Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng
-
Chương 2363: Hạo kiếp giáng lâm (1)
Nguyên Vị Diện thứ bảy.
Oanh!
Vô số sao trời sụp đổ, liệt diễm tràn ngập toàn bộ vũ trụ, tiếng kêu thảm của vô số sinh linh theo nguyên khí truyền ra.
Những tiếng kêu gào thê thảm này tràn đầy sợ hãi, thống khổ cùng tuyệt vọng.
Trong biển lửa cuồn cuộn, Thủy Ác cuồng tiếu bay ra ngoài, trên người có một tầng áo giáp màu đen, chính là oán lực biến thành.
Theo từng tràng giết chóc tiến hành, mặt mũi của hắn cũng càng giống như bản tôn Thủy Ác.
Thủy Ác một đường bay đi, những nơi đi qua, sao trời bạo tạc, tinh hà phá tán.
Khí tức kinh khủng đến cực điểm kia bao phủ toàn bộ Nguyên Vị Diện.
Toàn bộ sinh linh chỉ cần nhắm mắt liền có thể nhìn thấy hắn giết chóc, loại sợ hãi khi mắt thấy tử vong đến gần này đủ để chúng sinh nổi điên.
Sinh linh tu vi mạnh mẽ muốn thông qua Nguyên cảnh chạy trốn, lại ngạc nhiên phát hiện Nguyên cảnh bị phong tỏa, bọn hắn căn bản xông vào không nổi.
Bây giờ Nguyên Vị Diện thứ bảy đã biến thành lao ngục, bọn họ đều là người ở trong lao đợi chết.
- Xong, thật phải chết sao.
- Hắn rốt cuộc là thứ gì?
- Chẳng lẽ là Sáng Tạo Thần muốn hủy diệt hết thảy?
- Sáng Tạo Thần? Hắn tính là thần sao? Hoàn toàn là ma a! Ma giết chóc!
- Thiên Đế đâu? Sao hắn vẫn chưa xuất hiện?
Chúng sinh sợ hãi, thậm chí có sinh linh khẩn cầu Thiên Đế xuất hiện, như trước kia Vĩnh Hằng Như Một hủy diệt Nguyên Vị Diện hoành không xuất thế.
Đáng tiếc, Thiên Đế ở Thần giới cao nhất tu luyện, không lo được bọn hắn.
- Tử vong đối cho các ngươi mà nói mới là đường về!
Tiếng cười âm hiểm của Thủy Ác vang vọng Nguyên Vị Diện thứ bảy.
Theo giết càng ngày càng nhiều sinh linh, hắn cũng đang chậm rãi mạnh lên.
Sở dĩ không vội đi Thần giới cao nhất, là bởi vì hắn muốn cho Tần Quân chết cuối cùng.
Tần Quân chọc giận hắn, cho nên hắn muốn để Tần Quân ở trong tuyệt vọng chết đi.
Đúng lúc này, Nguyên chủ thứ bảy bay tới.
Nhìn Thủy Ác sâm nhiên kinh khủng, Nguyên chủ thứ bảy hít sâu một hơi, khuôn mặt đẹp tuyệt mỹ tràn đầy vẻ kiên định.
Thân là Nguyên chủ, nàng có nghĩa vụ vì chúng sinh của Nguyên Vị Diện thứ bảy mà chiến.
- Làm sao? Ngươi muốn khiêu chiến ta?
Thủy Ác cũng phát hiện Nguyên chủ thứ bảy, mặt lộ tiếu dung khinh miệt, con mắt nhìn chằm chằm Nguyên chủ thứ bảy, trong chốc lát, toàn thân Nguyên chủ thứ bảy băng hàn, nàng có thể cảm giác được tử vong đang ở trước mắt.
Nàng còn chưa bao giờ có cảm giác như thế.
Sợ hãi dâng lên trong lòng của nàng.
Nàng không có sụp đổ, cũng không có trốn.
Chỉ thấy nàng chắp tay trước ngực, trong miệng bắt đầu niệm pháp quyết chỉ có nàng có thể hiểu, trong chốc lát, chung quanh hiện ra đạo đạo hư ảnh, càng ngày càng nhiều.
Tất cả đều là sinh linh đã chết!
- Thù Thần chi thuật, cho dù ta không cách nào chiến thắng ngươi, cũng phải chiến!
Nguyên chủ thứ bảy trầm giọng nói, dù sao nàng cũng trốn không thoát Nguyên Vị Diện thứ bảy, còn không bằng chết oanh oanh liệt liệt.
Thủy Ác cười lạnh một tiếng, đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Nguyên chủ thứ bảy, vỗ ra một chưởng.
Oanh...
Một chùm sáng màu đen từ trong lòng bàn tay hắn bắn ra, trong nháy mắt bao phủ Nguyên chủ thứ bảy, những bóng mờ chung quanh cũng đi theo tiêu tán, như chưa bao giờ xuất hiện qua.
Nguyên chủ thứ bảy, vẫn lạc!
Ở trước mặt Thủy Ác, nàng không hề có lực hoàn thủ.
Thủy Ác tùy ý cười to, tiếp tục bay đi.
Hắn tận lực liên tiếp não hải của toàn bộ sinh linh, để chúng sinh mắt thấy Nguyên chủ thứ bảy chết thảm như thế nào.
Giờ khắc này, toàn bộ Nguyên Vị Diện thứ bảy lâm vào trong tĩnh mịch.
Tai nạn giáng lâm đến quá nhanh, để bọn hắn không kịp phản ứng.
Hiện tại ngay cả Nguyên chủ cũng đã chết, còn có ai có thể cứu bọn hắn?
Giết chóc còn đang tiếp tục.
Khi các Sáng Tạo Thần phủ xuống, Nguyên Vị Diện thứ bảy đã chết ba phần tư sinh linh.
Oanh!
Vô số sao trời sụp đổ, liệt diễm tràn ngập toàn bộ vũ trụ, tiếng kêu thảm của vô số sinh linh theo nguyên khí truyền ra.
Những tiếng kêu gào thê thảm này tràn đầy sợ hãi, thống khổ cùng tuyệt vọng.
Trong biển lửa cuồn cuộn, Thủy Ác cuồng tiếu bay ra ngoài, trên người có một tầng áo giáp màu đen, chính là oán lực biến thành.
Theo từng tràng giết chóc tiến hành, mặt mũi của hắn cũng càng giống như bản tôn Thủy Ác.
Thủy Ác một đường bay đi, những nơi đi qua, sao trời bạo tạc, tinh hà phá tán.
Khí tức kinh khủng đến cực điểm kia bao phủ toàn bộ Nguyên Vị Diện.
Toàn bộ sinh linh chỉ cần nhắm mắt liền có thể nhìn thấy hắn giết chóc, loại sợ hãi khi mắt thấy tử vong đến gần này đủ để chúng sinh nổi điên.
Sinh linh tu vi mạnh mẽ muốn thông qua Nguyên cảnh chạy trốn, lại ngạc nhiên phát hiện Nguyên cảnh bị phong tỏa, bọn hắn căn bản xông vào không nổi.
Bây giờ Nguyên Vị Diện thứ bảy đã biến thành lao ngục, bọn họ đều là người ở trong lao đợi chết.
- Xong, thật phải chết sao.
- Hắn rốt cuộc là thứ gì?
- Chẳng lẽ là Sáng Tạo Thần muốn hủy diệt hết thảy?
- Sáng Tạo Thần? Hắn tính là thần sao? Hoàn toàn là ma a! Ma giết chóc!
- Thiên Đế đâu? Sao hắn vẫn chưa xuất hiện?
Chúng sinh sợ hãi, thậm chí có sinh linh khẩn cầu Thiên Đế xuất hiện, như trước kia Vĩnh Hằng Như Một hủy diệt Nguyên Vị Diện hoành không xuất thế.
Đáng tiếc, Thiên Đế ở Thần giới cao nhất tu luyện, không lo được bọn hắn.
- Tử vong đối cho các ngươi mà nói mới là đường về!
Tiếng cười âm hiểm của Thủy Ác vang vọng Nguyên Vị Diện thứ bảy.
Theo giết càng ngày càng nhiều sinh linh, hắn cũng đang chậm rãi mạnh lên.
Sở dĩ không vội đi Thần giới cao nhất, là bởi vì hắn muốn cho Tần Quân chết cuối cùng.
Tần Quân chọc giận hắn, cho nên hắn muốn để Tần Quân ở trong tuyệt vọng chết đi.
Đúng lúc này, Nguyên chủ thứ bảy bay tới.
Nhìn Thủy Ác sâm nhiên kinh khủng, Nguyên chủ thứ bảy hít sâu một hơi, khuôn mặt đẹp tuyệt mỹ tràn đầy vẻ kiên định.
Thân là Nguyên chủ, nàng có nghĩa vụ vì chúng sinh của Nguyên Vị Diện thứ bảy mà chiến.
- Làm sao? Ngươi muốn khiêu chiến ta?
Thủy Ác cũng phát hiện Nguyên chủ thứ bảy, mặt lộ tiếu dung khinh miệt, con mắt nhìn chằm chằm Nguyên chủ thứ bảy, trong chốc lát, toàn thân Nguyên chủ thứ bảy băng hàn, nàng có thể cảm giác được tử vong đang ở trước mắt.
Nàng còn chưa bao giờ có cảm giác như thế.
Sợ hãi dâng lên trong lòng của nàng.
Nàng không có sụp đổ, cũng không có trốn.
Chỉ thấy nàng chắp tay trước ngực, trong miệng bắt đầu niệm pháp quyết chỉ có nàng có thể hiểu, trong chốc lát, chung quanh hiện ra đạo đạo hư ảnh, càng ngày càng nhiều.
Tất cả đều là sinh linh đã chết!
- Thù Thần chi thuật, cho dù ta không cách nào chiến thắng ngươi, cũng phải chiến!
Nguyên chủ thứ bảy trầm giọng nói, dù sao nàng cũng trốn không thoát Nguyên Vị Diện thứ bảy, còn không bằng chết oanh oanh liệt liệt.
Thủy Ác cười lạnh một tiếng, đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Nguyên chủ thứ bảy, vỗ ra một chưởng.
Oanh...
Một chùm sáng màu đen từ trong lòng bàn tay hắn bắn ra, trong nháy mắt bao phủ Nguyên chủ thứ bảy, những bóng mờ chung quanh cũng đi theo tiêu tán, như chưa bao giờ xuất hiện qua.
Nguyên chủ thứ bảy, vẫn lạc!
Ở trước mặt Thủy Ác, nàng không hề có lực hoàn thủ.
Thủy Ác tùy ý cười to, tiếp tục bay đi.
Hắn tận lực liên tiếp não hải của toàn bộ sinh linh, để chúng sinh mắt thấy Nguyên chủ thứ bảy chết thảm như thế nào.
Giờ khắc này, toàn bộ Nguyên Vị Diện thứ bảy lâm vào trong tĩnh mịch.
Tai nạn giáng lâm đến quá nhanh, để bọn hắn không kịp phản ứng.
Hiện tại ngay cả Nguyên chủ cũng đã chết, còn có ai có thể cứu bọn hắn?
Giết chóc còn đang tiếp tục.
Khi các Sáng Tạo Thần phủ xuống, Nguyên Vị Diện thứ bảy đã chết ba phần tư sinh linh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook