Tôi Là Cô Gái Trong Lòng Em FULL
-
24: Hòa Bình Có Lập Lại
"Hmph ~"
Hoắc tổng câu lên nụ cười khiến bộ mặt lang sói của cô ta lộ ra thấy rõ, kiểu như yêu nghiệt tu luyện ngàn năm.
Khác hoàn toàn với Phong thỏ nhỏ còn ngơ ngốc phát hiện ra đại sự, khuôn mặt như Columbus lần đầu tiên nhìn thấy Châu Mĩ.
"Không lẽ nào...!lại là Uyển Chi?"_Phong còn chưa tin được.
"Cũng có thể lắm chứ?!"_Khóe môi Hoắc tổng vẫn còn cười cợt, xoa xoa đầu Phong_"Thế có gì để chắc chắn là không phải nàng?"
"Không có..."_Phong định nói không phải, xong suy nghĩ sao đó lại cúi cúi đầu.
"?"_Hoắc tổng vẫn im lặng nhìn Phong.
"Cô ấy..
hình như đang giận.."_Phong chu môi ánh mắt bất lực nhìn Hạnh_"Cô coi như thế nào có thể là cô ấy?"
Mọi thường đối đầu rất cứng ngắc, vậy mà nay đối diện lại nói chuyện như trẻ mất quà, đúng là khiến Hoắc tổng có chút không tiếp thu nổi.
Trêu một câu.
"Sao lại sợ Uyển Chi giận đến vậy, sợ là không có cách về lại nữa à???"
"Im đi nha..
tôi đang nhờ cô giúp đó..."
Phong càng nói càng ra vẻ tội nghiệp, trong khi đó Hạnh rất vui vẻ há há cười.
"Nè, tôi không trả lời để cô cười đâu nha !!!"_Phong phồng má liếc mắt, còn Hoắc tổng thì mãi cũng nín được cười, thở dài nhìn Phong.
"Tôi cam đoan nghi phạm số một của vụ này là Lý họa sĩ a."_Hạnh vừa nói vừa lia mắt_"Cứ cho là không có khả năng đi, thì cả tối qua cô ta ở gần cô nhất..."
"Thực ra hôm qua tôi ngủ, sáng nay ngủ dậy thấy còn ôm mèo nữa.."_Phong giơ tay như trẻ lớp một phát biểu, liền bị Hạnh kí cho một phát.
"Không có con mèo nào để lại dấu cắn đỏ vậy đâu, chỉ cắn sứt mỏ cô luôn thôi"_vẻ mặt Hạnh tổng rất -______- tên ngốc tử này mà cũng được yêu chiều như vậy sao.
"A..
uhm.."_Phong ôm đầu, mắt rưng rưng nhìn xuống đất_"Nhưng mà cô thấy đó, Uyển Chi còn không cho tôi vào mắt, có khi nào giận như vậy mà cô ấy lại còn..."
"Xì ~ "_Hạnh lắc đầu bó tay, nhéo má Phong một cái._"Lý họa sĩ, cô ấy thế nào?"
"Nữ, vẽ đẹp, tài giỏi, dễ thương, lạnh lùng, rất khó hiểu.."
"Một từ thôi.."
"Dễ thương a."
"Đồ ngốc !!"_thừa cơ đấm thêm một phát, làm nhân viên đang trong công việc cũng nhìn họ_"Là một cô gái lạnh lùng.
Một dạng mỹ nữ xấu bụng tới mức ngươi có hỏi đến khuya thì câu trả lời vẫn là KHÔNG dù dạ cô ta ré lên CÓ bao nhiêu lần đi nữa !!!"
"Huhu"_Phong Phong chỉ biết ôm đầu nghe Hạnh giảng bài, vẻ rất bất lực.
Biết cô ấy làm, thì cô ấy cũng làm gì thừa nhận đâu.
"Tôi giúp cô"_Hạnh nhàn nhã đem bài ra bói, rút đã ba lá rồi bỏ lại bộ bài vô túi, động tác xào xáo nhanh đến mức bên kia không biết bả đang làm trò gì.
Nữ nhân hai mươi tám tuổi đi chơi bài hình vẽ kì cục.
"Cách nào a?"_Phong liền mắt sáng rực rỡ nhìn trưng trưng vào nụ cười nửa miệng cực thâm hiểm của Hoắc tổng.
"Hì Hì..."_Gì chứ chỉ bậy cho người ta chết trôi là sở trường của Hoắc tổng này đó nha.
...
"Bên TTA đòi hợp tác với cậu?"_Giọng Nhã rất hăm hở lắc lắc ai Chi
"Ừm.."_Chi chỉ nhẹ gật đầu.
Bên dưới hai công lão bản đang nói về chuyện gia đình thì bên trên hai thụ lão nhân đang bàn về chuyện công ty.
"Đồng ý đi.."
"..."_Chi có vẻ băn khoăn.
"Không sao đâu, để đó tớ sẽ giúp cậu, đừng quên Hạnh và tớ cũng có mặt đấy, họ không thể áp thế cậu được đâu."_Nhã nói rất nhanh, nếu bắt tay với TTA thì lại nâng công việc lên cao thêm, đối phó với ba Chi cũng không khó khăn nữa, còn gì được hơn vậy đây.
"Tớ..."_Chi còn như hơi lắp bắp, lúc đó chuông điện thoại Nhã rung lên.
*Đoong Đing Đoong Đing Đoong ~ *
Nhã bắt máy.
"Alo? Hạnh? Đi công việc hả? Ờ rồi em xuống liền ~ "_Nhã một tay cầm điện thoại, miệng nói, còn người thì tự khắc đứng dậy bỏ đồ vào túi.
Cúp điện thoại còn quay qua bẹo má Chi.
"Cậu thấy đó, giờ tớ bận phải đi với Hạnh, lát nữa quay lại rồi trưa nay bốn đứa mình cùng ra ngoài ăn.
Nhớ đó nha."_Nhã cười híp mắt_"Trong thời gian đó, cậu lo mà dạy dỗ lại bảo bối nhà cậu đi a ~"
"..."_Chi trề môi liếc nhìn Nhã hàm ý "không dễ vậy đâu"nhưng Nhã cũng chỉ để lại một nụ cười, rồi như một cơn bão tốc biến khỏi phòng giám đốc của cô.
....
*tut tut tut...*
"Ok, xong phần của tôi rồi, còn lại là do cô quyết định đấy ~ "_Hạnh tắt nguồn điện thoại, vỗ vai Phong một cái.
"Lỡ như..
tôi ..
không thành công thì sao??"_Mặt Phong còn nóng đỏ ửng lên vì nghe chuyện Hạnh vừa chỉ, chưa thể phục hồi.
"Yên tâm, những lá bài của tôi bảo xác suất thành công của cô rất cao a ~ "_Hạnh còn tính nói nữa thì đã thấy Nhã xuất hiện ở hành lang_"Nếu còn không được, tôi sẽ xuất kế hoạch B"
Hạnh đứng dậy đập vai Phong an ủi vài cái nữa, quơ tay kêu Nhã ở phía xa.
"Kế hoạch...!B?"_Mắt Phong hiện ra hai dấu chấm hỏi.
"Uhm."_Đưa cho Phong một thứ, rồi cùng Nhã bỏ đi_"Tạm biệt, lần sau gặp lại, tôi sẽ không tha cho cô như hôm nay đâu ..."
"Bye bye, Phong"_Nhã vừa tới khoác tay Hạnh, cũng vẫy tay chào.
"Ơ..ờ.."_Phong ngây ngây gật gật đầu đáp trả, nhìn vào lá bài trong tay mình._"Hình này..."
Một lá bài hình trời đêm và xuất hiện một con cua nhỏ.
Lá trống không.
Hai người kia đã ra khỏi cửa.
Phong cũng không chịu ngây ngốc nhìn lá bài ấy lau hơn nữa, cất vô túi, chạy lên lầu.
Chạy qua Nha Tâm vừa về lại định bưng chồng truyện đi.
Chạy qua Tư Tư đang bận bịu sổ sách.
Xém trượt cầu thang khi chạy lên lầu.
Đối diện với cánh cửa phòng giám đốc.
Mở ra.
....
"Vâng, tôi nghĩ lại rồi, vậy thôi.."
Cúp máy.
Trên xe oto Hạnh chở Nhã đi công việc, Hạnh vừa tắt điện thoại tai nghe đi rồi tiếp tục chuyên tâm lái xe thì Nhã nhìn cô, vì đây là lần thứ ba đang lái xe mà Hạnh còn gọi điện.
Mọi thường không hề làm vậy, có phải rất gấp không.
"Hạnh, nãy chị nói chuyện gì vậy?"_tò mò.
"Bí mật ~ "_Hạnh nhún vai nói bâng quơ rồi tăng tốc cho chiếc xe.
.....
"Ơ..."
"...."
Cửa phòng làm việc vừa mở ra.
Đối diện với Lý họa sĩ đang định mở cửa bên trong là Phong Phong vừa mới đẩy cửa từ bên ngoài.
Mặt lạnh của Uyển Chi hơi động, còn Phong vẫn ngơ ngác khi nhìn thấy Chi.
"Lên đây, làm gì?"_Chi hừ lên, bị nhìn đến mất tự nhiên.
Ánh mắt rõ rệt vừa chán ghét vừa không bình thường.
"Ư..
ừm..."_Phong bị nhắc liền kinh hách, tằng hắng một cái, gồng hết cơ thịt lên nhìn Chi, tiến vào phòng_" ừ hừm...."
Chi bị ngạc nhiên chỉ biết đi lùi ra sau, Phong trông đầy sát khí đi trước.
Đẩy được Chi lại vào trong, liền đem cửa đóng lại.
"Chị..
làm gì..."_Chi bắt đầu có cảm giác bị động, liền theo bản năng kêu lên, chỉ thấy Phong khác thường liếc nhìn mình.
"..hừ.."_Tiến lại gần Chi, đem bước đi của hai người lái đến sofa.
"Chị...!á ....!!!!"
Phong thấy đã đến một trong hai cái sofa hôm bữa, liền cầm lấy hai vai Chi đẩy té xuống, lấy thân mình đè lên.
Tạo thành một tư thế trên sofa rất đỗi dị hoặc.
Một người nằm trên hai tay đè vai người nằm dưới, chân họ lại đan xen nhau khá hài hòa, mà hai tay người nằm dưới chỉ biết bám vào thành ghế.
Bốn mắt nhìn nhau.
Trong khi mắt Phong đã đỏ rực thì khí tràng từ Uyển Chi bị mất kiểm soát cứ lùng bùng lùng bùng.
Y như nhịp tim của cô vậy.
Hôm nay Chi đi làm ăn mặc rất bình thường, vì không có quy định ăn mặc cụ thể, cô chỉ thích quần jeans áo phông.
Trông không giống giám đốc chút nào.
Dù khí chất thì thực giống.
Giờ cái áo phông ấy nửa che nửa hở phần thịt xương quai xanh trước mắt Phong, càng khiến mặt hắn đỏ tới như bị sốt bốn mươi độ.
"Phải đè cô ấy xuống, có hiểu chưa, rồi sau đó khóa cửa, hoặc khóa trước cũng được, nói chung chỉ hai người một chỗ thôi.
Cô muốn cô ấy nói sự thật phải không, vậy thì phải đẩy cho cô ấy không còn ý thức nữa, liền nói hết tâm tư cho cô nghe !! Nói chung là phải phá lớp vỏ băng lãnh đó ra !!!"
Lời của Hạnh còn bung bung trong tai Phong, mặt Phong chỉ ngày càng đỏ đỏ hơn nữa, đỏ đến mức không chịu được khi nhớ tới cách mà Hạnh chỉ dẫn.
Cách đó hơi đê tiện.
"...."_Phong nóng hết cả mặt, lúc nghe chỉ có vẻ dễ, cơ mà áp được CHi rồi đối diện Chi mới thấy khó khăn nha._"Chi.., tôi tôi tôi....."_can đảm bay đâu hết cả, chỉ biết lắp bắp.
"...."_Mắt như hai viên đạn nhìn Phong, đã nhận ra tên này chẳng được tích sự gì ngoài nhát gan.
Nhìn mặt vậy chắc mới bị dưới kia chỉ bậy gì rồi đây mà.
Duy trì tư thế này cũng hơi khó chịu nha.
Chi còn đang giữ vẻ lạnh lùng.
Còn Phong thì không biết cách tiếp việc như thế nào.
"Tha..
tha lỗi cho tôi..."_(nhát gan)
Được một lúc Chi thử để yên coi Phong sẽ làm gì thì cũng có tiến bộ, Phong nhe nanh ra, vừa nhọn vừa trắng, muốn cạp xuống.
Có ai như tên này không?!
"Chị..."_Chi coi như chịu hết nổi rồi, vừa lúc nãy giờ tay Phong vịnh vai cô có phần hơi lỏng ra, chắc vì ngắm người ta lâu đến mức máu mũi cũng sắp chảy rồi._"Đi ra ngay cho tôi!!!"
Chi lấy hết sức co cẳng lên đạp vào bụng Phong, dùng ghế sofa làm điểm tựa, tạo tư thế chữ L giơ hai chân thẳng lên như làm xiếc, nâng cả chân lẫn cơ thể lên, dùng lực đạo tống cho Phong đang còn ngạc nhiên, rớt tận ra sau ghế.
"Gư aaaa !!!!"
Phong bị đạp bay ra phía trước, ngã lộn cổ xuống tiếp đất.
Nhưng nhanh chóng vùng dậy, chùi chùi khóe mũi ướt ướt, đầu óc bị va đập có hơi ong ong đau nhức.
Chi ở trên ghế cũng nhanh chóng vùng dậy, thủ thế chuẩn bị tấn công.
"Chị được lắm, lại học bậy bạ ở đâu rồi?!"_Chi hai nắm đấm giơ trước mặt_"Hôm nay coi tôi thế nào thu phục chị !!!"
Mấy năm theo học Karate cùng nhiều môn võ luận với ông ngoại, bây giờ có thể giương cánh thử nghiệm rồi.
Tên này hôm nay mà không dạy dỗ, để người khác dạy cho không chừng mai mốt cô không thể dạy nổi chị ta mất.
Khi nãy coi như trái phép động chạm thân thể.
Với đầu đất thì kiện tụng là không thể rồi, là bảo bối hư của cô, cô phải dạy lại !!
"Còn nói à, chứ không phải là do em giận dai như thế !!!"_Phong xắn vai áo_"Tôi không sợ đâu, nhào vô đi!!!"
Kiến thức Phong không thừa không thiếu, tất cả các môn quyền đều từng liếc sơ qua, đem nhiều môn võ luận thành thế võ riêng của bản thân.
Nay đang bị dồn đến nóng người, cách mà Hạnh chỉ không hề "hay ho" chút nào cả, cứ như vầy hơn thua có phải hơn không!!??
Hết chiến tranh lạnh, thỏa thuận hụt rồi giờ là chiến tranh nóng luôn rồi.
"Kyaaaa !!!!"_Phong còn chưa nghĩ xong đã có một cú đá phập tới, cô nhanh chóng giơ tay ra đỡ, chưa đỡ kịp thì lại một cánh tay khác giơ thẳng tới mắt Phong, nếu không nhanh một chút ngửa đầu ra sau thì không biết mắt cô còn nguyên vẹn không nữa.
Cả người Phong ngửa hết ra sau.
Chi liền nhếch khóe miệng hô lên_"Sơ hở"_rồi đem chân gạt ngang dưới đất, dính phải đòn này liền bị té ngay.
Nhưng Phong không phải vừa, ngay khi chân Chi vừa phi tới liền nhảy hai chân lên, dùng tay tiếp đất lộn người hai vòng tránh xa khỏi Chi.
"Tiệt quyền đạo..
không không..
còn có Karatedo..."_Phong thở hộc hộc lẩm bẩm, Chi cũng vuốt tóc cho đỡ rối.
"Thân pháp nhanh nhẹn, không thể coi thường..."
"Được lắm/Ngon"
Phong và Chi đều hòa hứng rít lên kẽ răng, học võ lâu như vầy chỉ trông có người bằng sức mình mà đấm cho đã tay.
Nhưng Chi là tiểu thư, đương nhiên bị cấm, còn Phong thì ..
Một lần không hẹn cùng gặp, họ lại tiến tới cùng nhau không câu nệ đạp - đá - đánh - quánh, xuất chiêu liên tấn liên thủ.
Tuy là đánh rất hay nhưng cả hai đều chừa những chỗ hiểm trên mặt và cơ thể ra, còn không thì nếu đánh gần trúng cũng sẽ bị cản lại.
*Ầm ầm ầm*
Họ đã đánh nhau thì chớ còn đem nệm gối quăng ầm ầm uỳnh uỳnh.
Người dưới lầu đều nghe thấy những không hiểu chuyện gì.
"Tư Tư, chị sao vậy?"_Nha Tâm đang vừa về, ngồi nghỉ ngơi nghe nhạc lướt facebook, tự dưng thấy Tư Tư lo lắng suy nghĩ gì đó nhìn lên lầu, mới thắc mắc hỏi.
"Trên lầu..
hình như giám đốc mình..
hơi ồn so với bình thường.."
"Có cả Phong ngốc tử trên đó nữa nhỉ?"_Nha Tâm vì thế tháo tai nghe xuống.
"Ừm..."_Tư Tư lo ngại gật đầu
Những người khác cũng biết nhưng không dám động chân, thấy Tư Tư lo lắng cũng không quen mắt, đành là Nha Tâm chịu hi sinh.
"Thôi để em lên coi sao..."_nói rồi bật khỏi ghế cất tai nghe tiến lên lầu.
"Nhờ em vậy"_Tư Tư gật gật đầu đồng ý, không biết trên trển xảy ra vụ gì lộn xộn.
Không lẽ họ không thể mở cửa? Hay gì khác.
.
Trên kia khi nãy giờ đã đánh nhau được một lúc lâu.
"Oa !!!"_Phong giơ thẳng nắm đấm nhưng lại bị Chi né kịp, Chi một tay nắm cổ tay một tay nắm cổ áo Phong định vật cho hắn ngã ra bên thì Phong lại nhanh ý nhe răng cạp lên tay Chi thật mạnh.
"Ui !!!"_Chi nghiến răng chịu đau.
Ngay lúc đó Phong nhận ra sơ hở, liền gạt chân muốn làm Chi té.
Nhận ra ý đồ của Phong, Chi xoay người tránh được cú gạt chân kia, cùng lúc Phong phải nhả thịt người ta ra.
Nhưng lại tệ một nỗi là, cú xoay người lại khiến lưng Chi áp vào người Phong.
"!!!"_Không xong rồi, bị lừa !!!
Chi liền nhận thức được bản thân bị đòn đánh gạt kia che mắt thì tay Phong đã vòng qua eo cô ôm thật chặt.
"Gyaaa !!!!"_Phong gầm lên, ôm ngang thắt lưng Chi rồi ngửa hết người ra sau, ôm cả Chi ngửa ra sau theo.
"Aaaaaaa.!!!!"_Chi bí thế chỉ còn cách nhắm tịt mắt chịu đòn.
*uỳnh*
Cả hai người, một người bị ôm một người ôm, đều ngửa ra té lên sofa, thở hì hà hì hộc nằm ở trển.
Bí thở chịu hết nổi, quần áo cả hai vì đánh nhau mà lộn xộn, nhiều chỗ còn bị rách mảnh nhỏ.
Mồ hôi tuôn ra đầy người bốc mùi đến sợ.
Thế nhưng Phong vẫn lợi dụng cơ hội không buông ra.
Lúc đó cửa có hơi bị vặn mở, nhưng bên trong bị khóa, cửa thuộc dạng cách âm hỏng, kêu thế nào bên trong cũng không nghe.
Hai người kia càng không thèm để ý.
Nha Tâm vì thế lại không hiểu sao bên trong im ắng?_"Xảy ra chuyện rồi."_Cô tự nhiên cũng lo lắng chạy xuống chỗ Tư Tư tìm khóa dự phòng.
Không biết chuyện, Phong vẫn hai người trên giường ôm Chi từ phía sau.
Nãy giờ mở mắt Chi mới nhận ra, dù mình bị cho ngã ngửa nhưng Phong mới là người hứng đủ cú bay vô sofa vừa rồi, vì hắn ta ôm hết Chi vào lòng.
Tự nhiên thấy muốn mủi lòng thương thương a.
"Phong..
không sao chứ?"_thanh âm hơi lo lắng, dẹp bỏ lạnh lùng đi là vừa...
"K...!không"_Phong không thể nói ra, đã bị va đập hai
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook