Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng
-
Chương 27: Ngoại lệ duy nhất
Michael lấy tiền nợ thay thủ trưởng tâm tình rất tốt.
Lúc rời khỏi ngục giam thiên sứ, hắn ta lại phát hiện Lucifiel điện hạ ở phía trước nửa bước vẻ mặt nhàn nhạt.
Dường như không vui.
Đương nhiên đây chỉ là hắn ta đơn phương suy đoán, bình thường Michael dựa vào trực giác để phán đoán cảm xúc thủ trưởng, nếu chỉ dựa vào ánh mắt —— thứ cho hắn ta thật sự không có cách nào nhìn ra nội hàm sóng ngầm mãnh liệt gì dưới mặt ngoài tao nhã bình tĩnh của Lucifiel điện hạ.
Michael mở không gian trữ vật ra một cái khe, “Điện hạ, năm trăm ngàn thủy tinh tệ.”
Bên trong chồng chất tài phú có thể khiến long tộc đỏ mắt.
Một mảnh sáng lấp lánh!
“Ngươi giữ trước, ngày mai lại đưa vào sổ.” Lucifiel bị hắn ta dời đi một phần lực chú ý, trong mắt hiện lên ý cười. Hắn biết Michael là tộc khốn khó, nhiều thủy tinh tệ như vậy, phỏng chừng cho tới bây giờ đối phương cũng chưa từng dành dụm được.
Michael hâm mộ nói rằng: “Samael chỗ nào ra nhiều tiền như vậy.”
Lucifiel một câu đánh mất suy nghĩ của hắn ta, “Ngươi cũng có thể đi làm kiêm chức, hắn không để ý có thêm một phó quan đâu.”
Michael: “…” Sau đó bị mệt thành cún sao?
Thu nhập của thiên đường luôn có quan hệ trực tiếp với lượng công việc, Michael chỉ có một chức vụ sí thiên sứ phó và phó quân đoàn trưởng thiên sứ, cái sau còn là loại hình không chiến tranh không thu nhập, qua hiều năm như vậy, chênh lệch giàu nghèo giữa hắn và Samael tự nhiên cực lớn.
Michael hưng trí bừng bừng đề nghị: “Điện hạ, nếu không thì làm một bảng xếp hạng thu nhập thiên đường, kích thích tính tích cực làm việc của mọi người một chút đi?”
Lucifiel đáp: “Ngay cả ngươi cũng không kích thích được, thì kích thích thiên sứ khác có ý nghĩa gì.”
Nội tâm Michael vô lực quỳ rạp.
Vì cái giống gì mà thủ trưởng nói chuyện càng ngày càng sắc bén thế!
Lucifiel dẫn Michael ngồi lên xe ngựa, một lần nữa thông qua truyền tống trận trở lại Hằng Tinh thiên.
Tầng thứ tám Hằng Tinh thiên, Metatron vừa vặn từ nơi khác truyền tống lại đây, ánh sáng vừa hiện, trên truyền tống trận rộng lớn liền xuất hiện hắn cùng với một chiếc xe ngựa. Metatron nghiêng đầu nhìn, nhất thời cười, “Là Lucifiel điện hạ và Michael, các ngươi đi nơi nào vậy?”
Trên truyền tống trận cùng lúc đụng tới ba sí thiên sứ, loại chuyện này bình thường có chút hiếm thấy.
Vài trí thiên sứ thủ vệ choáng cả mắt.
Nếu nói Metatron chỉ có nét đẹp ôn nhuận làm cho bọn họ say lòng, như vậy khi Michael từ trong xe ngựa ló đầu ra, màu sắc lửa đỏ hừng hực không tắt trực tiếp làm cho trước mắt bọn họ sáng ngời, ngay sau đó lộ diện chính là đẹp nhất thiên đường… không, ngôi sao sáng đệ nhất tam giới, sí thiên sứ trưởng Lucifiel, hắn tao nhã ngồi trên chủ tọa xe ngựa, không hề nghi ngờ khiến xung quanh đều ảm đạm thất sắc.
Tất cả sinh linh trên đời này, đều chỉ có thể làm nền cho Lucifiel.
“Meta, lại đây ngồi.”
“Vâng, điện hạ.”
Metatron thưởng thức dung nhan được trời ưu ái của Lucifiel, cũng khen ngợi dáng vẻ không thể soi mói của đối phương. Nhưng bề ngoài có thể thay đổi, thần vận ở bên trong mới là thứ chân chính đáng để Metatron thán phục.
Thứ đáng quý khó được chính là —— cả hai cái Lucifiel đều có.
Griffin kéo xe ngựa từ trên cao lướt qua, bóng dáng nhàn nhạt rơi trên mặt đất, không ít trí thiên sứ đều ngửa đầu nhìn. Sau khi phát hiện là xe ngựa của sí thiên sứ trưởng, thiên sứ dưới mặt đất đều hành lễ, vài người tâm tư sinh động khác thì cố gắng nhìn ra xa, muốn xem rõ ràng chân dung vài vị thiên sứ ngồi trên xe ngựa.
Điều này làm cho Asha thật vui vẻ.
Có chủ nhân như vậy vẫn luôn là một chuyện rất có mặt mũi.
Trên xe ngựa, Lucifiel phát hiện trong ngực Metatron ôm một bó hoa, “Đây hình như không phải hoa của thiên đường.”
Metatron mặt mày cong cong, “Đây là thánh hoa ở thánh địa Tinh Linh tộc, ta nhờ Atrios giúp ta hái.” Nhận được tin tức, hôm nay hắn mới có thể chạy tới tầng thứ nhất Nguyệt Tinh thiên, chính là để gặp loại hoa hiếm thấy mà trân quý này một lần.
Hắn thoải mái đưa bó hoa đó cho Lucifiel nhìn.
Lucifiel nhìn vài lần, liền thu hồi ánh mắt, “Ừm, ngươi vẫn cảm thấy hứng thú với hoa như vậy.”
Metatron thấy Lucifiel không hứng thú bao nhiêu, nói ra chuyện thánh hoa, “Gần đây Tinh Linh tộc rất náo nhiệt, thánh hoa vừa nở, các tinh linh ra ngoài đều phải trở về, nghe nói là muốn tìm kiếm một nửa khác vào mùa thánh hoa nở.”
Michael bổ sung: “Thánh hoa này còn có tên là hoa tình yêu, có thể chứng kiến tình yêu.”
Tay ôm hoa của Metatron cứng đờ.
“Không thể nào…”
“Ngụ ý mà thôi, không có tính toán gì hết.” Michael lười biếng duỗi eo, hiếm thấy mà đùa giỡn Metatron trên miệng một phen, “May là ngươi nhờ Atrios hái, không thì ta sẽ cho rằng tên đỏm dáng Atrios kia có ý tứ với ngươi đó.”
Metatron không tức giận, ôn hòa nói rằng: “Michael, làm sao ngươi biết việc này?”
Michael nhếch miệng mỉm cười, “Bởi vì ta từng hái mà!”
Metatron: “…”
Michael hàng năm đều sẽ tiêu hết ngày nghỉ, thực tự hào nói rằng: “Nơi nổi danh ta đều đã đi qua, thức ăn nổi danh ta đều đã từng ăn, đồ vật xinh đẹp cơ bản ta đều đã xem qua!”
Xinh đẹp nhất trên đời không gì ngoài Lucifiel, hắn ta không chỉ có thể nhìn mỗi ngày, còn có thể ngẫu nhiên sờ sờ tay nhỏ bé.
Khụ, bàn tay cũng coi như một loại.
Lúc Michael đắc ý, hắn ta không biết hai điện hạ trước mặt hắn ta đang giao lưu ánh mắt.
Metatron: vất vả, điện hạ.
Lucifiel:…
Metatron: xin quản giáo Michael nhiều hơn, lá gan hắn ta quá lớn.
Lucifiel: được.
Ở phương diện làm thế nào dạy dỗ phó quan, Lucifiel và Metatron đều tự có tâm đắc, dù sao hai người bọn họ đều có phiền não khác biệt. Tính cách Michael không dễ khống chế, dễ dàng lén ngươi đi làm việc; vấn đề của Beelzebub nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, Metatron không chỉ một lần thở dài, vì sao phó quan của mình luôn treo trái tim trên người Lucifiel điện hạ.
Sau khi xuống xe ngựa, Metatron không có lập tức rời đi, mà là xoay người nói rằng: “Điện hạ, Atrios có chút nhanh mồm nhanh miệng, ta thay hắn xin lỗi ngài.”
Lucifiel cười nhạt nói: “Không sao, ta biết tính tình hắn.”
Metatron nghe ra một ý tứ khác của Lucifiel: dù sao ta cũng không có để hắn vào mắt.
Michael vui vẻ, “Để bản thân hắn tự đến giải thích đi.”
Metatron bật cười lắc lắc đầu, thật sự không nói thêm gì nữa, hắn nhìn theo xe ngựa tiễn bước Lucifiel và Michael, mới chậm rãi trở về. Ở trong lòng của hắn đều có một quyển sổ, nhận được đồ của đối phương, vốn nên trả đối phương một món nợ.
Hắn đã trả.
Atrios, ngươi tự cầu nhiều phúc nhé.
Tinh Linh tộc và thiên đường quan hệ chặt chẽ, tinh linh giỏi ca múa, dung mạo không kém với thiên sứ, lại nhiệt tình yêu thương nghệ thuật, đủ loại đặc thù khiến tinh linh tương đối nổi tiếng ở thiên đường, rất nhiều thiên sứ đều giao hảo với tinh linh, hở chút liền đến Tinh Linh tộc đi dạo.
Thánh hoa Tinh Linh tộc vừa nở, cũng hấp dẫn một phần thiên sứ.
Sau khi xin phép, hoặc là nghỉ ngơi đi chơi vài ngày, bọn họ mang về thánh hoa Tinh Linh tộc, đưa cho bạn bè, hoặc là thiên sứ minh thích. Thiên đường không thể có ái tình, đây là quy định ván đã đóng thuyền bên ngoài, nhưng mà tình cảm đến từ linh hồn, bọn họ biết khắc chế, cũng am hiểu dùng phương thức khác biểu đạt sự yêu thích của mình.
Trong lúc nhất thời rất nhiều thiên sứ cấp cao đều nhận được hoa.
Phẩm chất hoa bọn họ nhận được có lẽ không tốt bằng bó hoa của Metatron, chỉ là tâm ý lớn hơn bản thân đóa hoa.
Giữa trưa, Michael đi ra ngoài dạo một vòng, tay ôm hoa tươi trở lại.
Ngồi ở vị trí sí thiên sứ phó, hắn ta ngửi hương hoa chốc lát, lại tò mò đem một miếng hoa bỏ vào miệng nhai nhai. Sau khi nhấm nháp ra hương vị chua chua, hắn ta nhăn mặt nói rằng: “Tinh Linh tộc lần này kiếm bội rồi —— ”
Lucifiel không vui nói rằng: “Đừng có cả ngày nghĩ loại chuyện tục khí đó, ngươi không thiếu tiền.”
Michael che mặt.
Hắn ta không dám nói cho điện hạ nhà hắn ta biết —— ta thiếu mà!
Đến sòng bạc địa ngục một lần, hắn ta liền thua sạch tất cả thủy tinh tệ.
Công tác buồn tẻ khiến Lucifiel tạm thời quên Michael, chờ đến khi hắn xử lý xong, bó hoa của Michael đã hệt như chó gặm, bị Michael xem là đồ ăn vặt ăn trong lúc phê chữa công vụ.
Lucifiel cạn lời.
Nghĩ đến việc công vụ bên phía Meta xảy ra một chút sai lầm, hắn liền đứng dậy, dưới tình huống không quấy nhiễu Michael đi ra ngoài.
Trong Hằng Tinh thiên, mùi hoa quen thuộc trong không khí khiến Lucifiel ghé mắt.
Trong cửa hàng thậm chí còn trực tiếp tiêu thụ thánh hoa!
Lúc vừa thấy mặt tiền cửa hàng, Lucifiel liền biết chủ nhân sau lưng cửa hàng này là Gabriel, Gabriel chấp chưởng tầng thứ nhất và tầng thứ hai, vô cùng am hiểu việc đầu cơ trục lợi đồ vật của hai giới.
Lucifiel thầm nghĩ: “Nếu Meta tình nguyện chờ vài ngày, thì đã không cần đi nhờ Atrios rồi.”
Bỗng nhiên vô cớ thiếu nợ Atrios.
Hắn đi dọc theo đường, hai bên ngã tư đường có rất nhiều trí thiên sứ nhìn hắn muốn nói lại thôi.
Lucifiel thả chậm bước chân, vẻ mặt nhu hòa, khóe môi mang một tia mỉm cười, đáng tiếc vẫn cứ không có một thiên sứ nào dám đi đến trước mặt hắn. Hắn không khỏi hoài nghi có phải trước đây mình quá nghiêm túc hay không, dẫn đến các trí thiên sứ đều có chút sợ hãi hắn?
Hắn đi vào cung điện trí thiên sứ trưởng, bên ngoài dường như vang lên một mảnh tiếng mất mát thổn thức.
Trong cung điện, Metatron nhìn thấy tay hắn trống không, tương đối kinh ngạc.
“Điện hạ, thế mà ngài không nhận được hoa ư?”
“…”
Tay Lucifiel vừa lật, lấy ra công vụ từ trong không gian trữ vật, “Meta, trong lúc làm việc đừng đàm luận việc tư.”
Metatron đặt nắm tay đến bên miệng ho nhẹ, “Là lỗi của ta.”
Hắn ta cho Beelzebub một ánh mắt, nhưng mà Beelzebub vẫn đứng ngốc ở nơi đó.
Thiên sứ khác không đưa hoa.
Ngươi đưa đi chứ!
Beelzebub không cách nào cảm nhận được nội tâm rối rắm muốn chết của thủ trưởng, hắn quả thật muốn đưa hoa, nhưng mà lý do cũng giống những thiên sứ khác —— hắn không dám. Hắn không cách nào che lấp ái mộ của mình đối với điện hạ, lễ vật như vậy đưa ra, nếu bị thần nhìn thấy hắn làm như vậy, có lẽ hắn phải lập tức vào ngục giam thiên sứ.
Không cho phép bày tỏ tình yêu.
Không cho phép thổ lộ.
Tất cả thiên sứ đều phải giữ thái độ tôn trọng với sí thiên sứ trưởng.
“Chỗ này sửa lại một chút, khớp với phần ở bên ta.” Lucifiel chỉ ra vấn đề trên công vụ, Metatron cầm lấy bút tiến hành sửa chữa, một lần nữa ký tên của mình, phần công vụ này mới xem như chuyển giao thành công.
Beelzebub ngẩn người, mắt mở trừng trừng nhìn Lucifiel giải quyết vấn đề xong rời đi.
Metatron thở dài: “Ngươi còn muốn nhìn tới khi nào.”
Beelzebub hốc mắt đỏ ửng, cúi đầu.
“Chỉ là hoa mà thôi, điện hạ sẽ hiểu.” Metatron đi qua, tay đặt trên bờ vai hắn, “Ngươi chính là nghĩ quá nhiều, đem vấn đề đơn giản nghĩ đến phức tạp, ngay cả một bó hoa cũng không dám tặng.”
Beelzebub ấp úng nói rằng: “Ta sợ điện hạ không nhận.”
Metatron nói: “Ta càng sợ trong mấy ngày này, ngay cả một bó hoa điện hạ cũng không nhận được.”
Beelzebub ngây người.
“Làm sao có thể… điện hạ sao lại không nhận được hoa…”
Tất cả sí thiên sứ đều có thể nhận được hoa mà thiên sứ khác tặng, thân là sí thiên sứ trưởng, sao Lucifiel lại không nhận được?
Metatron thả nhẹ âm thanh, “Bởi vì, hắn là Lucifiel điện hạ.”
Con cưng của thần.
Thiên sứ gần với thần nhất trên đời này.
Lúc rời khỏi ngục giam thiên sứ, hắn ta lại phát hiện Lucifiel điện hạ ở phía trước nửa bước vẻ mặt nhàn nhạt.
Dường như không vui.
Đương nhiên đây chỉ là hắn ta đơn phương suy đoán, bình thường Michael dựa vào trực giác để phán đoán cảm xúc thủ trưởng, nếu chỉ dựa vào ánh mắt —— thứ cho hắn ta thật sự không có cách nào nhìn ra nội hàm sóng ngầm mãnh liệt gì dưới mặt ngoài tao nhã bình tĩnh của Lucifiel điện hạ.
Michael mở không gian trữ vật ra một cái khe, “Điện hạ, năm trăm ngàn thủy tinh tệ.”
Bên trong chồng chất tài phú có thể khiến long tộc đỏ mắt.
Một mảnh sáng lấp lánh!
“Ngươi giữ trước, ngày mai lại đưa vào sổ.” Lucifiel bị hắn ta dời đi một phần lực chú ý, trong mắt hiện lên ý cười. Hắn biết Michael là tộc khốn khó, nhiều thủy tinh tệ như vậy, phỏng chừng cho tới bây giờ đối phương cũng chưa từng dành dụm được.
Michael hâm mộ nói rằng: “Samael chỗ nào ra nhiều tiền như vậy.”
Lucifiel một câu đánh mất suy nghĩ của hắn ta, “Ngươi cũng có thể đi làm kiêm chức, hắn không để ý có thêm một phó quan đâu.”
Michael: “…” Sau đó bị mệt thành cún sao?
Thu nhập của thiên đường luôn có quan hệ trực tiếp với lượng công việc, Michael chỉ có một chức vụ sí thiên sứ phó và phó quân đoàn trưởng thiên sứ, cái sau còn là loại hình không chiến tranh không thu nhập, qua hiều năm như vậy, chênh lệch giàu nghèo giữa hắn và Samael tự nhiên cực lớn.
Michael hưng trí bừng bừng đề nghị: “Điện hạ, nếu không thì làm một bảng xếp hạng thu nhập thiên đường, kích thích tính tích cực làm việc của mọi người một chút đi?”
Lucifiel đáp: “Ngay cả ngươi cũng không kích thích được, thì kích thích thiên sứ khác có ý nghĩa gì.”
Nội tâm Michael vô lực quỳ rạp.
Vì cái giống gì mà thủ trưởng nói chuyện càng ngày càng sắc bén thế!
Lucifiel dẫn Michael ngồi lên xe ngựa, một lần nữa thông qua truyền tống trận trở lại Hằng Tinh thiên.
Tầng thứ tám Hằng Tinh thiên, Metatron vừa vặn từ nơi khác truyền tống lại đây, ánh sáng vừa hiện, trên truyền tống trận rộng lớn liền xuất hiện hắn cùng với một chiếc xe ngựa. Metatron nghiêng đầu nhìn, nhất thời cười, “Là Lucifiel điện hạ và Michael, các ngươi đi nơi nào vậy?”
Trên truyền tống trận cùng lúc đụng tới ba sí thiên sứ, loại chuyện này bình thường có chút hiếm thấy.
Vài trí thiên sứ thủ vệ choáng cả mắt.
Nếu nói Metatron chỉ có nét đẹp ôn nhuận làm cho bọn họ say lòng, như vậy khi Michael từ trong xe ngựa ló đầu ra, màu sắc lửa đỏ hừng hực không tắt trực tiếp làm cho trước mắt bọn họ sáng ngời, ngay sau đó lộ diện chính là đẹp nhất thiên đường… không, ngôi sao sáng đệ nhất tam giới, sí thiên sứ trưởng Lucifiel, hắn tao nhã ngồi trên chủ tọa xe ngựa, không hề nghi ngờ khiến xung quanh đều ảm đạm thất sắc.
Tất cả sinh linh trên đời này, đều chỉ có thể làm nền cho Lucifiel.
“Meta, lại đây ngồi.”
“Vâng, điện hạ.”
Metatron thưởng thức dung nhan được trời ưu ái của Lucifiel, cũng khen ngợi dáng vẻ không thể soi mói của đối phương. Nhưng bề ngoài có thể thay đổi, thần vận ở bên trong mới là thứ chân chính đáng để Metatron thán phục.
Thứ đáng quý khó được chính là —— cả hai cái Lucifiel đều có.
Griffin kéo xe ngựa từ trên cao lướt qua, bóng dáng nhàn nhạt rơi trên mặt đất, không ít trí thiên sứ đều ngửa đầu nhìn. Sau khi phát hiện là xe ngựa của sí thiên sứ trưởng, thiên sứ dưới mặt đất đều hành lễ, vài người tâm tư sinh động khác thì cố gắng nhìn ra xa, muốn xem rõ ràng chân dung vài vị thiên sứ ngồi trên xe ngựa.
Điều này làm cho Asha thật vui vẻ.
Có chủ nhân như vậy vẫn luôn là một chuyện rất có mặt mũi.
Trên xe ngựa, Lucifiel phát hiện trong ngực Metatron ôm một bó hoa, “Đây hình như không phải hoa của thiên đường.”
Metatron mặt mày cong cong, “Đây là thánh hoa ở thánh địa Tinh Linh tộc, ta nhờ Atrios giúp ta hái.” Nhận được tin tức, hôm nay hắn mới có thể chạy tới tầng thứ nhất Nguyệt Tinh thiên, chính là để gặp loại hoa hiếm thấy mà trân quý này một lần.
Hắn thoải mái đưa bó hoa đó cho Lucifiel nhìn.
Lucifiel nhìn vài lần, liền thu hồi ánh mắt, “Ừm, ngươi vẫn cảm thấy hứng thú với hoa như vậy.”
Metatron thấy Lucifiel không hứng thú bao nhiêu, nói ra chuyện thánh hoa, “Gần đây Tinh Linh tộc rất náo nhiệt, thánh hoa vừa nở, các tinh linh ra ngoài đều phải trở về, nghe nói là muốn tìm kiếm một nửa khác vào mùa thánh hoa nở.”
Michael bổ sung: “Thánh hoa này còn có tên là hoa tình yêu, có thể chứng kiến tình yêu.”
Tay ôm hoa của Metatron cứng đờ.
“Không thể nào…”
“Ngụ ý mà thôi, không có tính toán gì hết.” Michael lười biếng duỗi eo, hiếm thấy mà đùa giỡn Metatron trên miệng một phen, “May là ngươi nhờ Atrios hái, không thì ta sẽ cho rằng tên đỏm dáng Atrios kia có ý tứ với ngươi đó.”
Metatron không tức giận, ôn hòa nói rằng: “Michael, làm sao ngươi biết việc này?”
Michael nhếch miệng mỉm cười, “Bởi vì ta từng hái mà!”
Metatron: “…”
Michael hàng năm đều sẽ tiêu hết ngày nghỉ, thực tự hào nói rằng: “Nơi nổi danh ta đều đã đi qua, thức ăn nổi danh ta đều đã từng ăn, đồ vật xinh đẹp cơ bản ta đều đã xem qua!”
Xinh đẹp nhất trên đời không gì ngoài Lucifiel, hắn ta không chỉ có thể nhìn mỗi ngày, còn có thể ngẫu nhiên sờ sờ tay nhỏ bé.
Khụ, bàn tay cũng coi như một loại.
Lúc Michael đắc ý, hắn ta không biết hai điện hạ trước mặt hắn ta đang giao lưu ánh mắt.
Metatron: vất vả, điện hạ.
Lucifiel:…
Metatron: xin quản giáo Michael nhiều hơn, lá gan hắn ta quá lớn.
Lucifiel: được.
Ở phương diện làm thế nào dạy dỗ phó quan, Lucifiel và Metatron đều tự có tâm đắc, dù sao hai người bọn họ đều có phiền não khác biệt. Tính cách Michael không dễ khống chế, dễ dàng lén ngươi đi làm việc; vấn đề của Beelzebub nói lớn không lớn nói nhỏ không nhỏ, Metatron không chỉ một lần thở dài, vì sao phó quan của mình luôn treo trái tim trên người Lucifiel điện hạ.
Sau khi xuống xe ngựa, Metatron không có lập tức rời đi, mà là xoay người nói rằng: “Điện hạ, Atrios có chút nhanh mồm nhanh miệng, ta thay hắn xin lỗi ngài.”
Lucifiel cười nhạt nói: “Không sao, ta biết tính tình hắn.”
Metatron nghe ra một ý tứ khác của Lucifiel: dù sao ta cũng không có để hắn vào mắt.
Michael vui vẻ, “Để bản thân hắn tự đến giải thích đi.”
Metatron bật cười lắc lắc đầu, thật sự không nói thêm gì nữa, hắn nhìn theo xe ngựa tiễn bước Lucifiel và Michael, mới chậm rãi trở về. Ở trong lòng của hắn đều có một quyển sổ, nhận được đồ của đối phương, vốn nên trả đối phương một món nợ.
Hắn đã trả.
Atrios, ngươi tự cầu nhiều phúc nhé.
Tinh Linh tộc và thiên đường quan hệ chặt chẽ, tinh linh giỏi ca múa, dung mạo không kém với thiên sứ, lại nhiệt tình yêu thương nghệ thuật, đủ loại đặc thù khiến tinh linh tương đối nổi tiếng ở thiên đường, rất nhiều thiên sứ đều giao hảo với tinh linh, hở chút liền đến Tinh Linh tộc đi dạo.
Thánh hoa Tinh Linh tộc vừa nở, cũng hấp dẫn một phần thiên sứ.
Sau khi xin phép, hoặc là nghỉ ngơi đi chơi vài ngày, bọn họ mang về thánh hoa Tinh Linh tộc, đưa cho bạn bè, hoặc là thiên sứ minh thích. Thiên đường không thể có ái tình, đây là quy định ván đã đóng thuyền bên ngoài, nhưng mà tình cảm đến từ linh hồn, bọn họ biết khắc chế, cũng am hiểu dùng phương thức khác biểu đạt sự yêu thích của mình.
Trong lúc nhất thời rất nhiều thiên sứ cấp cao đều nhận được hoa.
Phẩm chất hoa bọn họ nhận được có lẽ không tốt bằng bó hoa của Metatron, chỉ là tâm ý lớn hơn bản thân đóa hoa.
Giữa trưa, Michael đi ra ngoài dạo một vòng, tay ôm hoa tươi trở lại.
Ngồi ở vị trí sí thiên sứ phó, hắn ta ngửi hương hoa chốc lát, lại tò mò đem một miếng hoa bỏ vào miệng nhai nhai. Sau khi nhấm nháp ra hương vị chua chua, hắn ta nhăn mặt nói rằng: “Tinh Linh tộc lần này kiếm bội rồi —— ”
Lucifiel không vui nói rằng: “Đừng có cả ngày nghĩ loại chuyện tục khí đó, ngươi không thiếu tiền.”
Michael che mặt.
Hắn ta không dám nói cho điện hạ nhà hắn ta biết —— ta thiếu mà!
Đến sòng bạc địa ngục một lần, hắn ta liền thua sạch tất cả thủy tinh tệ.
Công tác buồn tẻ khiến Lucifiel tạm thời quên Michael, chờ đến khi hắn xử lý xong, bó hoa của Michael đã hệt như chó gặm, bị Michael xem là đồ ăn vặt ăn trong lúc phê chữa công vụ.
Lucifiel cạn lời.
Nghĩ đến việc công vụ bên phía Meta xảy ra một chút sai lầm, hắn liền đứng dậy, dưới tình huống không quấy nhiễu Michael đi ra ngoài.
Trong Hằng Tinh thiên, mùi hoa quen thuộc trong không khí khiến Lucifiel ghé mắt.
Trong cửa hàng thậm chí còn trực tiếp tiêu thụ thánh hoa!
Lúc vừa thấy mặt tiền cửa hàng, Lucifiel liền biết chủ nhân sau lưng cửa hàng này là Gabriel, Gabriel chấp chưởng tầng thứ nhất và tầng thứ hai, vô cùng am hiểu việc đầu cơ trục lợi đồ vật của hai giới.
Lucifiel thầm nghĩ: “Nếu Meta tình nguyện chờ vài ngày, thì đã không cần đi nhờ Atrios rồi.”
Bỗng nhiên vô cớ thiếu nợ Atrios.
Hắn đi dọc theo đường, hai bên ngã tư đường có rất nhiều trí thiên sứ nhìn hắn muốn nói lại thôi.
Lucifiel thả chậm bước chân, vẻ mặt nhu hòa, khóe môi mang một tia mỉm cười, đáng tiếc vẫn cứ không có một thiên sứ nào dám đi đến trước mặt hắn. Hắn không khỏi hoài nghi có phải trước đây mình quá nghiêm túc hay không, dẫn đến các trí thiên sứ đều có chút sợ hãi hắn?
Hắn đi vào cung điện trí thiên sứ trưởng, bên ngoài dường như vang lên một mảnh tiếng mất mát thổn thức.
Trong cung điện, Metatron nhìn thấy tay hắn trống không, tương đối kinh ngạc.
“Điện hạ, thế mà ngài không nhận được hoa ư?”
“…”
Tay Lucifiel vừa lật, lấy ra công vụ từ trong không gian trữ vật, “Meta, trong lúc làm việc đừng đàm luận việc tư.”
Metatron đặt nắm tay đến bên miệng ho nhẹ, “Là lỗi của ta.”
Hắn ta cho Beelzebub một ánh mắt, nhưng mà Beelzebub vẫn đứng ngốc ở nơi đó.
Thiên sứ khác không đưa hoa.
Ngươi đưa đi chứ!
Beelzebub không cách nào cảm nhận được nội tâm rối rắm muốn chết của thủ trưởng, hắn quả thật muốn đưa hoa, nhưng mà lý do cũng giống những thiên sứ khác —— hắn không dám. Hắn không cách nào che lấp ái mộ của mình đối với điện hạ, lễ vật như vậy đưa ra, nếu bị thần nhìn thấy hắn làm như vậy, có lẽ hắn phải lập tức vào ngục giam thiên sứ.
Không cho phép bày tỏ tình yêu.
Không cho phép thổ lộ.
Tất cả thiên sứ đều phải giữ thái độ tôn trọng với sí thiên sứ trưởng.
“Chỗ này sửa lại một chút, khớp với phần ở bên ta.” Lucifiel chỉ ra vấn đề trên công vụ, Metatron cầm lấy bút tiến hành sửa chữa, một lần nữa ký tên của mình, phần công vụ này mới xem như chuyển giao thành công.
Beelzebub ngẩn người, mắt mở trừng trừng nhìn Lucifiel giải quyết vấn đề xong rời đi.
Metatron thở dài: “Ngươi còn muốn nhìn tới khi nào.”
Beelzebub hốc mắt đỏ ửng, cúi đầu.
“Chỉ là hoa mà thôi, điện hạ sẽ hiểu.” Metatron đi qua, tay đặt trên bờ vai hắn, “Ngươi chính là nghĩ quá nhiều, đem vấn đề đơn giản nghĩ đến phức tạp, ngay cả một bó hoa cũng không dám tặng.”
Beelzebub ấp úng nói rằng: “Ta sợ điện hạ không nhận.”
Metatron nói: “Ta càng sợ trong mấy ngày này, ngay cả một bó hoa điện hạ cũng không nhận được.”
Beelzebub ngây người.
“Làm sao có thể… điện hạ sao lại không nhận được hoa…”
Tất cả sí thiên sứ đều có thể nhận được hoa mà thiên sứ khác tặng, thân là sí thiên sứ trưởng, sao Lucifiel lại không nhận được?
Metatron thả nhẹ âm thanh, “Bởi vì, hắn là Lucifiel điện hạ.”
Con cưng của thần.
Thiên sứ gần với thần nhất trên đời này.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook