Toàn Thiên Đường Đều Cho Rằng Thủ Trưởng Thất Sủng
-
Chương 12: Sách là bậc thang tiến bộ của thiên sứ
Sí thiên sứ trưởng không hề có kinh nghiệm hiện tại thực khó giải quyết.
Dưới thân rất đau.
Hắn chỉ hoàn thành bước quan trọng nhất của thị tẩm, nhưng mà những phương diện khác —— thứ cho hắn thật sự không có tri thức phương diện này. Nếu biết sẽ có ngày hôm nay, hắn nhất định sẽ không xóa cái ác ma và ma nữ kia đi sớm như vậy, mà là nghiêm túc xem xong rồi lại xử lý.
Lucifiel nở nụ cười dịu dàng, cúi đầu hôn lên môi thần sáng thế thấy không rõ hình dáng.
Thành kính, nóng bỏng.
Hắn vốn dĩ cả đời cũng không thể làm loại chuyện này, nhưng thượng đế lại đánh vỡ ngoại lệ.
Thần cho hắn trói buộc, rồi cởi bỏ trói buộc ấy.
Một luận điểm kỳ diệu.
“Luci! Ngươi xuống cho ngô ——” lời thượng đế thốt ra còn chưa nói xong, đã bị Lucifiel tìm được môi ngăn chặn. Thiên sứ tóc vàng chống hai tay hai bên thần linh, đường cong cơ bắp vai lưng mượt mà ôn nhuận, vai săn mông gọn, mỗi một chỗ đều là dấu vết hoàn mỹ trời cao tỉ mỉ tạo hình.
Hai chân hắn kẹp lấy phần eo thần linh, cơ đùi buộc chặt, đường cong xinh đẹp căng ra, đem việc vừa rồi tiến thêm một bước làm sâu sắc.
Sau khi hoàn thành điểm này, Lucifiel áp lực hô nhỏ một hơi.
“Ha.”
Cảm giác được ánh mắt thần nhìn chằm chằm hắn, Lucifiel kinh ngạc hỏi: “…Thần là muốn tự mình tới sao?” Vừa rồi hình như hắn có chút chủ động quá, phải chăng phương thức thị tẩm như vậy khiến thần không vui?
Tam quan của thượng đế lung lay sắp đổ.
Đợi một giây đồng hồ, xác định thần không có phản đối, Lucifiel buông lá gan ra tự mình đến.
Không phải chỉ là thị tẩm sao.
Hắn vẫn luôn tin tưởng mình học cái gì cũng rất nhanh.
Trên giường tẩm điện, hai bóng người trùng điệp, giọng nói thánh khiết của Lucifiel dĩ vãng, vào lúc này không thể khắc chế mà khàn khàn. Hắn nằm ở trên người thượng đế, tóc vàng như thác, sợi tóc lay động nhẹ nhàng trên da thịt vừa nhéo vào liền tạo vết. Từ tóc dài rực rỡ đến ngón chân cuộn lại, Lucifiel đem thân thể không hề bảo lưu bày ra cho thần sáng thế.
Hắn vốn là —— kiệt tác của thần.
Hơi thở động tình của thiên sứ mê người mà tươi đẹp, tác động khiến thượng đế khiếp sợ ý thức trống rỗng.
Y muốn ngăn cản mặt hắc ám, sao lại biến thành như vậy!
Thượng đế muốn đẩy Lucifiel trên người ra, nhưng thân thể bọn họ phù hợp, hơi động đậy chính là “tra tấn” khó có thể chịu đựng. Lucifiel khàn khàn kêu: “Thần… nhẹ một chút…” Âm cuối khẽ nâng cao, lộ ra sự mềm mại rất ít xuất hiện. Mà ngay cả cặp mắt không cách nào mở ra hoàn toàn dưới thánh quang, cũng hiện lên ánh nước lưu luyến.
Dù là ma quỷ cũng sẽ thương hương tiếc ngọc, huống chi là thần vốn đã thích Lucifiel.
Thượng đế bỗng nhiên bị một loại kích thích khác thường xao động linh hồn.
Tình dục khó có thể cự tuyệt thổi quét toàn thân, bao gồm cả thân thể trên ngự tọa, còn có thân thể tạo ra từ thần niệm này, toàn bộ bị Lucifiel ảnh hưởng đến, mỗi tiếng nói cử động của thiên sứ gần như đều kéo y vào vực sâu.
Thượng đế ngay cả nhẫn nại cũng không có, theo bản năng khiến dục niệm đạt tới đỉnh cao phóng xuất ra.
Lucifiel tức khắc đỏ mặt đến mang tai.
Trong lòng bật ra một suy nghĩ.
—— Nhanh như vậy?
Sau khi phát giác mình làm chuyện gì, thượng đế giật mình một cái, thần niệm tán loạn, hóa thành điểm sáng từ dưới thân Lucifiel bay ra. Lucifiel ở trên giường, thân thể mềm yếu, vẻ mặt khó có thể tin nhìn kim quang phiêu tán.
Tẩm điện hoàn toàn yên tĩnh.
Thần chạy rồi.
Lucifiel sờ soạng chất lỏng ướt át chảy tới trên đùi, tâm tình phá lệ phức tạp.
Chưa bao giờ biết thượng đế là cái loại thần chơi xong bỏ chạy này!
Khi hắn nhặt giới luật thất mỹ đức từ góc giường lên, giới luật thất mỹ đức ấm ấm ức ức một lần nữa trở lại trên người hắn, xiềng xích kim sắc chợt lóe rồi biến mất, sau đó Lucifiel thành công xúc phạm cơ chế trừng phạt của thất mỹ đức.
Trên mặt trắng bệch, Lucifiel dưới cơn đau đớn tận xương từ từ mỉm cười, mặc vào quần áo rụng rơi trên mặt đất.
“Thất mỹ đức, không có lần tiếp theo.”
Hắn đã hoàn thành ước định với thần.
Tuy rằng… ngắn ngủi hơn tưởng tượng rất nhiều, phản ứng của thần cũng có chút ngoài dự đoán.
Thiên sứ tóc vàng đi đến ao tắm, vẻ mặt ba phần biếng nhác, dáng vẻ cao quý. Ở trên người hắn, vĩnh viễn tìm không thấy loại từ hình dung như chật vật, sau khi ở trên giường phóng túng, hắn lại trở về tự mình trói buộc như hằng ngày.
Nhưng mà điều này cũng không thay đổi được ban ngày lúc hắn đi đến đại điện, bước chân nặng nề hơn một ít.
Thân thể rất không thoải mái.
Từng trận co rút đau đớn, xen lẫn khiển trách của giới luật thất mỹ đức.
Khi Lucifiel ngồi ở vị trí, cái loại cảm giác khó chịu đó đạt tới đỉnh, môi hơi hơi trắng bệch. Hắn vẫn sơ sảy, hẳn nên dùng thuốc khôi phục rồi lại đến, mà không phải ỷ vào thân thể mạnh mẽ liền cứ như vậy trực tiếp đi làm. Dọc theo đường đi, có vài người hầu trí thiên sứ nhìn thấy sắc mặt hắn không thích hợp, bọn họ sôi nổi lo lắng nhìn điện hạ nhà mình.
Lucifiel trấn an nói: “Không sao, chỉ là nghỉ ngơi quá muộn.”
Người hầu trí thiên sứ giật mình.
Thần tích thình lình xảy ra đêm qua thực rõ ràng, nhất định là thần nửa đêm tìm điện hạ trao đổi sự việc.
Trước khi Michael đến, Lucifiel lấy tay đỡ trán, thoáng nghỉ ngơi một khắc. Lúc hắn nhắm mắt dưỡng thần, đem chuyện cần làm hôm nay nhanh chóng lướt qua trong đầu một lần, xác định hành trình đến học viện thiên sứ lúc chạng vạng.
Hắn muốn đến thư viện của học viện thiên sứ mượn một vài bộ sách.
Nói ví dụ như, làm thế nào tránh thai.
Lucifiel biết thể chất thiên sứ, bề ngoài thiên sứ có khác biệt nam tính và nữ tính, nhưng mà trên bản chất vẫn là linh thể, thuộc về loại không giới tính. Lần đầu tiên phát sinh quan hệ đặc biệt dễ dàng thụ thai, hắn không cho rằng thượng đế sẽ muốn có con, cũng không có tâm lý chuẩn bị công khai quan hệ này, cho nên phương pháp tốt nhất chính là giải quyết vấn đề một lần cho xong.
Michael lững thững đến muộn.
Vừa đi, vừa ngáp, nhìn qua thực mệt mỏi.
Lucifiel mắt lạnh quét qua, Michael miễn cưỡng giữ vững tinh thần.
Lucifiel chân chính cả đêm không ngủ chịu đựng bị lây cơn buồn ngủ, tao nhã ngồi ở trên ghế. Lực tự chủ mạnh mẽ khiến hắn thong dong hoàn thành công việc một ngày, phê chữa công vụ đều là trật tự rõ ràng, chữ viết thanh lịch, nhìn không ra bất luận cái gì khác thường.
Michael thường thường xem xét thủ trưởng, “Điện hạ, sắc mặt ngài sao không tốt lắm?”
Lucifiel nói rằng: “Không có nghỉ ngơi thôi.”
Michael xoạt xoạt phê chữa công vụ, lại hỏi: “Điện hạ buổi tối có rảnh không? Chúng ta cùng đến chỗ Meta ăn một bữa tối ánh nến đi, hắn vẫn luôn rất chờ mong mấy người bạn chúng ta tụ tập một lần.”
Lucifiel tính toán thời gian một chút, đáp ứng chuyện này.
Chỉ có thể mau chóng đến học viện.
Hắn tan tầm trước, để lại Michael trong cung điện khóc không ra nước mắt một mình làm việc.
Michael ai oán hỏi người hầu, “Là ảo giác của ta sao? Tâm tình điện hạ hôm nay hình như không tốt lắm?”
Người hầu trí thiên sứ căn cứ nguyên tắc tuyệt đối không nói bậy về điện hạ, mỉm cười nói: “Michael điện hạ, đây nhất định là ngài ảo giác, điện hạ vẫn luôn khoan dung mà dịu dàng với ngài.”
Michael: “…Được rồi.”
Trong ngoài cung điện khắp nơi đều là fan cuồng của thủ trưởng, hắn vẫn là đừng nói lung tung vậy.
Thư viện thiên sứ có ba tầng.
Yên tĩnh, là quy tắc bất cứ thiên sứ nào cũng phải tuân thủ ở trong này.
Trước khi Lucifiel bước vào tầng thứ ba, nhóm tiểu thiên sứ tầng một ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, hưng phấn nhìn chăm chú vào hắn. Lucifiel đứng ở trên cầu thang, không tiếng động cười với mấy tiểu thiên sứ đáng yêu đó, nhóm tiểu thiên sứ nhất thời phát ra tiếng hít không khí.
Quản lý tầng một thư viện đi ra, gõ gõ bàn.
Nhóm tiểu thiên sứ liền héo.
Bọn chúng chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn sí thiên sứ trưởng đi vào cầu thang tầng trên, biến mất dưới mí mắt.
Từ trên tầng hai liền không phải nơi tiểu thiên sứ có thể tiến vào.
Quản lý tầng thứ hai vừa vặn ở cửa, nhìn thấy Lucifiel, hắn gian nan ôm sách hành lễ. Lucifiel không làm khó hắn ta, tiếp tục đi đến tầng thứ ba, mùi sách trên đường khiến hắn thực thư thái, một ngày phiền não đều giống như bị đuổi đi. Đến tầng thứ ba, lối vào chính là một nơi chất đầy sách.
Trưởng thư viện ngồi ở giữa cái bàn phía sau đống sách, vùi đầu đọc quyển sách thâm ảo.
Lucifiel nói: “Curtis.”
Curtis bừng tỉnh, mờ mịt ngẩng đầu nhìn hắn, “… Là Lucifiel điện hạ à.”
Hắn mở kết giới tầng thứ ba ra, để sí thiên sứ trưởng đại nhân tiến vào.
Bề ngoài Curtis rất trẻ tuổi, lại có một đầu tóc bạc giống như lão giả, trên mũi gác một cặp kính mắt mờ mịt. Hắn xem như một trong vài thiên sứ hiếm có không bị sắc đẹp ảnh hưởng trên toàn bộ thiên đường, đối đãi Lucifiel vẫn duy trì tôn kính, chứ không phải thái độ sùng bái quá phận, Lucifiel hoài nghi có phải cặp kính mắt của hắn ta có tác dụng thay đổi thị giác gì không.
Không phải hắn tự kỷ, mà là sinh linh có thể nhìn thấy hắn mà thờ ơ, sợ là chỉ có một vài tên thẩm mỹ quan vặn vẹo.
Sự tồn tại của hắn, liền đại diện cho lý giải của thần với vẻ đẹp của thế gian.
Lucifiel không có miệt mài theo đuổi, lấy được cho phép thông hành liền bước vào bên trong. Curtis vẫn luôn nhìn theo cho đến khi hắn đi vào phạm vi cách âm mới thở phào, nhỏ giọng nói: “Màu sắc của điện hạ có chút thay đổi.”
Đây tuyệt đối không phải biểu hiện của tâm tình tốt.
Curtis lấy đi vài cuốn sách, sau đó quyết định sẽ không xuất hiện trước mặt sí thiên sứ trưởng.
Giá sách rậm rạp tạo thành thư viện thật lớn tựa như mê cung, liếc mắt một cái nhìn lại, bất cứ sinh linh nào cũng sẽ rung động với lượng cất giữ sách của thiên đường. Lucifiel đi lại dưới những quyển sách tích lũy mười vạn năm ấy, tìm kiếm những quyển sách không dễ dàng bị phát hiện.
Nơi này càng an tĩnh hơn tầng một, Lucifiel chỉ đụng phải vài trí thiên sứ ít ỏi, bọn họ đều là giáo sư của học viện thiên sứ, có được quyền lợi vào tầng thứ ba thư viện. Trong tầng thứ ba, các loại sách ma pháp cao cấp chất đầy, ngay cả thần giáng thuật, thần kỳ thuật chỉ có sí thiên sứ mới có thể nắm giữ cũng đặt trong đó, chẳng qua không được đặc biệt cho phép, những thiên sứ khác đều không thể đọc.
Vị trí Lucifiel đi thực hẻo lánh, trên giá đều là sách không liên quan tới lực lượng.
Thấy không có trí thiên sứ chú ý tới hắn, hắn rút ra một quyển sách.
«Biện pháp tránh thai của thiên sứ»
Lucifiel học thuộc phương thuốc tránh thai trên đó, sau đó lại xem quyển sách khác. Nói học tập tri thức cũng không đúng, mấy quyển phía sau hắn xem đều cùng loại với truyện ký, bên trong ghi lại rất nhiều thứ 18+.
Giới luật thất mỹ đức rục rịch.
“Ta muốn giải quyết vấn đề lúc sau, thất mỹ đức.” Lucifiel bất đắc dĩ thấp giọng nói rằng, “Một khi ta mang thai, chỉ sợ ngươi sẽ muốn ta bỏ đứa bé kia đi.”
Giới luật thất mỹ đức lý tính tự hỏi —— đúng, không thể mang thai.
Vì thế nó liền không ngăn cản Lucifiel.
Lucifiel thấy nó bị mình chuyển hướng đề tài liền quên vấn đề tiểu hoàng thư, trong mắt hiện lên ý cười.
Thật đơn thuần.
Lucifiel mặt không đổi sắc xem xong quyển sách trên tay, sau đó hắn liếc nhìn tên sách —— «Sinh sản và phát triển của sinh linh nhân gian». Hắn quyết định sau khi trở về liền tiến hành nặc danh báo cáo, tiêu hủy những quyển tiểu hoàng thư vốn không nên bị thiên sứ nhìn thấy này.
Quyển sách tiếp theo, hắn tiện tay lật, trên đó đều là các loại nội dung 18+ không hài hòa.
Lucifiel: “…”
Bút tích cùng loại, rất dễ nhận ra.
Thiên sứ viết sách này có thể trực tiếp vào ngục giam thiên sứ cảnh tỉnh lại.
Đang muốn ghi nhớ bút tích này, Lucifiel đột nhiên thả sách lại vị trí trước đó, tùy tiện lấy ra một quyển sách làm vật thay thế.
Hắn cảm giác được tầm mắt thần linh!
Thần đang nhìn hắn!
Không đợi Lucifiel trầm tĩnh lại, ánh mắt sáng quắc của thần linh rơi ở trên tay hắn.
Từ từ, trên tay?
Lucifiel cứng ngắc nhìn quyển sách đó —— «Luận tính kéo dài và dài ngắn của sinh linh nhân gian».
Không biết từ nơi nào thổi tới một trận gió u lãnh.
Gió thổi qua, sách từ trang mục lục lật đến trang thứ nhất, sau lưng Lucifiel ngứa ngáy, kiên trì nhìn xuống. Tiêu đề trên đó là: sinh hoạt cá nhân có tính phúc hay không, có quan hệ trọng đại với năng lực của bạn lữ.
[ Mọi người đều biết, quá mức khẩn trương, chỉ một tư thế, vả lại tiền diễn không đủ, đều dễ dàng khiến cho tính kéo dài không đủ. Ta đề nghị chính là không cần vội vàng, từ từ sẽ đến, điều chỉnh không khí đến trạng thái tốt nhất rồi lại tiến hành hành vi kia. ]
[ Lại bổ sung số liệu ta thu thập được, như sau: ]
[ Sinh linh nam tính bình thường có thể duy trì liên tục thời gian từ mười lăm đến ba mươi phút, còn dài thì hẳn là nửa giờ đến một ngày, đối tượng lợi hại hơn không ở trong phạm vi công tác thống kê của ta, ta sợ ta đi tra xét sẽ khó bảo toàn bản thân. Đừng hoài nghi tính chuyên nghiệp của ta, theo ta được biết, bạn lữ ngắn hơn mười phút có thể suy xét từ bỏ. ]… Có thể từ bỏ.
Lucifiel nhét sách vào trong giá sách, bước đi không quay đầu lại.
Ngô thần hình như ngay cả năm phút đồng hồ cũng không có.
Dưới thân rất đau.
Hắn chỉ hoàn thành bước quan trọng nhất của thị tẩm, nhưng mà những phương diện khác —— thứ cho hắn thật sự không có tri thức phương diện này. Nếu biết sẽ có ngày hôm nay, hắn nhất định sẽ không xóa cái ác ma và ma nữ kia đi sớm như vậy, mà là nghiêm túc xem xong rồi lại xử lý.
Lucifiel nở nụ cười dịu dàng, cúi đầu hôn lên môi thần sáng thế thấy không rõ hình dáng.
Thành kính, nóng bỏng.
Hắn vốn dĩ cả đời cũng không thể làm loại chuyện này, nhưng thượng đế lại đánh vỡ ngoại lệ.
Thần cho hắn trói buộc, rồi cởi bỏ trói buộc ấy.
Một luận điểm kỳ diệu.
“Luci! Ngươi xuống cho ngô ——” lời thượng đế thốt ra còn chưa nói xong, đã bị Lucifiel tìm được môi ngăn chặn. Thiên sứ tóc vàng chống hai tay hai bên thần linh, đường cong cơ bắp vai lưng mượt mà ôn nhuận, vai săn mông gọn, mỗi một chỗ đều là dấu vết hoàn mỹ trời cao tỉ mỉ tạo hình.
Hai chân hắn kẹp lấy phần eo thần linh, cơ đùi buộc chặt, đường cong xinh đẹp căng ra, đem việc vừa rồi tiến thêm một bước làm sâu sắc.
Sau khi hoàn thành điểm này, Lucifiel áp lực hô nhỏ một hơi.
“Ha.”
Cảm giác được ánh mắt thần nhìn chằm chằm hắn, Lucifiel kinh ngạc hỏi: “…Thần là muốn tự mình tới sao?” Vừa rồi hình như hắn có chút chủ động quá, phải chăng phương thức thị tẩm như vậy khiến thần không vui?
Tam quan của thượng đế lung lay sắp đổ.
Đợi một giây đồng hồ, xác định thần không có phản đối, Lucifiel buông lá gan ra tự mình đến.
Không phải chỉ là thị tẩm sao.
Hắn vẫn luôn tin tưởng mình học cái gì cũng rất nhanh.
Trên giường tẩm điện, hai bóng người trùng điệp, giọng nói thánh khiết của Lucifiel dĩ vãng, vào lúc này không thể khắc chế mà khàn khàn. Hắn nằm ở trên người thượng đế, tóc vàng như thác, sợi tóc lay động nhẹ nhàng trên da thịt vừa nhéo vào liền tạo vết. Từ tóc dài rực rỡ đến ngón chân cuộn lại, Lucifiel đem thân thể không hề bảo lưu bày ra cho thần sáng thế.
Hắn vốn là —— kiệt tác của thần.
Hơi thở động tình của thiên sứ mê người mà tươi đẹp, tác động khiến thượng đế khiếp sợ ý thức trống rỗng.
Y muốn ngăn cản mặt hắc ám, sao lại biến thành như vậy!
Thượng đế muốn đẩy Lucifiel trên người ra, nhưng thân thể bọn họ phù hợp, hơi động đậy chính là “tra tấn” khó có thể chịu đựng. Lucifiel khàn khàn kêu: “Thần… nhẹ một chút…” Âm cuối khẽ nâng cao, lộ ra sự mềm mại rất ít xuất hiện. Mà ngay cả cặp mắt không cách nào mở ra hoàn toàn dưới thánh quang, cũng hiện lên ánh nước lưu luyến.
Dù là ma quỷ cũng sẽ thương hương tiếc ngọc, huống chi là thần vốn đã thích Lucifiel.
Thượng đế bỗng nhiên bị một loại kích thích khác thường xao động linh hồn.
Tình dục khó có thể cự tuyệt thổi quét toàn thân, bao gồm cả thân thể trên ngự tọa, còn có thân thể tạo ra từ thần niệm này, toàn bộ bị Lucifiel ảnh hưởng đến, mỗi tiếng nói cử động của thiên sứ gần như đều kéo y vào vực sâu.
Thượng đế ngay cả nhẫn nại cũng không có, theo bản năng khiến dục niệm đạt tới đỉnh cao phóng xuất ra.
Lucifiel tức khắc đỏ mặt đến mang tai.
Trong lòng bật ra một suy nghĩ.
—— Nhanh như vậy?
Sau khi phát giác mình làm chuyện gì, thượng đế giật mình một cái, thần niệm tán loạn, hóa thành điểm sáng từ dưới thân Lucifiel bay ra. Lucifiel ở trên giường, thân thể mềm yếu, vẻ mặt khó có thể tin nhìn kim quang phiêu tán.
Tẩm điện hoàn toàn yên tĩnh.
Thần chạy rồi.
Lucifiel sờ soạng chất lỏng ướt át chảy tới trên đùi, tâm tình phá lệ phức tạp.
Chưa bao giờ biết thượng đế là cái loại thần chơi xong bỏ chạy này!
Khi hắn nhặt giới luật thất mỹ đức từ góc giường lên, giới luật thất mỹ đức ấm ấm ức ức một lần nữa trở lại trên người hắn, xiềng xích kim sắc chợt lóe rồi biến mất, sau đó Lucifiel thành công xúc phạm cơ chế trừng phạt của thất mỹ đức.
Trên mặt trắng bệch, Lucifiel dưới cơn đau đớn tận xương từ từ mỉm cười, mặc vào quần áo rụng rơi trên mặt đất.
“Thất mỹ đức, không có lần tiếp theo.”
Hắn đã hoàn thành ước định với thần.
Tuy rằng… ngắn ngủi hơn tưởng tượng rất nhiều, phản ứng của thần cũng có chút ngoài dự đoán.
Thiên sứ tóc vàng đi đến ao tắm, vẻ mặt ba phần biếng nhác, dáng vẻ cao quý. Ở trên người hắn, vĩnh viễn tìm không thấy loại từ hình dung như chật vật, sau khi ở trên giường phóng túng, hắn lại trở về tự mình trói buộc như hằng ngày.
Nhưng mà điều này cũng không thay đổi được ban ngày lúc hắn đi đến đại điện, bước chân nặng nề hơn một ít.
Thân thể rất không thoải mái.
Từng trận co rút đau đớn, xen lẫn khiển trách của giới luật thất mỹ đức.
Khi Lucifiel ngồi ở vị trí, cái loại cảm giác khó chịu đó đạt tới đỉnh, môi hơi hơi trắng bệch. Hắn vẫn sơ sảy, hẳn nên dùng thuốc khôi phục rồi lại đến, mà không phải ỷ vào thân thể mạnh mẽ liền cứ như vậy trực tiếp đi làm. Dọc theo đường đi, có vài người hầu trí thiên sứ nhìn thấy sắc mặt hắn không thích hợp, bọn họ sôi nổi lo lắng nhìn điện hạ nhà mình.
Lucifiel trấn an nói: “Không sao, chỉ là nghỉ ngơi quá muộn.”
Người hầu trí thiên sứ giật mình.
Thần tích thình lình xảy ra đêm qua thực rõ ràng, nhất định là thần nửa đêm tìm điện hạ trao đổi sự việc.
Trước khi Michael đến, Lucifiel lấy tay đỡ trán, thoáng nghỉ ngơi một khắc. Lúc hắn nhắm mắt dưỡng thần, đem chuyện cần làm hôm nay nhanh chóng lướt qua trong đầu một lần, xác định hành trình đến học viện thiên sứ lúc chạng vạng.
Hắn muốn đến thư viện của học viện thiên sứ mượn một vài bộ sách.
Nói ví dụ như, làm thế nào tránh thai.
Lucifiel biết thể chất thiên sứ, bề ngoài thiên sứ có khác biệt nam tính và nữ tính, nhưng mà trên bản chất vẫn là linh thể, thuộc về loại không giới tính. Lần đầu tiên phát sinh quan hệ đặc biệt dễ dàng thụ thai, hắn không cho rằng thượng đế sẽ muốn có con, cũng không có tâm lý chuẩn bị công khai quan hệ này, cho nên phương pháp tốt nhất chính là giải quyết vấn đề một lần cho xong.
Michael lững thững đến muộn.
Vừa đi, vừa ngáp, nhìn qua thực mệt mỏi.
Lucifiel mắt lạnh quét qua, Michael miễn cưỡng giữ vững tinh thần.
Lucifiel chân chính cả đêm không ngủ chịu đựng bị lây cơn buồn ngủ, tao nhã ngồi ở trên ghế. Lực tự chủ mạnh mẽ khiến hắn thong dong hoàn thành công việc một ngày, phê chữa công vụ đều là trật tự rõ ràng, chữ viết thanh lịch, nhìn không ra bất luận cái gì khác thường.
Michael thường thường xem xét thủ trưởng, “Điện hạ, sắc mặt ngài sao không tốt lắm?”
Lucifiel nói rằng: “Không có nghỉ ngơi thôi.”
Michael xoạt xoạt phê chữa công vụ, lại hỏi: “Điện hạ buổi tối có rảnh không? Chúng ta cùng đến chỗ Meta ăn một bữa tối ánh nến đi, hắn vẫn luôn rất chờ mong mấy người bạn chúng ta tụ tập một lần.”
Lucifiel tính toán thời gian một chút, đáp ứng chuyện này.
Chỉ có thể mau chóng đến học viện.
Hắn tan tầm trước, để lại Michael trong cung điện khóc không ra nước mắt một mình làm việc.
Michael ai oán hỏi người hầu, “Là ảo giác của ta sao? Tâm tình điện hạ hôm nay hình như không tốt lắm?”
Người hầu trí thiên sứ căn cứ nguyên tắc tuyệt đối không nói bậy về điện hạ, mỉm cười nói: “Michael điện hạ, đây nhất định là ngài ảo giác, điện hạ vẫn luôn khoan dung mà dịu dàng với ngài.”
Michael: “…Được rồi.”
Trong ngoài cung điện khắp nơi đều là fan cuồng của thủ trưởng, hắn vẫn là đừng nói lung tung vậy.
Thư viện thiên sứ có ba tầng.
Yên tĩnh, là quy tắc bất cứ thiên sứ nào cũng phải tuân thủ ở trong này.
Trước khi Lucifiel bước vào tầng thứ ba, nhóm tiểu thiên sứ tầng một ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, hưng phấn nhìn chăm chú vào hắn. Lucifiel đứng ở trên cầu thang, không tiếng động cười với mấy tiểu thiên sứ đáng yêu đó, nhóm tiểu thiên sứ nhất thời phát ra tiếng hít không khí.
Quản lý tầng một thư viện đi ra, gõ gõ bàn.
Nhóm tiểu thiên sứ liền héo.
Bọn chúng chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn sí thiên sứ trưởng đi vào cầu thang tầng trên, biến mất dưới mí mắt.
Từ trên tầng hai liền không phải nơi tiểu thiên sứ có thể tiến vào.
Quản lý tầng thứ hai vừa vặn ở cửa, nhìn thấy Lucifiel, hắn gian nan ôm sách hành lễ. Lucifiel không làm khó hắn ta, tiếp tục đi đến tầng thứ ba, mùi sách trên đường khiến hắn thực thư thái, một ngày phiền não đều giống như bị đuổi đi. Đến tầng thứ ba, lối vào chính là một nơi chất đầy sách.
Trưởng thư viện ngồi ở giữa cái bàn phía sau đống sách, vùi đầu đọc quyển sách thâm ảo.
Lucifiel nói: “Curtis.”
Curtis bừng tỉnh, mờ mịt ngẩng đầu nhìn hắn, “… Là Lucifiel điện hạ à.”
Hắn mở kết giới tầng thứ ba ra, để sí thiên sứ trưởng đại nhân tiến vào.
Bề ngoài Curtis rất trẻ tuổi, lại có một đầu tóc bạc giống như lão giả, trên mũi gác một cặp kính mắt mờ mịt. Hắn xem như một trong vài thiên sứ hiếm có không bị sắc đẹp ảnh hưởng trên toàn bộ thiên đường, đối đãi Lucifiel vẫn duy trì tôn kính, chứ không phải thái độ sùng bái quá phận, Lucifiel hoài nghi có phải cặp kính mắt của hắn ta có tác dụng thay đổi thị giác gì không.
Không phải hắn tự kỷ, mà là sinh linh có thể nhìn thấy hắn mà thờ ơ, sợ là chỉ có một vài tên thẩm mỹ quan vặn vẹo.
Sự tồn tại của hắn, liền đại diện cho lý giải của thần với vẻ đẹp của thế gian.
Lucifiel không có miệt mài theo đuổi, lấy được cho phép thông hành liền bước vào bên trong. Curtis vẫn luôn nhìn theo cho đến khi hắn đi vào phạm vi cách âm mới thở phào, nhỏ giọng nói: “Màu sắc của điện hạ có chút thay đổi.”
Đây tuyệt đối không phải biểu hiện của tâm tình tốt.
Curtis lấy đi vài cuốn sách, sau đó quyết định sẽ không xuất hiện trước mặt sí thiên sứ trưởng.
Giá sách rậm rạp tạo thành thư viện thật lớn tựa như mê cung, liếc mắt một cái nhìn lại, bất cứ sinh linh nào cũng sẽ rung động với lượng cất giữ sách của thiên đường. Lucifiel đi lại dưới những quyển sách tích lũy mười vạn năm ấy, tìm kiếm những quyển sách không dễ dàng bị phát hiện.
Nơi này càng an tĩnh hơn tầng một, Lucifiel chỉ đụng phải vài trí thiên sứ ít ỏi, bọn họ đều là giáo sư của học viện thiên sứ, có được quyền lợi vào tầng thứ ba thư viện. Trong tầng thứ ba, các loại sách ma pháp cao cấp chất đầy, ngay cả thần giáng thuật, thần kỳ thuật chỉ có sí thiên sứ mới có thể nắm giữ cũng đặt trong đó, chẳng qua không được đặc biệt cho phép, những thiên sứ khác đều không thể đọc.
Vị trí Lucifiel đi thực hẻo lánh, trên giá đều là sách không liên quan tới lực lượng.
Thấy không có trí thiên sứ chú ý tới hắn, hắn rút ra một quyển sách.
«Biện pháp tránh thai của thiên sứ»
Lucifiel học thuộc phương thuốc tránh thai trên đó, sau đó lại xem quyển sách khác. Nói học tập tri thức cũng không đúng, mấy quyển phía sau hắn xem đều cùng loại với truyện ký, bên trong ghi lại rất nhiều thứ 18+.
Giới luật thất mỹ đức rục rịch.
“Ta muốn giải quyết vấn đề lúc sau, thất mỹ đức.” Lucifiel bất đắc dĩ thấp giọng nói rằng, “Một khi ta mang thai, chỉ sợ ngươi sẽ muốn ta bỏ đứa bé kia đi.”
Giới luật thất mỹ đức lý tính tự hỏi —— đúng, không thể mang thai.
Vì thế nó liền không ngăn cản Lucifiel.
Lucifiel thấy nó bị mình chuyển hướng đề tài liền quên vấn đề tiểu hoàng thư, trong mắt hiện lên ý cười.
Thật đơn thuần.
Lucifiel mặt không đổi sắc xem xong quyển sách trên tay, sau đó hắn liếc nhìn tên sách —— «Sinh sản và phát triển của sinh linh nhân gian». Hắn quyết định sau khi trở về liền tiến hành nặc danh báo cáo, tiêu hủy những quyển tiểu hoàng thư vốn không nên bị thiên sứ nhìn thấy này.
Quyển sách tiếp theo, hắn tiện tay lật, trên đó đều là các loại nội dung 18+ không hài hòa.
Lucifiel: “…”
Bút tích cùng loại, rất dễ nhận ra.
Thiên sứ viết sách này có thể trực tiếp vào ngục giam thiên sứ cảnh tỉnh lại.
Đang muốn ghi nhớ bút tích này, Lucifiel đột nhiên thả sách lại vị trí trước đó, tùy tiện lấy ra một quyển sách làm vật thay thế.
Hắn cảm giác được tầm mắt thần linh!
Thần đang nhìn hắn!
Không đợi Lucifiel trầm tĩnh lại, ánh mắt sáng quắc của thần linh rơi ở trên tay hắn.
Từ từ, trên tay?
Lucifiel cứng ngắc nhìn quyển sách đó —— «Luận tính kéo dài và dài ngắn của sinh linh nhân gian».
Không biết từ nơi nào thổi tới một trận gió u lãnh.
Gió thổi qua, sách từ trang mục lục lật đến trang thứ nhất, sau lưng Lucifiel ngứa ngáy, kiên trì nhìn xuống. Tiêu đề trên đó là: sinh hoạt cá nhân có tính phúc hay không, có quan hệ trọng đại với năng lực của bạn lữ.
[ Mọi người đều biết, quá mức khẩn trương, chỉ một tư thế, vả lại tiền diễn không đủ, đều dễ dàng khiến cho tính kéo dài không đủ. Ta đề nghị chính là không cần vội vàng, từ từ sẽ đến, điều chỉnh không khí đến trạng thái tốt nhất rồi lại tiến hành hành vi kia. ]
[ Lại bổ sung số liệu ta thu thập được, như sau: ]
[ Sinh linh nam tính bình thường có thể duy trì liên tục thời gian từ mười lăm đến ba mươi phút, còn dài thì hẳn là nửa giờ đến một ngày, đối tượng lợi hại hơn không ở trong phạm vi công tác thống kê của ta, ta sợ ta đi tra xét sẽ khó bảo toàn bản thân. Đừng hoài nghi tính chuyên nghiệp của ta, theo ta được biết, bạn lữ ngắn hơn mười phút có thể suy xét từ bỏ. ]… Có thể từ bỏ.
Lucifiel nhét sách vào trong giá sách, bước đi không quay đầu lại.
Ngô thần hình như ngay cả năm phút đồng hồ cũng không có.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook