Tôi Chỉ Là Cô Nữ Phụ Qua Đường
10: Rời Khỏi Nhóm Nữ Phụ


Vào học 1 lúc thì chuông.

Reo báo hiệu ra giờ ra chơi.- Đói quá , ngồi trong lớp mà cái bụng nó réo ngại muốn chết, nhưng mình không biết canteen ở đâu hết .Cô đành phải hỏi nhờ bạn kế bên có thể dẫn cô đến chổ canteen không , bạn ấy đồng ý , nhưng cô thích ăn 1 mình hơn.

Chắc do thói quen lúc trước cô không có bạn bè thân nào hết, cô làm gì cũng 1 mình quen rồi giờ có thêm người ăn chung cô cũng ngại lắm.Nhưng ai mà có dè, chưa được ăn gì cô đã được ăn cơm chó rồi, cô bạn này dẫn theo anh người yêu , 2 người tình chàng ý thiếp tim bay tứ tung , hại cô như cái bóng đèn 220w.Cuối cùng cũng đến được canteen , cái khỉ móc sì gì á , canteen mà đi nằm sau cái thư viện thì ai mà thấy cho được.

Canteen rất to ( không cao bằng thư viện ) có 3 tầng , tầng đầu tiên là quán coffee trang trí rất tri thức có rất nhiều kệ sách cho mọi người có thể vừa uống vừa trò chuyện đọc sách, lên tầng 2 thì là khu ăn uống đầy đủ các món từ Âu đến Á đồ ăn nhẹ và có bàn ghế để ngồi ăn , rất vệ sinh sạch sẽ, sang trọng và đặc biệt là tầng 3 nới chỉ dành riêng cho học sinh của A1 , các giáo viên có từ 2 bằng thạc sĩ , tiến sĩ và các người có chức vụ từ hiệu phó trở lên mới được cấp cho thẻ đen và mỗi lần lên sẽ được máy kiểm tra thẻ sác nhận thì mới được vào để đảm bảo sự an toàn tuyệt đối cho họ.

Lên đây thì chỉ cần ngồi xuống bàn thì sẽ hiện lên màn hình oder món chọn xong thì sẽ được phụ vụ đem lên những người đó chỉ cần ngồi tại chổ đồ ăn sẽ đến.

Nhưng muốn được cấp thẻ đó họ phải chi tiền làm thẻ lên đến gần 100tr nên họ luôn là người được ưu tiên .Do đó, Sự phân biệt tầng lớp ở đây cực kì nghiêm trọng , các học sinh nào được trường tài trợ học bổng hay chỉ là con của trợ lý như cô hoặc trưởng phòng nếu có điều kiện học thì đều sẽ được nhà trường giấu danh tính.

Có 1 trường hợp từng sảy ra là bạn học này là học sinh học bổng được nhà trường tuyên dương và sau hôm đó bạn học này đã bị bạo lực học đường nhưng nhà trường đã che giấu vì người đứng sau trò ăn hiếp bạn bè này là con của 1 nhà tài phiệt nhà trường không muốn đắt tội đến họ nên đành im lặng mà che giấu , kết quả bạn này bị đánh nhiều quá , và phần đầu là nơi bị tác động nhiều nhất nên bạn ấy đã qua đời do xuất huyết não.

Vụ này đã làm xôn xao dư luận nhưng nhà trường đã dùng tiền để ém chuyện này xuống và mở ra trại mồ côi để lấy lòng dư luận cả nước.


Kết quả , sau 1 tuần mọi chuyện trở lại bình thường và nhà trường từ đó ra quyết định giấu danh tính cũng những người không có địa vị .Nguyên chủ cũng vậy phải giấu dím việc mình là con trợ lý thư ký mà quan trọng hơn là con của vợ bé , nguyên chủ đã nói dối mình là con của nhà tài phiệt để gia nhập vào nhóm của nữ phụ , lúc đầu nguyên chủ không muốn vào nhóm của nữ phụ đâu , nhưng cô đã yêu Vân Thiên ngay từ lần đầu gặp anh sau khi biết được nữ phụ Gia Mẫn rất có địa vị xã hội và đặc biệt cô ấy rất hay đi gặp nhóm bạn của Vân Thiên , vì để gặp anh cô đã gia nhập vào nhóm nữ phụ.

chuyện này là do cô lúc đi tìm thẻ ngân hàng đã vô tình thấy nhật ký của nguyên chủ nên cô mới biết , chứ phận nữ phụ mờ nhạt thì làm gì có dụ miêu tả chi tiết vậy được.

Ban đầu cô không định đọc đâu , đó làm xâm phạm đời tư , nhưng cái nết tò mò nó ăn sau vào máu cô rồi , nên cô đã đọc nó.

Và quên đi chuyện phải đi kiếm thẻ ngân hàng.

Xin lỗi nguyên chủ .Quay lại với cô hiện tại.

Cô đang đứng nhìn cái menu của canteen .- bánh mì thịt 80k mắc quá , bánh mì trứng 70k còn món nào rẻ hơn không ,.....!Gì vậy 40k là rẻ nhất sao ?? Đậu hũ non.

Nhưng mình làm gì có đủ tiền , tiền mặt cô nhóc này còn không tới 500k chính sác là 432k , cô còn phải đi chợ mua đồ cho buổi tối nữa mà sáng giờ cô đã sài hết 200k rồi.


Đến giờ cô cũng không biết thẻ cô nằm ở đâu nên đây là số tiền còn lại duy nhất của cô đó ,không thể tiêu sài hoang phí được.

Hồi nãy, tại khát quá nên cô đã mua nước mà không nhìn giá cô nghĩ tầm nước tầm 30k là hết cở , kết quả cô uống nước ép dưa lưới giá 60k .- Bạn gì ơi , không mua thì tránh qua đi.

- cô bạn nói giọng khó chịu .- A mình xin lỗi mình chọn xong rồi.

Ăn bánh mì trứng đở đi.

Mai mình sẽ nấu cơm để mang đi học.Kết quả món ăn 70k của cô là 1 cái trứng ốp và 2 lát bánh mì xịt chút tương đỏ .Nhận lấy phần ăn cô liền dậm chân đi 1 mạch khỏi canteen và đi đến vườn hoa sau khu học.

Vừa đi cô vừa :-Wtf ......C***n ...bíp....bíp....bíp bíp....bíp( Tui sẽ chèn âm thanh vào các lời nói vàng ngọc của nhỏ này nha ).- Ăn lời từ trên cái mỏ ác tao xuống nè chứ bán gì, bán vậy sao lời nổi , bán 1 miếng bánh thôi bán 2 miếng hơi nhiều đó, bán vậy chừng nào nghèo.Cô biết để có thể mở được canteen trong trường này thì ít nhiều cũng sẽ rất mắc nhưng với giá này thì không chấp nhận nổi mà.Đến nơi cô tìm được 1 hàng ghế đá có bàn nên đã ngồi xuống.

Để phần đồ ăn thức uống lên bàn và nhìn nó .- Hức..hức..


tại sao lại đối xử với người nghèo như vậy hức ...bộ ai cũng có tiền để ăn hay sao...!Hức .....!Tại sao lại tội nghiệp như này chứ ở ngoài đời ăn uống đã khổ sở giờ xuyên rồi cũng không được ăn sung sướng .....!Hức hức....đúng là lừa người những quyển truyện xuyên không lừa người ...!Cái gì mà xuyên qua được làm con của ông này bà kia giàu có, thương yêu nữ phụ mà ....!A ùm .....!Nhóp...nhóp....!Cũng ngon nhưng bánh mì nướng hơi cháy.....!Hức hức .....!Cả bánh mì cũng bán cho mình là bánh cháy ......!À à à ......!Hặp .....!Nhóp nhóp.....!Rột rột ....!Nước ép ngon quá ......!Hức hức.....( Ăn cơm chan nước mắt ,nhầm bánh mì chứ) .- Nè cậu ồn ào quá.- má ơi , giật mình hết hồn hết vía à , cha nội , cậu từ đâu ra vậy biết người ta bị yếu bóng vía không , lỡ tôi bị bệnh tim rồi cậu làm vậy tôi lăn đùng ra tôi xỉu rồi cậu có đưa tôi đi bệnh viện không có đền tiền thuốc men cho tôi không mà cậu làm vậy , bỏ nha , lần sau mà làm vậy là tôi thượng cẳng tay hạ cẳng chân với cậu đó , hên cho cậu là cậu đang gặp tôi đó lỡ là người khác họ đã đục vô mặt cậu rồi, cái mặt này mà chạy máu mũi là toi luôn á.

Nói vậy mà cậu còn trơ cái mặt ra nữa hả xin lỗi người ta đi chứ , đã hù người ta rồi.....mà.

.- Cậu muốn tôi xin lỗi thì cậu nên dừng cái bài luận văn của cậu lại.

Sao cậu có thể nói nhiều như vậy mà không nghỉ chứ.

Anh lấy tay bịt mồm cô lại.- Ỏ ay a i , ó ở quá ( bỏ tay ra đi , khó thở quá).Thấy vậy anh buông cô ra .- Hà Hà Hà tí nữa là khỏi phải nghĩ coi ngày mai ăn gì.- Là sao.- Thì là nhém bị cậu sát hại chứ gì nữa , là khỏi có ngày mai , thì khỏi cần nghĩ là mai ăn món gì.

Mọi người nói thiếu gia Minh Hạo thông minh xuất sắc , tài sắc vẹn toàn mà mấy lời dễ hiểu như vậy lại không biết , tôi đang nghĩ cậu có thông minh như lời đồn không.- Mà nè sao cậu lại ở đây , không đi ăn à , ở đây thì chắc cậu không đói , chắc cậu ăn ở nhà rồi chứ ăn chi ở canteen, ở đó bán mắc lắm bánh mì trứng mà 70k.

Quá mắc đúng không.....!Ê ê cậu đi đâu vậy nè chờ với .Cô với lấy ly nước rồi chạy theo anh .- Nè sao cậu bỏ đi vậy.

Chưa trả lời câu hỏi của tôi mà.

Sao cậu ở đây ?...Anh đang định trả lời thì :- Rột....rột.....!À ngon.


Ợ..tạm đỡ đói.

Sao vậy ?Cô quay qua thì thấy anh đang nhìn cô với ánh mắt siêu coi thường .-" Cậu ta thất khác lúc trước , ăn thì như heo , nói thì nhiều , còn vô duyên nữa , lúc trước cô ta rất tiểu thư , còn bây giờ .......!Lại dễ thương....."( Trời có người khen con gái tui...!MH: à hem ...!À mẹ biết rồi con rể...!Vèo).Lúc trước , vì muốn ra dáng tiểu thư giống Gia Mẫn , cô trang điểm đậm ăn nói dịu dàng từ tốn , còn bây giờ cô muốn là chính mình nên cô táp 3 táp 70k ra đi nên mọi người đừng hỏi tại sao cô không cầm bánh mì nhé.

Cô nuốt trọn nó rồi.- Tôi hay ra đây vào bữa trưa vì đây là loài hoa cô ấy thích lúc nhỏ, tôi đã kêu người trồng để cô ấy có thể ngắm chúng nhưng bây giờ cô ấy thích loài hoa khác rồi.

Giờ có 1 mình tôi thích loài hoa này thôi .- đây là Hoa HồngNew Wave màu tím khói này lạ nên tôi nhớ ?- Nhìn mặt cậu ngu ngu mà cũng am hiểu ghê ha .- Tôi mà đùa , hỏi bị thông minh đó mà tại tạo hoá , nó hoá cho cái mặt không đi đôi với cái não thôi.- Haha cậu thú vị thật đấy .Minh Hạo nhìn cô cười làm mỗ nữ nào đó nhìn đến ngẫn ngơ.- Hoi nha hoi nha đừng có thấy tui thú vị rồi thích tui đó nha , hoi ngại lắm nhưng cậu đẹp vậy nên tui sẽ cho cậu 1 cơ hội , muốn tỏ tình thì nhanh đi.

Hahaha.- Thôi cô thì tôi từ chối , mà cô thay đổi rồi thật khác lúc trước cũng có chút dễ thương đó , nhưng tôi có người mình thích rồi .Nói rồi anh đẩy nhẹ đầu cô làm cô hơi ngã về sau.Cò mỗ nữa kia khi nghe anh khen dễ thương thì đỏ mặt đứng ngại ngùng mà vì cú đẩy của anh làm cô tỉnh mộng.

Quay ra anh đã đi cách cô 1 khoảng rồi.

Nè tui giỡn thôi chứ không có ý gì với cậu đâu nha đồ đáng ghét.

Vậy là cô chạy theo , 2 người nói chuyện rất với nhau rất vui mà không để ý tới 2 ánh mắt đang nhìn mình , 1 ánh mắt với vẻ khỏ hiểu , 1 ánh mắt thù hằng nhìn 2 người đã đùa giỡn kia .- Cậu ta .....!Đang làm cái quái gì vậy.- 2 người cùng 1 suy nghĩ.............hết Chương................Sorry tui ra hơi trể, bí ý tưởng xíu.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương