Tôi Một Chút Cũng Không Đáng Yêu
-
Chương 59: ngoại truyện 2
Mấy tháng trước, Lê Dữ bằng vào phim truyền hình hot được phát sóng đạt được giải thưởng nam diễn viên chính xuất sắc nhất, khiến cho mọi người một phen nhiệt nghị.
Mà hôm nay, anh lại đi tới liên hoan phim.
Nơi này là nơi anh đạt được giải thưởng người mới xuất sắc nhất, cũng là nơi anh bẻ cánh mà về.
Năm trước, anh được đề cử giải thưởng nam diễn viên xuất sắc nhất lại không có đạt được, khiến cho người tiếc nuối, mà nay năm anh mang theo tác phẩm càng tốt tới.
Lần này trên mạng cho anh đánh giá rất cao, nói anh là người năm nay có tiềm lực nhất cũng là có cơ hội đạt được ảnh đế nhất.
Đều bởi vì bộ phim 《Lừa bán》cực hot kia của anh, anh ở trong phim đóng vai một anh cảnh sát nhỏ mới vào nghề, có nhà có xe, còn có một người bạn gái. Nhưng mà ác mộng cũng từ đây bắt đầu, bạn gái bị kẻ lừa đảo lừa bán, anh tìm kiếm nhiều nơi đều không có tìm được.
Kẻ lừa đảo lừa bán có một cái tập đoàn, anh cũng bởi vậy bắt đầu cùng những người này tiến hành đấu trí đấu dũng.
Mà khi anh đem hết sức tìm được bạn gái, bạn gái đã bị đánh gãy hai tay hai chân, vừa câm vừa điếc vừa mù, cô ấy là dựa vào một chút lực ý chí tiếp tục kiên trì.
Khi cô ấy nhìn thấy anh cảnh sát nhỏ kia, sợi dây cung kia cũng đứt rồi, bạn gái tử vong tại chỗ.
Ý chí nhiều năm như thế của anh cảnh sát nhỏ cũng sập ầm ầm, từ đây trở nên đần độn, cho đến khi được người đánh thức, mới bắt đầu rốt cuộc tiếp tục cùng những người này đấu tranh, sau đó một lần phá tan cái tập đoàn này.
Từ tuổi trẻ rộng rãi đến sau lại tang thương trầm mặc, Lê Dữ đem hai loại tính cách này biểu diễn hoàn mỹ ra, làm cho người ta vô cùng kinh diễm.
Bộ điện ảnh này phòng bán vé đột phá 1 tỷ, được bình chọn thành bộ phim đáng xem nhất năm nay, bộ phim khiến cho người rơi lệ nhất v.v.
Bởi vì bộ phim chất lượng rất cao, Lê Dữ lại một lần đi vào trong mắt khán giả, trở thành đề tài nóng nhất, quảng cáo mời càng là không ngừng.
***
Anh Tần đi vào phòng chờ, anh ta vừa mới vào phòng, liền kích động mà đi đến trước mặt Lê Dữ, “Lê Dữ, vừa rồi anh đã hỏi thăm một chút, vị trí ảnh đế này nhất định sẽ thuộc về em.”
Lê Dữ đang nói chuyện phiếm với Thư Trừng, cho nên chỉ lười nhác mà lên tiếng.
“Tại sao em lại một chút cũng không kích động?” Anh Tần buồn bực mà nhìn anh.
Lê Dữ ngẩng đầu xem anh ta, “Loại chuyện này chờ khi công bố chẳng phải sẽ biết sao?”
Anh Tần bĩu môi, “Xem ra là anh mù quáng kích động, không nghĩ tới em thế nhưng có thể ngồi yên.”
“Vừa rồi Thư Trừng cho em một câu đố, em đoán không ra, anh giúp em đoán xem.” Lê Dữ cầm di động đưa cho anh ta xem.
“Mấy cái này bộ em không thể tự lên mạng tìm kiếm sao? Khẳng định có đáp án mà.” Anh Tần cạn lời.
Lê Dữ vẻ mặt nghiêm túc, “Thư Trừng nói, không thể lên mạng tìm.”
“Cho dù em lên mạng tìm kiếm, cô ấy có thể biết được sao?” Anh Tần dùng ánh mắt nhìn thằng ngốc nhìn anh.
Lê Dữ có chút bị thuyết phục, “Giống như có chút đạo lý.” Nhưng ngay sau đó, anh liền lắc lắc đầu, “Không được, em không thể nói dối.”
“Vậy em hỏi anh so với lên mạng tìm có cái gì khác nhau sao?” Anh Tần liếc mắt nhìn anh một cái.
Cuối cùng, Lê Dữ quyết định lên mạng tìm đáp án. Nhưng mà mới vừa trả lời, đã bị Thư Trừng chọc phá, nói anh khẳng định là lên mạng tìm đáp án. Lê Dữ luôn mãi cãi lại, Thư Trừng cũng không tin anh.
Hai người nói chuyện phiếm với nhau, nói đến vui vẻ vô cùng.
Cuối cùng anh Tần thật sự nhìn không được, anh ta muốn nôn ra ngụm thức ăn cho chó này, đi ra ngoài bình tĩnh một chút.
***
“Đợi lát nữa anh liền phải lên đài rồi, em có cái gì muốn nói với anh hay không?” Lê Dữ hỏi.
Tiếng cười thanh thúy của Thư Trừng vang lên, “Cố lên, anh là giỏi nhất!”
“Lúc nào thì anh giỏi nhất?” Lê Dữ lại hỏi.
Giọng nói ở bên kia tức khắc im lặng, một lát sau, Thư Trừng mới trả lời: “Anh ở bất kỳ lúc nào cũng đều là giỏi nhất.”
“Ở trên giường cũng vậy phải không?” Lê Dữ cười tủm tỉm hỏi.
Ai ngờ, Thư Trừng bên kia phát ra một tiếng cười lạnh, “Anh cảm thấy thế nào?”
Lê Dữ buồn bực: “Lần sau anh nhất định có thể làm được càng tốt hơn.”
“À.”
“Anh nói thật đó.”
“Ừm.”
“Bằng không đêm nay tụi mình liền thử xem.”
“Câm miệng.”
“Được rồi, bây giờ câm miệng, buổi tối nói chuyện.”
“……”
***
Thư Trừng lạch cạch cúp máy, Lê Dữ sờ sờ mũi, nhìn giao diện trò chuyện vui tươi hớn hở mà cười.
Liên hoan phim sắp bắt đầu, anh cần phải đến trước đài.
Năm nay anh làm khách quý trao giải, sẽ trao giải thưởng người mới xuất sắc nhất cho diễn viên mới. Giống như là một cái nghi thức vậy, truyền lại giải thưởng người mới của mình.
Đêm nay người đoạt giải thưởng người mới không hề trì hoãn, là Mạnh Thanh Nghiên, anh ta cũng là một nam minh tinh năm trước được nhiệt tình nghị luận.
Tuy mới vào nghề, nhưng ở trên phương diện đóng phim lại vô cùng có thiên phú, hơn nữa bề ngoài đẹp trai, liền càng được các fans yêu thích.
Anh ta nói không nhiều lắm, trên mặt cũng không có bao nhiêu biểu tình kích động, sau khi bắt tay với Lê Dữ, ngắn gọn mà phát biểu cảm nghĩ đoạt được giải, liền đi xuống.
Tiếp theo là đến giải thưởng nam diễn viên xuất sắc nhất, sau khi Lê Dữ trao xong giải thưởng người mới, liền vẫn luôn ngồi ở phía dưới vỗ tay.
Cho đến khi Thẩm Nam Hà người nhiều lần đạt được ảnh đế lên sân khấu, ông ấy tới là vì liên hoan phim lần này tự mình trao tặng giải thưởng nam diễn viên chính xuất sắc nhất.
Ông ấy xuất hiện, làm cho thính phòng và trước màn hình đều phát ra từng đợt tiếng kinh hô, so với khi Nguyễn Dư xuất hiện còn muốn oanh động hơn.
Thẩm Nam Hà hiện giờ đã 50 tuổi, khuôn mặt bị thời gian chạm khắc lại vẫn đẹp trai như cũ như ngày xưa.
Ông ấy thẳng lưng mà đứng ở kia, cao giọng giới thiệu chính mình, “Chào mọi người, tôi là Thẩm Nam Hà.”
Giọng nói trầm thấp lại có từ tính, fans của ông ấy nhanh chóng chạy tới phòng phát sóng trực tiếp, nhìn Thẩm Nam Hà không ngừng cảm thán.
Thẩm Nam Hà mở phong thư ra, sau khi mở ra, liền cười nói: “Người đạt được giải thưởng nam diễn viên chính xuất sắc nhất là……”
Mỗi khi lúc này, khách quý trao giải vẫn cứ kéo dài âm cuối, sau đó khiến lòng mọi người căng thẳng, cuối cùng mới có thể nói ra.
Thư Trừng cùng trái tim của muôn vàn fans là giống nhau, vừa căng thẳng vừa chờ mong.
“Chúc mừng Lê Dữ.” Thẩm Nam Hà cười đọc ra cái tên kia.
A!
Toàn trường oanh động, rồi mới tỏ vẻ nhiệt liệt vỗ tay.
Thư Trừng ở trước màn hình cũng kích động mà kêu to lên, cái này so với chính cô đoạt giải còn muốn vui vẻ hơn.
Lê Dữ lộ ra nụ cười mỉm tính sẵn trong lòng, bình tĩnh mà đi lên đài.
“Cảm ơn.” Lê Dữ bắt tay với Thẩm Nam Hà.
Từ trong tay Thẩm Nam Hà nhận lấy chiếc cúp, Lê Dữ đứng ở trước micro, anh hướng tới màn ảnh hơi hơi mỉm cười, đem lời cảm tạ đã chuẩn bị tốt nói ra.
Thư Trừng nhìn Lê Dữ trên màn hình, cảm thấy vừa vui mừng lại vừa cảm khái.
Mấy năm gần đây, hình như anh đã trưởng thành rất nhiều.
Khi mới gặp, anh chỉ mới là một cậu thiếu niên tò mò muốn ăn trái cây khô của cô, mà hiện giờ anh cũng đã trưởng thành làm một ảnh đế gợn sóng bất kinh.
Nhưng cái duy nhất không có thay đổi chính là, anh vẫn là Lê Dữ.
Lê Dữ thuộc về cô.
Lê Dữ nhìn vào màn ảnh, trong đáy mắt mang theo ý cười khe khẽ, “Hôm nay với tôi mà nói, xác thật là một ngày vui. Ở chỗ này nói cho mọi người, tôi và Thư Trừng sắp kết hôn.”
Thư Trừng nghe thấy, ở màn hình trước cũng lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ, anh rốt cuộc vẫn là nhịn không được.
Hôm qua hai nhà mới vừa thương thảo, hôm nay anh liền gấp không chờ nổi mà nói ra.
“Tôi đã từng hứa hẹn, tất cả những chiếc cúp đều đưa cho Thư Trừng, cái này cũng không ngoại lệ.” Lê Dữ cong môi nói, “Xin mọi người hãy chúc phúc cho chúng tôi.”
Lê Dữ nói xong, liền khom lưng chào.
Dưới đài phát ra tiếng vỗ tay nhiệt liệt, đó là tiếng chúc phúc cho Lê Dữ và Thư Trừng.
***
Fans của Lê Dữ nhìn đến đây cũng không khỏi lộ ra tươi cười, rồi mới vào phía dưới Weibo của anh bình luận.
—— Anh thật là cái máy bán thức ăn cho chó di động mà.
—— Chàng trai, chúc mừng anh đạt được ảnh đế, cũng chúc mừng anh thu hoạch được tình yêu mỹ mãn.
—— Tuy rằng trong lòng ê ẩm, nhưng mà nhìn thấy bây giờ anh hạnh phúc như thế, thật sự sẽ hết lòng chúc phúc hai người.
—— Chờ mong cuộc sống sau khi cưới của vợ chồng trái cây nha.
—— Từ ngây ngô đến thành thục, anh thật sự đã trưởng thành rồi, em có thể chờ mong cục cưng của vợ chồng trái cây không?
—— Chúc phúc Lê Dữ và chị gái nhỏ, sau này cũng sẽ bảo vệ vợ chồng trái cây thật tốt.
—— Tạm biệt, Lê Dữ và Thư Trừng; xin chào, vợ chồng trái cây.
~~~ HẾT ~~~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook