Tôi Làm Gay Trong Chương Trình Yêu Đương
-
Chương 28
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có Thẩm Ương nhập cuộc, KK chiến đội biến thành 2 kéo 3, 3 người kia có trọng tránh tương đối nhẹ.
Hơn nữa với Thẩm Ương và Túc Hàn Anh thì không đơn giản chỉ là thêm một người, hai người hợp lại đủ để chặn đứng hơn nửa đội KEC.
Vì thế mà kết cục đã có thể đoán trước.
Thẩm Ương sảng khoái tràn trề đánh 2 trận, lúc kết thúc còn đập tay với Túc Hàn Anh.
Tiếng bàn tay chạm vào nhau vang lên, hai người nhìn nhau cười, trong nụ cười có sự ăn ý mà người khác không hiểu được.
Mà một màn này lại được ống kính chân thực quay lại, trong tương lai gần xuất hiện trong mắt hàng ngàn người xem.
Trước khi thoát, đội trưởng KEC đặc biệt xin lỗi vì hành vi không đúng của đội viên, du kích kia cũng có vẻ thành khẩn hối lỗi.
Nhưng mọi người trong KK chiến đội đều biết chắc, nếu cuối cùng bọn họ không thắng, đối phương chắc chắn sẽ không xin lỗi.
Bởi trong e-sport, cao ngạo là tội lỗi(1).
(1) Cao ngạo là tội lỗi: 菜是原罪 Thực ra từ này mình không chắc, có bài phân tích về cụm từ này nhưng mà đọc rất khó hiểu, bạn nào có khả năng tiếng trung có thể đọc thử nhé. https://www.bilibili.com/read/cv185539/
"Muốn chơi tiếp không?" Túc Hàn Anh lau mắt kính, thuận miệng hỏi.
Thẩm Ương nhìn đồng hồ, "Tạm thời chơi thế thôi, tôi còn muốn đi mua quà cho Gia Kỳ."
Quay phim tiểu ca biết biết chân tướng tin nhắn, tinh thần chấn động -- tới rồi tới rồi! Đối mặt với Thẩm muội muốn hồng hạnh xuất tường(2), Túc ca nên phản ứng như thế nào? Sẽ bá đạo nói "Trong lòng anh chỉ được phép có mình tôi", hay là chua xót ẩn nhẫn âm thầm giữ kín, yêu mà không thể nói ra?
(2) Hồng hạnh xuất tường: ngoại tình
Quay phim tiểu ca trong nháy mắt đã não bổ đủ loại khả năng, nhưng mà Túc Hàn Anh chỉ nói: "Tôi đi cùng anh."
Hai người trước ánh mắt lưu luyến không rời của đám Anh Tuấn rời khỏi câu lạc bộ, lúc ngồi trên xe Túc Hàn Anh mới hỏi: "Sao lại đột nhiên muốn tặng quà cho Gia Kỳ?"
"Tuần trước hẹn hò, Gia Kỳ đã tặng tôi một cái áo jacket." Thẩm Ương ngượng ngùng nói: "Giá còn rất đắt...... Lúc ấy không biết làm thế nào để từ chối nên tôi muốn tặng quà đáp lễ."
Túc Hàn Anh mỉm cười, Thẩm Ương trước nay đều không biết cách từ chối, "Vậy anh định tặng cô ấy thứ gì?"
"Tôi cũng không biết......" Thẩm Ương nghiêm túc nghĩ, "Gia Kỳ thích làm đẹp, nhưng tặng quần áo ta thì tôi không biết kích cỡ, hơn nữa kiểu dáng tôi chọn thì...... Khụ, nước hoa thì sao? Nhưng tôi cũng không biết cô ấy thích loại gì...... Cậu có đề xuất gì không?"
Túc Hàn Anh chưa bao giờ làm Thẩm Ương thất vọng, "Máy tạo kiểu tóc Dyson(3), tôi nghĩ cô ấy sẽ thích, giá cả cũng tương đối phù hợp."
(3) Máy tạo kiểu tóc Dyson
Thẩm Ương đối với mấy thứ này không có chút khái niệm nào, nhưng rất tin tưởng vào Túc Hàn Anh, cuối cùng, anh bỏ 3000 tệ (≈ 10,000,000VND) mua quà, tuy có chút đau ví nhưng cuối cùng đã hoàn thành nhiệm vụ.
Anh thấy thời gian còn sớm, hỏi: "Sinh nhật của Anh Tuấn đã qua chưa? Lúc trước cậu nói chọn quà cho cậu ấy......"
Túc Hàn Anh cũng nghĩ tới, "Vậy lại đi xem thêm."
Kế hoạch mua quà của bọn họ lần trước bị hoạt động của TC cắt ngang, lần này đã thuận lợi mua được một chiếc đồng hồ.
Thẩm Ương nhìn thu ngân mỉm cười đầy ngọt ngào, càng nhận thức thêm sự hào phóng của Túc Hàn Anh -- nếu đối phương tặng quà sinh nhật cho cả 3 đồng đội đều cùng một cấp bậc như Anh Tuấn, vậy tiền quà mỗi năm bằng catse cả tháng tham gia chương trình của mình rồi......
Lúc hai người chuẩn bị trở về, Thẩm Ương đi ngang qua một cửa hàng và bị một chiếc kính mát trên quầy hấp dẫn tầm mắt.
Túc Hàn Anh liếc anh một cái, trực tiếp hỏi người bán hàng: "Chào chị, tôi có thể thử chiếc kính này không?"
Chj gái bán hàng dùng đôi mắt lão luyện của mình nhìn ra Túc Hàn Anh thuộc dạng khách hàng rất chịu chi, cô đáp lại bằng thái độ vừa lịch sự lại nhiệt tình.
"Anh thử xem." Túc Hàn Anh đưa kính cho Thẩm Ương.
Thẩm Ương ngẩn người, nghĩ thầm thử một chút cũng không mất gì, vì thế quay vào gương đeo lên..... Ồ? Cảm giác rất soái nha?
Chj gái bán hàng nhìn ra Thẩm Ương hài lòng, chuyên nghiệp đẩy mạnh tiêu thụ: "Chất liệu của chiếc kính này vừa nhẹ lại mềm dẻo, độ sáng rất tốt, thiết kế mang đến cảm giác sống mũi cao hơn, đeo rất thoải mái, kết hợp với gương mặt của quý khách rất xứng đôi."
Thẩm Ương đẩy đẩy gọng kính, càng nhìn càng thích, chỉ là giá hơi cao......
Anh đắn đo không biết nên mua hay không hơn 3000 tệ...... Cũng không phù hợp với thói quen chi tiêu hằng ngày của anh, nhưng nghĩ thêm lại thấy, nếu mình có thể mua cho Nghiêm Gia Kỳ món quà 3000 tệ thì sao lại không mua đồ tốt cho bản thân? Với cả chiếc kính này cũng là vật đầu tư lâu dài, có thể dùng mấy năm, chia trung bình ra coi như chấp nhận được.
Thẩm Ương thuyết phục chính mình, đang muốn vung tiền một phen, đã thấy Túc Hàn Anh rút thẻ ra.
Thẩm Ương: "......"
"Cậu định tặng tôi sao?" Lấy hiểu biết của Thẩm Ương đối với Túc Hàn Anh, vấn đề này không cần phải hỏi.
Túc Hàn Anh: "Không phải anh thích sao?"
Thẩm Ương: "Đúng là thích, nhưng tôi có thể tự mua a?"
Túc Hàn Anh đã vô cùng có kinh nghiệm làm Thẩm Ương lung lay, cậu cực kỳ chân thành bịa chuyện: "Hôm nay chúng ta đấu tập thắng, đội viên tham dự đều nhận được tiền thưởng không dưới 5 chữ số. Tuy anh không thuộc đội nhưng chúng tôi đều phải cảm ơn anh, đây chỉ là một chút thành ý, hy vọng anh sẽ nhận."
Thẩm Ương nghi ngờ: "Thắng đấu tập mà câu lạc bộ cũng phát tiền thưởng sao?"
"Anh cũng biết chiến đội chúng tôi rất có tiền mà." Cảm giác Thẩm Ương đã tin 9 phần rồi, Túc Hàn Anh đang chuẩn bị bảo chị gái bán hàng quẹt thẻ, lại bị Thẩm Ương ngăn lại, "Từ từ, sao tôi cứ cảm thấy sai sai? Mỗi lần từ chối cậu, cậu đều có lý do khiến tôi đồng ý......"
Túc Hàn Anh vẫn bình tĩnh: "Có sao? Anh nghĩ nhiều rồi."
"Có!" Thẩm Ương chém đinh chặt sắt, thấy Túc Hàn Anh còn định nói gì đó, anh vội chen: "Cậu đừng nói nữa, lần này tôi muốn tự mình mua!"
Túc Hàn Anh: "......"
Thẩm Ương nhớ ra mình còn thiếu Túc Hàn Anh một bữa cơm, vì thế lại đặc biệt có phong thái bạn trai, bổ sung: "Tôi còn muốn mua cho cậu nữa! Thoải mái chọn đi!"
Thấy Túc Hàn Anh không phản ứng, anh lại sốt ruột nói: "Cậu đã nói sẽ không từ chối tôi."
Túc Hàn Anh dừng một chút, khẽ mỉm cười, nói: "Được, vậy lấy kiểu dáng giống của anh đi."
Thẩm Ương nhẹ nhàng thở ra, quả quyết rút di động, dùng khí thế "Một người giữ ải, vạn kẻ khó vào" nói: "Alipay(5)!"
(4) Nhất phu đương quan, vạn phu mạc khai 一夫当关万夫莫开 ý nói con người khi đã quyết định thì không ai thay đổi được
(5) Alipay: là một ví điện tử do tập đoàn Alibaba Group sở hữu và phát triển tại Trung Quốc.
Khó được dịp thể hiện, Thẩm Ương còn mời Túc Hàn Anh bữa tối, sau khi về nhà nhỏ, anh tìm cơ hội đưa quà cho Nghiêm Gia Kỳ.
Nghiêm Gia Kỳ đầu tiên là nhìn Thẩm Ương kỳ quái, sao đột nhiên lại nghĩ tặng quà cho cô, sau khi biết được lý do thì có chút bất đắc dĩ. Nhưng mua cũng mua rồi, cô cũng hào phóng nhận, chờ mở hộp ra thì cao hứng đến nhảy tưng tưng, "Con trai a! Con thật sự quá tri kỷ! Ma ma siêu thích! Ma ma yêu con!"
Thẩm Ương không thích ứng được với nhiệt tình của Nghiêm Gia Kỳ, anh gãi gãi đầu: "Là Túc ca chọn giúp."
Nghiêm Gia Kỳ ôm lễ vật, mỹ mãn nói: "Túc ca hiểu mẹ, con trai lại hào phóng, hai đứa thật là xứng đôi nha!"
Thẩm Ương:???
"Thẩm, Thẩm Ương, cậu ở chỗ này à."
Bỗng nhiên nghe thấy có người gọi mình, Thẩm Ương quay đầu lại, hóa ra là Long Nữ, trong lòng anh rất hiếu kỳ, Long Nữ ngày thường rất ít khi chủ động tìm anh nói chuyện.
"Đúng vậy, có việc sao?"
Long Nữ ngập ngừng nhìn Nghiêm Gia Kỳ, người sau chủ động phủi sạch quan hệ: "Lần trước mua cho con trai một chiếc áo, cậu ấy còn ngại lấy không, nhất định phải đáp lễ tôi. Cô tìm cậu ấy có việc sao? Vậy tôi ra ngoài cho hai người nói chuyện nhé?"
Long Nữ vội xua tay, "Không cần không cần...... Ta chỉ, chỉ là muốn nhờ Thẩm Ương xem giúp một đoạn tiếng Anh...... Không phải cậu ấy học khoa tiếng Anh sao......"
Thẩm Ương sảng khoái nói: "Không thành vấn đề, chỗ nào vậy?"
Long Nữ hơi rũ mắt, "Sách ở bên ngoài."
Thẩm Ương chỉ cho là việc nhỏ nên theo Long Nữ đến phòng nghỉ, mở sách ra nói: "Có chỗ nào không hiểu sao?"
Long Nữ tránh ánh mắt của anh, nhỏ giọng nói: "Ta đã tô bút đánh dấu rồi."
Thẩm Ương gật gật đầu, trước đọc thầm một lần.
Đoạn văn lấy bối cảnh nước Pháp trong Thế chiến 2, một binh sĩ nước Đức ở nhờ tại một nông trang, bị cô chủ trang viên hấp dẫn, vì thế thừa dịp hai người ở riêng, binh sĩ hỏi --
"Are you free tomorrow? Would you like to go out with me?"(6)
(6) Ngày mai bạn có rảnh không? Bạn có muốn hẹn hò với tôi không?
emmm......
Không khó thì phải?
Thẩm Ương nhớ rõ tiếng Anh của Long Nữ cũng không tệ lắm, du sao ở công viên gấu cũng thường xuyên tiếp xúc với không ít người nước ngoài, sao lại không hiểu được đoạn này...... Từ từ!
Thẩm Ương đột nhiên nhớ tới, hôm qua đạo diễn đã bố trí nhiệm vụ hẹn hò mới, lần này là nữ mời nam, nhưng Thẩm Ương hôm nay rời giường đã theo Túc Hàn Anh đến câu lạc bộ, căn bản không có thời gian nhớ tới chuyện này, chẳng lẽ......
Anh ngẩng mặt nhìn Long Nữ, thấy mặt đối phương đã đỏ ửng, cả dáng ngồi cũng cứng đờ, không khỏi khẳng định suy đoán của mình.
Thẩm Ương cũng hơi xấu hổ, anh ho một tiếng, "Cho nên ngày mai......"
Tiếng Long Nữ nhỏ như muỗi kêu: "Anh có rảnh không?"
"......"
Thật ra Thẩm Ương không muốn đồng ý lắm, cũng không phải anh có ý kiến gì về Long Nữ, mà là không biết cách ở chung với đối phương như thế nào. Nhưng xuất phát từ phong độ đàn ông, anh vẫn mỉm cười nói: "Đương nhiên."
Giờ khắc này, anh bỗng nhiên lĩnh ngộ một chút xíu tinh túy của "Trung ương điều hòa" -- sự dịu dàng tàn nhẫn!
Tôi lăng nhăng.
Tôi biết.
Nhưng, biết phải làm sao.
Trở lại phòng ngủ, tậm trạng của Thẩm Ương không được tốt, cứ cảm thấy áp lực hẹn hò ngày càng lớn.
Túc Hàn Anh liếc mắt một cái đã nhìn ra anh có tâm sự, hỏi: "Làm sao vậy?"
Thẩm Ương không chịu nói thẳng, lại nói bóng nói gió: "Có ai hẹn cậu chưa?"
Túc Hàn Anh: "Đoạn Vi Vi."
Chuyện này cũng nằm trong dự kiến của Thẩm Ương, tuy rằng hôm qua anh nhận được 3 tin nhắn, nhưng anh sẽ không mặt dày đến mức cho rằng các cô gái thật sự chọn mình, cùng lắm là cảm thấy mới mẻ chơi vui thôi.
Dù sao đây cũng là show yêu đương nam nữ, cô gái nào sẽ vì hình tượng của anh ngày hôm qua mà động tâm? Cũng không phải Les(7)!
(7) Les: lesbian, đồng tính nữ
"Ai hẹn anh?" Túc Hàn Anh đột nhiên hỏi: "Long Nữ sao?"
Thẩm Ương kinh ngạc: "Sao cậu biết?"
Túc Hàn Anh lơ vấn đề của anh, chỉ thẳng trọng tâm: "Sợ xấu hổ sao?"
"Ừm....." Thẩm Ương hoàn toàn nể phục thuật đọc tâm của Túc Hàn Anh, anh phát sầu nói: "Ngày mai tôi nên làm thế nào mới tránh làm cho chương trình chán ngắt, giúp Long Nữ cảm thấy vui vẻ đây? Tôi hy vọng cô ấy được trải qua một buổi hẹn hò tốt đẹp."
Túc Hàn Anh hỏi ngược lại: "Anh thử nghĩ một chút, vì sao Long Nữ lại hẹn anh?"
Thẩm Ương sửng sốt, đúng thế! Đây chính là cái vấn đề! Lúc trước Long Nữ đều không tìm anh, nhưng sau khi mặc đồ nữ ngày hôm qua, Long Nữ không những gửi tin nhắn mà còn hẹn anh......
Anh ngập ngừng nói ra nghi vấn của mình, Túc Hàn Anh dẫn dắt từng bước, "Anh nghĩ đó là lý do không?"
Thấy Thẩm Ương mờ mịt lắc đầu, Túc Hàn Anh lại nói một cách khách quan: "Từ phân tích tâm lý, có lẽ cô ấy tìm thấy cảm giác an toàn từ hình tượng giới tính mơ hồ của anh. Long Nữ là người hướng nội, nhưng chương trình lại yêu cầu bên nữ chủ động mời, việc này khiến cô ấy khó xử. Cô ấy ngại mời tôi và Thiên Trì, cho nên......"
"Ý là gì?" Thẩm Ương hoàn toàn nghe không hiểu, vậy mời anh thì không ngại sao?
Túc Hàn Anh: "Khả năng cô ấy coi anh như chị em tốt."
Thẩm Ương: "......"
Phản ứng đầu tiên của Thẩm Ương là "Ta phi"! Nhưng cẩn thận nghĩ lại, thực ra cũng không phải không có lý.
Nhìn lại chính mình, vì cái gì anh thích ở chung với Nghiêm Gia Kỳ, còn không phải bởi vì tính cách đối phương hào sảng dứt khoát, khiến anh có cảm giác như ở cùng anh em thân thiết. Mà tính tình của Long Nữ còn hướng nội hơn cả anh, chưa chắc đã không coi anh như chị em tốt......
Thẩm Ương chần chờ nói: "Vậy tôi chỉ cần coi cô ấy như bạn tốt là được nhỉ?"
Túc Hàn Anh: "Anh có thể thử xem."
Thẩm Ương thử tưởng tượng, như vậy liền nhẹ nhàng hơn nhiều, chỉ cần loại bỏ nhân tố hẹn hò ái muội, nghĩ đơn giản là đi chơi cùng bạn bè, vậy thì có gì khó?
Vì thế ngày hôm sau, Thẩm Ương một thân quần áo nhẹ nhàng ra trận, nói với bản thân hôm nay nhất định phải làm tận chức áo bông nhỏ tri kỷ.
Nhưng mà chờ tới điểm đến, anh đã quên luôn sứ mệnh cao cả của kình, cả tâm cả trí đều bị một con panda đại béo độc chiếm!
Bởi vì địa điểm Long Nữ lựa chọn đúng là công viên gấu trúc thành phố A!
Thẩm Ương dưới sự hướng dẫn của Long Nữ thay quần áo lao động, giúp đỡ dọn trúc, quét tước, ghi chép quan sát, vuốt lông, chụp ảnh...... Làm rất nhiều việc từng khiến anh ghen tị đến cào tường, đâu còn rảnh để nghĩ đến chuyện hẹn hò? Cảm giác xấu hổ càng không tồn tại, có 5 cục bông tròn tròn này làm bước đệm, anh và Long Nữ ở chung không còn gì tốt hơn! Hơn nữa Long Nữ lúc chăm sóc gấu trúc hoàn toàn không giống ngày thường, super tự tin! Super flash! Super Man!
Nhưng mà cái đánh giá cuối cùng không cần cho Long Nữ biết thì hơn.....
Mà bên kia, Túc Hàn Anh và Đoạn Vi Vi đang xem Cat Show.
"Tôi nghe Thẩm muội nói, câu lạc bộ của Túc ca nuôi 4 con mèo lạc phải không?" Trải qua ngày hôm trước, Đoạn Vi Vi thật tự nhiên sửa lại xưng hô với Thẩm Ương, nguyên nhân chính là vì nghe Thẩm Ương bát quái nên mới đưa "Cat Show" vào điểm hẹn hò thứ nhất. Nhưng một đường tới đây, Túc Hàn Anh cũng không biểu hiện đặc biệt hứng thú, tuy rằng cũng không tới mức lạnh nhạt, nhưng không khí giữa hai người vừa nhìn đã thấy gượng gạo......
Đoạn Vi Vi vẫn cố gắng hâm nóng bầu không khí, đáng tiếc hiệu quả vô cùng nhỏ, không nghĩ tới lúc này Túc Hàn Anh lại mỉm cười, "Còn nuôi một chú chó đi lạc, Thẩm Ương đặt tên, gọi là Đại Uông."
Thấy Túc Hàn Anh hình như đã có hứng thú nói chuyện, Đoạn Vi Vi trong lòng vui vẻ, không ngừng cố gắng: "Khả năng đặt tên của Thẩm muội thật là......"
Túc Hàn Anh dừng bước, nghiêm túc nói: "Tôi thấy rất hay."
Đoạn Vi Vi: "......"
Lại một đề tài bị dìm chết, sau đó cho dù Đoạn Vi Vi có nói gì đi chăng nữa cũng không khiến Túc Hàn Anh có phản ứng đặc biệt gì. Chờ tới phòng triển lãm, tâm thần và thể xác cô đã đều mệt mỏi, đang muốn hỏi Túc Hàn Anh sắp xếp bữa trưa, đối phương lại đột nhiên nhìn vào di động, tiếp theo mặt mang vẻ áy này nói: "Ngại quá, bạn của tôi bỏ quên đồ trên xe, tôi phải mang tới cho hắn, cô có phiền chậm trễ thời gian một chút không?"
Đoạn Vi Vi có thể làm sao bây giờ? Nhất định là không ngại.
Sau khi lên xe, Đoạn Vi Vi thấy Túc Hàn Anh đeo lên một cái kính râm màu xám đậm, tuy rằng thấy kì quái vì trời hôm nay rõ ràng đầy mây, cần phải đeo sao? Nhưng lại theo thói quen khen ngợi: "Chiếc kính này của Túc ca thật đẹp."
Túc Hàn Anh đạm cười, "Thẩm Ương tặng."
Đoạn Vi Vi không hiểu sao lại có cảm thấy như thể "Túc Hàn Anh đang đắc ý", cô bỏ qua cảm giác cổ quái này, cười nói: "Thẩm muội tri kỷ như vậy sao?"
Túc Hàn Anh gật đầu, khởi động xe.
Ô tô nhập vào đường lớn, trong xe bật nhạc nhẹ nhàng, hai người hơn nửa thời gian đều trầm mặc. Một tiếng sau, Đoạn Vi Vi nhận ra bọn họ cư nhiên đã đến vườn bách thú!
"Tôi nhớ không nhầm thì...... Long Nữ hẹn hò ở vườn bách thú nhỉ?" Đoạn Vi Vi tâm nói thật khéo, đồng thời lại có dự cảm không tốt -- chẳng lẽ hôm nay lại muốn hẹn hò bốn người?
"Vậy à?" Túc Hàn Anh cách đường cái nhìn thấy Anh Tuấn với cái đầu bắt mắt ở cửa vườn bách thú, nói: "Bạn tôi tới rồi."
Xe đỗ ở ven đường, Túc Hàn Anh bảo Đoạn Vi Vi chờ một lát, tự mình cầm một cái túi giấy sang đường.
"Lão đại!" Anh Tuấn còn đang mải tạo dáng, vừa thấy phía sau Túc Hàn Anh không có camera liền nhịn không được oán giận: "Sáng nay hơn 6 giờ tôi mới ngủ! 9 giờ đã bị cậu gọi dậy! Làm gì mà mới sáng sớm đã bảo tôi tới chỗ này? Cậu có biết cuối tuần đường đến vườn bách thú tắc thế nào không? Ta lái xe mất 2 tiếng đó!"
Túc Hàn Anh không thấy áy náy chút nào, cậu đưa túi giấy ra: "Sinh nhật vui vẻ."
Anh Tuấn kinh ngạc, vẻ không vui trên mặt nháy mắt bị cảm động thay thế, hắn nhận quà, nước mắt lưng tròng nói: "Cảm ơn lão đại......"
"Ừ." Túc Hàn Anh phất phất tay, lưu loát xoay người đi.
Anh Tuấn nhìn theo bóng dáng lão đại, trong mắt tình cảm dạt dào, đến khi đối phương đã qua đường mới giật mình phát hiện: Sinh nhật của mình không phải còn 5 ngày nữa mới tới sao?
Mà lúc này Túc Hàn Anh đang đứng trước cửa sổ xe bên phía Đoạn Vi Vi nói: "Bạn của tôi nói vườn bách thú mở một một nhà ăn gấu trúc, cô đói không?"
Tác giả có lời muốn nói:
Đoạn Vi Vi: Không đói
Thực ra Long Nữ có ám chỉ, một số bảo bảo đã phát hiện ra... teng, cô chọn Thẩm muội! Cùng với, Thẩm muội của chúng ta cũng thể hiện hình tượng bạn trai trước mặt Túc ca một hồi!
* Đậu: chương này siêu dài, vẫn cố edit hết vì đang ở giai đoạn tăng ca. Nay gần 9h mới về. Mai không biết thế nào, sợ cả nhà chờ lâu.
Có Thẩm Ương nhập cuộc, KK chiến đội biến thành 2 kéo 3, 3 người kia có trọng tránh tương đối nhẹ.
Hơn nữa với Thẩm Ương và Túc Hàn Anh thì không đơn giản chỉ là thêm một người, hai người hợp lại đủ để chặn đứng hơn nửa đội KEC.
Vì thế mà kết cục đã có thể đoán trước.
Thẩm Ương sảng khoái tràn trề đánh 2 trận, lúc kết thúc còn đập tay với Túc Hàn Anh.
Tiếng bàn tay chạm vào nhau vang lên, hai người nhìn nhau cười, trong nụ cười có sự ăn ý mà người khác không hiểu được.
Mà một màn này lại được ống kính chân thực quay lại, trong tương lai gần xuất hiện trong mắt hàng ngàn người xem.
Trước khi thoát, đội trưởng KEC đặc biệt xin lỗi vì hành vi không đúng của đội viên, du kích kia cũng có vẻ thành khẩn hối lỗi.
Nhưng mọi người trong KK chiến đội đều biết chắc, nếu cuối cùng bọn họ không thắng, đối phương chắc chắn sẽ không xin lỗi.
Bởi trong e-sport, cao ngạo là tội lỗi(1).
(1) Cao ngạo là tội lỗi: 菜是原罪 Thực ra từ này mình không chắc, có bài phân tích về cụm từ này nhưng mà đọc rất khó hiểu, bạn nào có khả năng tiếng trung có thể đọc thử nhé. https://www.bilibili.com/read/cv185539/
"Muốn chơi tiếp không?" Túc Hàn Anh lau mắt kính, thuận miệng hỏi.
Thẩm Ương nhìn đồng hồ, "Tạm thời chơi thế thôi, tôi còn muốn đi mua quà cho Gia Kỳ."
Quay phim tiểu ca biết biết chân tướng tin nhắn, tinh thần chấn động -- tới rồi tới rồi! Đối mặt với Thẩm muội muốn hồng hạnh xuất tường(2), Túc ca nên phản ứng như thế nào? Sẽ bá đạo nói "Trong lòng anh chỉ được phép có mình tôi", hay là chua xót ẩn nhẫn âm thầm giữ kín, yêu mà không thể nói ra?
(2) Hồng hạnh xuất tường: ngoại tình
Quay phim tiểu ca trong nháy mắt đã não bổ đủ loại khả năng, nhưng mà Túc Hàn Anh chỉ nói: "Tôi đi cùng anh."
Hai người trước ánh mắt lưu luyến không rời của đám Anh Tuấn rời khỏi câu lạc bộ, lúc ngồi trên xe Túc Hàn Anh mới hỏi: "Sao lại đột nhiên muốn tặng quà cho Gia Kỳ?"
"Tuần trước hẹn hò, Gia Kỳ đã tặng tôi một cái áo jacket." Thẩm Ương ngượng ngùng nói: "Giá còn rất đắt...... Lúc ấy không biết làm thế nào để từ chối nên tôi muốn tặng quà đáp lễ."
Túc Hàn Anh mỉm cười, Thẩm Ương trước nay đều không biết cách từ chối, "Vậy anh định tặng cô ấy thứ gì?"
"Tôi cũng không biết......" Thẩm Ương nghiêm túc nghĩ, "Gia Kỳ thích làm đẹp, nhưng tặng quần áo ta thì tôi không biết kích cỡ, hơn nữa kiểu dáng tôi chọn thì...... Khụ, nước hoa thì sao? Nhưng tôi cũng không biết cô ấy thích loại gì...... Cậu có đề xuất gì không?"
Túc Hàn Anh chưa bao giờ làm Thẩm Ương thất vọng, "Máy tạo kiểu tóc Dyson(3), tôi nghĩ cô ấy sẽ thích, giá cả cũng tương đối phù hợp."
(3) Máy tạo kiểu tóc Dyson
Thẩm Ương đối với mấy thứ này không có chút khái niệm nào, nhưng rất tin tưởng vào Túc Hàn Anh, cuối cùng, anh bỏ 3000 tệ (≈ 10,000,000VND) mua quà, tuy có chút đau ví nhưng cuối cùng đã hoàn thành nhiệm vụ.
Anh thấy thời gian còn sớm, hỏi: "Sinh nhật của Anh Tuấn đã qua chưa? Lúc trước cậu nói chọn quà cho cậu ấy......"
Túc Hàn Anh cũng nghĩ tới, "Vậy lại đi xem thêm."
Kế hoạch mua quà của bọn họ lần trước bị hoạt động của TC cắt ngang, lần này đã thuận lợi mua được một chiếc đồng hồ.
Thẩm Ương nhìn thu ngân mỉm cười đầy ngọt ngào, càng nhận thức thêm sự hào phóng của Túc Hàn Anh -- nếu đối phương tặng quà sinh nhật cho cả 3 đồng đội đều cùng một cấp bậc như Anh Tuấn, vậy tiền quà mỗi năm bằng catse cả tháng tham gia chương trình của mình rồi......
Lúc hai người chuẩn bị trở về, Thẩm Ương đi ngang qua một cửa hàng và bị một chiếc kính mát trên quầy hấp dẫn tầm mắt.
Túc Hàn Anh liếc anh một cái, trực tiếp hỏi người bán hàng: "Chào chị, tôi có thể thử chiếc kính này không?"
Chj gái bán hàng dùng đôi mắt lão luyện của mình nhìn ra Túc Hàn Anh thuộc dạng khách hàng rất chịu chi, cô đáp lại bằng thái độ vừa lịch sự lại nhiệt tình.
"Anh thử xem." Túc Hàn Anh đưa kính cho Thẩm Ương.
Thẩm Ương ngẩn người, nghĩ thầm thử một chút cũng không mất gì, vì thế quay vào gương đeo lên..... Ồ? Cảm giác rất soái nha?
Chj gái bán hàng nhìn ra Thẩm Ương hài lòng, chuyên nghiệp đẩy mạnh tiêu thụ: "Chất liệu của chiếc kính này vừa nhẹ lại mềm dẻo, độ sáng rất tốt, thiết kế mang đến cảm giác sống mũi cao hơn, đeo rất thoải mái, kết hợp với gương mặt của quý khách rất xứng đôi."
Thẩm Ương đẩy đẩy gọng kính, càng nhìn càng thích, chỉ là giá hơi cao......
Anh đắn đo không biết nên mua hay không hơn 3000 tệ...... Cũng không phù hợp với thói quen chi tiêu hằng ngày của anh, nhưng nghĩ thêm lại thấy, nếu mình có thể mua cho Nghiêm Gia Kỳ món quà 3000 tệ thì sao lại không mua đồ tốt cho bản thân? Với cả chiếc kính này cũng là vật đầu tư lâu dài, có thể dùng mấy năm, chia trung bình ra coi như chấp nhận được.
Thẩm Ương thuyết phục chính mình, đang muốn vung tiền một phen, đã thấy Túc Hàn Anh rút thẻ ra.
Thẩm Ương: "......"
"Cậu định tặng tôi sao?" Lấy hiểu biết của Thẩm Ương đối với Túc Hàn Anh, vấn đề này không cần phải hỏi.
Túc Hàn Anh: "Không phải anh thích sao?"
Thẩm Ương: "Đúng là thích, nhưng tôi có thể tự mua a?"
Túc Hàn Anh đã vô cùng có kinh nghiệm làm Thẩm Ương lung lay, cậu cực kỳ chân thành bịa chuyện: "Hôm nay chúng ta đấu tập thắng, đội viên tham dự đều nhận được tiền thưởng không dưới 5 chữ số. Tuy anh không thuộc đội nhưng chúng tôi đều phải cảm ơn anh, đây chỉ là một chút thành ý, hy vọng anh sẽ nhận."
Thẩm Ương nghi ngờ: "Thắng đấu tập mà câu lạc bộ cũng phát tiền thưởng sao?"
"Anh cũng biết chiến đội chúng tôi rất có tiền mà." Cảm giác Thẩm Ương đã tin 9 phần rồi, Túc Hàn Anh đang chuẩn bị bảo chị gái bán hàng quẹt thẻ, lại bị Thẩm Ương ngăn lại, "Từ từ, sao tôi cứ cảm thấy sai sai? Mỗi lần từ chối cậu, cậu đều có lý do khiến tôi đồng ý......"
Túc Hàn Anh vẫn bình tĩnh: "Có sao? Anh nghĩ nhiều rồi."
"Có!" Thẩm Ương chém đinh chặt sắt, thấy Túc Hàn Anh còn định nói gì đó, anh vội chen: "Cậu đừng nói nữa, lần này tôi muốn tự mình mua!"
Túc Hàn Anh: "......"
Thẩm Ương nhớ ra mình còn thiếu Túc Hàn Anh một bữa cơm, vì thế lại đặc biệt có phong thái bạn trai, bổ sung: "Tôi còn muốn mua cho cậu nữa! Thoải mái chọn đi!"
Thấy Túc Hàn Anh không phản ứng, anh lại sốt ruột nói: "Cậu đã nói sẽ không từ chối tôi."
Túc Hàn Anh dừng một chút, khẽ mỉm cười, nói: "Được, vậy lấy kiểu dáng giống của anh đi."
Thẩm Ương nhẹ nhàng thở ra, quả quyết rút di động, dùng khí thế "Một người giữ ải, vạn kẻ khó vào" nói: "Alipay(5)!"
(4) Nhất phu đương quan, vạn phu mạc khai 一夫当关万夫莫开 ý nói con người khi đã quyết định thì không ai thay đổi được
(5) Alipay: là một ví điện tử do tập đoàn Alibaba Group sở hữu và phát triển tại Trung Quốc.
Khó được dịp thể hiện, Thẩm Ương còn mời Túc Hàn Anh bữa tối, sau khi về nhà nhỏ, anh tìm cơ hội đưa quà cho Nghiêm Gia Kỳ.
Nghiêm Gia Kỳ đầu tiên là nhìn Thẩm Ương kỳ quái, sao đột nhiên lại nghĩ tặng quà cho cô, sau khi biết được lý do thì có chút bất đắc dĩ. Nhưng mua cũng mua rồi, cô cũng hào phóng nhận, chờ mở hộp ra thì cao hứng đến nhảy tưng tưng, "Con trai a! Con thật sự quá tri kỷ! Ma ma siêu thích! Ma ma yêu con!"
Thẩm Ương không thích ứng được với nhiệt tình của Nghiêm Gia Kỳ, anh gãi gãi đầu: "Là Túc ca chọn giúp."
Nghiêm Gia Kỳ ôm lễ vật, mỹ mãn nói: "Túc ca hiểu mẹ, con trai lại hào phóng, hai đứa thật là xứng đôi nha!"
Thẩm Ương:???
"Thẩm, Thẩm Ương, cậu ở chỗ này à."
Bỗng nhiên nghe thấy có người gọi mình, Thẩm Ương quay đầu lại, hóa ra là Long Nữ, trong lòng anh rất hiếu kỳ, Long Nữ ngày thường rất ít khi chủ động tìm anh nói chuyện.
"Đúng vậy, có việc sao?"
Long Nữ ngập ngừng nhìn Nghiêm Gia Kỳ, người sau chủ động phủi sạch quan hệ: "Lần trước mua cho con trai một chiếc áo, cậu ấy còn ngại lấy không, nhất định phải đáp lễ tôi. Cô tìm cậu ấy có việc sao? Vậy tôi ra ngoài cho hai người nói chuyện nhé?"
Long Nữ vội xua tay, "Không cần không cần...... Ta chỉ, chỉ là muốn nhờ Thẩm Ương xem giúp một đoạn tiếng Anh...... Không phải cậu ấy học khoa tiếng Anh sao......"
Thẩm Ương sảng khoái nói: "Không thành vấn đề, chỗ nào vậy?"
Long Nữ hơi rũ mắt, "Sách ở bên ngoài."
Thẩm Ương chỉ cho là việc nhỏ nên theo Long Nữ đến phòng nghỉ, mở sách ra nói: "Có chỗ nào không hiểu sao?"
Long Nữ tránh ánh mắt của anh, nhỏ giọng nói: "Ta đã tô bút đánh dấu rồi."
Thẩm Ương gật gật đầu, trước đọc thầm một lần.
Đoạn văn lấy bối cảnh nước Pháp trong Thế chiến 2, một binh sĩ nước Đức ở nhờ tại một nông trang, bị cô chủ trang viên hấp dẫn, vì thế thừa dịp hai người ở riêng, binh sĩ hỏi --
"Are you free tomorrow? Would you like to go out with me?"(6)
(6) Ngày mai bạn có rảnh không? Bạn có muốn hẹn hò với tôi không?
emmm......
Không khó thì phải?
Thẩm Ương nhớ rõ tiếng Anh của Long Nữ cũng không tệ lắm, du sao ở công viên gấu cũng thường xuyên tiếp xúc với không ít người nước ngoài, sao lại không hiểu được đoạn này...... Từ từ!
Thẩm Ương đột nhiên nhớ tới, hôm qua đạo diễn đã bố trí nhiệm vụ hẹn hò mới, lần này là nữ mời nam, nhưng Thẩm Ương hôm nay rời giường đã theo Túc Hàn Anh đến câu lạc bộ, căn bản không có thời gian nhớ tới chuyện này, chẳng lẽ......
Anh ngẩng mặt nhìn Long Nữ, thấy mặt đối phương đã đỏ ửng, cả dáng ngồi cũng cứng đờ, không khỏi khẳng định suy đoán của mình.
Thẩm Ương cũng hơi xấu hổ, anh ho một tiếng, "Cho nên ngày mai......"
Tiếng Long Nữ nhỏ như muỗi kêu: "Anh có rảnh không?"
"......"
Thật ra Thẩm Ương không muốn đồng ý lắm, cũng không phải anh có ý kiến gì về Long Nữ, mà là không biết cách ở chung với đối phương như thế nào. Nhưng xuất phát từ phong độ đàn ông, anh vẫn mỉm cười nói: "Đương nhiên."
Giờ khắc này, anh bỗng nhiên lĩnh ngộ một chút xíu tinh túy của "Trung ương điều hòa" -- sự dịu dàng tàn nhẫn!
Tôi lăng nhăng.
Tôi biết.
Nhưng, biết phải làm sao.
Trở lại phòng ngủ, tậm trạng của Thẩm Ương không được tốt, cứ cảm thấy áp lực hẹn hò ngày càng lớn.
Túc Hàn Anh liếc mắt một cái đã nhìn ra anh có tâm sự, hỏi: "Làm sao vậy?"
Thẩm Ương không chịu nói thẳng, lại nói bóng nói gió: "Có ai hẹn cậu chưa?"
Túc Hàn Anh: "Đoạn Vi Vi."
Chuyện này cũng nằm trong dự kiến của Thẩm Ương, tuy rằng hôm qua anh nhận được 3 tin nhắn, nhưng anh sẽ không mặt dày đến mức cho rằng các cô gái thật sự chọn mình, cùng lắm là cảm thấy mới mẻ chơi vui thôi.
Dù sao đây cũng là show yêu đương nam nữ, cô gái nào sẽ vì hình tượng của anh ngày hôm qua mà động tâm? Cũng không phải Les(7)!
(7) Les: lesbian, đồng tính nữ
"Ai hẹn anh?" Túc Hàn Anh đột nhiên hỏi: "Long Nữ sao?"
Thẩm Ương kinh ngạc: "Sao cậu biết?"
Túc Hàn Anh lơ vấn đề của anh, chỉ thẳng trọng tâm: "Sợ xấu hổ sao?"
"Ừm....." Thẩm Ương hoàn toàn nể phục thuật đọc tâm của Túc Hàn Anh, anh phát sầu nói: "Ngày mai tôi nên làm thế nào mới tránh làm cho chương trình chán ngắt, giúp Long Nữ cảm thấy vui vẻ đây? Tôi hy vọng cô ấy được trải qua một buổi hẹn hò tốt đẹp."
Túc Hàn Anh hỏi ngược lại: "Anh thử nghĩ một chút, vì sao Long Nữ lại hẹn anh?"
Thẩm Ương sửng sốt, đúng thế! Đây chính là cái vấn đề! Lúc trước Long Nữ đều không tìm anh, nhưng sau khi mặc đồ nữ ngày hôm qua, Long Nữ không những gửi tin nhắn mà còn hẹn anh......
Anh ngập ngừng nói ra nghi vấn của mình, Túc Hàn Anh dẫn dắt từng bước, "Anh nghĩ đó là lý do không?"
Thấy Thẩm Ương mờ mịt lắc đầu, Túc Hàn Anh lại nói một cách khách quan: "Từ phân tích tâm lý, có lẽ cô ấy tìm thấy cảm giác an toàn từ hình tượng giới tính mơ hồ của anh. Long Nữ là người hướng nội, nhưng chương trình lại yêu cầu bên nữ chủ động mời, việc này khiến cô ấy khó xử. Cô ấy ngại mời tôi và Thiên Trì, cho nên......"
"Ý là gì?" Thẩm Ương hoàn toàn nghe không hiểu, vậy mời anh thì không ngại sao?
Túc Hàn Anh: "Khả năng cô ấy coi anh như chị em tốt."
Thẩm Ương: "......"
Phản ứng đầu tiên của Thẩm Ương là "Ta phi"! Nhưng cẩn thận nghĩ lại, thực ra cũng không phải không có lý.
Nhìn lại chính mình, vì cái gì anh thích ở chung với Nghiêm Gia Kỳ, còn không phải bởi vì tính cách đối phương hào sảng dứt khoát, khiến anh có cảm giác như ở cùng anh em thân thiết. Mà tính tình của Long Nữ còn hướng nội hơn cả anh, chưa chắc đã không coi anh như chị em tốt......
Thẩm Ương chần chờ nói: "Vậy tôi chỉ cần coi cô ấy như bạn tốt là được nhỉ?"
Túc Hàn Anh: "Anh có thể thử xem."
Thẩm Ương thử tưởng tượng, như vậy liền nhẹ nhàng hơn nhiều, chỉ cần loại bỏ nhân tố hẹn hò ái muội, nghĩ đơn giản là đi chơi cùng bạn bè, vậy thì có gì khó?
Vì thế ngày hôm sau, Thẩm Ương một thân quần áo nhẹ nhàng ra trận, nói với bản thân hôm nay nhất định phải làm tận chức áo bông nhỏ tri kỷ.
Nhưng mà chờ tới điểm đến, anh đã quên luôn sứ mệnh cao cả của kình, cả tâm cả trí đều bị một con panda đại béo độc chiếm!
Bởi vì địa điểm Long Nữ lựa chọn đúng là công viên gấu trúc thành phố A!
Thẩm Ương dưới sự hướng dẫn của Long Nữ thay quần áo lao động, giúp đỡ dọn trúc, quét tước, ghi chép quan sát, vuốt lông, chụp ảnh...... Làm rất nhiều việc từng khiến anh ghen tị đến cào tường, đâu còn rảnh để nghĩ đến chuyện hẹn hò? Cảm giác xấu hổ càng không tồn tại, có 5 cục bông tròn tròn này làm bước đệm, anh và Long Nữ ở chung không còn gì tốt hơn! Hơn nữa Long Nữ lúc chăm sóc gấu trúc hoàn toàn không giống ngày thường, super tự tin! Super flash! Super Man!
Nhưng mà cái đánh giá cuối cùng không cần cho Long Nữ biết thì hơn.....
Mà bên kia, Túc Hàn Anh và Đoạn Vi Vi đang xem Cat Show.
"Tôi nghe Thẩm muội nói, câu lạc bộ của Túc ca nuôi 4 con mèo lạc phải không?" Trải qua ngày hôm trước, Đoạn Vi Vi thật tự nhiên sửa lại xưng hô với Thẩm Ương, nguyên nhân chính là vì nghe Thẩm Ương bát quái nên mới đưa "Cat Show" vào điểm hẹn hò thứ nhất. Nhưng một đường tới đây, Túc Hàn Anh cũng không biểu hiện đặc biệt hứng thú, tuy rằng cũng không tới mức lạnh nhạt, nhưng không khí giữa hai người vừa nhìn đã thấy gượng gạo......
Đoạn Vi Vi vẫn cố gắng hâm nóng bầu không khí, đáng tiếc hiệu quả vô cùng nhỏ, không nghĩ tới lúc này Túc Hàn Anh lại mỉm cười, "Còn nuôi một chú chó đi lạc, Thẩm Ương đặt tên, gọi là Đại Uông."
Thấy Túc Hàn Anh hình như đã có hứng thú nói chuyện, Đoạn Vi Vi trong lòng vui vẻ, không ngừng cố gắng: "Khả năng đặt tên của Thẩm muội thật là......"
Túc Hàn Anh dừng bước, nghiêm túc nói: "Tôi thấy rất hay."
Đoạn Vi Vi: "......"
Lại một đề tài bị dìm chết, sau đó cho dù Đoạn Vi Vi có nói gì đi chăng nữa cũng không khiến Túc Hàn Anh có phản ứng đặc biệt gì. Chờ tới phòng triển lãm, tâm thần và thể xác cô đã đều mệt mỏi, đang muốn hỏi Túc Hàn Anh sắp xếp bữa trưa, đối phương lại đột nhiên nhìn vào di động, tiếp theo mặt mang vẻ áy này nói: "Ngại quá, bạn của tôi bỏ quên đồ trên xe, tôi phải mang tới cho hắn, cô có phiền chậm trễ thời gian một chút không?"
Đoạn Vi Vi có thể làm sao bây giờ? Nhất định là không ngại.
Sau khi lên xe, Đoạn Vi Vi thấy Túc Hàn Anh đeo lên một cái kính râm màu xám đậm, tuy rằng thấy kì quái vì trời hôm nay rõ ràng đầy mây, cần phải đeo sao? Nhưng lại theo thói quen khen ngợi: "Chiếc kính này của Túc ca thật đẹp."
Túc Hàn Anh đạm cười, "Thẩm Ương tặng."
Đoạn Vi Vi không hiểu sao lại có cảm thấy như thể "Túc Hàn Anh đang đắc ý", cô bỏ qua cảm giác cổ quái này, cười nói: "Thẩm muội tri kỷ như vậy sao?"
Túc Hàn Anh gật đầu, khởi động xe.
Ô tô nhập vào đường lớn, trong xe bật nhạc nhẹ nhàng, hai người hơn nửa thời gian đều trầm mặc. Một tiếng sau, Đoạn Vi Vi nhận ra bọn họ cư nhiên đã đến vườn bách thú!
"Tôi nhớ không nhầm thì...... Long Nữ hẹn hò ở vườn bách thú nhỉ?" Đoạn Vi Vi tâm nói thật khéo, đồng thời lại có dự cảm không tốt -- chẳng lẽ hôm nay lại muốn hẹn hò bốn người?
"Vậy à?" Túc Hàn Anh cách đường cái nhìn thấy Anh Tuấn với cái đầu bắt mắt ở cửa vườn bách thú, nói: "Bạn tôi tới rồi."
Xe đỗ ở ven đường, Túc Hàn Anh bảo Đoạn Vi Vi chờ một lát, tự mình cầm một cái túi giấy sang đường.
"Lão đại!" Anh Tuấn còn đang mải tạo dáng, vừa thấy phía sau Túc Hàn Anh không có camera liền nhịn không được oán giận: "Sáng nay hơn 6 giờ tôi mới ngủ! 9 giờ đã bị cậu gọi dậy! Làm gì mà mới sáng sớm đã bảo tôi tới chỗ này? Cậu có biết cuối tuần đường đến vườn bách thú tắc thế nào không? Ta lái xe mất 2 tiếng đó!"
Túc Hàn Anh không thấy áy náy chút nào, cậu đưa túi giấy ra: "Sinh nhật vui vẻ."
Anh Tuấn kinh ngạc, vẻ không vui trên mặt nháy mắt bị cảm động thay thế, hắn nhận quà, nước mắt lưng tròng nói: "Cảm ơn lão đại......"
"Ừ." Túc Hàn Anh phất phất tay, lưu loát xoay người đi.
Anh Tuấn nhìn theo bóng dáng lão đại, trong mắt tình cảm dạt dào, đến khi đối phương đã qua đường mới giật mình phát hiện: Sinh nhật của mình không phải còn 5 ngày nữa mới tới sao?
Mà lúc này Túc Hàn Anh đang đứng trước cửa sổ xe bên phía Đoạn Vi Vi nói: "Bạn của tôi nói vườn bách thú mở một một nhà ăn gấu trúc, cô đói không?"
Tác giả có lời muốn nói:
Đoạn Vi Vi: Không đói
Thực ra Long Nữ có ám chỉ, một số bảo bảo đã phát hiện ra... teng, cô chọn Thẩm muội! Cùng với, Thẩm muội của chúng ta cũng thể hiện hình tượng bạn trai trước mặt Túc ca một hồi!
* Đậu: chương này siêu dài, vẫn cố edit hết vì đang ở giai đoạn tăng ca. Nay gần 9h mới về. Mai không biết thế nào, sợ cả nhà chờ lâu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook