Tối Cường Cửu Âm Chân Kinh Hệ Thống
-
Chương 212: Lộc Đài (tiếp theo)
- Quân Sư! Điểm 200 đệ tử giỏi nhất cùng với vài Hộ Pháp và Trưởng Lão mau cùng ta đến Lộc Đài!
Lăng Huyền Phong không chậm trễ mau chóng phân phó rồi quay ra ngoài.
- Bang Chủ! Bang Chủ!
Nhị Cẩu vội vàng chạy theo sau.
- Bang Chủ! Cầu người cho đệ tử theo cùng!
Lăng Huyền Phong nhìn hắn, sắc mặt có chút ngạc nhiên. Tiểu tử này tu vi còn yếu kém, đi theo làm gì?
- Cho ta một cái lý do?
- Đệ tử... đệ tử muốn báo thù cho huynh đệ! - Nhị Cẩu quả quyế nói.
- Ngươi có biết nếu đi cùng sẽ chỉ thuần túy là đưa thức ăn không?
Nhị Cẩu khựng lại, sắc mặt biến ảo không ngừng. Sau một hồi suy nghĩ, hắn cắn răng:
- Lần này cho dù chết cũng là do số mạng, đệ tử sẽ xuống dưới kia gặp bọn hắn. Mong Bang chủ thành toàn!
Lăng Huyền Phong nhìn hắn một hồi lâu, ánh mắt tán thưởng:
- Tốt, hai người kia có được huynh đệ như ngươi xem ra chết cũng không có gì phải nuối tiếc. Một hồi này ngươi hãy cố gắng bám sát theo đội hình, đừng có đi lẻ.
Nhị Cẩu sắc mặt vui mừng:
- Đa tạ bang chủ! Đệ tử chắc chắn sẽ không làm người thất vọng!
Nói xong hắn háo hức chạy ra ngoài. Lăng Huyền Phong nói với Quân sư:
- Tiểu tử này thật ra căn cốt vô cùng tốt, thiên tư không tồi. Trong lúc ta không có mặt thì hãy bồi dưỡng hắn.
Đơn Đình Quốc ngạc nhiên, sau đó chợt hiểu:
- Bang chủ! Ngài nhắm trúng hắn sao?
- Đúng thế! Ta không có khả năng suốt đời làm Bang chủ, sẽ có lúc phải xuống đài. Tiểu tử kia ta thấy trông thuận mắt.
Đơn Đình Quốc gật đầu mỉm cười.
Trước đó Lăng Huyền Phong khi cứu chữa cho Nhị Cẩu, phát hiện thấy gân cốt người này vậy mà thông suốt dị thường, nội lực tu luyện cũng vô cùng tinh thuần. Hệ thống nói:
- Tiểu tử này nếu đào tạo tốt sau này ắt thành bá chủ một phương.
- -------------------------------------
- Bẩm Bang Chủ! 200 đệ tử tinh anh cùng với Hộ Pháp và Trưởng Lão đã có mặt!
Lý Mục báo cáo. Ở phía trước Tổng Đàn đã tập trung hơn 200 người, khuôn mặt háo hức chờ mong. Lăng Huyền Phong đứng trước mọi người cao giọng nói:
- Các đệ tử! Lần này bản Bang Chủ dẫn các ngươi đi làm một lần lịch luyện. Nhưng phải nói trước lần này lịch luyện vô cùng nguy hiểm, rất có khả năng một đi không trở lại! Chính vì vậy trong số các ngươi nếu ai không muốn đi có thể bước ra, ta sẽ không truy cứu trách nhiệm, tất cả bang chúng sẽ không vì điều này làm khó các ngươi, nếu như ai làm trái sẽ bị trục xuất ra khỏi bang ngay lập tức!
Lời nói hữu lực làm cho ai ai cũng nghe rõ, một hồi xôn xao nổi lên, mọi người đều điên cuồng tranh luận. Sau một hồi, có một đệ tử đã bước ra. Thấy có người dẫn đầu thì người thứ hai, thứ ba.... lần lượt đứng ra. Tất cả đều cúi đầu xấu hổ. Lăng Huyền Phong nhìn đám người này, gật đầu nói:
- Các ngươi không việc gì phải xấu hổ! Ai ai cũng sợ chết. Ta chỉ hy vọng các ngươi sau này lấy hôm nay làm bài học, đừng sợ chết! Tất cà quay về làm nhiệm vụ đi!
Những người đứng ra đều một mực quỳ xuống dập đầu ba cái, một người trong đó đứng lên dõng dạc nói:
- Ngày hôm nay, vì sự hèn nhát của mình mà ta đã ở lại. Ta cảm thấy vô cùng nhục nhã! Nguyện xin được quỳ sám hối ở từ đường 3 ngày để chuộc tội!
- Nguyện xin được quỳ sám hối chuộc tội!
Lăng Huyền Phong gật đầu:
- Chuẩn y! Hy vọng sau này các ngươi hãy dũng cảm hơn!
Đám đệ tử lục tục cúi nhau đi. Những người còn lại không ai trách móc, thậm chí một tia khinh thường cũng không có. Ai mà không sợ chết? Cái chính là ngươi có can đảm vượt lên hay không thôi.
Hiện trường chỉ còn lại 150 người, so với con số trong tưởng tượng của Lăng Huyền Phong thì nhiều hơn khoảng 50 người.
- Lần này chúng ta sẽ phối hợp hành động cùng Phục Ma Hội! Họ đã đi trước chúng ta khá lâu rồi. Lần hành động này, các ngươi phải chứng tỏ cho người ta thấy, đệ tử Cái Bang chúng ta là một thế lực không thể khinh thường! Rõ chưa?
- Rõ!
- --------------------------------------------
Theo sự dẫn dường của Nhị Cẩu, đoàn người đã tiến sát lại vị trí cách Lộc Đài khoảng 50 dặm.
- Đám người Phục Ma Hội đang ở đâu? Sao không thấy?
Lăng Huyền Phong nhíu mày. Họ đang ở đâu?
- Báo! Bẩm bang chủ! Ở phía trước phát hiện có một người!
Lăng Huyền Phong tức tốc chạy đến. Phía trước có một người mặc thanh bào, đội nón che mặt. Hắn thấy Lăng Huyền PHong liền chạy tới:
- Người có phải là Lăng Huyền Phong thiếu hiệp?
- Chính ta!
- Thuộc hạ là Phục Ma đệ tử, ngài có thể gọi ta là tiểu Hoa.
- Được, tiểu Hoa, Đao đại hiệp đang ở đâu? Sao ta không thấy mọi người?
- Đao đại hiệp sau khi đến đây thì phát hiện có dị tượng lớn, liền dẫn theo mọi người vào trước, đồng thời bảo ta ở lại đưa bức thư này cho thiếu hiệp!
Lăng Huyền Phong nhận lấy bức thư, trên đó viết:
"Văn Trọng đã ở Lộc Đài, nếu như Giáo Chủ đại nhân nhìn thấy bức thư này, có nghĩa là lão phu đã cùng Mục Phong Lan, Tiết Hồng Ảnh 2 vị Hộ Pháp và các đệ tử Phục Ma đi đến Lộc Đài. Kính mong giáo chủ giá đáo. - Đao Tây Thắng"
- Không xong! Đao đại hiệp đã đi trước rồi! Chúng ta mau đi!
Nói xong, Lăng Huyền Phong dẫn theo chúng đệ tử mau chóng rời đi.
Lăng Huyền Phong không chậm trễ mau chóng phân phó rồi quay ra ngoài.
- Bang Chủ! Bang Chủ!
Nhị Cẩu vội vàng chạy theo sau.
- Bang Chủ! Cầu người cho đệ tử theo cùng!
Lăng Huyền Phong nhìn hắn, sắc mặt có chút ngạc nhiên. Tiểu tử này tu vi còn yếu kém, đi theo làm gì?
- Cho ta một cái lý do?
- Đệ tử... đệ tử muốn báo thù cho huynh đệ! - Nhị Cẩu quả quyế nói.
- Ngươi có biết nếu đi cùng sẽ chỉ thuần túy là đưa thức ăn không?
Nhị Cẩu khựng lại, sắc mặt biến ảo không ngừng. Sau một hồi suy nghĩ, hắn cắn răng:
- Lần này cho dù chết cũng là do số mạng, đệ tử sẽ xuống dưới kia gặp bọn hắn. Mong Bang chủ thành toàn!
Lăng Huyền Phong nhìn hắn một hồi lâu, ánh mắt tán thưởng:
- Tốt, hai người kia có được huynh đệ như ngươi xem ra chết cũng không có gì phải nuối tiếc. Một hồi này ngươi hãy cố gắng bám sát theo đội hình, đừng có đi lẻ.
Nhị Cẩu sắc mặt vui mừng:
- Đa tạ bang chủ! Đệ tử chắc chắn sẽ không làm người thất vọng!
Nói xong hắn háo hức chạy ra ngoài. Lăng Huyền Phong nói với Quân sư:
- Tiểu tử này thật ra căn cốt vô cùng tốt, thiên tư không tồi. Trong lúc ta không có mặt thì hãy bồi dưỡng hắn.
Đơn Đình Quốc ngạc nhiên, sau đó chợt hiểu:
- Bang chủ! Ngài nhắm trúng hắn sao?
- Đúng thế! Ta không có khả năng suốt đời làm Bang chủ, sẽ có lúc phải xuống đài. Tiểu tử kia ta thấy trông thuận mắt.
Đơn Đình Quốc gật đầu mỉm cười.
Trước đó Lăng Huyền Phong khi cứu chữa cho Nhị Cẩu, phát hiện thấy gân cốt người này vậy mà thông suốt dị thường, nội lực tu luyện cũng vô cùng tinh thuần. Hệ thống nói:
- Tiểu tử này nếu đào tạo tốt sau này ắt thành bá chủ một phương.
- -------------------------------------
- Bẩm Bang Chủ! 200 đệ tử tinh anh cùng với Hộ Pháp và Trưởng Lão đã có mặt!
Lý Mục báo cáo. Ở phía trước Tổng Đàn đã tập trung hơn 200 người, khuôn mặt háo hức chờ mong. Lăng Huyền Phong đứng trước mọi người cao giọng nói:
- Các đệ tử! Lần này bản Bang Chủ dẫn các ngươi đi làm một lần lịch luyện. Nhưng phải nói trước lần này lịch luyện vô cùng nguy hiểm, rất có khả năng một đi không trở lại! Chính vì vậy trong số các ngươi nếu ai không muốn đi có thể bước ra, ta sẽ không truy cứu trách nhiệm, tất cả bang chúng sẽ không vì điều này làm khó các ngươi, nếu như ai làm trái sẽ bị trục xuất ra khỏi bang ngay lập tức!
Lời nói hữu lực làm cho ai ai cũng nghe rõ, một hồi xôn xao nổi lên, mọi người đều điên cuồng tranh luận. Sau một hồi, có một đệ tử đã bước ra. Thấy có người dẫn đầu thì người thứ hai, thứ ba.... lần lượt đứng ra. Tất cả đều cúi đầu xấu hổ. Lăng Huyền Phong nhìn đám người này, gật đầu nói:
- Các ngươi không việc gì phải xấu hổ! Ai ai cũng sợ chết. Ta chỉ hy vọng các ngươi sau này lấy hôm nay làm bài học, đừng sợ chết! Tất cà quay về làm nhiệm vụ đi!
Những người đứng ra đều một mực quỳ xuống dập đầu ba cái, một người trong đó đứng lên dõng dạc nói:
- Ngày hôm nay, vì sự hèn nhát của mình mà ta đã ở lại. Ta cảm thấy vô cùng nhục nhã! Nguyện xin được quỳ sám hối ở từ đường 3 ngày để chuộc tội!
- Nguyện xin được quỳ sám hối chuộc tội!
Lăng Huyền Phong gật đầu:
- Chuẩn y! Hy vọng sau này các ngươi hãy dũng cảm hơn!
Đám đệ tử lục tục cúi nhau đi. Những người còn lại không ai trách móc, thậm chí một tia khinh thường cũng không có. Ai mà không sợ chết? Cái chính là ngươi có can đảm vượt lên hay không thôi.
Hiện trường chỉ còn lại 150 người, so với con số trong tưởng tượng của Lăng Huyền Phong thì nhiều hơn khoảng 50 người.
- Lần này chúng ta sẽ phối hợp hành động cùng Phục Ma Hội! Họ đã đi trước chúng ta khá lâu rồi. Lần hành động này, các ngươi phải chứng tỏ cho người ta thấy, đệ tử Cái Bang chúng ta là một thế lực không thể khinh thường! Rõ chưa?
- Rõ!
- --------------------------------------------
Theo sự dẫn dường của Nhị Cẩu, đoàn người đã tiến sát lại vị trí cách Lộc Đài khoảng 50 dặm.
- Đám người Phục Ma Hội đang ở đâu? Sao không thấy?
Lăng Huyền Phong nhíu mày. Họ đang ở đâu?
- Báo! Bẩm bang chủ! Ở phía trước phát hiện có một người!
Lăng Huyền Phong tức tốc chạy đến. Phía trước có một người mặc thanh bào, đội nón che mặt. Hắn thấy Lăng Huyền PHong liền chạy tới:
- Người có phải là Lăng Huyền Phong thiếu hiệp?
- Chính ta!
- Thuộc hạ là Phục Ma đệ tử, ngài có thể gọi ta là tiểu Hoa.
- Được, tiểu Hoa, Đao đại hiệp đang ở đâu? Sao ta không thấy mọi người?
- Đao đại hiệp sau khi đến đây thì phát hiện có dị tượng lớn, liền dẫn theo mọi người vào trước, đồng thời bảo ta ở lại đưa bức thư này cho thiếu hiệp!
Lăng Huyền Phong nhận lấy bức thư, trên đó viết:
"Văn Trọng đã ở Lộc Đài, nếu như Giáo Chủ đại nhân nhìn thấy bức thư này, có nghĩa là lão phu đã cùng Mục Phong Lan, Tiết Hồng Ảnh 2 vị Hộ Pháp và các đệ tử Phục Ma đi đến Lộc Đài. Kính mong giáo chủ giá đáo. - Đao Tây Thắng"
- Không xong! Đao đại hiệp đã đi trước rồi! Chúng ta mau đi!
Nói xong, Lăng Huyền Phong dẫn theo chúng đệ tử mau chóng rời đi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook