Chương 20: Danh hiệu Hiệp sĩ (2)

Sau buổi tập, anh có buổi gặp riêng với Huấn luyện viên Lee Hanwol tại tòa tháp chính thứ 2. 

Câu hỏi anh nghe được từ huấn luyện viên hệt như những gì anh đoán. 

‘Tại sao em không sử dụng những ma pháp khác?’

Đối với câu hỏi đó, anh nghĩ đã đến lúc rồi. 

Không có lời giải thích tại sao Baek Yu-seol không sử dụng được các ma pháp khác trong trò chơi. 

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

Nhân vật ‘Baek Yu-seol’ có rất ít hoặc không có cốt truyện và chỉ được đưa vào Học viện Stella như một nhân vật phụ. 

Nhưng sự thật lại hoàn toàn khác. 

Mọi hành động anh thực hiện đều không có lựa chọn nào khác ngoài việc thu hút sự chú ý của ai đó và anh không thể tiếp tục đưa ra những lời bào chữa cho bản thân. 

Vì vậy, câu trả lời cho câu hỏi của Lee Hanwol thậm chí còn không có lý do bào chữa, ‘Em không có khả năng sử dụng ma pháp.’ 

Anh sẽ phải trả lời thành thật. 

Một học sinh vào trường ma pháp không thể sử dụng ma pháp? 

Điều này có ý nghĩa thế nào? 

‘Pháp sư không thể sử dụng ma pháp’ sẽ gây ra những hậu quả gì đối với việc học, sự nghiệp và đời sống xã hội của anh? 

Nếu anh cực kỳ xui xẻo, anh có thể bị đuổi học. 

Anh sẽ không thể vượt qua nó vì đây không còn là một trò chơi. 

Tuy nhiên, khi thấy anh trông bối rối một lúc, Lee Hanwol đã dừng câu trả lời trước. 

‘Đừng lo lắng. Chúng ta cũng tôn trọng niềm tin của em…nhưng, em đã quyết định bước đi trên một con đường khá khó khăn phía trước. Đúng, điều đó thật đáng ngưỡng mộ nhưng cũng thật đáng lo ngại.’ 

‘…..Hả?’

Trước khi anh kịp hiểu thầy ấy đang nói gì, Hanwol đã nói rằng thầy hiểu tất cả mọi thứ, động viên anh và bảo anh hãy tiếp tục học tập chăm chỉ trong tương lai. 

Anh không chắc lắm, nhưng đó đúng là một kết quả tích cực. 

Trong mọi trường hợp, việc anh không thể sử dụng ma pháp có thể gây ra những vấn đề như bị đuổi học, nhưng vì pháp sư Lee Hanwol dù sao cũng thừa nhận điều đó nên sẽ không có vấn đề gì vào thời gian này. 

Sau đó, trên đường ra ngoài, anh gặp Hong Bi-yeon và cô ấy đã đưa món đồ mà anh đang hằng mong đợi.

Thanh kiếm ma thuật, Kiếm Terifon. 

“Nhìn nó đi.”

Nó không hào nhoáng nhưng có nét quyến rũ cổ điển ẩn chứa trong sự tối giản. 

Đó là mô tả về Terifon trong trò chơi. Nó thực sự khá đáng yêu. Một viên pha lê trong suốt như ngọc trai lấp lánh ánh sáng rực rỡ ở đầu thanh bạc dài 20 cm. 

Màu sắc được cho là thay đổi tùy thuộc vào thuộc tính được sử dụng. 

Trong trường hợp của anh, anh không sở hữu bất kỳ thuộc tính nào nên không có thay đổi gì ngay cả khi giữ nguyên. 

“Rốt cuộc thì vẫn sở hữu hình dạng của một thanh kiếm vô hình. Rất khó để tìm thấy thứ gì như thế này.” 

Anh rất vui vì sự giúp đỡ của công chúa. 

Ngay cả khi anh sử dụng tất cả nguồn thu nhập của gia đình và số tiền mà anh đã tích lũy được cho đến nay, anh vẫn không bao giờ có thể sở hữu được một thanh kiếm ma thuật ở cấp độ này. 

Bây giờ đã có thanh kiếm ma thuật trong tay, anh nghĩ mình có thể thư giãn cho phần tiếp theo. 

‘Nếu Fuleim cầm cái này thì chắc chắn sẽ rất sặc sỡ.’

Nhân vật chính, Fuleim là một sự tồn tại rất đặc biệt. 

Mặc dù là con người nhưng cô có thể sử dụng ma pháp của yêu tinh, người lùn và thiên thần. 

Người nắm giữ nhiều thuộc tính khác với Haewon-ryang và Mayu-seong, người sẽ xử lý được cả năm thuộc tính trong tương lai. 

Một trong những đặc điểm của cây đũa phép này là nó liên tục tiêu hao mana của người dùng. 

Kết quả là, nó không thể sử dụng được trừ khi người sử dụng là một thuật sĩ khá thành thạo. 

Mặt khác, Fuleim sở hữu [Hơi thở may mắn] và khả năng phục hồi mana bằng cách cầu nguyện với thiên nhiên. 

Kết quả là cô có thể sử dụng cây đũa phép này để thực hiện một chiêu thức đặc biệt. Nhưng còn anh thì sao? Dù sao thì anh cũng không có mana. 

Do Hội chứng rò rỉ mana, mana liên tục được hấp thụ vào cơ thể và anh không thể tích lũy dù chỉ một hạt trước khi nó được thải ra. 

Nói cách khác, nồng độ mana chứa trong hơi thở của anh sẽ sớm trở thành đầu ra cho Terifon. 

[Hội chứng rò rỉ mana Lv.2] 

* Sức mạnh tăng 05% 

* Nhanh nhẹn tăng 08% 

* Tăng cường giác quan thêm 15% 

* Giác quan thứ sáu: ‘Được kích hoạt bằng cách tiêu thụ sức mạnh tinh thần của người dùng, cảm nhận mờ nhạt hiện tượng mana xảy ra trong bán kính 18m và ‘gia tốc nhận thức’ được kích hoạt. Tự động kích hoạt khi nhận thấy nguy hiểm đến với người dùng. 

*Tỷ lệ lưu thông mana trong máu: 1% 

Khi anh kiểm tra mô tả kỹ năng Hội chứng rò rỉ mana, lượng mana lưu thông là 1%. Không có cụm từ nào như vậy khi anh mới đạt cấp 2, nhưng nó đã xuất hiện sau khi anh học cách hít thở mana. 

Nó chỉ ở mức 1%… 

Tiếp theo, anh kiểm tra khả năng.

<Baek Yoo-seol>

* Khả năng 

[Sức mạnh thể chất: 1 sao 77%] 

[Sức bền: 2 sao 29%] 

[Nhanh nhẹn: 1 sao 87%] 

[Sức khỏe: 1 sao 55%] 

[Sức chịu đựng: 0 sao 97%] 

[Sức mạnh Tinh thần: 1 sao 43%] 

[Mana: -] 

*Điểm kinh nghiệm còn lại: – 

*Danh sách kỹ năng 

[Tốc biến Lv.1] 

*Đặc điểm 

[Hội chứng rò rỉ mana Lv.2] 

Không có cơ hội để tích lũy kinh nghiệm, nhưng theo cấp độ Hội chứng rò rỉ mana tăng lên, một số chỉ số tăng lên. 

Đặc biệt, mỗi khi tích lũy được kinh nghiệm nào cả, anh đầu tư vào giác quan của mình và nó tăng lên rõ rệt. 

‘Thật khó để rèn luyện các chỉ số cơ bắp bằng mấy phương pháp đơn giản.’

Anh lấy protein ở đâu mới được? 

Sức chịu đựng và sức mạnh cơ bắp của anh tăng lên một chút sau khi tiêu thụ rễ cây mà anh nhận được vào ngày hôm trước, nhưng không đáng kể, “Chà, dù sao thì mình cũng có vũ khí, vậy thì nên đi chinh phạt hầm ngục thôi,” anh lý luận. 

Lượng mana đầu ra của anh vẫn còn thấp nên sức mạnh của Terifon có thể không mạnh bằng, nhưng hiệu suất tốt đến mức nó có thể được sử dụng rất nhiều sau này nếu nó tăng thêm một chút. 

Anh tự hỏi liệu điều này có đủ để hoàn thành một hầm ngục cấp thấp chứa trong Kim Kính hay không. 

Nhưng, trước đó. 

“…mình có nên tập cách sử dụng kiếm không nhỉ?” 

Sống như một người đàn ông hiện đại, anh chưa bao giờ tham gia lớp học kiếm thuật nào nên anh có rất ít kinh nghiệm sử dụng kiếm. 

Vì không có kỹ năng liên quan đến kiếm thuật riêng biệt nào nên cách duy nhất để rèn luyện là vung kiếm thật nhiều. 

Sân tập lớp S. 

Ở đây có một sân tập để cải thiện chỉ số cảm giác của người chơi, và nó tương tự như một ‘máy ném bóng’ để tập đánh bóng chày. 

Các nhân vật thực hành chặn và tránh những viên đạn ma thuật bắn ở nhiều góc độ và tốc độ khác nhau, và mức độ tăng dần nếu người chơi nâng cao giác được quan và thao tác trực tiếp với chúng, nhưng hầu hết đều thích ‘huấn luyện tự động bằng cách nhấn nút’. 

Vì hiệu quả thấp nên các nhân vật phải tự rèn luyện trong khi ăn hoặc ngủ. 

“Thật tuyệt nếu có thứ gì đó như vậy trong đời thực.” 

Ngay khi anh nhấn nút, một ánh sáng xuất hiện trên màn hình trước mặt. 

[Máy bắn ma đạn mức 1 Bắt đầu!] 

[Cố gắng phản ứng nhanh nhất có thể với đòn tấn công và mở lá chắn ma thuật!] 

Ding! 

Khi một quả cầu màu đỏ bay tới nhắm vào đùi trái, anh lập tức rút Terifon ra. 

Từ đỉnh cây đũa phép bạc dài 20m, một tia sáng trắng tinh bay lên cao khoảng 1m. Hình ảnh này khiến anh nhớ đến thanh kiếm ánh sáng trong một bộ phim khoa học viễn tưởng nào đó! 

Taang!! 

Khi quả cầu bị đánh với âm thanh nhẹ nhàng, mana của Terifon rung chuyển. 

Nếu hơi thở của anh bị rối loạn, khả năng cầm nắm của thanh kiếm ma thuật cũng sẽ bị ảnh hưởng. 

‘Tập trung! Tập trung!’

Ding! bang! Ding! bang! 

Hướng của quả cầu ma thuật bay không cố định. 

Ngoại trừ sàn nhà, trần nhà, cả bốn hướng đều nằm trong quỹ đạo của đạn ma thuật. 

Làm thế nào có thể tránh được đạn và sử dụng Terifon? 

[Kết thúc mức 1!] 

[Tất cả 20 đòn! Wow, bạn có thể trở thành cầu thủ bóng chày rồi đấy!] 

Buổi tập đầu tiên kết thúc ngay lập tức. 

Anh không biết cách sử dụng kiếm, nhưng đó có thể là do tốc độ phản ứng giống như quái vật của Hội chứng rò rỉ mana. 

Ở một mức độ nào đó, anh có thể vung kiếm để đáp trả đòn tấn công sắp tới. 

Khi nhìn thấy bảng điểm hoàn hảo của mình, tự tin của anh tăng vọt. 

“Mình có thể làm được. Nâng lên mức năm nào.” 

[Mức 5 Bắt đầu!]

Pa-Ba-ba-ba-ba-ba-bak!! 

“Ồ! Nhiều quá! Kekk! Argh!” 

…Và, giữa vô số quả cầu ma thuật đang bay tới từ mọi hướng, anh né như thể đang chạy trốn. 

“Này, này.” 

Thậm chí không thể duy trì được hình dạng của Terifon. 

Nếu anh vung nó một lần, năm viên đạn sẽ bay, nếu anh vung nó hai lần, mười lăm viên sẽ bay. 

‘Cái quái gì thế? Làm cách nào để ngăn nó đây?’ 

“Thật điên rồ mà…” 

Sau khi nằm xuống sàn nghỉ ngơi, anh quay lại chỗ Ogi và nhấn nút bắt đầu ở mức 5. 

Pa-Ba-ba-ba-ba-ba-bak!! 

Ngày hôm đó, anh bầm tím khắp người. 

* * * * * * * 

“Ở trường tiểu học và trung học, tất cả các môn học của của các em đều chỉ là lý thuyết suông.” 

Đã đến lúc học môn bắt buộc, ‘Ma thuật phòng thủ’. 

“Trong quá trình luyện tập trong hầm ngục lần trước, nhiều học sinh đã không thể sử dụng ma pháp của mình một cách chính xác. Chuyện đó là điều hoàn toàn hiển nhiên. Điều này là do ma pháp phù hợp được học từ năm mười bảy tuổi ở trường trung học.” Học sinh trong Lớp A-S đã được tiếp cận rất nhiều, nhưng những học sinh ở cấp độ thấp hơn của Lớp F-D săn được quái vật đúng cách thì chỉ đếm trên đầu ngón tay. 

“Tuy nhiên, bắt đầu từ hôm nay, chúng ta sẽ có thời gian để thực hành và thực hiện các ma pháp phù hợp.” 

Trước lời nói của giáo sư ma thuật phòng thủ Berayon, ánh mắt của một số học sinh đã thay đổi. 

Ở trường tiểu học và trung học, việc sử dụng ma pháp là vô cùng hạn chế, và chắc hẳn sẽ khá mệt mỏi nếu chỉ học lý thuyết về hầm ngục và ma pháp. 

Tuy nhiên, từ năm mười bảy tuổi, họ đã luyện tập ma pháp và thổi bay căng thẳng, và rồi có những người thể hiện tài năng độc đáo của mình. 

‘Nhưng muốn dùng thì phải có khả năng sử dụng ma pháp …’

Baek Yu-seol than thở trong lòng. 

Trước hết, anh tham gia vì đây là một khóa học bắt buộc, nhưng thành thật mà nói, gần như lãng phí thời gian. 

Khóa học này đã sẵn đó bất cứ lúc nào. 

Có học sinh từ lớp F đến lớp S có mặt vì đây là lớp học di động nơi có thể nghe giảng. 

Trước khi bắt đầu, Berayon đã phân loại học sinh “đáng chú ý” và “không quá nổi bật”. 

‘Thầy ấy xếp hàng theo cấp lớp rất tốt.’

Ngay cả những lớp cấp thấp hơn cũng có khả năng học tập, nhưng sẽ tốt hơn nhiều nếu họ được dạy chủ yếu trong các lớp B-S, những lớp có tiềm năng thăng tiến cao hơn nữa trong xã hội. 

“Nào, tất cả hãy giơ gậy lên.” 

Khi các học sinh chĩa đũa phép lên không trung, Giáo sư Berayon giải thích. 

“Ngày xửa ngày xưa, có một thời đại ma pháp chỉ là tưởng tượng thôi. Thời đó, việc phòng thủ được quyết định bằng ý chí của chính mình, các pháp sư đã chống lại sự tấn công của kẻ thù bằng cách phóng ra mana một cách thiếu hiểu biết.” 

Berayon nhẹ nhàng lắc cây trượng của mình. 

“Nhưng giờ thì không còn nữa.”

Trước mặt anh, một vòng tròn ma thuật màu xanh lơ lửng.  Được lồng vào một vòng tròn ma thuật phức tạp, đây là vòng tròn ma thuật của Giáo sư Berayon chuyên về ma pháp phòng thủ. 

“Khiên ma thuật giống như một loại tấm sắt rách rưới. Có thể tăng thêm sức mạnh bằng cách thêm các rune liên quan đến phòng thủ như cứng, khỏe, rắn, chắc, bền và dẻo.” 

Vững chắc tính toán và niệm chú càng nhiều công thức ma thuật trong thời gian ngắn chính là chìa khóa để phòng thủ.

“Vậy thì, tất cả hãy làm theo thầy nào.” 

“Khiên ma thuật!” 

Với tiếng niệm chú của các học sinh, ánh sáng xanh lóe lên từ mọi hướng. 

Một số học sinh niệm Khiên ma thuật bị biến dạng, và một số học sinh tạo ra Khiên ma thuật với khả năng phòng thủ kém vì thiếu một số công thức, nhưng cũng có một số người đã tạo ra Khiên ma thuật hoàn hảo. 

Họ hoặc được giáo dục sớm trong các gia tộc lớn hoặc là những học sinh có năng khiếu. “Ừm! Kowazen, mặc dù đây là lớp đầu tiên của trò nhưng khiên của trò cũng gần như hoàn thiện rồi. Tốt đấy. Lesrian, trò cũng giỏi việc đó đấy.” 

“Haha cảm ơn giáo sư.”

“Em cảm ơn giáo sư.”

Berayon nhìn các học sinh của các gia đình quý tộc và khen ngợi họ rất nhiều. 

Ngay cả khi ma pháp của họ không thực sự tuyệt vời đến thế. 

Tìm một người hỗ trợ đáng tin cậy trong xã hội ma pháp cũng khó như nhặt một ngôi sao trên bầu trời, và vì Berayon là một thường dân nên ông ta cần được các học sinh quý tộc để mắt. 

‘Không thể tin được, giáo sư thế này vẫn còn ở Stella.’

‘Ồ, tớ ghét ông ấy.’

‘Tôi sẽ tham gia lớp phòng thủ của một giáo sư khác.’ 

Trên thực tế, mức độ hối lộ này là chuyện thường ngày trong xã hội ma pháp, vì vậy học sinh không thể làm gì ngoài lặng lẽ lẩm bẩm. 

‘Lớp này chắc chắn có nhiều học sinh giỏi lắm.’ 

Berayon đang đi chậm rãi, quan sát tình trạng của các học sinh thì nghe thấy tiếng cười khúc khích từ phía sau. 

Ông cố gắng tìm nhưng khựng lại một lúc thì nhận ra mục tiêu là ‘băng đảng của Yuslek’. 

Berayon là một hướng dẫn viên hơn là một giáo sư. 

Huấn luyện viên phòng thủ. 

Ông ta cần những mối quan hệ cá nhân để duy trì kết nối với Học viện Stella, và một trong những mối liên hệ đó là gia tộc của một học sinh tên ‘Morso Dorden’ của băng đảng Yuslek.

Một số người trong số họ được gia tộc Dorden bảo hộ, và vì họ thuộc Đế chế Scalven nên ông ta không thể trách họ được. Berayon tiếp cận họ với nụ cười đẹp nhất có thể. 

“Các trò này, chuyện gì đang xảy ra vậy?” 

“Ồ, giáo sư. Hãy nhìn cậu học sinh đằng kia kìa.” 

“Hahahaha, sao cậu ta không làm gì cả?” 

“Ít nhất giáo sư cũng nên phạt cậu ta đi chứ?” 

“Cái gì?” 

Khi quay lại nhìn ánh mắt chế nhạo của Yuslek và Morso, ông ta nhận thấy một cậu học sinh tên Baek Yu-seol đang đứng yên và không làm gì cả. 

‘Cậu ta có phải là học sinh lớp S không vậy?’ 

Baek Yu-seol nổi tiếng trong giới giáo sư. 

Là một thường dân lớp S, anh có thành tích xuất sắc khi đứng thứ 5 trong luyện tập trong ngục tối, cùng với với cây đũa phép ở cấp trên trung cấp, và trên hết, anh độc nhất ở chỗ anh ta có một ‘tinh thần hiệp sĩ’ không sử dụng ma thuật. 

Anh đã thu hút sự chú ý từ thế giới ma pháp, nhưng Berayon không thích điều đó lắm. 

‘Hiệp sĩ chỉ là….thằng nhóc chỉ muốn được nổi bật thôi.’

Chắc chắn sẽ có những người không công nhận niềm tin của Baek Yu-seol, cũng như có những người đã như vậy. 

Thật không may, lại có thêm nhiều giáo sư từ chối chấp nhận niềm tin của anh. 

Họ từ chối chấp nhận sự thay đổi bất thường khi chỉ sử dụng một thanh kiếm trong một thế giới mà mọi thứ đã được tiêu chuẩn hóa bằng ma pháp. 

‘Hiệu trưởng có vẻ muốn để yên cho cậu học sinh đó, nhưng …’ 

Nhưng, ông ta chưa bao giờ nói gì về các giáo sư cả? 

‘Dù sao thì đặc điểm của học sinh đó là ma pháp Tốc biến. Ông ấy có nói cậu ta không sử dụng bất kỳ ma pháp nào khác không nhỉ?’

Berayon đột nhiên nảy ra một ý tưởng táo bạo, hơi nhếch khóe miệng và tiến lại gần Baek Yu-seol. 

“Baek Yu-seol. Tại sao trò không làm gì cả?” 

“À.” 

Baek Yu-seol suy nghĩ câu trả lời một lúc. 

Nếu anh nói không thể, anh sẽ bị phạt điểm vì bỏ cuộc mà không cố gắng. 

Ngoài ra, vị giáo sư đó, Berayon, nổi tiếng với những hành vi sai trái, nên một khi bị bắt, anh sẽ bị ông ta bắt nạt trong suốt thời gian còn lại của năm. 

Anh nhớ Fuleim là hiện thân của công lý. 

Nếu đợi đến lúc đó, anh chắc đã chết vì tức giận mất rồi.

Nên anh nghĩ tốt nhất nên tự thân vận động

“Em đang học các kỹ thuật phòng thủ khác rồi, nên em không cần học ma pháp cơ bản.” 

Thoạt nhìn, đây có vẻ là một câu trả lời vô lý nhưng trên thực tế, việc học sinh từ chối nền giáo dục cơ bản này là khá phổ biến. 

Trong một số trường hợp, những học sinh học ma pháp của những người thân huyết với tư cách là thành viên trực hệ trong gia tộc đã học được ma pháp kế vị vượt trội hơn nhiều so với ma pháp được dạy ở trường, cho phép họ từ chối ma pháp của giáo sư. 

Hong Bi-yeon Adolevit, hạng năm, là ví dụ tiêu biểu về người không học ma pháp dựa trên ngọn lửa thông thường ở trường vì cô đang nghiên cứu ma pháp huyết thống huyền thoại của hỏa giới. 

“Ồ, là như vậy sao? Kỹ thuật phòng thủ của riêng em. Tôi rất tò mò đấy.”

Tuy nhiên, câu chuyện chỉ áp dụng với những học sinh xuất thân từ gia tộc danh tiếng. 

Điều gì sẽ xảy ra với các tổ chức giáo dục nếu tất cả học sinh từ chối lớp học của giáo sư với lý do ma pháp kế thừa? 

Vì vậy, có một phương pháp được các giáo sư lựa chọn để ngăn chặn điều đó. 

Lệnh trình diễn ma pháp. 

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)

“Vậy thì, để làm gương cho những học sinh khác về kỹ thuật phòng thủ tuyệt vời đó, em có muốn tự mình bước lên bục và thể hiện không? Đối thủ là… Ừm, tôi không biết nữa. Sẽ tốt hơn là…..” 

Và màn trình diễn ma thuật thường được thực hiện như một ‘cuộc luyện tập tuyệt vời’. 

Khi Berayon liếm môi và nói, Baek Yu-seol thở dài và gật đầu. 

“Được rồi ạ.”

Thật tuyệt. 

Đó cũng là một cơ hội tuyệt vời để kiểm tra kỹ thuật phòng thủ mà anh đã luyện tập với Terifon suốt mấy ngày nay.

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương