Tôi Là Đạo Sĩ
-
Quyển 5 - Chương 18: Sự thật rợn người
- Các người im hết đi...!
Một giọng nói chợt hét lên, người đàn bà run rẩy cố ghìm chặt cảm xúc nhưng có lẽ nó đã đi quá giới hạn. Bà ta vẫn ôm con gái mình, tiếng rên hổn hển như bị một áp lực nào đó đè nặng lấy. Tôi im lặng thả lỏng tay xuống rồi lạnh lùng cất lời hỏi:
- Rốt cuộc có bí mật nào ở đây? Phải chăng là có liên quan đến chiếc quan tài đá kia?
Tôi liếc mắt về phía quan tài với thái độ hoài nghi, không ai trả lời, thầy Toàn cất chiếc roi da ra đằng sau lưng rồi chậm rãi tiến về phía cô bốn. Ông ta đỡ cô bốn và nàng đứng dậy rồi ôn tồn cất lời:
- Ai mà chẳng nghĩ đến tình máu mủ ruột thịt! Anh chỉ có một người em gái là cô thì càng mong muốn cô hạnh phúc! Và đương nhiên cũng muốn cháu ruột mình được một cuộc sống bình thường. Tiếc là...!
Vừa nói ông ta lại thở dài thườn thượt, người đàn bà đi về phía trước phản gỗ rồi ngồi lên nó. Đôi mắt bà ta hướng về chiếc quan tài đá, giọng nói lộ vẻ trầm tư:
- Dòng tộc nhà Trần từ thời cụ tổ Hưng Đạo Vương đến giờ lấy việc bảo vệ bờ cõi đất việt làm gốc, trừ ma diệt tà làm rễ! Tôn chỉ hàng đầu là chống giặc ngoại xâm và những âm tà quỷ loạn gây ảnh hưởng đến dân chúng! Tổ tiên tôi cứ âm thầm bảo vệ nước nam như vậy cho đến 100 năm sau đó thì bất ngờ đất nước có nguy biến...! Nước Chiêm Thành đưa quân xâm lược Đại Việt khiến cho sinh linh đồ thán, đại nạn lâm nguy!
- Vậy câu chuyện bà kể liên quan gì đến chiếc quan tài đá kia?
Tôi ngạc nhiên lên tiếng hỏi, cô bốn thở dài rồi nhìn về phía thầy Toàn. Ông ta bước về phía chiếc quan tài rồi sờ lên tấm bùa vải buộc chặt trên thành lắp quan tài:
- Cũng may năm đó mạch nước chưa mất! Vua Chiêm Thành tử nạn trên thuyền! Đại Việt thoát khỏi mối họa diệt vong nhưng câu chuyện tiếp theo không chỉ có thế...! Những phù thủy Chiêm Thành đã lấy xác vị vua đó tẩm ướp rồi làm phép để giúp vua Chiêm Thành hồi sinh! Tuy là tổ tiên của ta đã phát hiện ra chuyện này kịp thời nhưng chỉ có thể áp chế không cho y hồi sinh trở lại...! Nếu một ngày nào đó phong ấn này được phá giải thì vua Chiêm Thành sẽ hồi sinh từ cõi chết và y sẽ trở thành một vị thần chiến bại quay trở về trả thù đòi lại những gì đã mất!
- Nếu không phải quy định chỉ có con gái dòng tộc nhà Trần mới có khả năng trấn giữ chiếc quan tài đá kia, thì ta cũng không muốn đánh đổi hạnh phúc của em gái ta đâu!
Tôi sửng sốt khi nghe xong toàn bộ câu chuyện từ lời thầy Toàn nói, miệng tôi lắp bắp như muốn nghe lại lời xác nhận từ những người trong cuộc:
- Vậy kẻ nằm trong quan tài đá kia phải chăng là,,,!
Thầy Toàn lạnh lùng nhìn về phía tôi rồi gật đầu xác nhận:
- Đúng vậy...! Y chính là Chế Bồng Nga...!
Một giọng nói chợt hét lên, người đàn bà run rẩy cố ghìm chặt cảm xúc nhưng có lẽ nó đã đi quá giới hạn. Bà ta vẫn ôm con gái mình, tiếng rên hổn hển như bị một áp lực nào đó đè nặng lấy. Tôi im lặng thả lỏng tay xuống rồi lạnh lùng cất lời hỏi:
- Rốt cuộc có bí mật nào ở đây? Phải chăng là có liên quan đến chiếc quan tài đá kia?
Tôi liếc mắt về phía quan tài với thái độ hoài nghi, không ai trả lời, thầy Toàn cất chiếc roi da ra đằng sau lưng rồi chậm rãi tiến về phía cô bốn. Ông ta đỡ cô bốn và nàng đứng dậy rồi ôn tồn cất lời:
- Ai mà chẳng nghĩ đến tình máu mủ ruột thịt! Anh chỉ có một người em gái là cô thì càng mong muốn cô hạnh phúc! Và đương nhiên cũng muốn cháu ruột mình được một cuộc sống bình thường. Tiếc là...!
Vừa nói ông ta lại thở dài thườn thượt, người đàn bà đi về phía trước phản gỗ rồi ngồi lên nó. Đôi mắt bà ta hướng về chiếc quan tài đá, giọng nói lộ vẻ trầm tư:
- Dòng tộc nhà Trần từ thời cụ tổ Hưng Đạo Vương đến giờ lấy việc bảo vệ bờ cõi đất việt làm gốc, trừ ma diệt tà làm rễ! Tôn chỉ hàng đầu là chống giặc ngoại xâm và những âm tà quỷ loạn gây ảnh hưởng đến dân chúng! Tổ tiên tôi cứ âm thầm bảo vệ nước nam như vậy cho đến 100 năm sau đó thì bất ngờ đất nước có nguy biến...! Nước Chiêm Thành đưa quân xâm lược Đại Việt khiến cho sinh linh đồ thán, đại nạn lâm nguy!
- Vậy câu chuyện bà kể liên quan gì đến chiếc quan tài đá kia?
Tôi ngạc nhiên lên tiếng hỏi, cô bốn thở dài rồi nhìn về phía thầy Toàn. Ông ta bước về phía chiếc quan tài rồi sờ lên tấm bùa vải buộc chặt trên thành lắp quan tài:
- Cũng may năm đó mạch nước chưa mất! Vua Chiêm Thành tử nạn trên thuyền! Đại Việt thoát khỏi mối họa diệt vong nhưng câu chuyện tiếp theo không chỉ có thế...! Những phù thủy Chiêm Thành đã lấy xác vị vua đó tẩm ướp rồi làm phép để giúp vua Chiêm Thành hồi sinh! Tuy là tổ tiên của ta đã phát hiện ra chuyện này kịp thời nhưng chỉ có thể áp chế không cho y hồi sinh trở lại...! Nếu một ngày nào đó phong ấn này được phá giải thì vua Chiêm Thành sẽ hồi sinh từ cõi chết và y sẽ trở thành một vị thần chiến bại quay trở về trả thù đòi lại những gì đã mất!
- Nếu không phải quy định chỉ có con gái dòng tộc nhà Trần mới có khả năng trấn giữ chiếc quan tài đá kia, thì ta cũng không muốn đánh đổi hạnh phúc của em gái ta đâu!
Tôi sửng sốt khi nghe xong toàn bộ câu chuyện từ lời thầy Toàn nói, miệng tôi lắp bắp như muốn nghe lại lời xác nhận từ những người trong cuộc:
- Vậy kẻ nằm trong quan tài đá kia phải chăng là,,,!
Thầy Toàn lạnh lùng nhìn về phía tôi rồi gật đầu xác nhận:
- Đúng vậy...! Y chính là Chế Bồng Nga...!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook