Tôi Bán Thức Ăn Trên Wechat Phát Tài
-
C38: Chương 37
🍉Dịch : Autumnnolove🍉
CHƯƠNG 37
Những kẻ lừa đảo...
Ninh Ninh nghe bà nội gọi, từ sô pha bất giác đứng dậy, nhưng trong lòng đã vô cùng thất vọng về cha mẹ. Cô bé cảm thấy sau này không nên tin tưởng họ nữa.
Trong bếp còn một món canh chưa hầm xong, bà nội nghe được tiếng bước chân, gắp mấy cái đùi gà kho ra chén cho cô bé ăn trước. Đùi gà kho nhà làm, hình thức có lẽ là không bằng bên ngoài bán, nhưng mùi thơm tỏa ra lại hấp dẫn vô cùng. Mặc dù bà nội thương cháu, nhưng bà nội cũng rất tiết kiệm, vả lại làm đùi gà kho khá kỳ công, cho nên bình thường chỉ làm cho cô bé ăn vào ngày lễ ngày tết. Nếu như là ngày bình thường, nhìn thấy món đùi gà kho yêu thích, Ninh Ninh đã vui mừng khôn xiết. Nhưng vào lúc này, ngay cả đùi gà kho yêu thích trong miệng cũng chẳng thấy thơm.
Có lẽ đã nhận ra cháu gái vẫn không vui, bà nội an ủi: "Chắc là ba mẹ của con bận việc gì đó, nội đón sinh nhật với con cũng vậy thôi".
"Bận rộn, bận rộn, lúc nào cũng bận rộn..."
Ninh Ninh đang oán giận trong lòng, nhưng cũng không tùy tiện trút giận lên người bà nội: "Dạ, con biết rồi, không sao đâu!".
Bà nội thấy cô bé hiểu chuyện như vậy, duỗi tay xoa đầu cô bé và nói: "Đi ra ngoài ngồi ăn trước đi, đợi lát nữa bà nội bưng bát canh ra là có thể ăn cơm ngay".
Sau khi Ninh Ninh bê chén ra và ngồi xuống bàn ăn ở phòng ăn, nhịn không được lại cầm di động của cô bé lên. Cô bé xem tin nhắn mà mẹ đã trả lời vào mấy tiếng trước, hốc mắt đột nhiên hơi nóng, nước mắt còn chưa kịp rơi xuống, cô bé đã buông di động ra và dùng tay dụi mắt, cầm lấy đôi đũa và tiếp tục cắn đùi gà.
Cho đến lúc canh cũng đã hầm nhừ, bà nội mới bắt đầu mang thức ăn ra ngoài: "Có thể ăn cơm rồi!".
Các món ăn hôm nay vô cùng phong phú, giống như là ăn tết vậy. Nhưng ngay cả một cái đùi gà kho mà Ninh Ninh còn chưa ăn xong, nhìn bàn tiệc lại cảm thấy cô bé không đói bụng chút nào.
Cốc...cốc...cốc...
Ngoài cửa bỗng nhiên vang lên tiếng đập cửa, bà nội đang suy nghĩ có phải là con trai và con dâu đã trở về hay không, cháu gái đã đứng dậy và chạy ra ngoài. Ninh Ninh mở cửa, chỉ nhìn thấy bóng dáng của một bé trai đang chạy lên lầu. Cô bé lập tức đoán ra là bé trai nghịch ngợm lầu trên đi gõ cửa phá phách, vé mặt cô bé nháy mắt suy sụp, lần đầu tiên cô bé cảm thấy mấy đứa nhóc nghịch ngợm này thật đáng ghét.
"Ôi, Ninh Ninh là nghe được mẹ sắp trở về sao?".
Lúc Ninh Ninh đang chuẩn bị đóng cửa lại, bỗng nhiên nghe được một giọng nói ngạc nhiên, cô bé sửng sốt ngẩng đầu lên, nhìn thấy ba và mẹ một trước một sau đang đi lên lầu. Trên tay của hai vợ chồng còn cầm theo một cái bình giữ nhiệt và một cái hộp giữ nhiệt, sau khi nhìn thấy con gái, người mẹ đưa bình giữ nhiệt qua trước: "Đây là trà lá sen mà con muốn nè, mẹ còn mua cả bánh mặc ngọc cho con nữa, nhưng mà cơm nước xong mới được ăn".
Hai vợ chồng đợi ở Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh một lúc, sau đó suy nghĩ mang về nhà sẽ nguội lạnh, dứt khoát đi đến siêu thị mua một cái bình giữ nhiệt và một cái hộp giữ nhiệt.
"Mẹ còn còn nghĩ rằng hai đứa sẽ không trở về đó, sao lại về muộn thế?", bà nội nhìn thấy con trai và con dâu, vừa vui vẻ vừa không khỏi trách mắng một câu.
"Cửa hàng đó đắt khách lắm, tụi con xếp hàng nên về trễ một lúc".
Ninh Ninh nghe mẹ nói như vậy, mới nhận ra thì ra cô bé đã trách oan ba mẹ. Nhưng cô bé ngượng ngùng thể hiện ra, lúc cả nhà đều đã ngồi vào bàn và chuẩn bị ăn cơm, cô bé chủ động múc cơm múc canh cho ba mẹ. Trước giờ hai vợ chồng chưa từng được đối đãi thế này, đều cảm thấy vui mừng, xếp hàng chờ đợi lâu như vậy cũng không phí công vô ích.
"Đùi gà kho bà nội làm siêu cấp ngon", Ninh Ninh còn chủ động san sẻ đùi gà kho thơm ngào ngạt mà bà nội đặc biệt làm cho cô bé.
Hai vợ chồng vẫn luôn bôn ba ở nơi khác mấy năm nay, ấn tượng của họ về con gái chính là ngoan ngoãn và hiểu chuyện trong những lần họ thỉnh thoảng được về nhà. Mãi cho đến lúc này, họ dư dả hơn một chút, muốn đón con gái tới chỗ của họ, nhưng con gái lại quyết liệt từ chối. Chuyện này mới làm cho họ phát hiện ra, con gái ngoan ngoãn hiểu chuyện, nhưng mặt khác lại hoàn toàn xa lạ với họ. Con gái sẵn sàng tiếp tục ở lại chung cư cũ này cùng bà nội, cũng không muốn chuyển đến nhà lớn cùng họ. Bà nội đã quen sống ở nơi này, họ không ép buộc được. Nhưng con gái lại xa cách họ như vậy, ít nhiều cũng có chút chua xót. Hai vợ chồng suy đi nghĩ lại, lúc này mới cố gắng cải thiện mối quan hệ với con gái.
Nhìn thấy trà lá sen và bánh mặc ngọc có thể đổi được sự thân thiết của con gái, người ba dứt khoát tuyên bố: "Sau này mỗi ngày ba đều mua cho con!".
Sau khi ăn cơm xong, Ninh Ninh đang ăn một miếng bánh mặc ngọc và uống một hớp trà lá sen, nhìn ba và gật đầu: "Con cảm ơn ba!".
Cô bé nghĩ, nếu lần này ba có thể nói được làm được, thậm chí là chỉ cần kiên trì trong một tuần, cô bé lập tức tha thứ cho tất cả những lần nói không giữ lời của ông ấy trước kia.
-Editor: Autumnnolove-
Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh,
Sau khi ba Hướng trở lại tiệm bánh, đưa bánh mặc ngọc con gái đã làm xong cho khách hàng còn đang chờ đợi trong tiệm. Hai vợ chồng nọ nhận bánh mặc ngọc, vừa cảm ơn rối rít vừa rửa sạch bình giữ nhiệt và hộp giữ nhiệt. Nhìn thấy họ còn cố ý mua bình và hộp giữ nhiệt, ba Hướng không khỏi khen ngợi mấy câu.
Thời buổi hiện nay, mặc dù có rất nhiều người ngoài miệng đều nói có con gái mới tốt, con gái mới là áo bông nhỏ tri kỷ, nhưng thực ra trong lòng vẫn luôn thiên vị con trai. Hiếm khi nhìn thấy một cặp vợ chồng thương yêu con gái nhiều như họ, ba Hướng cảm thấy cũng không uống công ông cố ý đi một chuyến này.
Nghe thấy ba Hướng cổ vũ, hai vợ chồng lại có chút xấu hổ: "Không có tốt đẹp như chú nói đâu, trước đó bọn cháu chỉ lo kiếm tiền, thật sự lơ là con gái. Bây giờ con bé không hề thân thiết với bọn cháu chút nào...".
Ba Hướng kinh ngạc một lúc, an ủi vài câu, sau đó bắt đầu chia sẻ kinh nghiệm bản thân: "...Chú nói với các cháu này, nuôi con gái là tốt nhất, con gái tri kỷ. Hồi nãy chú đến nhà con gái chú, nó vừa thấy mặt chú là đã quan tâm chú ăn cơm hay chưa. Nghe chú nói còn chưa kịp ăn, lập tức đi múc canh cho chú ăn...".
Biết được quan hệ giữa ba Hướng và con gái khăng khít như thế, hai vợ chồng đều vô cùng hâm mộ.
"Được rồi, đừng tốn thời gian của người ta nữa, người ta còn phải về nhà ăn sinh nhật của con gái đó". Mẹ Hướng thấy bệnh cũ "gặp ai cũng khoe khoang con gái" của ông lại tái phát, xem không vừa mắt mà cắt ngang.
Sau khi ba Hướng im lặng, mẹ Hướng mới cười nói: "Túi trà lá sen này tặng cho con gái của hai cháu, chúc cô bé sinh nhật vui vẻ!".
Hai vợ chồng nói cảm ơn, không dám tiếp tục chậm trễ, nhanh chóng lái xe theo hướng về nhà.
Tiễn hai người khách đặc biệt này đi rồi, ba Hướng bảo nhân viên cửa hàng vệ sinh quét tước cửa hàng trước khi tan ca, riêng ông thì lây bình giữ nhiệt từ trên xe ra: "Con gái bảo tôi mang canh cho bà, bà uống trước đi. Tôi dọn nguyên liệu nấu ăn đến phòng bếp nhỏ, về nhà sẽ nấu món ngon cho bà".
Mẹ Hướng thấy con gái cũng không quên phần của bà, lập tực nở một nụ cười, vừa ôm bình giữ nhiệt ngồi ở trong tiệm vừa hỏi: "Hôm nay bé yêu làm gì ở nhà vậy? Ông có nói với con bé, bảo con bé đừng làm việc quá mệt không?".
"Con bé bảo hôm nay đi đến sân vận động chơi với bạn, còn cho tôi xem mấy cây sen đá con bé mua...", ba Hướng vừa sắp xếp nguyên liệu nấu ăn trong phòng bếp nhỏ vừa nói, "Con bé còn bảo chúng ta đừng quá lao lực, đến giờ đóng cửa thì cứ đóng cửa".
"So với mở tiệm cơm trước kia thì cái này mà mệt nhọc gì chứ".
Mẹ Hướng nhớ lại những năm tháng mở tiệm cơm mệt chết mệt sống ở quê nhà, còn kiếm không được bao nhiêu tiền, chợt có cảm giác như vừa trải qua mấy đời. So sánh với lúc đó, vừa phải lo lắng chuyện nhập hàng, vừa phải lo lắng làm ăn không có lời, và một đống chuyện linh tinh vụn vặt nửa, cuộc sống bây giờ cũng không cần quá hưởng thụ.
Ba Hướng cũng nghĩ như vậy, nhưng trên mặt lại tràn ngập ý cười: "Còn không phải là do con gái hiếu thảo sao, sợ chúng ta cực khổ thôi".
Cửa hàng có thể kiếm ra tiền, vợ chồng Hướng gia bây giờ chỉ cảm thấy nhiệt tình 100%. Giống như họ được sống lại những năm đó, thời điểm họ vừa mở tiệm cơm và gây dựng sự nghiệp.
Hơn 8 giờ gần 9 giờ tối họ mới về đến nhà. Nấu cơm, ăn cơm và rửa mặt lại tốn kha khá thời gian, đến khi chìm vào giấc ngủ đã hơn 11 giờ rồi. Tuy vậy, sáng hôm sau họ vẫn dậy lúc 6 giờ hơn, hơn nữa tinh thần có vẻ không tệ.
"Nói không phải khen, bánh a giao, trà lá sen và bánh mặc ngọc này đúng là rất ngon. Nếu không phải là nhà chúng ta bán chúng, tôi cũng phải đi mau cho bằng được". Sau khi thức dậy, mẹ Hướng đứng trước gương, nhìn bản thân trong gương trẻ ra vài tuổi, tâm trạng rất tốt.
Có thể sinh ra con gái xinh đẹp như Hướng Vãn, tất nhiên ngoại hình của mẹ Hướng cũng không kém cạnh. Nhưng trước kia bà phải làm lụng vất vả vì gia đình và tiệm cơm, dáng người hơi đẫy đà, sắc mặt cũng hơi vàng vọt. Hiện tại, cả người bà đã gầy đi một vòng, làn da rạng rỡ hơn, mái tóc đen nhánh xõa tung sau lưng, thoạt nhìn có cảm giác như trở lại thanh xuân.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook