Tối Cường Hệ Thống
-
Chương 1031: Vậy thì tới đi
Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn:
Cảm giác Lâm Phàm bây giờ rất tốt, Linh Võ Tôn trước mặt mình rất ngoan ngoãn giống như một bảo bảo, nào dám làm càn, cảm giác này thật tuyệt, thật thoải mái, sảng khoái.
- Ngươi sao lại đụng đám đệ tử Côn Lôn Thần Tông thế?
Lâm Phàm hỏi, quan hệ giữa Côn Lôn Thân Tông và Thiên Địa Tông hiện tại rất căng thẳng, đang ở trạng thái khai chiến, nhưng trạng thái này vẫn rất mịt mờ, đây cũng chỉ là quan hệ giữa các đệ tử chứ chưa đến mức mỗi tông cử người ra đối đầu.
Mà tình huống như thế cũng không phải không có khả năng xảy ra, tông môn cũng sẽ không để phát sinh chuyện, dù sao nếu như đánh nhau thật thì động tĩnh gây ra sẽ rất lớn, điều này còn dính dáng đến lợi ích của hai bên.
Nhưng đó chỉ là bên phía tông chủ cùng phó tông chủ, còn nếu những Thái Thượng lão tổ kia mà động thủ, lúc đó tình huống mới phức tạp.
- Sư huynh, nhanh, chúng ta mau trở về đi, lúc trước ta cùng với một vài sư đệ đi cùng nhau nhưng sau đó lại bị đám đệ tử Côn Lôn Thần Tông vây quanh, ta mở con đường máu chạy ra, không biết hiện tại bọn họ như thế nào nữa.
Linh Võ Tôn nói.
Lâm Phàm không chút do dự gì, nhanh chóng nắm Linh Võ Tôn chạy về hướng hắn nói.
- Ở nơi đó.
Linh Võ Tôn chỉ.
Lâm Phàm phóng tầm mắt nhìn qua, lông mày nhíu chặt, tâm tình nguyên bản còn đang khoái trá không còn sót lại chút gì ngoài những thi thể trước mắt.
Những thi thể này đều là đệ tử Thiên Địa Tông, còn đám đệ tử Côn Lôn Thần Tông thì đã sớm biến mất không thấy đâu.
Sắc mặt Linh Võ Tôn nghiêm túc, lập tức bước lên trước, sau đó quay đầu nhìn Lâm Phàm:
- Sư huynh, đều đã chết hết.
- Thanh Y sư đệ….
- Lâm sư huynh, Thanh Y sư đệ còn hơi thở.
Lâm Phàm không do dự tiến lên, lực lượng sinh mệnh của Ngô Đồng Thần Thụ bạo phát, rót vào cơ thể Thanh Y sư đệ.
- Ta làm sao vậy…..Lâm sư huynh…
Lông mày Thanh Y khẽ nhúc nhích, sau đó mở mắt, thời điểm nhìn thấy hai người trước mắt, sắc mặt nhất thời biến đổi.
Lâm Phàm khoác tay, nhìn các thi thể chung quanh, toàn bộ đều đã tắt thở, thần thức cũng đã tiêu tan, có muốn thay đổi cũng vô lực.
Ngay tại lúc này, Thanh Y kinh hô, ôm một cỗ thi thể gào thét thê thảm:
- Nguyệt Lan….
- Sư huynh, đây là tri kỉ của Thanh Y, nghe nói đang thai được năm tháng, thật không ngờ sẽ gặp bi kịch.
Linh Võ Tôn giới thiệu.
Lâm Phàm đã hiểu, hắn bước lên trước, nói:
- Để ta xem một chút.
Thanh Y cầu khẩn nhìn Lâm Phàm, tha thiết van xin.
- Sư huynh, mau cứu nàng, ngươi cứu nàng giúp ta a a.
Lâm Phàm không phải thần tiên mà có được bản lĩnh hồi sinh người chết, nhưng nếu như trong khả năng, hắn sẽ cố cứu nàng.
Dưới ánh mắt mong chờ của Thanh Y, Lâm Phàm chỉ biết lắc đầu, tình hình này không thể vãn hồi, cho dù tuyệt phẩm tiên đan cũng không có tác dụng, người này chết đã lâu, nhưng lúc này Lâm Phàm hơi nhướng mày, cảm thấy một tia kì lạ, bất phàm.
- Xoay chuyển âm dương, thiên địa vô thường.
Năm ngón tay đưa ra, bay thẳng đến cái bụng nhô lên cao của Nguyệt Lan, một đoàn tinh khí đột nhiên bạo phát từ trong cơ thể.
- Sư huynh……
Thanh Y nhìn một màn trước mắtbrun lên từng hồi, không biết sư huynh đang làm gì?
- Đừng quấy rầy sư huynh.
Linh Võ Tôn nhắc nhở.
Đoàn tinh khí này là tinh khí của thai nhi, tuy thai nhi đã chết nhưng tiên thiên chi khí này có thể bảo tồn lại bào thai, nếu như cường giả Tiên Vương, có thể dựa vào thủ đoạn nghịch thiên xoay chuyển sinh tử, đắp nặn tạo ra hình người.
Lâm Phàm há mồm phun ra một luồng sinh mệnh chi lực, sau đó hắn chọn mấy viên tiên đan rồi nắm chặt trong lòng bàn tay, nghiền nát chúng thành một đoàn tiên lực bàng bạc, tiếp theo rót nó vào đoàn tinh khí kia.
Chiêu thức này dù thường được dùng đối địch nhưng theo Lâm Phàm đã một thời gian, đương nhiên nó có nhiều công dụng khác.
Linh Võ Tôn đứng nhìn một bên, kinh ngạc ngây người, hắn không biết Lâm sư huynh đang thi triển thần thông vô thượng gì nhưng hắn chắc chắn nó tuyệt đối không bình thường.
Đặc biệt là khi nhìn đến mấy viên tiên đan kia, trên bề mặt chúng có khắc mấy đạo pháp tắc cực kì chói mắt.
Rõ ràng là tiên đan.
Thanh Y căng thẳng vạn phần, sau khi nhìn thấy đại sư huynh lấy ra mấy viên tiên đan lại càng không biết nói gì hơn, chỉ biết câm nín trợn mắt nhìn chăm chú.
Lâm Phàm giơ tay hướng về không khí.
- Thiên đến….
Ầm ầm!
Linh khí bàng bạc từ hư không bạo phát, ngưng tụ thành một linh khí chi Long.
- Địa trào…
Một chường chấn động mặt đất, tinh hoa trong vực sâu cũng không ngừng ngưng tụ trong bàn tay Lâm Phàm.
Hắn đang triển khai thần thông vô thượng, thu thập tinh hoa của trời đất để tái tạo thân thể.
Nếu để người thường nhìn thấy thần thông bực này tuyệt đối sẽ bị dọa sợ.
Bên trong cơ thể hắn có Ngô Đồng Thần Thụ, đệ nhất Thần Thụ của đất trời, nó ẩn chứa lực lượng sinh mệnh vô cùng vô tận.
- Ngưng!
Một quả cầu ánh sáng lơ lửng trước mặt Lâm Phàm, trong đó dần hình thành hình thái của một đứa bé.
Hai tay mập mạp non nớt xuất hiện, sau đó đến những ngón tay cũng mập mạp không kém….
- Thần thông nghịch thiên.
Trong lòng Linh Võ Tôn kinh hãi, hắn không biết Lâm sư huynh đã đạt đến cảnh giới bậc nào, cư nhiên lại có khả năng cường hãn đến như thế.
Loại thần thông này sợ chỉ có tông chủ mới có thể thực hiện được.
Trông chớp mắt, tiếng khóc của trẻ sơ sinh vang vọng khắp trời đất bao la rộng lớn.
Lâm Phàm thu tay:
- Trở lại tông môn, cố gắng nuôi dưỡng nó cho tốt.
Thanh Y không dám tin mà nhìn tất cả những gì vừa diễn ra, cho đến khi hắn ôm đứa trẻ vào lòng, mới sực tĩnh.
- Chuyện này….này..
Hắn chỉ biết trợn mắt, một cảm giác không thể nói nên lời.
Lâm Phàm lạnh nhạt mở miệng:
- Nguyên bản đã chết nhưng tiên thiên chi khí đã lưu lại được thần trí của nàng, đây có thể xem như trong cái rủi có cái may đi.
Hắn hiện tại cảm thấy áy náy, vì hắn đã trực tiếp cải lại ý trời, tự tay nghịch thiên tạo nên một đứa trẻ thiên tư ngang dọc, ngạo tính vô song.
Mặc dù là một bé gái nhưng chỉ cần sau này không xuất hiện vấn đề lớn nào, nó sẽ trở thành cường gỉa chí tôn thế hệ mới a.
Thanh Y nhìn Lâm Phàm, ánh mắt tràn ngập cảm kích, nước mắt muốn rơi.
- Cảm tạ sư huynh.
Lâm Phàm khoác tay, nói như ra lệnh:
- Được rồi, các ngươi trước tiên về tông môn nhanh đi.
Linh Võ Tôn sững sờ:
- Sư huynh, vậy còn ngươi?
Khóe miệng Lâm Phàm lộ ra vẻ tươi cười:
- Nếu chúng ta đã khai chiến cùng Côn Lôn Thần Tông, nếu không cho bọn họ chút giáo huấn, chỉ sợ người ta sẽ nghĩ đệ tử Thiên Địa Tông ta sẽ bị khi dễ a, trở về bẩm báo với tông chủ, nói chuyện này sẽ không kết thúc dễ dàng như vậy được.
Hiện giờ, lửa giận trong lòng hắn đã bùng cháy mạnh mẽ, Côn Lôn Thần Tông này dám làm càn, nếu đã như thế thì nhìn một chút xem đến cuối cùng ai sợ ai, ai sẽ là người cười sau cùng.
Linh Võ Tôn nhìn thấy nụ cười làm người khác run sợ kia của sư huynh, cũng chỉ biết gật đầu, sau đó mang theo Thanh Y rời khỏi nơi này, hiện tại hắn phục Lâm Phàm rồi.
Chỉ sợ hắn có nỗ lực cả một đời, cũng không đạt được đến trình độ cao như sư huynh được.
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Nguồn:
Cảm giác Lâm Phàm bây giờ rất tốt, Linh Võ Tôn trước mặt mình rất ngoan ngoãn giống như một bảo bảo, nào dám làm càn, cảm giác này thật tuyệt, thật thoải mái, sảng khoái.
- Ngươi sao lại đụng đám đệ tử Côn Lôn Thần Tông thế?
Lâm Phàm hỏi, quan hệ giữa Côn Lôn Thân Tông và Thiên Địa Tông hiện tại rất căng thẳng, đang ở trạng thái khai chiến, nhưng trạng thái này vẫn rất mịt mờ, đây cũng chỉ là quan hệ giữa các đệ tử chứ chưa đến mức mỗi tông cử người ra đối đầu.
Mà tình huống như thế cũng không phải không có khả năng xảy ra, tông môn cũng sẽ không để phát sinh chuyện, dù sao nếu như đánh nhau thật thì động tĩnh gây ra sẽ rất lớn, điều này còn dính dáng đến lợi ích của hai bên.
Nhưng đó chỉ là bên phía tông chủ cùng phó tông chủ, còn nếu những Thái Thượng lão tổ kia mà động thủ, lúc đó tình huống mới phức tạp.
- Sư huynh, nhanh, chúng ta mau trở về đi, lúc trước ta cùng với một vài sư đệ đi cùng nhau nhưng sau đó lại bị đám đệ tử Côn Lôn Thần Tông vây quanh, ta mở con đường máu chạy ra, không biết hiện tại bọn họ như thế nào nữa.
Linh Võ Tôn nói.
Lâm Phàm không chút do dự gì, nhanh chóng nắm Linh Võ Tôn chạy về hướng hắn nói.
- Ở nơi đó.
Linh Võ Tôn chỉ.
Lâm Phàm phóng tầm mắt nhìn qua, lông mày nhíu chặt, tâm tình nguyên bản còn đang khoái trá không còn sót lại chút gì ngoài những thi thể trước mắt.
Những thi thể này đều là đệ tử Thiên Địa Tông, còn đám đệ tử Côn Lôn Thần Tông thì đã sớm biến mất không thấy đâu.
Sắc mặt Linh Võ Tôn nghiêm túc, lập tức bước lên trước, sau đó quay đầu nhìn Lâm Phàm:
- Sư huynh, đều đã chết hết.
- Thanh Y sư đệ….
- Lâm sư huynh, Thanh Y sư đệ còn hơi thở.
Lâm Phàm không do dự tiến lên, lực lượng sinh mệnh của Ngô Đồng Thần Thụ bạo phát, rót vào cơ thể Thanh Y sư đệ.
- Ta làm sao vậy…..Lâm sư huynh…
Lông mày Thanh Y khẽ nhúc nhích, sau đó mở mắt, thời điểm nhìn thấy hai người trước mắt, sắc mặt nhất thời biến đổi.
Lâm Phàm khoác tay, nhìn các thi thể chung quanh, toàn bộ đều đã tắt thở, thần thức cũng đã tiêu tan, có muốn thay đổi cũng vô lực.
Ngay tại lúc này, Thanh Y kinh hô, ôm một cỗ thi thể gào thét thê thảm:
- Nguyệt Lan….
- Sư huynh, đây là tri kỉ của Thanh Y, nghe nói đang thai được năm tháng, thật không ngờ sẽ gặp bi kịch.
Linh Võ Tôn giới thiệu.
Lâm Phàm đã hiểu, hắn bước lên trước, nói:
- Để ta xem một chút.
Thanh Y cầu khẩn nhìn Lâm Phàm, tha thiết van xin.
- Sư huynh, mau cứu nàng, ngươi cứu nàng giúp ta a a.
Lâm Phàm không phải thần tiên mà có được bản lĩnh hồi sinh người chết, nhưng nếu như trong khả năng, hắn sẽ cố cứu nàng.
Dưới ánh mắt mong chờ của Thanh Y, Lâm Phàm chỉ biết lắc đầu, tình hình này không thể vãn hồi, cho dù tuyệt phẩm tiên đan cũng không có tác dụng, người này chết đã lâu, nhưng lúc này Lâm Phàm hơi nhướng mày, cảm thấy một tia kì lạ, bất phàm.
- Xoay chuyển âm dương, thiên địa vô thường.
Năm ngón tay đưa ra, bay thẳng đến cái bụng nhô lên cao của Nguyệt Lan, một đoàn tinh khí đột nhiên bạo phát từ trong cơ thể.
- Sư huynh……
Thanh Y nhìn một màn trước mắtbrun lên từng hồi, không biết sư huynh đang làm gì?
- Đừng quấy rầy sư huynh.
Linh Võ Tôn nhắc nhở.
Đoàn tinh khí này là tinh khí của thai nhi, tuy thai nhi đã chết nhưng tiên thiên chi khí này có thể bảo tồn lại bào thai, nếu như cường giả Tiên Vương, có thể dựa vào thủ đoạn nghịch thiên xoay chuyển sinh tử, đắp nặn tạo ra hình người.
Lâm Phàm há mồm phun ra một luồng sinh mệnh chi lực, sau đó hắn chọn mấy viên tiên đan rồi nắm chặt trong lòng bàn tay, nghiền nát chúng thành một đoàn tiên lực bàng bạc, tiếp theo rót nó vào đoàn tinh khí kia.
Chiêu thức này dù thường được dùng đối địch nhưng theo Lâm Phàm đã một thời gian, đương nhiên nó có nhiều công dụng khác.
Linh Võ Tôn đứng nhìn một bên, kinh ngạc ngây người, hắn không biết Lâm sư huynh đang thi triển thần thông vô thượng gì nhưng hắn chắc chắn nó tuyệt đối không bình thường.
Đặc biệt là khi nhìn đến mấy viên tiên đan kia, trên bề mặt chúng có khắc mấy đạo pháp tắc cực kì chói mắt.
Rõ ràng là tiên đan.
Thanh Y căng thẳng vạn phần, sau khi nhìn thấy đại sư huynh lấy ra mấy viên tiên đan lại càng không biết nói gì hơn, chỉ biết câm nín trợn mắt nhìn chăm chú.
Lâm Phàm giơ tay hướng về không khí.
- Thiên đến….
Ầm ầm!
Linh khí bàng bạc từ hư không bạo phát, ngưng tụ thành một linh khí chi Long.
- Địa trào…
Một chường chấn động mặt đất, tinh hoa trong vực sâu cũng không ngừng ngưng tụ trong bàn tay Lâm Phàm.
Hắn đang triển khai thần thông vô thượng, thu thập tinh hoa của trời đất để tái tạo thân thể.
Nếu để người thường nhìn thấy thần thông bực này tuyệt đối sẽ bị dọa sợ.
Bên trong cơ thể hắn có Ngô Đồng Thần Thụ, đệ nhất Thần Thụ của đất trời, nó ẩn chứa lực lượng sinh mệnh vô cùng vô tận.
- Ngưng!
Một quả cầu ánh sáng lơ lửng trước mặt Lâm Phàm, trong đó dần hình thành hình thái của một đứa bé.
Hai tay mập mạp non nớt xuất hiện, sau đó đến những ngón tay cũng mập mạp không kém….
- Thần thông nghịch thiên.
Trong lòng Linh Võ Tôn kinh hãi, hắn không biết Lâm sư huynh đã đạt đến cảnh giới bậc nào, cư nhiên lại có khả năng cường hãn đến như thế.
Loại thần thông này sợ chỉ có tông chủ mới có thể thực hiện được.
Trông chớp mắt, tiếng khóc của trẻ sơ sinh vang vọng khắp trời đất bao la rộng lớn.
Lâm Phàm thu tay:
- Trở lại tông môn, cố gắng nuôi dưỡng nó cho tốt.
Thanh Y không dám tin mà nhìn tất cả những gì vừa diễn ra, cho đến khi hắn ôm đứa trẻ vào lòng, mới sực tĩnh.
- Chuyện này….này..
Hắn chỉ biết trợn mắt, một cảm giác không thể nói nên lời.
Lâm Phàm lạnh nhạt mở miệng:
- Nguyên bản đã chết nhưng tiên thiên chi khí đã lưu lại được thần trí của nàng, đây có thể xem như trong cái rủi có cái may đi.
Hắn hiện tại cảm thấy áy náy, vì hắn đã trực tiếp cải lại ý trời, tự tay nghịch thiên tạo nên một đứa trẻ thiên tư ngang dọc, ngạo tính vô song.
Mặc dù là một bé gái nhưng chỉ cần sau này không xuất hiện vấn đề lớn nào, nó sẽ trở thành cường gỉa chí tôn thế hệ mới a.
Thanh Y nhìn Lâm Phàm, ánh mắt tràn ngập cảm kích, nước mắt muốn rơi.
- Cảm tạ sư huynh.
Lâm Phàm khoác tay, nói như ra lệnh:
- Được rồi, các ngươi trước tiên về tông môn nhanh đi.
Linh Võ Tôn sững sờ:
- Sư huynh, vậy còn ngươi?
Khóe miệng Lâm Phàm lộ ra vẻ tươi cười:
- Nếu chúng ta đã khai chiến cùng Côn Lôn Thần Tông, nếu không cho bọn họ chút giáo huấn, chỉ sợ người ta sẽ nghĩ đệ tử Thiên Địa Tông ta sẽ bị khi dễ a, trở về bẩm báo với tông chủ, nói chuyện này sẽ không kết thúc dễ dàng như vậy được.
Hiện giờ, lửa giận trong lòng hắn đã bùng cháy mạnh mẽ, Côn Lôn Thần Tông này dám làm càn, nếu đã như thế thì nhìn một chút xem đến cuối cùng ai sợ ai, ai sẽ là người cười sau cùng.
Linh Võ Tôn nhìn thấy nụ cười làm người khác run sợ kia của sư huynh, cũng chỉ biết gật đầu, sau đó mang theo Thanh Y rời khỏi nơi này, hiện tại hắn phục Lâm Phàm rồi.
Chỉ sợ hắn có nỗ lực cả một đời, cũng không đạt được đến trình độ cao như sư huynh được.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook