanh vang lên, Federik cảnh giác ngẩng đầu. Sau đó hắn thấy vệ sĩ bên cạnh chú hắn, và hai ba tâm phúc của Wolf, đang hoang mang chạy tới, đánh nhau cùng bọn côn đồ may mắn còn sống sót.
Uy lực của vụ nổ hơn phân nửa đều bị “trường” chặn lại, Federik chỉ bị thương nhẹ, thế nhưng ma túy tổn thương cơ thể hắn quá lớn, có thể chống đỡ bò ra đã là có ý chí hơn người.
Johnson bị Kẻ Cắn Nuốt bắt đi khiến hắn lo âu vạn phần, giờ phút này rốt cuộc không chống đỡ nổi, ngất đi.
Nấm bên kia cũng không thuận lợi, thế giới Nhện khổng lồ vừa chạm đã đi, cũng đang rời khỏi. Nấm không đuổi theo, sai một li đi một dặm. Trong thế giới hư vô ngoài chủ nhân nó, lương thực dự trữ đều sống không được bao lâu.
Huống chi là lương thực dự trữ “ngon” như vậy. Có vài con côn trùng khổng lồ nằm sấp bên cạnh ngẩng đầu lên, tham lam vọt tới bên này.
Không. Cho. Bọn. Mày!
Đều là của ta! Nấm tức giận dắt chủ nhân và lương thực dự trữ, chui vào động rỗng một con côn trùng khổng lồ đào ra.
Theo một đống nấm từ trên trời giáng xuống, Lý Phỉ, Giản Hoa và Johnson, trong hôn mê trở về trái đất…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook