Tối Cường Âm Dương Đại Tông Chủ
Chương 14: Tốt, chẳng ai nhường ai

“Đinh, luyện chế thành công Phá Linh Đan 10 viên, hoàn thành nhiệm vụ ẩn tàng, ban thưởng Nhị Phẩm: Bạo Lôi Đan cường hóa, có thể nổ tung, sức công phá tương đương Linh Nguyên Cửu Trọng.”

“Vãi linh hồn.” Lâm Thiên lần đầu tiên luyện được mười viên cùng một lò, không ngờ còn kích phát cả nhiệm vụ ẩn tàng.

“Bạo Lôi Đan này uy lực không tầm thường, có thể đánh trọng thương Linh Nguyên Bát Trọng, đem âm chết người không đền mạng.” Hắn đột nhiên cười khẩy, nghĩ đến lúc đang đánh nhau, bỗng nhiên ném ra một viên Bạo Lôi Đan, kẻ địch mơ màng bị nổ tan xác, nghĩ lại cũng thấy hứng thú.

“Bộp.”

“Tỉnh, mày không phải sát nhân cuồng ma.” Lâm Thiên quang minh tự nhủ, đương nhiên hắn nghĩ gì chỉ có mình hắn biết.

“Đạp.”

Cửa phòng mở tung, một mỹ thiếu nữ y phục hỏa hồng, dáng người bạo tạc bước vào, bởi vì mặc có chút bó sát, phần ngực ngạo thị chúng sinh điều chấn động theo từng bước đi của nàng, Lâm Thiên khoảng cách gần thậm chí thấy được hai núm hồng nho nhỏ.

Eo nàng thon thả một cánh tay có thể ôm hết, phối hợp bờ mông căng mọng, Lâm Thiên điều cảm giác tiểu đệ phải ngóc đầu dậy, nhìn dáng người nuột nà, hắn thầm than tạo vật hoàn hảo, từ trên xuống dưới, muốn ngực có ngực, muốn mông có mông, không chê vào đâu được

“Tiểu tử, ngươi biết luyện đan.”

Hạ Linh quá quen với đám nam nhân hèn mọn, cho nên dù lòng cực độ chán ghét ánh mắt của Lâm Thiên nhưng vẫn có thể nhịn, nếu là người khác nàng đã thẳng tay phế vài cái tay hay chân của hắn nhưng mà hắn lại biết luyện đan, hơn nữa trình độ lại vượt xa những người nàng biết, nàng cũng không dám ngu ngốc mà đắc tội.

“Vâng.” Dáng người bốc lửa thì thế nào, Lâm Thiên gặp qua Lãnh U U, Lâm Nguyệt, Hạ San San mỗi người mỗi vẻ, không ai thua kém nàng là bao, nếu chỉ so về diện mạo, Lãnh U U còn nhỉnh hơn nang, cho nên rất nhanh liền hồi phục, bình thản trả lời.

Hạ Linh có chút kinh ngạc, không ngờ thiếu niên này nhìn qua chưa tới mười bảy tuổi nhưng tâm trí kiên định, hơn xa thiếu gia tài tuấn mà nàng biết, tương lại thành tựu có lẽ không thấp.

“Ta cần ngươi luyện chế Uẩn Thiên Đan, một loại Tam Phẩm đan dược.”

Hạ Linh lấy ra một quyển sách có chút cổ xưa, đưa cho hắn.

Lâm Thiên nhìn quá liền kinh ngạc, loại Uẩn Thiên Đan này trong đầu hắn cũng có, chỉ là giúp Linh Nguyên Cửu Trọng tiến hành một lần chất lọc Linh Lực, tăng cao tỷ lệ đột phá Tiên Thiên. Mặc dù thế, nó không thuộc về phạm trù Tam Phẩm đan dược vì chỉ có hiệu quả với Linh Nguyên, hệ thống cung cấp đan phương chỉ phán định là Nhị Phẩm cực giai. Nếu chỉ là Nhị Phẩm cực giai, chờ hắn đột phá Linh Nguyên là có thể luyện ra.

“Có thể, nhưng cần một chút thời gian.”

Lâm Thiên gật đầu.

“Tốt, chừng nào có thể luyện cứ nói với ta, ta sẽ trả thù lao cho ngươi.” Hạ Linh cười có chút vui vẻ, nàng tin tưởng lời hắn nói, dù sao tuổi trẻ như vậy đã là Nhị Phẩm Đan Sư, không có chút tài nghệ là không thể nào, nếu lừa gạt chỉ làm tổn hại danh tiếng của hắn mà thôi, Đan Sư dù cao cấp nhưng danh tiếng không tốt cũng không ai muốn giao hiệp, nàng nhìn hắn không phải ngu ngốc, có thể tự hiểu lấy.

“Tên: Hạ Linh - Tuổi: 19 - Linh Nguyên Đỉnh Phong - Hảo Cảm:??? - Nhan Sắc: 93.”

“Tỷ là …” Lúc này Lâm Thiên mới hỏi, nhìn họ lại nhìn khuôn mặt hai người hao hao giống nhau, hắn đã đoán ra một ít.

“Ừm, ta là tỷ của Hạ San San, cứ gọi là là Hạ Linh là được.” Nàng nói.

Quả nhiên hắn đoán không sai, hai người là có quan hệ, hơn nữa chắc có thể là gen duy truyền hay sao mà cả tỷ muội điều rất xinh đẹp.

“Như vậy Linh tỷ, ngài có thể giúp đỡ ta truyền âm cho người nhà được không, đã ba ngày ta không về, có lẽ họ vẫn đang chờ đợi.”

Lâm Thiên nói, sau đó đưa địa chỉ Lâm Nguyệt cùng Lãnh U U bọn người cho nàng.

Hắn không sợ Hạ Linh làm cái gì đó mờ ám, nên biết lấy thân phận Nhị Phẩm Đan Sư của hắn cũng đã đủ một ít Tiên Nguyên cường giả sẵn sàng ra tay lấy lòng, hơn nữa dựa theo độ tuổi cùng tiềm lực của hắn không có khả năng chỉ là Nhị Phẩm Đan Sư, trừ khi là kẻ ngu mới dám đắc tội hắn.

Đó còn chưa kể Đan Sư trong mắt người khác là cần người dạy dỗ đó, Lâm Thiên tư chất luyện đan mạnh như thế, sư phụ dù thấp cũng không có khả năng dưới Tứ Phẩm, một cái Tứ Phẩm Đan Sư không tính lực kêu gọi, chỉ riêng thực lực của họ cũng đã đủ rồi. Đừng nên quên, luyện đan ảnh hưởng bởi thực lực rất lớn, không có đủ thực lực thì mơ mà luyện thành đan.

“Được.” Hạ Linh rất sảng khoái nói, chỉ một cái truyền tin, nàng vẫn làm được.

Nàng lần đầu tiên cảm thấy tiểu muội nàng lòng tốt có hữu ích, tùy tiện cứu một người cũng là Đan Sư Nhị Phẩm, tương lai thành tựu tuyệt đối không thấp, giao tình với một vị tương lai có thể là Tam Phẩm thậm chí là Tứ Phẩm Đan Sư, cả Vũ Thành này không ai mà không muốn, dù cho Tiên Thiên cường giả cũng phải đỏ mắt.

Ai dám chắc ngươi cả đời không sử dụng đan, dù có là thực lực như thế nào, bị thương trong tu hành là điều không thể tránh khỏi, nếu không Đan Sư đã không phải khiến người ta truy cầu như vậy.

Thậm chí giờ đây Hạ Linh có chút ý định hợp tác Hạ San San cùng với thiếu niên này, hắn bề ngoài đẹp trai đến nàng cũng phải mê mẩn, tiềm lực cũng không thua ai, chỉ có tâm tính cần thời gian dò xét, nếu không phải yêu thương Hạ San San, thậm chí nàng điều nghĩ chiếm làm của riêng nha, có tướng công cao, phú, soái như thế này còn gì phải suy nghĩ.

“Ngươi luyện chế là Phá Linh Đan dựa tính đột phá Linh Nguyên cảnh sau.”

Ngửi được mùi thuốc, nàng đột nhiên hỏi.

“Ừm, mấy ngày trước ta bị người đánh trọng thương, đang muốn luyện cấp trở về trả thù.” Hắn không che dấu, dù sao cũng chả có gì không thể nói.

“Vài ngày nữa Vũ Tông tổ chức đại hội thiên tài, dưới ba mươi tuổi Linh Nguyên Cảnh điều có thể tham gia, phần thưởng hạng nhất khá phong phú.” Nàng nhắc nhở.

“Đa tạ.” Lâm Thiên.

Hạ Linh đi ra khỏi phòng, vô tình nhìn qua lò luyện, lập tức chết đứng.

Nhìn bên trong mười viên bi nhỏ tỏa ra một mùi hương dược liệu, nàng không biết nói cái gì cho phải.

Thường thức trên đại lục một lò đan chỉ có thể thành tựu một viên đan rất hiếm người có thể cô động được hai viên, nhưng mười viên là cái quỷ gì. Tỉ lệ thành đan so với đan sư bình thường gấp mấy lần, rốt cuộc thế giới này điên hay là nàng điên.

“Hạ San San, hắn quá ưu tú, lần này tỷ không thể nhường ngươi.” Hạ Linh nuốt nước bọt, mê đắm nhìn Lâm Thiên khiến hắn điều lạnh cả xương sống.

“Linh tỷ.” Lâm Thiên hơi sợ nha, khẽ gọi nàng.

“Trời ạ ta đang nghĩ cái gì.” Nàng bỗng nhiên bừng tỉnh xấu hổ chạy đi, lần đầu tiên trong đời nàng có cảm giác tim đập loạn xạ như vậy, không chỉ vì động lòng với thiếu niên mà còn cả cảm giác tội lỗi với tiểu muội của nàng.

Nếu để nam nhân Vũ Thành biết, trọng một ngày Lâm Thiên trêu chọc hai nữ thần trong lòng họ phương tâm ám hứa, không biết có tiến lên quần ẩu chết hắn không.

Nhìn nàng đột nhiên chạy khỏi phòng, không nghĩ được hắn cũng lười suy nghĩ nữa, chú tâm cắn đan mà tu hành.

“Vũ Tông sao, mong là ngươi không thể ta thất vọng.”

Lâm Thiên cười nhạt, thả Phá Linh Đan vào miệng rồi điều tức, đột phá Linh Nguyên.

................

“Tỷ, ngươi làm sao lại đỏ mặt, bệnh a.” Hạ San San đi ra khỏi phòng, nhìn thấy Ha Linh liền ngây ngô hỏi.

“A … Ta, không có, không có gì.” Nhìn tiểu muội quan tâm, trong lòng Hạ Linh cảm giác tội lỗi liền chất chồng thêm một tầng. Tuy nhiên nàng cũng không muốn buông tay, dù sao Lâm Thiên quá ưu tú, dù là nàng cũng cảm giác điên cuồng vì hắn.

“Tiểu muội yên tâm, nam nhân của ta cũng là tỷ phu của muội, muội chắc chắn không chịu thiệt đâu.” Thầm an ủi, Hạ Linh mỉm cười.

“A, tỷ vừa rời khỏi phòng của hắn.” Hạ San San càng lúc càng cảm thấy đáng ngờ, hơi híp mắt nhìn chăm chú.

“Nha, đúng a, ta có việc, ta đi trước.” Nàng trả lời, xong lập tức nhanh chóng đi.

“Hừ, biết ngay mà.” Hạ San San hừ lạnh, ngay từ đầu nàng đã cảm thấy Lâm Thiên có một luồn mị lực kỳ lạ, nếu không phải vậy dù câu chuyện kia có đúng đi chẳng nữa, nàng cũng chưa chắc để tâm.

Chỉ là không ngờ, tỷ tỷ nàng cũng bị hắn ảnh hưởng. Nàng cũng đã là người từng biết cảm giác tình yêu làm sao không nhận ra tỷ tỷ nàng cũng tương tự, hai người sống với nhau từ nhỏ đến lớn, một chi tiết nhỏ nhất cũng khó qua mắt nhau.

“Hừ, dù sao ta là nữ nhân tương lai của hắn, tỷ đừng hòng mà giành lấy hắn.” Nàng thầm nghĩ.

Sau đó, nàng liền nghĩ lại, dù sao điều là tỷ muội, nếu thực tỷ tỷ điều thích hắn, nàng cũng không nghĩ ngăn cản, cho nên lại sửa lại câu nói vừa nãy.

“Hừ, cho dù tỷ giành được ta cũng phải làm vợ lớn.”

- - - - - - - - -

Phương Tâm Ám Hứu: Có thể hiểu là Tình Đơn Phương các loại.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương