Tôi Là Tân Thủ Có Cấp Cao Nhất
-
Chapter 81 Zombie ‘Pendariel’ (3)
Chương 81: Zombie ‘Pendariel’ (3)
[‘Hắc dạ khuyển’ đã để lộ sự hiện diện của hắn.]
[Mượn quyền lực của những vị thần Ai Cập, ta có đề nghị này cho ngươi.]
Biệt hiệu ‘ Hắc Dạ Khuyển’
Đó là Anubis.
Sau khi bị dạy cho một bài học ở tầng hầm tôi đã nghĩ tên này sẽ ngủ say một thời gian, nào ngờ vào chính lúc này hắn lại xuất hiện…
‘Thú vị thật.’
Jin Hyuk nhìn lên trời trong khi cầm lá cờ bằng một tay.
Hẳn họ đã quan sát trước khi tôi tiến vào quần xã.
Không phải tầng 4.
Mà ở một tầng cao hơn.
“Hãy cho ta biết nếu ngươi đang lắng nghe.”
[‘Hắc Dạ Khuyển’ gầm nhẹ.]
Dù toát lên dáng vẻ của một vị thần, Anubis vẫn không che giấu được cảm xúc khó chịu của mình bằng việc hắn không chút nao núng mà ứng xử một cách rất thô lỗ.
Kukukuku!
Bầu không khí rung động và các luồng mana phân tán loạn xạ.
Không thể khuất phục trước sự đe dọa đó.
Đây không phải tầng do chúng nắm quyền kiểm soát.
Mi đang sủa loạn lên ở đâu thế?
“Ơ hơ? Giận rồi hả? Cứ rút ra và xóa xổ nó đi chăng? Dù sao cũng chẳng liên quan tới mình.”
Jin Hyuk tiếp thêm sức vào tay đang nắm lấy lá cờ của mình.
Lá cờ được nâng lên một cách tỉ mỉ.
Sau đó, sức mạnh đè nặng biến mất như chưa hề xuất hiện.
['Hắc Dạ Khuyển' bàng hoàng.]
[Ta thấy ngươi hãy bình tĩnh lại đi.]
[Họ nói rằng họ vẫn muốn thấy cuộc chiến kết thúc bằng một trận chiến.]
“Ta biết. Thế nên ta mới can thiệp.”
Dựa trên lập trường của kẻ thống trị các tầng trên của tòa tháp, sẽ khó chấp nhận việc tầng 4 đã bị tấn công nếu không có một cuộc chiến đúng nghĩa với Boss.
Vì đánh đấm đàng hoàng thì sẽ biết rõ bên nào thắng rồi.
Và họ không muốn thấy một kẻ nhân loại táo tợn dành chiến thắng.
Nhưng mà.
“Tại sao ta phải chấp nhận lời đề nghị của các ngươi?”
Jin Hyuk khịt mũi.
Chả có lý do gì để đánh một trận không có lợi cho mình.
Với lại thắng bại đã được định trước.
['Hắc Dạ Khuyển' là ....]
“Ồ! Tốt hơn hết là đừng phô ra những lời đe dọa rẻ tiền. Thành thật mà nói, với tiêu chuẩn thần cách ở mức đó của ngươi có lảm nhảm cả trăm ngày cũng không ai sợ đâu.”
Nhờ vả ai đó, hãy nhìn vào người ta mà nói như thế.
"Nếu ngươi muốn thương lượng với ta, hãy dùng cà rốt. Biết đâu ta có thể đổi ý trước một lời đề nghị đáng tin? Biết đâu ta sẽ đánh với Nữ hoàng?
Jin Hyuk nghiến răng.
Cửa sổ trạng thái tạm dừng trong giây lát.
Mười giây trôi qua như vậy.
[Trong trường hợp 'Hắc Dạ Khuyển' phản ứng lại với cuộc chiến, nó sẽ đưa cho ngươi ‘Nanh chó rừng'.]
Khi cửa sổ trạng thái xuất hiện trở lại, nội dung ngoài dự kiến đã được viết lên đó.
Ya.
Lẽ nào, là cái đề nghị đó.
Cứ tưởng chỉ có một góc nhỏ, nào ngờ nó lại lớn hơn tưởng tượng.
'Nanh chó rừng' là vật phẩm giúp tăng 10% tốc độ công kích.
Vì có những hạn chế về vật phẩm có thể nâng cấp, nó được xếp hạng A, còn nếu chỉ xem năng lực cụ thể thì nó không khác vật phẩm cấp S là mấy.
Đó là một mức giá phù hợp.
Đủ để thỏa mãn.
Vấn đề là.
‘Ta là kẻ tham lam.’
Khóe môi Jin Hyuk nhếch lên.
“Trước tiên, hãy giao răng hàm cho ta. Và nếu ngươi đưa ra thêm một điều kiện khác, ta sẽ suy nghĩ về điều đó.”
['Hắc Dạ Khuyển' sửng sốt.]
[Nó tự hỏi làm cách nào mà ngươi biết về các loại răng.]
Phần răng mạnh nhất của chó rừng là 'răng hàm'.
Không giống như những chiếc răng khác giúp tăng tốc độ tấn công lên 20%, chiếc răng này tăng tốc độ tấn công lên tới 30%.
Đó là vật phẩm tốt nhất có thể lấy từ Anubis, cây thương mạnh mẽ có thể để lại vết sẹo khổng lồ trên cơ thể đối phương.
“Mi không cần biết vì sao ta lại biết điều đó. Ngươi chỉ cần nói có chấp nhận hay không?”
[Ta thắc mắc điều kiện khác của 'Hắc Dạ Khuyển' là gì.]
“Không có gì đặc biệt. Có một vật phẩm tên 'cành cây màu trắng' trong số các vật liệu cấp B, và ta cần nó. Tất nhiên, mọi thứ ta nói lúc này phải đưa trước.
Cành cây màu trắng chủ yếu được sử dụng cho mục đích y tế và không thể tìm được ở tầng 4, nhưng có thể dễ dàng kiếm được từ tầng 10 trở lên.
Đương nhiên, theo quan điểm của Anubis, đó là thứ rác rưởi chẳng có giá trị gì.
['Hắc Dạ Khuyển' chấp nhận lời đề nghị.]
[Hợp đồng đã được ký kết.]
['Hắc Dạ Khuyển' phải trả ngay hai món đã hứa, và người chơi Kang Jin Hyuk không thể rút cờ cho đến khi trận chiến với nữ hoàng kết thúc.]
Wuuoooooo!
Chiếc răng hàm sắc nhọn và cành cây trắng như tuyết hiện ra trước mắt.
……Được rồi.
Jin Hyuk cắn môi.
Một vị thần kiêu ngạo cho rằng mọi thứ đều thuộc về mình.
Kể từ bây giờ, ngươi sẽ ngã xuống với chính hợp đồng của mình và hãy hối tiếc về điều đó đi.
***
Kwaaangg!
Mặt đất vỡ nát, khói đen bốc lên từ quần xã.
“Lẽ nào. Giết hết rồi. Ngay cả lính gác.”
Pendariel nhìn tên đồ tể đã biến thành tro.
Ả đã nghĩ rằng con người kia không thể xuyên qua được.
Hóa ra, đối thủ loài người mà ả đối phó bây giờ vượt xa sự dựa đoán của ả.
Tại thời điểm này, ả chỉ có thể thừa nhận điều đó.
Đó không phải một con bọ ả có thể giẫm lên và đạp chết.
Đó là kẻ thù mà ả cần phải đối phó bằng tất cả sức mạnh.
Vội vã.
Pendariel đi thẳng vào phòng.
Lá cờ vẫn chưa được rút ra.
Như để châm chọc, đối thủ đang đợi Nữ hoàng của quần xã dưới lá cờ.
“Tại sao. Không rút nó. Hả? Nếu rút, mi. sẽ thắng?
“Chắc thế. Nhưng không phải như thế quá tầm thường hay sao?”
Jin Hyuk nhún vai.
“Tầm thường. hả? Trước mặt, ta. Mà nói, điều đó. Được hả?
Giọng nói lạnh lùng.
Chít chít!
Lông tơ trên da dựng đứng cả lên.
Quả nhiên mana thật kinh khủng.
'Thật hồi hộp khi chiến đấu với tên này ở cấp độ thấp.'
Ngay cả khi ‘khoảng cách’ có thể được thu hẹp do chỉ số, không có người chơi nào có thể đánh bại nữ hoàng vào thời điểm này.
Ban đầu, trận đấu 1: 1 với Pendariel không thể thiết lập được.
Tuy nhiên.
Do hợp đồng một lúc trước nên chỉ có một người.
Một người chơi có thể đánh bại mẫu thai Zombie đã được sinh ra.
Kak!
Jinhyeok tách đôi chiếc kéo chứa đựng oan hồn đã lấy từ tên đồ tể.
Chỉ còn một lưỡi dao.
Chính xác là lưỡi bên phải trong hai cái.
Ngay lập tức, một vũ khí có hình dạng kỳ quái giống như một cái liềm đã hoàn thành.
Jin Hyuk ngay lập tức thực hiện bước tiếp theo.
“‘Cành cây màu trắng’, ‘Nanh chó rừng’, dung hợp với 'cây kéo chứa đựng oan hồn’.”
Dung hợp.
Năng lực duy nhất để hợp nhất các chất có đặc tính khác nhau thành một.
Năng lực chỉ mình tôi có, là thứ tuyệt nhất để leo Tháp.
Vào chính lúc này.
Nó đã xuất hiện để đối mặt với kẻ thù kinh khủng nhất.
[Dung hợp thành công!]
['Lưỡi hái Nhân quả' đã hoàn thành!]
[Lưỡi hái Nhân quả]
Độ khó đạt được: Không thể đo lường.
Mô tả: Là di vật của Chủ Thần có tác dụng phán quyết tuyệt đối. Có thể giết chết những người bất tử và có thể cắt bỏ những thứ đáng lý không thể cắt.
[Hệ thống can thiệp do sự xuất hiện của thánh tích không phù hợp ở tầng 4.]
[Vật phẩm này chỉ có thể được sử dụng một lần.]
Kukukuku!
Ánh sáng mơ hồ bao trùm toàn bộ lưỡi hái.
‘Ra là chỉ có thể chỉ sử dụng một lần.’
Jin Hyuk tặc lưỡi khi đọc phần giải thích chi tiết.
Tôi đã biết trước rằng không thể sử dụng mãi nguồn sức mạnh trái với khả năng.
Nhưng tôi đã nghĩ rằng có thể sử dụng nó 2 hoặc 3 lần.
Giờ nó đã trở thành hiện thực, nhưng điều kiện thì khắt khe hơn.
Có lẽ không phải Anubis, nhưng nếu thánh tích của các vị thần Hy Lạp được hợp nhất, nó có thể được sử dụng thêm một lần nữa. Đó cũng là điều xa xỉ trong hoàn cảnh hiện nay.
"Tuy nhiên, điều này đã đủ để xóa bỏ các điều kiện tối thiểu."
Một đòn chí mạng.
Tôi có được thứ vũ khí chắc chắn sẽ giết chết kẻ thù ngay khi nhắm trúng đích.
Điều này làm cho các điều kiện trở nên công bằng!.
Bởi vì chúng tôi phải làm đối phương tắt thở.
['Chó săn đen' la hét!]
[Các vị thần trong thần thoại Ai Cập không sẵn sàng chấp nhận hoàn cảnh hiện tại!]
Cửa sổ trạng thái ùn ra như điên.
Cảm xúc kinh ngạc và sợ hãi truyền từ đỉnh tháp.
"Vũ khí đó. Sao mà lại…?"
Pendariel cũng bàng hoàng tương tự.
Vốn ả không thèm để tâm với đống vũ khí linh tinh như 'Răng chó rừng' hoặc 'Kéo chứa đựng oan hồn' hay 'cành cây màu trắng'.
Bởi không thứ gì có thể làm ả tổn thương.
Tuy nhiên, vào lúc những món đồ rời rạc hợp làm một.
Mọi thứ đã hoàn toàn thay đổi.
“Cái này…sao lại.”
Kiến thức thông thường sụp đổ.
Một quy tắc mới xuất hiện.
“Mày! Rốt cuộc! Là ai?”
Pendariel thu mình lại.
Đồng thời, ả cũng dốc hết tinh thần.
Phanh!
Sức mạnh hắc ám bắt đầu từ từ xâm lấn xung quanh.
Ý chí không cho chấp nhận sự đe dọa nào dù là nhỏ nhất.
Đó là cơ chế phòng vệ đầu tiên mà ả, người luôn hung hãn tấn công từng thử trong đời.
“Ít nhất tao biết ai mới là kẻ đang sợ hãi.”
“Ngươi nói gì?”
“Không phải à? Theo ta thấy, lúc này ngươi như một con nhím đang phô ra rất nhiều gai và tụt cái đầu vào sâu trong cơ thể.”
“Kaah! Tên! Chết tiệt! Nhân loại!
Pendariel dịch tay.
Sau đó tử khí bay đi theo chuyển động của bàn tay.
KwaKwaKwaKwa!
Năng lực Nguyền rủa bất cứ thứ gì mà nó chạm vào.
Năng lượng từ cái chết đốt cháy sức mạnh từ đất và không khí từ nơi gần nhất tới chỗ ở xa.
Tới rồi.
Jin Hyuk cũng di chuyển theo.
Phạm vi rộng đến mức không thể tránh được tất cả, nhưng điều đó không thành vấn đề.
Vì tôi có năng lực chuẩn bị cho tình huống này.
[Phát động năng lực độc nhất 'Mạn Đà La'!]
Một lớp màng mỏng màu vàng kim bao quanh người tôi.
Chikkkk!
Khi tử khí và mạn đà la tiếp xúc nhau, khói bốc lên.
“Năng lực của mi. Triệt tiêu lẫn nhau?”
Pendariel không khỏi ngạc nhiên lần nữa.
Năng lực độc nhất mà ả tin tưởng đã không thể phát huy đúng khả năng của nó.
“Trên đời này không có năng lực gì là vô địch tuyệt đối.”
Chỉ những người biết sử dụng sức mạnh tương khắc theo từng hoàn cảnh mới có thể sống sót.
Hơn hết, tử khí dạng phun sương trải rộng không thể xuyên thủng áo giáp làm bằng Mạn Đà La.
“Khuuuook!
Nhận ra mình đã mắc sai lầm, lần này Pendariel đã tập trung tử khí đang lan rộng của mình vào một chỗ.
Nó được nén vào dưới dạng thanh kiếm Bastard dài 2m.
Dù không phù hợp với dáng người mảnh mai của ả, Pendariel vẫn vung thanh kiếm khổng lồ đó lên như thể đang chơi với một cây tăm.
KwaKwaKwaKwa!
Một kích cắt đứt mặt đất.
Thật đáng sợ và đầy uy hiếp.
Tuy nhiên, dù đòn đó có sức hủy diệt đến đâu.
“Nếu không phù hợp thì cũng vô dụng.”
Jin Hyuk đã nhìn thấy quỹ đạo của đòn tấn công.
'Mộ Kiếm' và 'Sự phù hộ của những vì sao' được phủ lên trên Song Long Kiếm.
Để tạo ra thời điểm hoàn hảo nhất, trước hết mình phải làm tiêu hao thể lực và làm đối thủ mất tập trung.
Những gì tiếp theo là cuộc tấn công dữ dội như một cơn bão.
Kwaang!
Kaaang!
KakaKaka Kaka!
Pháo hoa bắn ra tứ phía.
Hai thanh kiếm luồn lách để tìm ra sơ hở của Pendariel.
“Chỉ có, thế này!”
Từng chút một tôi bị dồn vào chân tường, và cuối cùng Pendariel cũng rút ra lá bài cuối cùng.
[Pendariel đã phát động ‘Khúc nhạc tống tiễn của Zombie’ Lv ??]
Kinggg!
Thanh kiếm khóc than.
Không thể chịu đựng được sự đau khổ.
“Tiếc thật. Vẫn còn hưng phấn mà đã lên đến đỉnh rồi.”
“Để xem. Rồi. Ngươi. Cười được không.”
['Đệ nhất kiếm']
Để tiễn đưa người đã khuất.
Kiếm để hủy diệt người chết.
['Vĩnh Diệt']
Thân kiếm Bastard biến mất.
Hình dáng.
Mùi vị.
Sự tồn tại.
Mọi thứ trở thành hư vô.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook