Tối Cường Song Tu Tà Ác
Chương 88: Bất đầu (1)

( mới dò lại, thì ra Lâm mới là Tam Giai Luyện Đan Sư...mọe, quả nhiên lên cấp chậm vl:)

Người phụ nữ ấy vừa đi qua, vô số cặp mắt vẫn chăm chú dõi theo nàng. Thải Ly nhìn thấy hắn thất thần như vậy, trong lòng không tên nổi lên mất mác. Nàng tự xem bản thân cũng không xinh đẹp thua kém người phụ nữ lúc nãy, thậm chí nói về đường cong, nàng còn có thắng một ít.

“Lâm Thiên...ta, không hấp dẫn sao.”

Thải Ly dù long nhẹ nhàng nói, nhưng một người bề ngoài thô lỗ, lưu manh như hắn, thật ra lại rất quan tâm người bên cạnh mình. Nhìn Thải Ly đau buồn, hắn cũng thầm trách mình sơ suất.

“Èo, nãy người quen của ta đấy, sao này ta sẽ dẫn muội gặp nàng ấy.”

Thải Ly vui mừng hớn hở, vậy là không phải do nàng không có sức hấp dẫn a.

“Được nha, ngươi muốn gì cũng được.”

Thải Ly yêu thương tựa vào lòng hắn, thành vi thân mật cũa nàng cùng bất đầu làm người xung quang để ý. Thải Ly dáng người cao không thấp cũng trên dưới 175, không thấp gì so với đấng trượng phu. Lại thêm cái đôi chân dài, thân hình hỏa bạo, vòng núi hai bàn tay người chưa chắc nắm hết, mông to căng nở. Nàng mặc một bồ đồ hơi chặt, làm đường cong chữ s hiện ra lập lờ. Dù bị che đi khuôn mặt, nhưng biết bao nhiêu đàn ông có kinh nghiệm điều có thể nhìn ra đây là tuyệt thế mỹ nữ.

Mọi cặp mắt bắt đầu đổ dồn về hai người, Thải Ly mang trong người lãnh ngạo cùng cực, trừ Lâm Thiên cùng Tiểu Lân ra. Nàng không để mắt đến một người nào khác, dù người đó có tài giỏi đến mấy, có thông thiên đến đâu cũng vậy.

“Hừ, như vậy, ngươi đến đấy, bảo rằng ta muốn ngủ một đêm cùng nàng. Ta trả cho nàng một viên Thất Giai đan dược. Phá Tông đan.”

Người nói là một Thiếu Chủ của Dược Tộc, địa vị trong gia tộc cũng không thấp. Năm nay 18 tuổi, thực lực đã Đấu Vương Đỉnh Phong, là một trong những ngôi sao sáng giá, được các trưởng bối trong tộc để ý. Hắn, tên Dược Minh.

Một tên hầu bên cạnh, thực lực cũng là Đấu Tông Nhị Tinh thực lực, cũng xem là có chút thực lực ở đây, trừ mấy lão bất tử Đấu Tôn bảo vệ các thiếu tộc chủ trong gia tộc của bọn hắn. Tên người hầu này cảm thấy vui vẻ vô cùng, vốn các Viễn Cổ Tộc thường xem huyết mạnh mà nói chuyện, hắn trong người chỉ là bình thường nhị phẩm huyết mạch. Huyết mạch nồng độ chia làm nhất phẩm đến cửu phẩm trên nữa là nghìn năm hiếm thấy Tuyệt Phẩm. Phẩm càng cao, nồng độ càng mạnh, tốc đô tu luyện càng nhanh. Huyết mạch lực này còn được các tộc gọi là Đấu Đế Huyết Mạch.

Trong đấy, các thiếu tộc chủ như Dược Minh thường phải thấp nhất là Thất Phẩm, có người thậm chí là Bát Phẩm. Còn Cửu Phẩm cùng Tuyệt Phẩm, hai cái tên gọi đó hầu như đã tuyệt tích từ mấy trăm năm nay rồi.

Trong lòng hắn, chỉ cần làm cho vị thiếu gia này ưa thích, dù có làm một số chuyện không hay hắn cũng nhất định sẽ làm. Biết đâu vị Dược Minh này thưởng thức hắn, cho hắn càng thêm nhiều tài nguyên tu luyện.

“Hừ, nhóc con.”

Lâm Thiên còn đang say mê bị hai quả đào to kinh người đè ép lòng ngực trong lòng đang còn hưng phấn thì bị một âm thanh cắt đứt.

“Oắc con, ta có chuyện muốn nói.”

Lâm Thiên dù không biết tên Đấu Tông này muốn gì nhưng mà từ giọng điều ra lệnh người hắn đã không thích. Hắn lười để ý đến tên đó mặt lạnh lùng kéo Thải Ly đi về phía cựa đại cánh cổng.

“Ơ hay, quả nhiên ngóe con không sợ cợp.”

Dược Tộc người hầu Dược Tiểu giận dữ. Bát Đại Cổ tộc trong mắt hắn luôn là đế hoàng trong nhân gian, bất kể thế lực nào cũng phải cung kính với hắn, dù hắn chỉ là một người hầu. Ai biết được, có ngày chủ tử của hắn lên nắm đại quyền, hắn có được lợi ít gì chăng.nếu để hắn ghi nhớ, không chừng là lá khó sống.

Lâm Thiên thì nào quan tâm hắn là ai, là cái quái gì, hắn Thánh Nữ Đạo Viện còn có một Vẫn Lạc đại cường giả. Hắn tin mặc dù chỉ là Bát Tinh Đấu Thánh, nhưng dưới bản thể là Dị Hỏa của nàng. Dù là Đấu Thành Cửu Tinh sơ giai, nàng cũng có cơ hội đánh một trận, dù chắc sẽ không thắng là được.

Bát Đại Cổ Tộc trừ Cổ Nguyên, Hồn Thiên Đế ra, chả còn ai là Đấu Thánh Cửu Tinh...Hình như còn hai vị thần bí Cửu Tinh cùng một vị Bán Đế của Sát La Tộc. Nhưng mà Sát La Tộc đức tính không tranh với đời, làm đối thủ của hắn chỉ còn có hai người đáng quang ngại.

Dược Tiểu nào biết Lâm Thiên suy tính hùng hồn như vậy. Dù sao hiện tại tuổi tác của Lâm Thiên không hơn gì 17,18 tuổi. Dù cho là Bát Đại Cổ Tộc cũng không quá đáng là Đấu Hoàng mà thôi. Nào có một tên Đấu Hoàng nào dám phũ mặt với Đấu Tông địa vị cao quý như hắn.

“Hừ,...Viêm Hỏa Quyền.”

Dược Tiểu bất ngờ, bàn tay phải khổng lồ hỏa diễm chưởng lực đánh về sau lưng Lâm Thiên. Tốc độ phản ứng của Lâm Thiên đâu phải trò đùa, chỉ là cảm nhận một tia đấu khí bất ổn. Khổng Tước Linh đã từ dưới bàn tay của hắn, bắn ngay tâm lòng bàn tay Dược Tiểu.

“Oanh.”

Ngay lúc nhiều người còn ngỡ nhàng, trong lòng suy nghĩ Lâm Thiên sẽ bị Dược Tiểu hèn hạ đánh chết. Không ngờ biến cố lại xẩy ra, Dược Tiểu lại tự động thục lùi và dừng lại tấn công.

Ngay lúc mọi người tập chung lên Dược Tiểu, Lâm Thiên bí ẩn thu hồi Khổng Tước Linh vào cơ thể. Không Tước Linh là Tiên Khí A+ trung cấp nên tốc độ cùng uy lực là khỏi cần chứng minh, hắn có thể đưa nó dẫn nhập cơ thể mà không ai để ý, để rồi, một lúc nào đó, bất kể từ vị trí nào, hắn cũng có thể phóng xuất Khổng Tược Linh...nghe thì trâu bò thật đấy, nhưng thật chất thì Lâm Thiên chỉ mới đủ sức điều khiển nó phóng ra từ tay, còn phóng ra từ mọi bộ phận...khục khục, cái này nói sau.

Thải Ly đánh cái giật mình, vẻ mặt đầy sát khí nhìn về phía vị Dược Tiểu kia. Đấu Tông Tam Tinh thực lực tuôn trào, làm mọi người ở đây ai cũng kinh thán.

“Trời ạ, hơn hai mươi tuổi thôi, nàng đã là Đấu Tông Tam Tinh rồi sao. Đây là cái gì kinh người tư chất, chặc chặc, ở đây ngoài Bát Tộc ra, không ngờ cũng bắt đầu xuất hiện thêm một vị tân tinh rồi.”

Thải Ly vừa bộc lộ thực lực, mặc dù là không đáng chú ý ở nơi Đấu Hoàng đầy đất, Đấu Tông nhiều như chó, thậm chí còn lác đác vài tên Đấu Tôn từ Bát Tộc. Có điều, niên kỷ hơn hai mươi của nàng mới thực sự làm người ta thán phục. Này tư chất đã một bước đổi theo các thiên tài đỉnh cấp của Đại Lục này rồi.

Dược Tiểu kìm nén ngụm máu trong bụng, nhìn người xung quanh chỉ chỏ, trong lòng hắn biệt khuất.

Vốn là Lâm Thiên đã là Tam Tinh Đấu Tông, chẳng thua kém gì Thải Ly, công thêm Tiên Khí Khổng Tước Linh nhân đôi thực lực, dù là Thất Tinh thậm chí Bát Tinh Đấu Tông cũng chưa chắc đón đỡ một cái Khổng Tước Linh của hắn.

Dược Tiểu may là có chuẩn bị cao cấp khải giáp trong một lần tình cờ nhặt được. Không có nó, Dược Tiểu tinh chắc bàn tay, không cả cánh tay của mình đã bị ám khí của Lâm Thiên oanh nát thành bụi.

Nhìn mọi người nghi hoặc, Dược Tiểu khổ bức vô cùng. Bây giờ lùi thì mất mặt gia tộc, hắn phải chết, mà đối đồi với Lâm Thiên, hắn dự đoán không qua 3 chiêu mình tuyệt đối sẽ chết thê thảm...Đối với hắn bây giờ, Đại Ngục cũng không hơn thời khắc bây giờ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương