Tóm tắt
Quyền lực gần như vượt xa lực lượng của hoàng tộc.
==================================
" Các người muốn tôi nói bao nhiêu lần nữa đây? Hệ thống không có khả năng bị lỗi gì hết.

" Cô gái ở trong phòng bắt đầu trở nên mất kiên nhẫn trước những câu hỏi lặp đi lặp lại của Tần Viên.

Lúc này Vu Hồng cũng cúi xuống nhìn tin nhắn từ quang não.
[ Hệ thống không có xảy ra sai sót gì hết.

]
[ Sao thế? Có chuyện gì à? ]
[ Kết quả kiểm tra của con riêng ngươi không tốt nên chọc Tần tiên sinh tức giận sao? ]
Không tốt? Không, là quá tốt đấy chứ.

Nó tốt đến nỗi khiến người ta nằm mơ cũng không dám mơ đến kết quả này.

Đôi chân Vu Hồng run rẩy, phải chống tay dựa vào bức tường phía sau mới không ngã xuống.

Tần Phụ mím môi, không còn chút kiên nhẫn nào đánh gãy lời nói của Tần Viên: " Được rồi, con cùng Tần Vũ cũng tới kiểm tra đi.

"
Tần Vũ là một người anh họ khác của cậu, hắn là một Omega khá kiệm lời.

Thân hình hắn khá cao, nhìn phong cách của hắn khác hẳn so với Tần Viên, hắn ăn mặc không có đáng yêu bằng cậu ta.

Tần Ý có thể ngửi thấy mùi pheromone của hắn, là một mùi nhựa thông.

Tuy mùi này đối với Alpha không hấp dẫn lắm nhưng chung quy là hắn vẫn có khả năng thu hút Alpha, cho nên so với Tần Ý, thân phận của hắn ở Tần gia vẫn được hoan nghênh hơn.

Nói thẳng con mẹ nó ra, thì trong gia tộc có mười người thì hết tám người lấy chuyện chỉ số hôn nhân ra làm trọng rồi.

( hai người còn lại là Tần Ý và mẹ cậu)
Tần phụ hiện tại là đại gia trưởng của Tần gia.

Một lời ông vừa nói ra, Tần Viên cùng Tần Vũ chỉ có thể ngoan ngoãn đi vào làm kiểm tra đo lường.

" Chỉ số pheromone của ngài là HC7932, trùng khớp 49% với Alpha Đinh Hưng Minh.

"
Đây là kết quả kiểm tra của Tần Viên.

Vẻ mặt hắn bây giờ rất khó coi.

Đinh Hưng Minh là ai? Căn bản là hắn chưa từng nghe qua.

Tên của hắn ta không có lót thêm một cái danh nào phía sau, điều đó chứng tỏ rằng thân phận của hắn ta vô cùng tầm thường.

( Mấy cái danh phía sau kiểu như là: thượng tướng, điện hạ, tiên sinh hoặc thiếu gia á)
Nhưng cái làm cho Tần Viên cảm thấy suy sụp nhất đó là độ trùng khớp của hắn với Alpha vậy mà chỉ có 49%!
Thật ra chỉ số trùng khớp này không tính là thấp nhưng đem so với chỉ số trùng khớp 100% của Tần Ý thì khác nào là đem hắn ra làm trò cười.

Lúc trước khi kiểm tra, Tần Viên có chết cũng không nghĩ đến người bị đả kích về kết quả sẽ lại chính là mình!
Tần Viên vẫn không từ bỏ nhìn hệ thống, ý đồ muốn được trùng khớp với nhiều Alpha giống Tần Ý, hắn chờ hệ thống phát ra âm thanh thông báo lần hai, lần ba...!
Nhưng...làm hắn thất vọng rồi.

Tần Viên chờ đến tận mười phút mà hệ thống vẫn không có phản ứng gì.

Tần phụ cũng đã xác định được rằng loại kỳ tích này chỉ xuất hiện trên người Tần Ý, chứ không phải là người nào trong Tần gia cũng đều có thể gặp được.

" Đổi sang Tần Vũ đi.

" Ông nói.

Tần Viên không cam lòng lui xuống, nhịn không được quay đầu trừng mắt nhìn Tần Ý.

Tần Ý ngồi ở trong góc, vẻ mặt bình thản lấy quang não ra nghịch.

Trên quang não hiện ra tin nhắn của Khổng Gia Tường.

Khổng Gia Tường: [Kết quả kiểm tra đo lường ổn chứ?]
Khổng Gia Tường: [Đừng quá khổ sở, mọi chuyện rồi sẽ qua thôi.]
Tần Ý nhanh chóng bỏ qua nó, ngược lại cậu gửi một dãy số mật mã cho các bạn học Beta trong khóa học cắm hoa.

Dãy số mật mã này có nghĩa là thời gian và địa điểm gặp mặt.


Coi như nếu sau này Tần phụ có thể tra ra được tin nhắn trong quang não của cậu thì ông ta cũng không thể nào giải mã được ý nghĩa của nó.

Đột nhiên Tần Viên đến bên ngồi xuống bên cạnh cậu: " Khổng Gia Tường lại tìm em sao? Em không biết rằng hắn đã có đối tượng Omega khác để đính hôn rồi à? Em đừng có mà ảo tưởng, em...!"
Tần Viên bỗng nhiên im bặt.

Bởi vì hắn chợt nhớ tới, tiêu chí lựa chọn Alpha của Tần Ý hiện tại không còn là Khổng Gia Tường ở Phan Đạt Tinh Cầu nữa mà đã mở rộng ra toàn thế giới.

Cậu có thể tùy ý lựa chọn Thượng tướng Đế quốc, nhà ngoại giao liên minh hoặc...v...v...!
Tần Viên tức giận đến trợn tròn mắt, ngậm miệng lại không nói lời nào.

《Chỉ số pheromone của ngài là IC3012, trùng khớp 52% với Alpha Vi Thanh》
Đây là kết quả kiểm tra của Tần Vũ.

Hắn không giống với Tần Viên, không có chờ âm thanh hệ thống vang lên lần nữa.

Đáy mắt Tần phụ lộ ra chút thất vọng nói: " Đợi lấy bản báo cáo chi tiết, rồi sau đó hẳn trở về.

"
Bản báo cáo chi tiết rất nhanh được chuyển đến quang não của từng người, Tần phụ cũng không định trở về chung với bọn họ, trước khi đi ông dặn Vu Hồng: " Chiếu cố Tần Ý cho tốt vào.

"
Mấy chữ này được ông nhấn mạnh khi nói ra.

Hiển nhiên là ông không cho phép có bất kì sai sót nào xảy ra với Tần Ý bây giờ.

Tần Viên mờ mịt ngồi vào phi hành khí.

Từ hôm nay trở đi, địa vị của Tần Ý ở Tần gia chắc chắn sẽ hoàn toàn thay đổi đi? Hắn cũng sẽ không còn là Omega được hoan nghênh nhất trong nhà nữa.

Vì ngay cả Tần Vũ và những người khác còn có độ trùng khớp cao hơn cả hắn.

Vừa mới về đến Tần gia.

Vu Hồng lập tức phân phó toàn bộ người hầu trong nhà: " Mau chuẩn bị một chút thức ăn cho Tần Ý thiếu gia...!" Y dừng một lúc: " Hãy chuẩn bị những món hắn thích nhất, hiểu chưa? Thiếu gia có yêu cầu gì thì các ngươi đều phải hết sức thõa mãn hắn, nếu không có cách nào thõa mãn thì phải kịp thời báo ngay cho ta.

"
Mặc dù trong xã hội ngày nay, phần lớn mọi người đều sử dụng robot gia dụng để làm những công việc nhà.

Nhưng những người giàu thì vẫn dựa vào việc thuê người làm để thể hiện rõ địa vị của họ.

Đám người hầu nghe y nói vậy liền đơ ra.

Tần Ý thiếu gia thích ăn cái gì nhất?
Cái này...căn bản...không có ai biết hết a! Sao hôm nay, phu nhân giống như là bị biến thành người khác vậy?
Quay đầu lại nhìn Tần Ý thiếu gia, thấy vẻ mặt của cậu phi thường khó chịu, cậu cứng ngắc nói một câu " Tôi đi trước.

" Sau đó liền quay người rời đi.

Đám người hầu không khỏi lộ ra vẻ mờ mịt.

Hình như trong lúc bọn họ không biết, thời thế trong nhà đã bắt đầu thay đổi.

" Tần Ý thiếu gia.

" Tên người hầu không được tự nhiên làm ra vẻ cung kính trước mặt cậu: " Ngài thích ăn những món này không? "
Tần Ý nhướng mày: " Cứ làm đại đi.

"
" Tôi cần phải ra ngoài gặp các bạn học một chút.

"
Tên hầu nghĩ thầm chuyện này cũng chẳng có gì to tát, chẳng phải mọi người mỗi ngày đều phải đi ra đi vào sao? Chuyện này chắc không cần báo lại cho phu nhân đâu.

Gã còn ước gì mình không cần phải hầu hạ Tần Ý nữa kìa.

Nên là gã đưa mắt nhìn theo bóng lưng Tần Ý đi ra ngoài.

Bên chỗ Tần phụ, ông trực tiếp đi vào phòng làm việc của Bộ trưởng quản lý cấp cao ở Phan Đạt Tinh Cầu, hai người vui vẻ nói chuyện tận hai tiếng đồng hồ.

" Cảm ơn ý kiến của ngài, tôi biết phải làm thế nào rồi.

" Tần phụ cúi đầu cảm ơn.

Đối phương cũng liền cúi đầu một cái, cười nói: " Không không, về sau còn phải nhờ Tần tiên sinh đây giúp đỡ nhiều.

"

Nghĩ đến việc ông sắp nhận được một khoảng lợi lớn nếu xét theo ý kiến của Bộ trưởng quản lý cấp cao, ông mỉm cười rời khỏi.

Đến khi Tần phụ trở về Tần gia thì các thành viên còn lại trong gia tộc đều đã tập trung đông đủ.

Đây là một sự kiện khó gặp được ở Tần gia.

" Hôm nay ta có chuyện quan trọng muốn thông báo với mọi người.

" Tần phụ cười nói.

Mọi người ở Tần gia đưa mắt nhìn nhau.

Chuyện quan trọng? Chắc là không có chuyện quan trọng nào hơn chuyện ông ta bị kết quả đo lường của Tần Ý làm cho mất mặt đâu nhỉ?
Tần phụ quay qua nói với người hầu: " Mau đi mời Tần Ý thiếu gia ra đây.

"
Người hầu sửng sốt: " Ngài ấy đã ra ngoài rồi thưa lão gia.

"
Tần phụ sắc mặt đại biến: " Tần Ý đã ra ngoài bao lâu rồi? "
Vu Hồng cũng ý thức được chuyện gì.

Sắc mặt y cũng biến đổi, trong lòng dâng lên một chút lo sợ không yên.

Y chưa từng nghĩ rằng sẽ có một người nào đó sau khi đối diện với kết quả kiểm tra xuất thần như vậy mà điều đầu tiên họ làm lại là bỏ trốn...!Chẳng phải bình thường Tần Ý rất thông minh sao? Sao lúc này cậu ta lại trở nên đần đột như thế?
Cậu ta có biết mình sắp sửa sẽ sở hữu một khối lượng tài sản khổng lồ, một cuộc sống đầy quyền lực cùng một thanh danh vang dội như thế nào không?
" Em lập tức phái người đi tìm.

" Vu Hồng nói.

Nếu y không tỏ ra thái độ gấp gáp khẩn trương thì chắc chắn Tần phụ sẽ đổ mọi trách nhiệm về việc Tần Ý rời khỏi lên đầu y.

Y không có gánh nổi cái trách nhiệm to lớn này đâu.

Tần phụ trừng mắt nhìn chằm chằm Vu Hồng: " Ngươi có biết hậu quả...!Nếu như Tần Ý đi mất, không chỉ ta, Chu gia, gia tộc của Chu Thượng tướng sẽ hỏi tội ngươi.

"
Như giọt nước lạnh bùm lên trong chảo dầu nóng.

Đại sảnh Tần gia đột nhiên ồn ào.

"Cái gì mà Chu Thượng tướng? "
" Có chuyện gì xảy ra? Ngươi nói cho rõ.

"
Vu Hồng mí mắt nhảy dựng, y sợ Tần phụ sẽ giải thích rõ ràng toàn bộ câu chuyện, sợ người ở Tần gia sẽ xé xác y ra, trách móc y không giữ được Tần Ý, khiến nấc thang đi đến đỉnh vinh quang của Tần gia sụp đổ.

Áp lực tâm lý khủng khiếp khiến sắc mặt y trắng bệch, cơ thể run rẩy tê dại, mất đi dáng vẻ thong dong bình tĩnh thường ngày.

Lúc này có người hầu hoảng loạn chạy vào hô một câu: " Tần Ý thiếu gia về, ngài ấy đã trở về! "
Tần Ý sau khi đã xem đủ một màn nháo loạn ở đại sảnh Tần gia xong, cậu mới chậm rãi đi vào.

Thực ra là cậu định sẽ bỏ trốn ngay trong đêm nay.

Nhưng cậu vừa mới gặp mặt các bạn học Beta và nhận được một vé đi phi thuyền, sau khi quan sát theo dõi thì cậu phát hiện ra rằng tất cả các bến cảng trên Phan Đạt Tinh Cầu đều được quản lý rất nghiêm ngặc.

Cậu cũng không có tùy tiện lên tàu bỏ đi, miễn cho một lần bỏ trốn không thành, hơn nữa còn tránh cho việc bọn họ sai người tăng cường cảnh giác.

Tần phụ là một người rất giỏi việc nịnh nót người khác.

Theo cậu suy đoán, lúc ở Cục Dân Chính, không chừng lúc Tần phụ đi về sau là do ông ta đi gặp Bộ trưởng quản lý cấp cao ở Phan Đạt Tinh Cầu, mượn quyền hạn trong tay của họ để trực tiếp phong tỏa toàn bộ lối ra vào của tinh cầu.

Hoặc có thể là...hai người bọn họ đã ký kết liên minh với nhau.

Ý nghĩ này rất nhanh xẹt ngang qua đầu Tần Ý.

" Con đã đi đâu? " Tần phụ vừa nhìn thấy cậu liền kích động chạy tới, vươn tay muốn nắm lấy bờ vai Tần Ý nhưng cánh tay của ông khựng lại giữa chừng.

Hiện tại, nếu đem Tần Ý so sánh với đồ cổ thì cậu còn muốn trân quý hơn.

Tần phụ cũng không dám tùy tiện chạm vào, tránh hư hao tổn hại.

" Đi gặp bạn học, có gì không? " Tần Ý hỏi lại.


Tần phụ cố nén xuống dáng vẻ giảng đạo thường ngày, miễn cưỡng mỉm cười: " Không, không có gì.

" Ông ta nói tiếp: " Tần Ý, đêm nay sẽ có phi thuyền quân sự đến hộ tống con đến tận Đế quốc.

Và Chu gia sẽ đón con ở đó.

"
Tần phụ đã bị thuyết phục bởi ý kiến của Bộ trưởng quản lý cấp cao của Phan Đạt Tinh Cầu.

Để có thể hòa giải việc đắc tội nhiều người, vẫn là nên bám chặt lấy Thượng tướng Đế quốc, đó mới là lựa chọn thông minh nhất.

Tần Ý trên mặt không có biểu tình gì.

Phan Đạt Tinh Cầu đã bị quản nghiêm, nếu rời đến Đế quốc sớm một chút thì có lẽ ở đó sẽ có thêm nhiều cơ hội cho cậu bỏ trốn.

Tần phụ khẽ cười, sau đó phát đoạn video lúc kiểm tra của Tần Ý cho tất cả người Tần gia xem.

Ông ta tin rằng cái video lấy trong phòng giám sát này so với cái văn bản toàn chữ kia thì nó càng có sức ảnh hưởng hơn.

Những người ở Tần gia vẫn chưa hiểu đã xảy ra chuyện gì, bọn họ ngơ ngơ ngác ngác xem video.

Một lát sau, tất cả liền kích động nhao nhao đứng lên.

" Làm sao có thể? "
" Đây chắc chắn là ý trời muốn cho Tần gia chúng ta leo lên một tầm cao mới rồi! "
" Tần Ý! " Bọn họ nhịn không được hô lên tên cậu, ánh mắt cháy rực gắt gao nhìn Tần Ý, giống như hận không thể đem cậu lên thờ như một vị Thần.

" Tần Viên cách quá xa.

"
" Đem nhóc ấy ra so với Tần Ý thì kém hơn rất nhiều."
" Tần Ý vừa xinh đẹp mà lại có độ trùng khớp cao như vậy.

Chu Thượng tướng nhất định sẽ thích cậu ấy...!"
Đám người này lật mặt một cách triệt để.

Đem mặt mũi cùng danh dự của Tần Viên ném đi làm hắn sắp tức điên.

Mà đám người hầu cuối cùng cũng hiểu ra được lí do mà phu nhân đột nhiên thay đổi thái độ với Tần Ý.

Thì ra Tần Ý thiếu gia không phải là một Omega mang gen khuyết tật pheromone, pheromone của ngài ấy dường như rất lợi hại nhưng do mọi người trước đây đều không biết.

Hiện tại đã có kết quả đo lường nên ngài ấy liền trở thành một Omega trân quý được Tần gia nâng niu phủ trong lòng bàn tay...!
Thời điểm Tần gia đang bàn luận náo nhiệt, Tần Ý mở miệng lười biếng nói: " Tôi muốn có tiền.

"
Âm thanh của cậu rất êm tai.

Mặc dù vang lên trong một không gian ồn ào nhưng khó có ai có thể đem âm thanh của cậu bỏ qua.

Đại sảnh liền yên tĩnh trong nháy mắt.

Chú Hai của Tần gia hỏi: " Con muốn bao nhiêu? "
" 100 triệu nhân dân tệ.

" Tần Ý nói.

( 100 triệu nhân dân tệ bằng khoảng 354 803 297 200, 00 VNĐ)
Chú hai Tần gia sắc mặt vặn vẹo: " Làm sao có thể được? "
Doanh thu hàng năm của Tần gia cũng chỉ vỏn vẹn có 590 triệu nhân dân tệ.

( 590 triệu nhân dân tệ bằng khoảng 2 093 339 453 480, 00 VNĐ)
Sau đó chú hai Tần gia liền ăn một cái tát.

Em trai của ông ta đỏ mắt nhìn chằm chằm ông, mắng: " Anh đúng là không có mắt nhìn! Tần Ý sắp đi Đế quốc, đương nhiên là phải trang bị vẻ bề ngoài một chút.

Cũng như để Chu gia nhìn xem, chúng ta cũng là một đại thông gia.

"
Tần phụ cũng có chút đau lòng khi bỏ ra số tiền lớn như vậy, dù sao thì tiền doanh thu trong một năm và số tiền phải trích ra để lo chuyện điện nước là hai việc hoàn toàn khác nhau.

Nhưng ông nhanh chóng lấy lại tinh thần, gọi điện kêu người gom đủ một trăm triệu chuyển cho Tần Ý.

Tần Ý tiện tay kéo một cái ghế ngồi xuống, dáng vẻ lười biếng liệt kê ra những thứ mình muốn, nào là quần áo giày dép, nào là trang sức đá quý.

Mỗi một cái đều chọn những loại mắc tiền nhất.

Đám người Tần Viên chỉ có thể trơ mắt nhìn cậu đang được chúng tinh phủng nguyệt (*1), muốn cái gì thì có cái đó, muốn làm gì thì làm.

Một trăm vạn nhân dân tệ a!
Cả đời này cũng chưa chắc là hắn có thể cầm được số tiền đó!
Tần Viên trừng mắt đến nỗi muốn rơi hai con mắt ra ngoài.
- --------------
Đêm đó.

Tổng số lượng tài sản mà Tần Ý mang lên phi thuyền là mười lăm cái vali cỡ lớn.


Bộ trưởng cấp cao của Phan Đạt Tinh Cầu đích thân đến tiễn cậu đi.

Khổng Gia Tường ở bên kia chờ thật lâu nhưng vẫn không thấy cậu trả lời tin nhắn.

Tần Ý sẽ không nghĩ quẩn trong đầu chứ? Hắn nghĩ.

Hắn gọi cho Tần Ý không được nên đành phải gọi cho Tần Viên.

Tần Viên sau khi nhận được cuộc gọi của Khổng Gia Tường, vẻ mặt của hắn ta lập tức trở nên gian xảo: " A, cậu kiếm Tần Ý hả, cậu ta đang ở cảng D2, đang chuẩn bị lên phi thuyền rồi.

"
Tần Viên thực sự hi vọng là Tần Ý sẽ có chút tình cảm với Khổng Gia Tường, để cậu ta có thể vì Khổng Gia Tường mà ở lại, như thế thì cậu ta sẽ không đi gặp Chu Thượng tướng nữa.

Khổng Gia Tường nghe vậy liền vội vàng kết thúc cuộc gọi, chạy nhanh đến cảng D2.

Lúc hắn chạy tới thì Tần Ý đã muốn bước chân lên phi thuyền.

Khổng Gia Tường cực nhanh chạy đến trước mặt cậu: " Tần Ý! Tần Ý! Cậu đi đâu? Có phải là...!" là Tần gia muốn đuổi cậu đi không?
Câu nói còn chưa kịp dứt thì bị cắt ngang.

" Đây là thiếu gia của Khổng gia à? " Giọng nói của nam nhân vang lên.

Khổng Gia Tường quay đầu lại nhìn.

Đó là Bộ trưởng cấp cao của Phan Đạt Tinh Cầu, đến cha hắn còn phải đối với người này khách khí ba phần, nếu muốn gặp thì đều phải đặt lịch hẹn trước.

" Chú Phan Lợi? " Khổng Gia Tường gật đầu chào.

Đối phương cũng gật đầu đáp lại: " Con đến tìm Tần Ý sao? Có lời gì thì nói nhanh đi, Alpha và Omega đã có đối tượng thì không nên ở chung quá lâu.

"
Khổng Gia Tường thấy sự tình có điểm kỳ quái.

Nếu Tần gia muốn đuổi Tần Ý đi thì cần gì phải mời Phan Lợi đến trông coi?
Hắn quay đầu nhìn Tần Ý: " Cậu...có gặp rắc rối gì không? "
" Không có, không có gặp bất lợi hay rắc rối gì hết.

" Người trả lời lại là Phan Lợi.

Khổng Gia Tường càng cảm thấy kỳ quái.

Chẳng lẽ Tần gia không cần mặt mũi nữa sao, thấy Tần Ý lớn lên quá đẹp nên chuẩn bị đưa cậu ấy làm tình nhân cho một ông lớn nào đó à?
Khổng Gia Tường nhịn không được nắm lấy tay Tần Ý, trầm giọng hỏi: " Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? "
Tần Ý đang đứng trước mặt hắn đây.

Chính là một Omega chân dài, eo thon, khuôn mặt mỹ lệ xinh đẹp.

Người như vậy, khó trách người khác lại sinh ra cảm giác thương hoa tiếc ngọc với cậu.

Tần Ý liếc xéo hắn một cái.

Cậu giật tay ra khỏi hắn: " Ngốc bức (*2), bái bai.

"
Tần Ý xoay người đi lên phi thuyền.

Để lại Khổng Gia Tường đứng ngây ra như vừa bị sét đánh.

Phan Lợi đứng một bên nhìn thấy một màn như này cũng hơi chấn động...!Chẳng phải mọi người đều nói con trai út của Tần Kiến Lâm là một người ôn nhu hiền lành sao? Sao Omega này lại trông hung dữ vậy?
—Ở Đế quốc—
Chu lão gia phải đợi đến tận 7 tiếng đồng hồ mới có thể gặp được con trai của ông— Đế quốc Thượng tướng Chu Dịch Kình.

Nam nhân với bộ quân phục màu đen xám, một tay cầm roi còn tay kia thì cầm kiếm, chậm rãi bước vào văn phòng.

Nam nhân cao chừng 1m94.

Thân hình hắn cao lớn vững vàng, làn da màu đồng săn chắc, dáng vẻ đúng kiểu của mấy vị tướng quân Trung Quốc thời xưa.

Mày kiếm, sóng mũi thẳng tắp, mặt mày tuấn mỹ nhưng lại lạnh như băng.

Nếu dùng lịch của Trái đất vào thế kỷ 21 cổ đại, tuổi thọ trung bình của nam giới là 63 tuổi và nữ giới là 67 tuổi làm tiêu chuẩn để tính tuổi của nam giới ngày nay.

Thì nam nhân này cũng chỉ mới ngoài ba mươi.

Mà ở thời đại này, hắn đã trải qua hơn trăm năm để tích lũy cho mình một chiến công vang lừng, oai phong lẫm liệt tuyệt đối bất khả xâm phạm.

Hắn là Đế quốc Thượng tướng.

Với quyền lực gần như đã vượt xa lực lượng của hoàng tộc, suýt chút nữa thì hắn đã biến cái Đế quốc này thành địa bàn của hắn rồi.
==================================
(*1) Chúng tinh phủng nguyệt – 众星捧月 – zhòng xīng pěng yuè (chữ trong Luận ngữ; phủng có nghĩa là bưng, nâng, bế, ôm; đại loại là một đám sao tôn lên ánh trăng, giống như một đám người vây quanh ủng hộ một ai đó mà họ tôn kính quý trọng, tiếng Anh: all the stars twinkle around the moon–regard something or somebody as a core).

(*2) Ngốc bức: ngu vô địch, ngu thấy rõ, nhìn là ai cũng biết ngu (nhưng chính đối tượng lại ngu tới mức không biết là mình ngu)
= ngu bợm, trùm ngu
Translator & Editor: bwijes
Thanks for reading
Enjoy~.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương