Tối Cường Cửu Âm Chân Kinh Hệ Thống
-
Chương 239: Ta đã làm gì? (Tiếp theo)
Lăng Huyền Phong cảm nhận được vô số ánh mắt như muốn giết người hướng về phía hắn, hắn ngẩn người:
- Ách! Ta đây đã làm gì sai a?
Hắn chợt nhận ra ánh mắt như trêu tức của Thượng Quan Hương đang nhìn mình, hắn bất chợt hiểu ra: Bản thiếu gia bị lấy ra làm bia đỡ đạn a!
Lúc này hắn nghe thấy Thượng Quan Hương truyền âm:
- Đáng đời ngươi lần trước dám phi lễ bản tiểu thư!
Lăng Huyền Phong cười khổ. Hắn thầm thề sau này có chết cũng không dám đắc tội nữ nhân, đặc biệt là nữ nhân xinh đẹp. Các nàng đúng là thù dai nhớ lâu a!
Lý Hiển Long trên đài sắc mặt âm trầm. Lại là tiểu tử kia, không ngờ hắn lại có diễm phúc đến như vậy, đã có một vị nương tử xinh đẹp như hoa như ngọc không nói, bây giờ đến cả Thần Phong đệ nhất mỹ nhân cũng rơi vào ma trảo của hắn.
- Không biết vị công tử này xưng hô là gì?
Lăng Huyền Phong lạnh nhạt nói:
- Bản thiếu gia họ Lăng, không biết Lý thiếu chủ có gì chỉ giáo?
- À không có gì, ta không biết được không biết là vị tài tuấn nào có thể làm cho Thượng Quan cô nương ngày đêm tưởng nhớ, nguyên lai là Lăng công tử, quả nhiên ánh mắt của Thượng Quan tiểu thư đúng là rất tốt.
- Không có gì, may mắn mà thôi.
Lăng Huyền Phong thấy là mình có phủ nhận cũng không ai tin, liền dứt khoát khẳng định. Đột nhiên hắn nhận được hai ánh mắt đặc biệt bức người nhìn về phía mình, bất giác chợt lạnh sống lưng. Nhận ra chủ nhân của hai ánh mắt đó, Lăng tam thiếu cười khổ. Thôi xong, lại chọc phải hai bình dấm chua này nữa rồi!
Lý Hiển Long chợt lên tiếng:
- Không biết tại hạ có cơ hội được chiêm ngưỡng phong thái của Lăng công tử hay chăng?
Nói xong, ánh mắt của hắn ra vẻ trêu tức.
Khiên chiến! Trần trụi khiêu chiến! Lý Hiển Long không ngờ lại dám buông lời khiêu chiến Lăng Huyền Phong. Tất cả mọi nguời đều quay lại nhìn, xem Lăng Huyền Phong trả lời ra sao.
- Lý thiếu chủ, muốn khiêu chiến ta?
Lăng Huyền Phong cười lạnh. Tiểu tử, còn muốn trước mặt bàn dân thiên hạ khiêu chiến ta? Không biết chữ "Chết" viết như thế nào sao?
- Đúng vậy, hay là Lăng công tử không muốn?
Giọng nói của Lý Hiển Long tràn đầy giễu cợt.
- Muốn khiêu chiến ta, cũng được, nhưng ngươi nên nhớ, hiện tại đang trong kỳ thi Võ Vi, đợi sau này hẵng nói.
Quách Vọng Sơn lúc này hắng giọng:
- Bản Soái không cần biết tiểu tử ngươi muốn thể hiện cái chó má gì, nhưng đây đang là đại hội Võ Vi, không được phép làm càn! Nếu không trực tiếp xử thua!
Lão cũng hơi nóng mắt với lối hành xử của Lý Hiển Long. Tiểu tử này não nhúng nước hay sao? Sự kiện quan trọng của cả đế quốc, tiểu tử ngươi lại coi như là dịp muốn cưa gái? Kháo! Ngươi có coi lão tử là cái rắm gì không hả?
- Ách! Thật có lỗi, tiểu nhân vô ý, thật xin lỗi Quách Nguyên Soái.
Thấy hắn cũng đã cúi đầu nhận lỗi, Quách Vọng Sơn tuy rằng có hơi phật ý nhưng cũng không truy cứu, liền hỏi:
- Phía đội 15 ai lên ứng chiến?
- Ta!
- Ta!
Hai tiếng hô lớn lạnh lùng vang lên. Không ngờ lại là Lăng Hiếu Kiệt cùng Độc Cô Cầu Bại. Cả hai người thấy Lý Hiển Long càn rỡ, đồng thời cũng nghe tới sự việc hắn muốn "hớt tay trên" tẩu tử cùng Long muội muội, sớm đã hận đến nghiến răng. Bây giờ được dịp, cả hai cùng bẻ cổ tay răng rắc, hận không thể nhảy lên trực tiếp xử đẹp tên kia ngay lập tức!
- Độc Cô huynh đệ, trận này để ta lên.
- Hiếu Kiệt huynh đệ, ngươi vừa đột phá, căn cơ chưa vững, hay là để ta lên, một lát ngươi lên cũng không muộn.
Thấy hai người còn hơi dây dưa, Quách Vọng Sơn nói:
- Các ngươi chỉ được lên 1 người, mau chọn đi!
Cuối cùng sau một hồi thương lượng, Lăng Hiếu Kiệt nhường cho Độc Cô Cầu Bại lên, dù sao tu vi của Độc Cô Cầu Bại nhỉnh hơn hắn một chút.
- Độc Cô Cầu Bại xuất chiến!
Ồ!!!!
Mọi người kinh ngạc. Đây chẳng phải là Độc Cô Lữ Nhân của Độc Cô gia sao? Bây giờ lại đổi tên rồi? Cái tên thực là trâu bò nha! Ngươi muốn nói mình là đệ nhất hay sao mà "Cầu Bại"?
Mặc kệ những lời ra vào của thế nhân, Độc Cô Cầu Bại bỏ ngoài tai tất cả. Công pháp, võ công mình đã có thành tựu, bây giờ chính là lúc công bố cho toàn thể thế gian biết: Ta! Chính là Độc Cô Cầu Bại! Ai dám cùng ta xuất chiến?
Đúng lúc này, Độc Cô Cầu Bại nhận được âm thanh lạnh lùng của Lăng Huyền Phong:
- Tiểu tử! Nếu hôm nay ngươi không ngược đãi hắn đến hoài nghi nhân sinh thì sau này đừng mong theo bản thiếu gia lăn lộn!
- Ách! Ta đây đã làm gì sai a?
Hắn chợt nhận ra ánh mắt như trêu tức của Thượng Quan Hương đang nhìn mình, hắn bất chợt hiểu ra: Bản thiếu gia bị lấy ra làm bia đỡ đạn a!
Lúc này hắn nghe thấy Thượng Quan Hương truyền âm:
- Đáng đời ngươi lần trước dám phi lễ bản tiểu thư!
Lăng Huyền Phong cười khổ. Hắn thầm thề sau này có chết cũng không dám đắc tội nữ nhân, đặc biệt là nữ nhân xinh đẹp. Các nàng đúng là thù dai nhớ lâu a!
Lý Hiển Long trên đài sắc mặt âm trầm. Lại là tiểu tử kia, không ngờ hắn lại có diễm phúc đến như vậy, đã có một vị nương tử xinh đẹp như hoa như ngọc không nói, bây giờ đến cả Thần Phong đệ nhất mỹ nhân cũng rơi vào ma trảo của hắn.
- Không biết vị công tử này xưng hô là gì?
Lăng Huyền Phong lạnh nhạt nói:
- Bản thiếu gia họ Lăng, không biết Lý thiếu chủ có gì chỉ giáo?
- À không có gì, ta không biết được không biết là vị tài tuấn nào có thể làm cho Thượng Quan cô nương ngày đêm tưởng nhớ, nguyên lai là Lăng công tử, quả nhiên ánh mắt của Thượng Quan tiểu thư đúng là rất tốt.
- Không có gì, may mắn mà thôi.
Lăng Huyền Phong thấy là mình có phủ nhận cũng không ai tin, liền dứt khoát khẳng định. Đột nhiên hắn nhận được hai ánh mắt đặc biệt bức người nhìn về phía mình, bất giác chợt lạnh sống lưng. Nhận ra chủ nhân của hai ánh mắt đó, Lăng tam thiếu cười khổ. Thôi xong, lại chọc phải hai bình dấm chua này nữa rồi!
Lý Hiển Long chợt lên tiếng:
- Không biết tại hạ có cơ hội được chiêm ngưỡng phong thái của Lăng công tử hay chăng?
Nói xong, ánh mắt của hắn ra vẻ trêu tức.
Khiên chiến! Trần trụi khiêu chiến! Lý Hiển Long không ngờ lại dám buông lời khiêu chiến Lăng Huyền Phong. Tất cả mọi nguời đều quay lại nhìn, xem Lăng Huyền Phong trả lời ra sao.
- Lý thiếu chủ, muốn khiêu chiến ta?
Lăng Huyền Phong cười lạnh. Tiểu tử, còn muốn trước mặt bàn dân thiên hạ khiêu chiến ta? Không biết chữ "Chết" viết như thế nào sao?
- Đúng vậy, hay là Lăng công tử không muốn?
Giọng nói của Lý Hiển Long tràn đầy giễu cợt.
- Muốn khiêu chiến ta, cũng được, nhưng ngươi nên nhớ, hiện tại đang trong kỳ thi Võ Vi, đợi sau này hẵng nói.
Quách Vọng Sơn lúc này hắng giọng:
- Bản Soái không cần biết tiểu tử ngươi muốn thể hiện cái chó má gì, nhưng đây đang là đại hội Võ Vi, không được phép làm càn! Nếu không trực tiếp xử thua!
Lão cũng hơi nóng mắt với lối hành xử của Lý Hiển Long. Tiểu tử này não nhúng nước hay sao? Sự kiện quan trọng của cả đế quốc, tiểu tử ngươi lại coi như là dịp muốn cưa gái? Kháo! Ngươi có coi lão tử là cái rắm gì không hả?
- Ách! Thật có lỗi, tiểu nhân vô ý, thật xin lỗi Quách Nguyên Soái.
Thấy hắn cũng đã cúi đầu nhận lỗi, Quách Vọng Sơn tuy rằng có hơi phật ý nhưng cũng không truy cứu, liền hỏi:
- Phía đội 15 ai lên ứng chiến?
- Ta!
- Ta!
Hai tiếng hô lớn lạnh lùng vang lên. Không ngờ lại là Lăng Hiếu Kiệt cùng Độc Cô Cầu Bại. Cả hai người thấy Lý Hiển Long càn rỡ, đồng thời cũng nghe tới sự việc hắn muốn "hớt tay trên" tẩu tử cùng Long muội muội, sớm đã hận đến nghiến răng. Bây giờ được dịp, cả hai cùng bẻ cổ tay răng rắc, hận không thể nhảy lên trực tiếp xử đẹp tên kia ngay lập tức!
- Độc Cô huynh đệ, trận này để ta lên.
- Hiếu Kiệt huynh đệ, ngươi vừa đột phá, căn cơ chưa vững, hay là để ta lên, một lát ngươi lên cũng không muộn.
Thấy hai người còn hơi dây dưa, Quách Vọng Sơn nói:
- Các ngươi chỉ được lên 1 người, mau chọn đi!
Cuối cùng sau một hồi thương lượng, Lăng Hiếu Kiệt nhường cho Độc Cô Cầu Bại lên, dù sao tu vi của Độc Cô Cầu Bại nhỉnh hơn hắn một chút.
- Độc Cô Cầu Bại xuất chiến!
Ồ!!!!
Mọi người kinh ngạc. Đây chẳng phải là Độc Cô Lữ Nhân của Độc Cô gia sao? Bây giờ lại đổi tên rồi? Cái tên thực là trâu bò nha! Ngươi muốn nói mình là đệ nhất hay sao mà "Cầu Bại"?
Mặc kệ những lời ra vào của thế nhân, Độc Cô Cầu Bại bỏ ngoài tai tất cả. Công pháp, võ công mình đã có thành tựu, bây giờ chính là lúc công bố cho toàn thể thế gian biết: Ta! Chính là Độc Cô Cầu Bại! Ai dám cùng ta xuất chiến?
Đúng lúc này, Độc Cô Cầu Bại nhận được âm thanh lạnh lùng của Lăng Huyền Phong:
- Tiểu tử! Nếu hôm nay ngươi không ngược đãi hắn đến hoài nghi nhân sinh thì sau này đừng mong theo bản thiếu gia lăn lộn!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook