Tối Cường Sinh Hóa Thể
Chương 23: Bộc phát lực lượng

Truyện Thuộc Nhóm: Vạn Yên Chi Sào

Dịch giả: Quyen.lv

"Đường Tiểu Mạt, ngươi nếu không muốn chết thì câm miệng cho ta đừng phát ra âm thanh!"

Lăng Tu gấp đến độ như lửa xém long mày, hắn cầm tảng đá ném con tang thi biến dị với mục đích chính là hấp dẫn sự chú ý của con tang thi biến dị, mà tang thi tương đối mẫn cảm đối với thanh âm, Đường Tiểu Mạt lại khóc sướt mướt như vậy, hắn muốn dời sự chú ý của con tang thi biến dị cũng rất khó a.

Đường Tiểu Mạt cũng ý thức được bản thân phạm vào sai lầm cấp thấp này, liền nhanh chóng im lặng, ánh mắt lại trừng lên, hoảng sợ nhìn con tang thi biến dị trước mặt.

Con tang thi biến dị rất phẫn nộ, nhưng không có đi tới hướng Lăng Tu, dù sao trước mặt đang có một bữa mỹ thực, chỉ cần nó há miệng là có thể cắn được, cho nên, sau khi rít gào cảnh cáo Lăng Tu xong, nó lại đem lực chú ý đặt ở trên người Đường Tiểu Mạt. khát vọng Đối với huyết nhục, để cho nhãn thần nó trở nên đặc biệt tham lam, nước dãi rơi xuống từ khóe miệng, răng nanh màu vàng đen lúc ẩn lúc hiện, tựa như một con dã thú đói cực kỳ đang muốn ăn một bữa thật no vậy.

Sắc mặt Đường Tiểu Mạt trở nên ảm đạm, không ngừng nhìn Lăng Tu, trong lòng lớn tiếng hô hoán: Ta không muốn chết, ta không muốn bị ăn, Lăng lạnh lùng, ngươi mau tới cứu ta a!

Lăng Tu lại tiếp tục lấy một tảng đá to trên mặt đất ném con tang thi biến dị, nhưng lúc này con tang thi biến dị lại hoàn toàn không thêm để ý tới, nó hình như đã hạ quyết tâm phải ăn Đường Tiểu Mạt trước nhất.

"Chết tiệt, nếu không làm chút gì Đường Tiểu Mạt sẽ mất mạng."

Lăng Tu chửi bới một tiếng, trong lòng lo lắng như có lửa đốt, đại não vận chuyển nhanh, đang suy nghĩ làm sao mới có thể cứu Đường Tiểu Mạt từ dưới răng nanh con tang thi biến dị đây. Nhưng lúc này, con tang thi biến dị mở cái miệng to như chậu máu ra, trực tiếp cắn vào cái cổ mềm mại của Đường Tiểu Mạt.

"A..."

Đường Tiểu Mạt sợ đến nhắm hai mắt lại, hét một tiếng điên cuồng chói tai.

"Ta chơi!"

Lăng Tu cắn răng một cái, ném ba lô xuống đất, cũng không quản được nhiều như vậy, cầm Khai Sơn Đao hét lớn một tiếng trực tiếp xông tới, chém xuống một đao vào sau lưng con tang thi biến dị.

"Khanh..."

Một đao đi xuống, không như chém vào huyết nhục, ngược lại như chém vào một tấm sắt cứng rắn. Lăng Tu định nhãn vừa nhìn, hắn đã dụng hết toàn lực chém một đao, mà chỉ ở có lưu lại một vết thương dài 10 cm trên lưng con tang thi biến dị, vết thương này đối với con tang thi biến dị mà nói thì không là gi cả, trái lại khi chém xuống một đao này, một lực phản chấn cường đại làm Lăng Tu phải phun máu.

Phía sau lưng đã trúng một đao, con tang thi biến dị cảm thấy đau đớn, nó cũng không có tiếp tục cắn Đường Tiểu Mạt, răng nanh cách cái cổ Đường Tiểu Mạt hơn mười cm. Yên lặng trong chốc lát, con tang thi biến dị tức giận gầm rú một tiếng, trực tiếp quay người chộp tới hướng Lăng Tu.

Răng nanh vươn ra, nước dãi văng khắp nơi, con tang thi biến dị tựa như một con chó điên phát cuồng.

Lăng Tu toát mồ hôi lạnh cả người, không chút nghĩ ngợi xoay người bỏ chạy.

Con tang thi biến dị đuổi theo không bỏ, rất hiển nhiên, nó bị triệt để chọc giận, ánh mắt nhìn Lăng Tu với đầy tức giận.

Lăng Tu như vận động viên vượt rào cản vậy, con tang thi biến dị trực tiếp đập qua, rào chắn sụp đổ trong nháy mắt.

Tốc độ hai bên sàn sàn như nhau, nhưng tổng thể mà nói, còn tang thi có tốc độ nhanh hơn một chút. Lăng Tu không phải quen thuộc đối với bán đảo Ngọc Bích cho lắm, không dám chạy tùy tiện, vạn nhất đột nhiên xông ra một đám tang thi khác, trước thì có thi đàn sau thì có con tang thi biến dị, hắn cho dù có ba đầu sáu tay cũng đối phó không nổi.

Cho nên, liền mang theo con tang thi biến dị chạy quanh căn biệt thự của Đường Tiểu Mạt, dù sao khối khu vực này cũng đã được bảo đảm là không có tang thi khác. Con tang thi biến dị không ngừng đuổi theo, Lăng Tu cũng không dừng né tránh, mang theo con tang thi biến dị chạy hai vòng, vẫn còn phát hiện Đường Tiểu Mạt ngây ngốc xử ở dưới cái cây, Lăng Tu lúc này liền tức giận quát.

"Đường Tiểu Mạt, ngươi còn ngây ngốc làm gì, nhanh leo lên trên cây đi a!"

Lăng Tu rất muốn chửi ầm lên, nhưng hơn hai mươi năm tu dưỡng để cho hắn nuốt trở về bụng, thế nhưng, trong lòng cũng rất hối hận khi vòng trở lại cứu Đường Tiểu Mạt, người nữ nhân này đúng là quá ngu xuẩn mà.

"Nga..."

Nghe được Lăng Tu hét, Đường Tiểu Mạt phục hồi lại tinh thần, ứng tiếng rồi leo lên trên cây. Không còn bị con tang thi biến dị truy kích, lúc này nàng lại leo lên cây rất dễ, đứng ở trong căn nha trên cây, xuyên thấu qua cửa sổ nhìn tình huống bên ngoài, thân thể còn thỉnh thoảng run rẩy, hiển nhiên là còn chưa phục hồi lại tinh thần.

Lăng Tu liếc nhìn Đường Tiểu Mạt đang ở trên cây, rồi lúc này bỗng dưng nghĩ tới một cái vấn đề lớn: Đường Tiểu Mạt an toàn, vậy mình thì sao nè? con tang thi biến dị theo đuổi không bỏ, sớm muộn gì thì thể lực của mình cũng sẽ hao hết, một khi tốc độ chậm lại, bản thân sẽ chỉ trở thành bữa ăn ngon trong miệng con tang thi biến dị.

Nhưng vào lúc này, ánh mắt thấy ở cách biệt thự không xa đỗ mấy chiếc ô tô, trong đó còn có một chiếc xe buýt. lúc này Lăng Tu chuyển hướng chạy tới chiếc xe buýt, cửa xe đang ở trạng thái mở, hắn tựa như một con lươn lách vào.

Con tang thi biến dị không có giảm tốc độ, trực tiếp đập vào chiếc xe buýt.

"Ầm "

Một tiếng vang thật lớn, thân xe bị va chạm ra một cái vết lõm lớn, cửa kiếng xe vỡ nát tan tành rơi trên mặt đất. Lăng Tu trong xe, chỉ cảm thấy thiên địa như đang xoay tròn, nếu không phải gắt gao ôm lấy ghế ngồi, hắn nhất định sẽ té lăn trên đất.

"Tê... Ách..."

Một đạo thanh âm trầm thấp vang lên bên tai, Lăng Tu quay đầu nhìn lại, lại thì ra là Tang Thi do tài xế biến thành đang công kích về phía bản thân. Cùng lúc đó, con tang thi biến dị bên ngoài lại hung hăng va chạm vào chiếc xe buýt, chiếc xe buýt rung động kịch liệt, chiếc xe buýt bay ra một khoảng.

Lăng Tu vốn đâm một đao về phía đầu tang thi tài xế, nhưng bị va chạm làm ảnh hưởng, Khai Sơn Đao mất tinh chuẩn, căn bản là không có đâm trúng. Tang thi tài xế mở ra cái miệng rộng, cắn về phía hắn.

"Nguy rồi!"

Trái tim Lăng Tu như muốn nhảy ra ngoài, ở trong xe, hắn căn bản cũng không có dư thừa khí lực để né tránh.

Mắt thấy tang thi tài xế cách mình càng ngày càng gần, ánh Lăng Tu mắt mở lớn hết cỡ, ở thời khắc chỉ mành treo chuông, một cổ nhiệt lưu không rõ "Ầm" một tiếng xuất hiện ở đan điền, sau đó cấp tốc du tẩu qua tứ chi bách hài. Lăng Tu không biết khí lực từ đâu tới, làm cho mình có thể gắng gượng né tránh ra một khoảng cách nhất định, vừa mới tránh khỏi tang thi tài xế.

Tiếp theo, lại đá vào ngực tang thi tài xế!

"Răng rắc răng rắc "

Một tiếng xương sườn bị bẻ gãy vang lên, tang thi tài xế trực tiếp bay ngược ra, đánh vỡ cửa kiếng xe rớt ra ngoài.

Này...

Lăng Tu ngơ ngác nhìn cửa kiếng xe bị ngiền nát cùng với cỗ thân thể kia đã rời ra bên ngoài, có chút khó có thể tin với chính mình.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương