Tôi Không Làm Nũng Đâu! - Icemoon
-
Chương 11: Thích ăn ngọt
Editor: Xin đừng hỏi tại sao chương này lại đăng lúc 1h sáng ;v;
-
Đối thủ của trận huấn luyện buổi tối là SSE, đây là một đội tuyển xếp ở tầm trung, thực lực nhìn chung ở mức ổn nhưng không có quá nhiều điểm sáng.
Lần này Giang Chu lựa chọn tướng rừng sát thủ mà cậu am hiểu, vào thời điểm chuẩn bị lấn sang ăn rừng bên SSE, Giang Chu chợt nhớ lại lời của huấn luyện viên Kha Viễn hồi chiều đã nói với cậu, phải phối hợp với đồng đội nhiều hơn, đặc biệt là Mid.
Vậy nên hiện tại, để đảm bảo không có gì bất trắc, cậu nên gọi Trì Diễn đi cùng mình.
Cậu do dự gọi một tiếng vào tai nghe: "Đội trưởng....."
Giang Chu còn chưa kịp nói ra dự định của mình, Trì Diễn đã bỏ đường giữa di chuyển tới chỗ cậu.
Anh hiểu ý cậu rồi sao?
Giang Chu chớp chớp mắt, vẫn quyết định nói ra kế hoạch của mình, "Chúng ta sang rừng của họ ngồi rình một chút nhé."
"Được." Trì Diễn điều khiển tướng đi vào vị trí khuất tầm nhìn trong rừng của SSE, vừa chuẩn ở chỗ mà Giang Chu muốn anh ngồi.
Quả nhiên Trì Diễn thật sự hiểu cậu đang định làm gì.
Giang Chu quay đầu trộm nhìn Trì Diễn ngồi bên kia một cái, thấy anh đang chăm chú nhìn màn hình, nên cậu cũng quay đầu lại tập trung vào trận đấu của mình.
Jungler của SSE rất nhanh đã xuất hiện ở vị trí gần nơi tụi Giang Chu ngồi canh, hai người đều không vội vàng ra tay, chờ cho đối phương đi vào vị trí hoàn toàn không còn đường chạy mới cùng nhau động thủ.
Tốc độ thao tác đồng bộ một lần nữa khiến Giang Chu nhận ra, cậu và Trì Diễn thật sự rất ăn ý.
Sau khi cho Jungler của SSE bay màu, Giang Chu theo tiết tấu của mình chuẩn bị lên gank Top. Để đề phòng Jungler SSE cũng lên rình ở đường trên, Giang Chu một lần nữa gọi Trì Diễn.
Tương tự trước đó, hai chữ "Đội trưởng" vừa thoát ra khỏi miệng, không cần Giang Chu nhiều lời, Trì Diễn lại bắt đầu di chuyển.
Lần này, tuy rằng Jungler của SSE cũng đã xuất hiện ở Top, nhưng vì có sự trợ giúp của Trì Diễn, trong tình huống 3v2 như vậy, bọn họ mau chóng ăn được hai mạng.
Liên tục vài lần phối hợp đều cực kỳ thành công, về sau Giang Chu gọi "Đội trưởng" càng lúc càng thuận mồm.
Lên gank đường trên gọi "Đội trưởng", muốn bắt người trong rừng cũng gọi "Đội trưởng", đi đánh boss tinh anh đương nhiên cũng sẽ gọi "Đội trưởng".
Không thể phủ nhận rằng hai người họ phối hợp với nhau khiến khu vực đường giữa thực sự bùng nổ, càng đáng sợ hơn chính là hai người họ cứ như thể dùng chung đường sóng não, chỉ một tiếng "Đội trưởng" là có thể bao hàm toàn bộ ý đồ chiến thuật, nếu phải dùng một câu để miêu tả thì chắc hẳn là "tâm linh tương thông", cùng nhau hành cho đối phương không kịp thở.
Trận đấu kết thúc, ST giành được thắng lợi trong khoảng thời gian rất ngắn.
Kha Viễn có chút kinh ngạc trước khả năng phối hợp của bọn họ, trong lúc phân tích trận đã khen ngợi, "Giỏi lắm, Hound và Rain phối hợp còn vượt qua cả tưởng tượng của anh."
"Đâu chỉ là vượt tưởng tượng, em cứ thấy bọn em dư thừa thế nào í, cả trận chưa kịp làm gì thì đã thắng rồi." Chanh Tử nghiêng đầu dựa lên một bên vai Whale, "Hai người chơi nhau cả trận, không cả thèm xuống đường dưới cũng là một phần kịch bản phối hợp hả?"
Giang Chu đang uống nước nghe được câu này của Chanh Tử thì suýt sắc, "Khụ khụ.... Chơi cái gì, không phải đã nói là cần phối hợp nhiều hơn sao, chúng tôi chỉ phối hợp bình thường thôi mà."
"Nếu hai người cứ đánh phối hợp như vậy thì tôi có cảm giác không đội nào trong giới mình địch lại được đâu." Whale giơ ngón cái với Giang Chu và Trì Diễn, "Quá mạnh."
Chỉ Sơn cũng nói với huấn luyện viên: "Có thể chúng ta nên thử tập một vài chiến thuật gank đôi chính, em đi đường trên có thể lấy tướng đa năng hơn."
Kha Viễn cười nói: "Trận huấn luyện tối nay gank đôi đúng là rất hiệu quả, đề nghị của Chỉ Sơn anh sẽ xem xét kỹ vàng. Hound hôm nay thể hiện cũng không tồi, ngày mai lại tiếp tục tập luyện, tranh thủ tìm thêm cách phối hợp."
Giang Chu gật gật đầu, trông vô cùng ngoan ngoãn.
Đúng lúc này, cửa phòng huấn luyện bật mở, An Thành đi từ ngoài vào, "Đang phân tích trận à? Anh có quấy rầy mấy đứa không?"
Kha Viễn nói: "Không đâu, ở đây vừa mới xong việc rồi."
"Vừa hay, anh mua tôm hùm đất với thịt nướng để ở phòng nghỉ đó, mọi người qua đó ăn khuya đi." An Thành nói xong nhìn về phía Giang Chu, "Hound, cậu vừa mới tới, lẽ ra phải đưa cậu đi ăn một bữa, nhưng mà mấy hôm nay anh đều bận quá nên đành để bữa khuya này thay bữa chào đón cậu vậy."
"Cảm ơn giám đốc An." Giang Chu cực kỳ thích ăn thịt nướng, nghe An Thành bảo đã mua rất nhiều thứ, cậu không nhịn được mà nuốt nước miếng.
Đúng lúc mọi người đều đang đói bụng, tất cả bèn di chuyển sang phòng nghỉ bắt đầu ăn khuya.
Chanh Tử là một tên tham ăn chính hiệu, vừa nhìn thấy trên bàn có mấy hộp tôm hùm đất to tướng là cậu ta đã ngồi xuống, đeo găng tay vào bắt đầu ăn.
Whale đi theo bên cạnh cậu nhóc, thong thả lấy một cái bát dùng một lần bắt đầu bóc tôm hùm đất.
Giang Chu thích ăn cay, cố ý chọn một hộp cay nóng, một miếng đầu tiên ăn ngon vô cùng, vừa thắng trận xong lại được ăn tôm hùm đất ngon như vậy quả đúng là hạnh phúc.
"Anh còn mua cả đồ uống đó, tự lấy đi." An Thành cầm một túi đầy lon nước có ga đặt lên bàn, xong lại đưa một hộp khác cho Trì Diễn, "Trì Diễn, cái này của cậu."
Bên trong là bánh bao ngọt.
Giang Chu cầm một lon coca, thấy Trì Diễn chỉ ăn mấy con tôm hùm vị trứng muối thì tò mò: "Đội trưởng không ăn thử những vị khác à?"
An Thành nói: "Đội trưởng của các cậu không thích ăn đồ quá cay đâu."
Chanh Tử cầm một con tôm đã được Whale bóc vỏ cho vào miệng, "Đội trưởng không những không thích ăn cay mà còn rất thích ăn ngọt, mỗi lần tụi tui đi ăn đồ nướng tôm hùm đất là ổng đều phải gọi thêm một phần bánh bao ngọt của quán."
Thích ăn ngọt sao?
Giang Chu hơi ngạc nhiên, không phải vì nhìn Trì Diễn lạnh lùng nhưng lại thích ăn ngọt, mà là ngạc nhiên vì Trì Diễn thích ăn đồ ngọt thế mà vẫn giữ được dáng người đẹp như vậy.
An Thành thấy Giang Chu nhìn chằm chằm bánh bao ngọt trong tay Trì Diễn, nghĩ rằng cậu cũng muốn ăn, liền hỏi: "Hound cũng thích ăn ngọt à?"
"Em ăn gì cũng được, miễn nó ngon." Giang Chu không hề kén ăn, chỉ cần ngon là cậu đều thích, nhưng cậu đặc biệt thích những món ăn có vị đậm đà.
Chanh Tử ra vẻ thấu hiểu, "Xem ra bé Hound giống tui ở tiêu chuẩn ăn uống rồi."
"Mấy đứa còn chưa lớn hết, ăn được là tốt rồi." Chỉ Sơn đưa cho Giang Chu một xiên thịt bò, "Thử cái này đi, quán này làm xiên bò ngon dữ lắm."
Giang Chu nhận lấy, cắn một miếng thịt, đúng là rất ngon.
An Thành thấy họ khá là hòa hợp, thấy yên tâm hơn nhiều nên thuận miệng hỏi tình hình huấn luyện hôm nay của mọi người.
Kha Viễn và Trì Diễn tóm tắt lại hình hình, nhìn chung An Thành cảm thấy rất hài lòng.
Nhắc tới trận huấn luyện buổi tối, Chanh Tử chen miệng vào: "Hôm nay tui phát hiện Hound ở trên mạng với ngoài đời thật khác nhau hoàn toàn luôn, chẳng lạnh lùng chút nào hết, nói siêu nhiều nha!"
Giang Chu cắn thịt xiên, phủ nhận: "Đúng là tôi không lạnh lùng, nhưng nói nhiều chỗ nào cơ?"
"Còn không phải hả? Cậu cứ thử đi nghe lại ghi âm trận tối nay đi, đếm thử xem cậu gọi đội trưởng bao nhiêu lần." Chanh Tử nói khoa trương: "Chơi xong mà trong đầu tui toàn là tiếng "đội trưởng" của cậu đấy."
Bị Chanh Tử nói như vậy, Giang Chu mới ý thức được rằng trận tối nay cậu đúng là đã gọi "Đội trưởng" rất nhiều lần, không hiểu sao Giang Chu lại thấy hơi thẹn thùng, cậu trộm ngó sang Trì Diễn một cái, xong đáp lời Chanh Tử: "Nào có đến mức đó đâu."
"Lại chẳng thế còn gì! Giọng nói của cậu nổi bật lắm, ai nghe là cũng thấy ấn tượng liền, nói không chừng đêm nay tui ngủ còn mơ thấy cậu gọi đội trưởng đấy!" Chanh Tử cắn đứt miếng tôm trên tay, cười rất vui vẻ.
Whale đưa cho Chanh Tử một tờ giấy ăn, ý bảo cậu lau miệng đi không rớt ra áo, "Cũng không đến mức nằm mơ, nhưng mà giọng của Hound đúng là dễ nghe thật, Trì Diễn chắc cậu cũng thấy vậy nhỉ?"
Nói xong Whale còn cố tình liếc Trì Diễn một cái.
"Ừm." giọng của Trì Diễn không lớn, trả lời nghe có vẻ hơi qua loa, nhưng Giang Chu phát hiện mặt anh đã hơi đỏ lên.
Ăn bánh bao ngọt nhiều cũng có thể đỏ mặt sao?
Ngay sau đó Trì Diễn uống nốt ngụm canh trong bát rồi đứng lên, "Tôi về ký túc xá trước, mọi người cứ ăn từ từ."
Nói xong là đứng lên rời đi luôn.
Chờ anh đi khỏi phòng nghỉ, Giang Chu mới hỏi Chanh Tử ngồi cạnh, "Đội trưởng trước giờ vẫn vậy hở, sao trông ảnh có vẻ không thích nói chuyện vậy?"
"Làm gì có, đội trưởng tụi mình nói cũng không ít đâu." Chanh Tử nhìn thoáng qua cửa phòng nghỉ, "Có điều hai hôm nay đội trưởng hình như có chút trầm tĩnh, có thể gần đây ổng có chuyện gì đó không vui."
"Chuyện không vui?"
"Ừ, thành tích giải mùa xuân của chúng ta không tốt lắm, đội trưởng tự trách rất nhiều, hơn nữa cậu cũng biết là trước đó tụi tui thiếu Jungler rồi đó, mãi vẫn không tìm được người phù hợp, có điều hiện tại cậu đã đến rồi, còn phối hợp cực tốt với đội trưởng nữa, tâm trạng ổng chắc sẽ tốt lên nhanh thôi."
Chanh Tử nói xong liền muốn ôm vai Giang Chu, cũng may là Giang Chu nhanh nhẹn né kịp.
Chanh Tử sững sờ, liếc qua cái găng tay nilon còn dính đầy dầu mỡ của mình, xấu hổ cười, "hì, tui quên xừ mất."
— Dải ngăn cách đây hihi nhớ đọc truyện trên wottped @caphecot_giua nhaaa
Ăn bữa khuya xong Giang Chu cũng về phòng ngủ.
Vừa mới mở cửa ký túc xá ra, cậu lập tức thấy Trì Diễn mặc tanktop đang tập tạ tay.
Mồ hôi chảy dọc từ trán Trì Diễn xuống tới lồng ngực, cơ bắp rắn chắc khiến Giang Chu nhìn mà sửng sốt.
Tới bao giờ cậu mới có được cái vóc người này đây......
Thấy Giang Chu nhìn mình chằm chằm, Trì Diễn dừng tập buông tạ tay xuống, "Tôi đi tắm."
Nói xong anh cũng chẳng đợi Giang Chu đáp lời, đi thẳng vào phòng tắm.
Nhìn cửa phòng tắm đóng lại, cơn bực đang nghẹn trong lòng Giang Chu lại bung ra, mình vừa mới vào Trì Diễn lại bỏ chạy, đúng là khó xử thật sự mà.
Vốn là cậu còn muốn nói chuyện với Trì Diễn thêm mấy câu, hai người họ hôm nay đánh đôi phối hợp đẹp mắt như vậy, đáng ra phải tán gẫu một chút về vụ này chứ.
Nhưng hình như Trì Diễn không hề có cái suy nghĩ này, thậm chí trước sau vẫn luôn thờ ơ với cậu.
Thế nhưng có lẽ đúng như lời Chanh Tử nói, Trì Diễn chỉ là vì không tìm được Jungler nên tâm trạng mới không tốt, hiện giờ cậu đã tới rồi, chắc là anh sẽ không phiền lòng nữa.
Ít nhất thì nhìn vào trận đấu huấn luyện hôm nay, cậu rất là hài lòng với sự thể hiện của mình.
Giang Chu quyết định quan sát thêm mấy ngày, nếu như Trì Diễn vẫn còn tiếp tục như vậy thì cậu sẽ tìm cơ hội nói chuyện với anh, xem xem Trì Diễn rốt cuộc tại sao lại thờ ơ với cậu như vậy.
Giang Chu cũng chẳng phải kiểu người thích giữ nghẹn tâm sự trong lòng không nói ra.
Giang Chu vừa mới đưa ra quyết định lại không biết rằng, lúc này, Trì Diễn ở trong phòng tắm đang dựa lưng vào cửa, bộ dạng anh trai lạnh lùng biến mất sạch sẽ, vành tai đỏ bừng.
-
Hết chương 11.
Tác giả có lời muốn nói:
Trì Diễn: Đang tập thể dục thì bị vợ nhìn chằm chằm QAQ ngại quá ~
Đội trưởng đáng iu hong chịu nổi:)))) cả buổi nghe vợ gọi "đội trưởng" sắp không hold nổi rồi =)))
-
Đối thủ của trận huấn luyện buổi tối là SSE, đây là một đội tuyển xếp ở tầm trung, thực lực nhìn chung ở mức ổn nhưng không có quá nhiều điểm sáng.
Lần này Giang Chu lựa chọn tướng rừng sát thủ mà cậu am hiểu, vào thời điểm chuẩn bị lấn sang ăn rừng bên SSE, Giang Chu chợt nhớ lại lời của huấn luyện viên Kha Viễn hồi chiều đã nói với cậu, phải phối hợp với đồng đội nhiều hơn, đặc biệt là Mid.
Vậy nên hiện tại, để đảm bảo không có gì bất trắc, cậu nên gọi Trì Diễn đi cùng mình.
Cậu do dự gọi một tiếng vào tai nghe: "Đội trưởng....."
Giang Chu còn chưa kịp nói ra dự định của mình, Trì Diễn đã bỏ đường giữa di chuyển tới chỗ cậu.
Anh hiểu ý cậu rồi sao?
Giang Chu chớp chớp mắt, vẫn quyết định nói ra kế hoạch của mình, "Chúng ta sang rừng của họ ngồi rình một chút nhé."
"Được." Trì Diễn điều khiển tướng đi vào vị trí khuất tầm nhìn trong rừng của SSE, vừa chuẩn ở chỗ mà Giang Chu muốn anh ngồi.
Quả nhiên Trì Diễn thật sự hiểu cậu đang định làm gì.
Giang Chu quay đầu trộm nhìn Trì Diễn ngồi bên kia một cái, thấy anh đang chăm chú nhìn màn hình, nên cậu cũng quay đầu lại tập trung vào trận đấu của mình.
Jungler của SSE rất nhanh đã xuất hiện ở vị trí gần nơi tụi Giang Chu ngồi canh, hai người đều không vội vàng ra tay, chờ cho đối phương đi vào vị trí hoàn toàn không còn đường chạy mới cùng nhau động thủ.
Tốc độ thao tác đồng bộ một lần nữa khiến Giang Chu nhận ra, cậu và Trì Diễn thật sự rất ăn ý.
Sau khi cho Jungler của SSE bay màu, Giang Chu theo tiết tấu của mình chuẩn bị lên gank Top. Để đề phòng Jungler SSE cũng lên rình ở đường trên, Giang Chu một lần nữa gọi Trì Diễn.
Tương tự trước đó, hai chữ "Đội trưởng" vừa thoát ra khỏi miệng, không cần Giang Chu nhiều lời, Trì Diễn lại bắt đầu di chuyển.
Lần này, tuy rằng Jungler của SSE cũng đã xuất hiện ở Top, nhưng vì có sự trợ giúp của Trì Diễn, trong tình huống 3v2 như vậy, bọn họ mau chóng ăn được hai mạng.
Liên tục vài lần phối hợp đều cực kỳ thành công, về sau Giang Chu gọi "Đội trưởng" càng lúc càng thuận mồm.
Lên gank đường trên gọi "Đội trưởng", muốn bắt người trong rừng cũng gọi "Đội trưởng", đi đánh boss tinh anh đương nhiên cũng sẽ gọi "Đội trưởng".
Không thể phủ nhận rằng hai người họ phối hợp với nhau khiến khu vực đường giữa thực sự bùng nổ, càng đáng sợ hơn chính là hai người họ cứ như thể dùng chung đường sóng não, chỉ một tiếng "Đội trưởng" là có thể bao hàm toàn bộ ý đồ chiến thuật, nếu phải dùng một câu để miêu tả thì chắc hẳn là "tâm linh tương thông", cùng nhau hành cho đối phương không kịp thở.
Trận đấu kết thúc, ST giành được thắng lợi trong khoảng thời gian rất ngắn.
Kha Viễn có chút kinh ngạc trước khả năng phối hợp của bọn họ, trong lúc phân tích trận đã khen ngợi, "Giỏi lắm, Hound và Rain phối hợp còn vượt qua cả tưởng tượng của anh."
"Đâu chỉ là vượt tưởng tượng, em cứ thấy bọn em dư thừa thế nào í, cả trận chưa kịp làm gì thì đã thắng rồi." Chanh Tử nghiêng đầu dựa lên một bên vai Whale, "Hai người chơi nhau cả trận, không cả thèm xuống đường dưới cũng là một phần kịch bản phối hợp hả?"
Giang Chu đang uống nước nghe được câu này của Chanh Tử thì suýt sắc, "Khụ khụ.... Chơi cái gì, không phải đã nói là cần phối hợp nhiều hơn sao, chúng tôi chỉ phối hợp bình thường thôi mà."
"Nếu hai người cứ đánh phối hợp như vậy thì tôi có cảm giác không đội nào trong giới mình địch lại được đâu." Whale giơ ngón cái với Giang Chu và Trì Diễn, "Quá mạnh."
Chỉ Sơn cũng nói với huấn luyện viên: "Có thể chúng ta nên thử tập một vài chiến thuật gank đôi chính, em đi đường trên có thể lấy tướng đa năng hơn."
Kha Viễn cười nói: "Trận huấn luyện tối nay gank đôi đúng là rất hiệu quả, đề nghị của Chỉ Sơn anh sẽ xem xét kỹ vàng. Hound hôm nay thể hiện cũng không tồi, ngày mai lại tiếp tục tập luyện, tranh thủ tìm thêm cách phối hợp."
Giang Chu gật gật đầu, trông vô cùng ngoan ngoãn.
Đúng lúc này, cửa phòng huấn luyện bật mở, An Thành đi từ ngoài vào, "Đang phân tích trận à? Anh có quấy rầy mấy đứa không?"
Kha Viễn nói: "Không đâu, ở đây vừa mới xong việc rồi."
"Vừa hay, anh mua tôm hùm đất với thịt nướng để ở phòng nghỉ đó, mọi người qua đó ăn khuya đi." An Thành nói xong nhìn về phía Giang Chu, "Hound, cậu vừa mới tới, lẽ ra phải đưa cậu đi ăn một bữa, nhưng mà mấy hôm nay anh đều bận quá nên đành để bữa khuya này thay bữa chào đón cậu vậy."
"Cảm ơn giám đốc An." Giang Chu cực kỳ thích ăn thịt nướng, nghe An Thành bảo đã mua rất nhiều thứ, cậu không nhịn được mà nuốt nước miếng.
Đúng lúc mọi người đều đang đói bụng, tất cả bèn di chuyển sang phòng nghỉ bắt đầu ăn khuya.
Chanh Tử là một tên tham ăn chính hiệu, vừa nhìn thấy trên bàn có mấy hộp tôm hùm đất to tướng là cậu ta đã ngồi xuống, đeo găng tay vào bắt đầu ăn.
Whale đi theo bên cạnh cậu nhóc, thong thả lấy một cái bát dùng một lần bắt đầu bóc tôm hùm đất.
Giang Chu thích ăn cay, cố ý chọn một hộp cay nóng, một miếng đầu tiên ăn ngon vô cùng, vừa thắng trận xong lại được ăn tôm hùm đất ngon như vậy quả đúng là hạnh phúc.
"Anh còn mua cả đồ uống đó, tự lấy đi." An Thành cầm một túi đầy lon nước có ga đặt lên bàn, xong lại đưa một hộp khác cho Trì Diễn, "Trì Diễn, cái này của cậu."
Bên trong là bánh bao ngọt.
Giang Chu cầm một lon coca, thấy Trì Diễn chỉ ăn mấy con tôm hùm vị trứng muối thì tò mò: "Đội trưởng không ăn thử những vị khác à?"
An Thành nói: "Đội trưởng của các cậu không thích ăn đồ quá cay đâu."
Chanh Tử cầm một con tôm đã được Whale bóc vỏ cho vào miệng, "Đội trưởng không những không thích ăn cay mà còn rất thích ăn ngọt, mỗi lần tụi tui đi ăn đồ nướng tôm hùm đất là ổng đều phải gọi thêm một phần bánh bao ngọt của quán."
Thích ăn ngọt sao?
Giang Chu hơi ngạc nhiên, không phải vì nhìn Trì Diễn lạnh lùng nhưng lại thích ăn ngọt, mà là ngạc nhiên vì Trì Diễn thích ăn đồ ngọt thế mà vẫn giữ được dáng người đẹp như vậy.
An Thành thấy Giang Chu nhìn chằm chằm bánh bao ngọt trong tay Trì Diễn, nghĩ rằng cậu cũng muốn ăn, liền hỏi: "Hound cũng thích ăn ngọt à?"
"Em ăn gì cũng được, miễn nó ngon." Giang Chu không hề kén ăn, chỉ cần ngon là cậu đều thích, nhưng cậu đặc biệt thích những món ăn có vị đậm đà.
Chanh Tử ra vẻ thấu hiểu, "Xem ra bé Hound giống tui ở tiêu chuẩn ăn uống rồi."
"Mấy đứa còn chưa lớn hết, ăn được là tốt rồi." Chỉ Sơn đưa cho Giang Chu một xiên thịt bò, "Thử cái này đi, quán này làm xiên bò ngon dữ lắm."
Giang Chu nhận lấy, cắn một miếng thịt, đúng là rất ngon.
An Thành thấy họ khá là hòa hợp, thấy yên tâm hơn nhiều nên thuận miệng hỏi tình hình huấn luyện hôm nay của mọi người.
Kha Viễn và Trì Diễn tóm tắt lại hình hình, nhìn chung An Thành cảm thấy rất hài lòng.
Nhắc tới trận huấn luyện buổi tối, Chanh Tử chen miệng vào: "Hôm nay tui phát hiện Hound ở trên mạng với ngoài đời thật khác nhau hoàn toàn luôn, chẳng lạnh lùng chút nào hết, nói siêu nhiều nha!"
Giang Chu cắn thịt xiên, phủ nhận: "Đúng là tôi không lạnh lùng, nhưng nói nhiều chỗ nào cơ?"
"Còn không phải hả? Cậu cứ thử đi nghe lại ghi âm trận tối nay đi, đếm thử xem cậu gọi đội trưởng bao nhiêu lần." Chanh Tử nói khoa trương: "Chơi xong mà trong đầu tui toàn là tiếng "đội trưởng" của cậu đấy."
Bị Chanh Tử nói như vậy, Giang Chu mới ý thức được rằng trận tối nay cậu đúng là đã gọi "Đội trưởng" rất nhiều lần, không hiểu sao Giang Chu lại thấy hơi thẹn thùng, cậu trộm ngó sang Trì Diễn một cái, xong đáp lời Chanh Tử: "Nào có đến mức đó đâu."
"Lại chẳng thế còn gì! Giọng nói của cậu nổi bật lắm, ai nghe là cũng thấy ấn tượng liền, nói không chừng đêm nay tui ngủ còn mơ thấy cậu gọi đội trưởng đấy!" Chanh Tử cắn đứt miếng tôm trên tay, cười rất vui vẻ.
Whale đưa cho Chanh Tử một tờ giấy ăn, ý bảo cậu lau miệng đi không rớt ra áo, "Cũng không đến mức nằm mơ, nhưng mà giọng của Hound đúng là dễ nghe thật, Trì Diễn chắc cậu cũng thấy vậy nhỉ?"
Nói xong Whale còn cố tình liếc Trì Diễn một cái.
"Ừm." giọng của Trì Diễn không lớn, trả lời nghe có vẻ hơi qua loa, nhưng Giang Chu phát hiện mặt anh đã hơi đỏ lên.
Ăn bánh bao ngọt nhiều cũng có thể đỏ mặt sao?
Ngay sau đó Trì Diễn uống nốt ngụm canh trong bát rồi đứng lên, "Tôi về ký túc xá trước, mọi người cứ ăn từ từ."
Nói xong là đứng lên rời đi luôn.
Chờ anh đi khỏi phòng nghỉ, Giang Chu mới hỏi Chanh Tử ngồi cạnh, "Đội trưởng trước giờ vẫn vậy hở, sao trông ảnh có vẻ không thích nói chuyện vậy?"
"Làm gì có, đội trưởng tụi mình nói cũng không ít đâu." Chanh Tử nhìn thoáng qua cửa phòng nghỉ, "Có điều hai hôm nay đội trưởng hình như có chút trầm tĩnh, có thể gần đây ổng có chuyện gì đó không vui."
"Chuyện không vui?"
"Ừ, thành tích giải mùa xuân của chúng ta không tốt lắm, đội trưởng tự trách rất nhiều, hơn nữa cậu cũng biết là trước đó tụi tui thiếu Jungler rồi đó, mãi vẫn không tìm được người phù hợp, có điều hiện tại cậu đã đến rồi, còn phối hợp cực tốt với đội trưởng nữa, tâm trạng ổng chắc sẽ tốt lên nhanh thôi."
Chanh Tử nói xong liền muốn ôm vai Giang Chu, cũng may là Giang Chu nhanh nhẹn né kịp.
Chanh Tử sững sờ, liếc qua cái găng tay nilon còn dính đầy dầu mỡ của mình, xấu hổ cười, "hì, tui quên xừ mất."
— Dải ngăn cách đây hihi nhớ đọc truyện trên wottped @caphecot_giua nhaaa
Ăn bữa khuya xong Giang Chu cũng về phòng ngủ.
Vừa mới mở cửa ký túc xá ra, cậu lập tức thấy Trì Diễn mặc tanktop đang tập tạ tay.
Mồ hôi chảy dọc từ trán Trì Diễn xuống tới lồng ngực, cơ bắp rắn chắc khiến Giang Chu nhìn mà sửng sốt.
Tới bao giờ cậu mới có được cái vóc người này đây......
Thấy Giang Chu nhìn mình chằm chằm, Trì Diễn dừng tập buông tạ tay xuống, "Tôi đi tắm."
Nói xong anh cũng chẳng đợi Giang Chu đáp lời, đi thẳng vào phòng tắm.
Nhìn cửa phòng tắm đóng lại, cơn bực đang nghẹn trong lòng Giang Chu lại bung ra, mình vừa mới vào Trì Diễn lại bỏ chạy, đúng là khó xử thật sự mà.
Vốn là cậu còn muốn nói chuyện với Trì Diễn thêm mấy câu, hai người họ hôm nay đánh đôi phối hợp đẹp mắt như vậy, đáng ra phải tán gẫu một chút về vụ này chứ.
Nhưng hình như Trì Diễn không hề có cái suy nghĩ này, thậm chí trước sau vẫn luôn thờ ơ với cậu.
Thế nhưng có lẽ đúng như lời Chanh Tử nói, Trì Diễn chỉ là vì không tìm được Jungler nên tâm trạng mới không tốt, hiện giờ cậu đã tới rồi, chắc là anh sẽ không phiền lòng nữa.
Ít nhất thì nhìn vào trận đấu huấn luyện hôm nay, cậu rất là hài lòng với sự thể hiện của mình.
Giang Chu quyết định quan sát thêm mấy ngày, nếu như Trì Diễn vẫn còn tiếp tục như vậy thì cậu sẽ tìm cơ hội nói chuyện với anh, xem xem Trì Diễn rốt cuộc tại sao lại thờ ơ với cậu như vậy.
Giang Chu cũng chẳng phải kiểu người thích giữ nghẹn tâm sự trong lòng không nói ra.
Giang Chu vừa mới đưa ra quyết định lại không biết rằng, lúc này, Trì Diễn ở trong phòng tắm đang dựa lưng vào cửa, bộ dạng anh trai lạnh lùng biến mất sạch sẽ, vành tai đỏ bừng.
-
Hết chương 11.
Tác giả có lời muốn nói:
Trì Diễn: Đang tập thể dục thì bị vợ nhìn chằm chằm QAQ ngại quá ~
Đội trưởng đáng iu hong chịu nổi:)))) cả buổi nghe vợ gọi "đội trưởng" sắp không hold nổi rồi =)))
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook