Toàn Thế Giới Đều Vì Ta Mà Tranh Giành Tình Cảm
-
Chương 51
Động tĩnh tối hôm qua huyên náo rất lớn, đến sáng nay toàn bộ tổ tiết mục đều biết Ngải Vân Phi nằm bệnh viện.
Thiếu một người khách mời, có hai nhiệm vụ đều không thể tiến hành, nhân viên công tác bắt đầu khẩn trương điều chỉnh quy trình, một đám người cảm xúc đều không tốt lắm.
Tiền đạo đem mọi người tập trung lại, cổ vũ nói: "Cư dân mạng bình luận cái gì về kỳ trước của chúng ta? Có phải là kỳ xuất sắc nhất từ trước tới nay phải không! Không sai, đó là bởi vì bọn họ chưa xem được kỳ này của chúng ta! Tiết lộ cho mọi người một tin tức tốt, hôm nay Nhậm Bạch Nhậm giáo sư sẽ đến chương trình của chúng ta, mọi người nhanh chóng lên tinh thần, cố lên nào."
Lời này vừa nói ra, tinh thần mọi người rõ ràng là không giống nhau.
Nhậm Bạch, không chỉ là giáo sư trẻ nhất khoa động vật thuộc đại học Bắc Kinh, cũng là hội trưởng hiệp hội bảo vệ động vật, các chương trình liên quan đến động vật ít nhiều có chút thị phi, chương trình cua bọn họ cũng không ngoại lệ, nếu hắn nguyện ý ra mặt, có chút đồn đãi vớ vẩn cũng không đáng sợ hãi.
Mọi người chính là cao hứng, Vương sản xuất lại trầm ngâm, nhíu mày: "Nhậm giáo sư lại đây, có thể hay không......"
Những lời còn lại còn chưa nói ra, liền thấy nhân viên công tác vẻ mặt vội vàng chỉ đồng hồ.
Tiền Ba nhìn đồng hồ, nói vào loa: "Mọi người vào vị trí, chuẩn bị! 5, 4, 3, 2, 1, action!"
Phát súng đầu tiên của buổi phát sóng trực tiếp là từ vườn bách thú, hôm nay tổng cộng có năm khách mời, nhiệm vụ của mọi người là tìm thức ăn cho chim nằm rải rác trong vườn bách thú rồi giao cho chương trình, sau đó tập trung đến vườn chim.
Ống kính lướt qua khuôn mặt của năm vị khách mời.
【 rốt cuộc cũng phát sóng!! Tôi đã chờ 1551 kể từ đêm hôm qua】
【 Nghiên Nghiên thật quá soái! Liếm a liếm! 】
【 mèo con của tôi đâu? Nhớ nó a! 】
【 này, sao hôm nay không nhìn thấy Ngải Vân Phi? 】
【 hiện tại ai còn muốn xem Ngải Vân Phi a! 】
Năm vị khách mời tách ra hành động riêng biệt, phía sau mỗi người là một cái camera, ghi lại quá trình tìm thức ăn cho chim, cắt nối biên tập thành một đoạn video ngắn, phần phát sóng trực tiếp vẫn ở trong vườn chim.
Tuy rằng không nhìn thấy nhóm khách mời, nhưng đủ loại chim nhỏ nhiều màu sắc hoạt bát đáng yêu cũng có thứ để xem rồi.
Cư dân mạng đang xem với một sự thích thú, bỗng nhiên nghe được âm thanh cao giọng của nhân viên công tác: "Nhậm giáo sư tới!"
Nhậm giáo sư?
Không phải là Nhậm giáo sư của đại học Bắc Kinh kia đi!
Mọi người đang nghĩ ngợi, lại thấy màn ảnh đột nhiên quay hướng, ở cuối con đường xuất hiện mấy người đàn ông.
Trong đó ba người, có một mái tóc giống nhau...... Tóc húi cua.
Vẻ mặt hung dữ.
Người đàn ông chính giữa với khuôn mặt mảnh khảnh, trên sống mũi là một đôi mắt bạc, khí chất đạm nhiên.
Quần áo vô cùng đơn giản, nhìn không ra thương hiệu, thanh nhã mà cao ngạo.
Hắn vừa xuất hiện trong màn ảnh, liền hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Một số người có ánh mắt sắc bén đã nhận ra:
【 a a a là Nhậm giáo sư!! Thật là Nhậm giáo sư! Hảo mẹ nó soái! xwsl......】
【 hả? Là ta bị ảo giác sao? Nhậm giáo sư hôm nay nhìn thật hung dữ nha! 】
Nhậm giáo sư từ xa tới gần, khuôn mặt mảnh khảnh tuấn tú căng chặt, đích xác tràn ngập nghiêm túc.
Nhìn qua không giống như là tham gia chương trình, ngược lại lộ ra khí thế của cảnh sát phá án.
Mọi người còn đang suy đoán, lại thấy Nhậm giáo sư mặt vô biểu tình mà đứng yên trước ống kính, nâng mí mắt, đối với Tiền đạo ở ngoài màn hình: "Bắt đầu từ bây giờ, cắt đứt phát sóng trực tiếp năm phút đồng hồ."
Thanh âm lãnh đạm, nhưng khiến người ta không thể cãi lại.
Cư dân mạng lập tức nổ tung:
【 đờ mờ, tình huống gì thế!! Ngừng phát sóng năm phút đồng hồ?? 】
【 sao lại thế này? Nhậm giáo sư tới đây để làm gì?? 】
【 cung cấp cho mọi người một chút kiến thức, Nhậm Bạch là giáo sư khoa động vật của đại học Bắc Kinh, cũng là hội trưởng hiệp hội bảo vệ động vật, trước đây có những quy định liên quan tới động vật, tất cả chương trình liên quan tới động vật đều phải thông qua sự chứng thực của hiệp hội bọn họ, mới vừa xuất hiện liền kêu dừng phát sóng trực tiếp, không phải là xảy ra chuyện gì đó chứ?? 】
【 theo tôi được biết, lần cuối cùng xảy ra việc này là vào năm ngoái, chương trình《 manh sủng so đấu 》 vi phạm nghiêm trọng về quy định bảo vệ động vật, cho những thú cưng tham gia thi đấu uống thuốc đặc biệt. 】
【 a, chẳng lẽ chương trình này cũng vi phạm quy định sao? Động vật cũng sử dụng thuốc đặc thù? 】
【 lúc tôi xem liền cảm thấy không thích hợp, nhân duyên giữa Tống Nghiên và động vật tốt như vậy, mọi người không cảm thấy có vấn đề gì sao? 】
【 ứng cử viên vô địch lần trước là Phi ca, nhưng mọi người nhìn xem, hiện tại Phi ca đã bị đá bay khỏi màn ảnh! Nhìn lại cậu ta đi, không chừng thiết lập tính cách nhân duyên tốt gì đó 】
【 không có vấn đề gì mới là lạ, ha hả 】
Mọi người còn đang bàn luận, đột nhiên người dẫn chương trình xuất hiện ở màn ảnh, thanh âm có chút hoảng loạn: "Xin chào mọi người, ngại quá, hiện tại dừng phát sóng năm phút đồng hồ."
Vừa dứt lời, liền kết thúc phát sóng trực tiếp.
Cư dân mạng một bên hùng hùng hổ hổ thoát app, một bên hoả tốc dời chiến trường, đã có một số thông tin trên Weibo, các loại suy đoán nghi ngờ càng ngày càng vang dội.
Tại hiện trường, mồ hôi lạnh của Tiền đạo chảy ròng ròng, hắn khẽ mỉm cười: "Nhậm giáo sư, ngài xem, điều này có ý gì chứ?"
Nhậm Bạch chưa chuẩn bị trả lời.
Nhóm yêu trên app đã lòng đầy căm phẫn, nếu không nhanh chóng bắt Tống Nghiên trở về, hắn sẽ khó giải thích với chúng yêu, vì thế hắn lười giải thích chu toàn, trực tiếp dứt khoát: "Đem Tống Nghiên lại đây."
Tiền đạo còn muốn hỏi thêm, liền nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Nhậm Bạch liếc tới, tức khắc giật mình một cái.
Nhậm giáo sư dùng cái từ "Đem" này, chẳng lẽ Tống Nghiên thực sự có vấn đề gì?
-
Để đảm bảo thú vị cho chương trình, thức ăn cho chim không dễ tìm, nhưng không biết bằng cách nào, Tống Nghiên đi theo mấy con chim nhỏ tìm thấy một túi thức ăn, vài phút sau, đi theo mấy chú chim nhỏ lại tìm được một túi nữa.
Quay phim đều sợ ngây người.
Ngay khi tìm đủ thức ăn cho chim, liền nghe thanh âm của Tiền đạo: "Tống Nghiên."
Tống Nghiên quay đầu lại, nở nụ cười vô cùng ngoan ngoãn: "Tiền đạo."
Tiền đạo nghiêm mặt và ra hiệu cho quay phim tắt camera.
Nhìn gương mặt tươi cười của Tống Nghiên, sắc mặt rốt cuộc dịu lại.
"Cậu......" Hắn cân nhắc một chút, "Trên người không mang thứ gì không tốt chứ?"
Thứ không tốt?
Tống Nghiên không hiểu rõ ý tứ của hắn, khuôn mặt nhỏ ngơ ngác ở trên người sờ soạng nửa ngày: "...... Không nha."
Bên trong túi cậu cũng không có gì hết nha.
"Không có là được, Nhậm giáo sư của đại học Bắc Kinh muốn gặp cậu." Tiền đạo muốn nói lại thôi, nhìn mắt cậu, dặn dò nói: "Lát nữa nếu anh ta hỏi cậu cái gì, cậu trực tiếp trả lời. Nhớ rõ, hãy thành thật trả lời nha."
Tống Nghiên nhanh chóng gật đầu: "Vâng vâng."
Tiền đạo nhớ tới khuôn mặt lạnh băng của Nhậm Bạch, vẫn là không quá yên tâm mà tiếp tục dặn dò: "Cái người Nhậm giáo sư tương đối lỗi thời, nghiêm túc, không dễ tiếp xúc, chốc nữa thái độ của cậu phải để ý một chút. Nhớ chưa?"
Tiền đạo lại dặn dò một ít sự tích liên quan tới Nhậm giáo sư, ngữ khí rất thận trọng, khiến cho Tống Nghiên cũng khẩn trương lên.
Cậu liên tục gật đầu, đi theo phía sau Tiền đạo, hướng vườn chim đi đến.
Tiền đạo đi ở phía trước, trong lòng thấp thỏm không yên, ngắn ngủn vài phút, vô số ý nghĩ đã lướt qua.
Một đoạn đường đi vừa ngắn vừa dài, vừa vặn trải qua một chỗ rẽ, liền nhìn thấy thân ảnh hùng hổ của nhóm người Nhậm Bạch, cùng với khuôn mặt căng thẳng của Nhậm giáo sư.
Hắn trong lòng lộp bộp, đang muốn tăng tốc để tiếp đón, liền nhìn thấy Nhậm giáo sư tựa hồ ngẩn người.
Ánh mắt thong thả dời về Tống Nghiên đứng bên cạnh hắn, nhìn chằm chằm người sau hai giây.
Rồi sau đó, khóe môi căng chặt lại hiện ra một tia tươi cười...... Ôn hòa.
Tiền đạo: "???"
Tống Nghiên ngẩng đầu, vừa vặn nhìn thấy nét cười nhộn nhạo bên môi Nhậm giáo sư.
Hừmmmm, nghiêm túc lỗi thời...... Sao?
Tống Nghiên rối rắm một chút, lặng lẽ ghé vào bên tai Tiền đạo: "Tiền đạo, Nhậm giáo sư nhìn có vẻ khá tốt mà!"
Tiền Ba: "......"
-
Nhậm Bạch nắm chặt bó yêu tác, tất cả yêu thuật đều vận hành ở đầu ngón tay, chỉ cần hắn tung pháp khí này ra, bất luận tiểu yêu nào có tu vi thấp hơn nghìn năm thì sẽ bị bó yêu tác này bắt lại.
Tốc độ nhanh tới mức nhân loại sẽ không phát hiện ra.
Mà bó yêu tác với yêu lực cường đại, sẽ bắt lấy tiểu yêu thành dạng sống không bằng chết, đến lúc đó mặc dù thả ra, cũng phải lột mất một lớp da.
Cuối con đường truyền đến một tiếng động rất nhỏ, ngón tay Nhậm Bạch căng thẳng, chỉ kém 0.01 giây liền tung ra bó yêu tác,
Đúng lúc này, hắn nhìn thấy Tống Nghiên......
Ầm một chút rồi nổ vang, bó yêu tác rớt thẳng trên mặt đất.
......
Mọi người bị tiếng động lớn này làm hoảng sợ, động tác nhất trí chuyển ánh mắt nhìn thấy một đống dây thừng trên mặt đất.
Hở, bó dây thừng này xuất hiện khi nào thế?
Nhậm giáo sư cầm bó dây thừng này làm gì?
Không đúng, trọng điểm là dây thừng này sao lại gây ra tiếng động lớn vậy chứ!
Hù chết người!
Nhậm Bạch hoàn toàn không ý thức được bó yêu tác rớt trên mặt đất, chỉ ngơ ngẩn mà nhìn thiếu niên thiếu niên xinh đẹp đối diện, trong đầu hiện một ý niệm không dám tin.
—— Yêu Vương!!!
Thế nhưng là Yêu Vương!!!
Lúc trước động vật đối với Tống Nghiên thân cận như vậy, không phải bởi vì sử dụng yêu thuật, mà là bởi vì ngài ấy là Yêu Vương điện hạ tôn quý.
Đừng nói đến những động vật bình thường, cho dù là lão yêu đã tu luyện mấy ngàn mấy vạn năm đi chăng nữa, ai mà có thể thờ ơ đối với điện hạ đây?
Yêu tộc, ở sau khi trải qua mấy nghìn năm gian khổ, rốt cuộc nghênh đón Yêu Vương điện hạ của bọn họ!
Nhậm Bạch đã lệ nóng doanh tròng.
Tống Nghiên đi cùng với Tiền đạo, ngoan ngoãn mà đến trước mặt Nhậm Bạch, nhặt sợi dây thừng trên mặt đất lên: "Nhậm giáo sư, dây thừng của ngài rớt."
Nhậm Bạch khắc chế đôi tay run rẩy, tiếp nhận bó yêu tác.
Điện hạ, cùng hắn nói chuyện......
Điện hạ tự mình đem bó yêu tác đưa cho hắn......
Đây là vinh hạnh gì chứ!
Từ từ, bó yêu tác??
Nhậm Bạch đột nhiên nhớ tới mục đích của chuyến đi này, mồ hôi lạnh nháy mắt túa ra.
Hắn điên rồi sao!!!!
Thế nhưng dám can đảm tróc nã Yêu Vương?
Sớm biết khi nghe lời nói của Hoàng Tam, hắn nên hiểu rõ mới đúng.
Không, lần trước hắn nên tự mình lại đây.
Như vậy, trước đó một tuần là có thể nhìn thấy điện hạ.
Nhậm Bạch một mặt kích động, một mặt hối hận, còn rút ra công phu tinh tế cảm thụ một phen linh khí dư thừa nồng đậm.
Linh khí cuồn cuộn trong cơ thể không ngừng nhắc nhở hắn, thiếu niên cười khanh khách trước mặt là thân phận gì.
Mái tóc ngắn màu đen mềm mại, ngũ quan tinh xảo chói mắt, làn da trắng đến mức trong suốt, đôi mắt sáng ngời, tươi cười sinh động......
Mỗi một chỗ trên người cậu, đều xinh đẹp đến mức không thể bắt bẻ.
Mỗi một động tác nho nhỏ, đều rất đáng yêu vô cùng.
Nhậm Bạch nhìn thiếu niên, nội tâm thản nhiên dâng lên một cổ hạnh phúc không thể miêu tả.
Biểu tình trên mặt hắn thả lỏng một chút, khắc chế đôi môi nở một nụ cười nhẹ nhàng.
Nhậm Bạch đây còn khắc chế nụ cười.
Hoàng Tam không định lực mạnh mẽ như vậy, khóe môi hắn đều sắp rộng đến mang tai!!
Một bên lâng lâng, một bên lại hổ thẹn tột đỉnh.
Ô ô ô hắn thật là một còn chồn hôi vô dụng......
Ô ô ô hắn lại trúng yêu thuật của Tống Nghiên......
Ô ô ô nếu mỗi ngày hắn đều trúng yêu thuật của Tống Nghiên thì tốt rồi......
Phi! Cái ý tưởng rất không nên!
Hắn phải hướng nhóm đại ca tóc húi cua học tập!
Hoàng Tam trong lòng phỉ nhổ chính mình, hơn nữa đem ánh mắt khiêm tốn học hướng về các đại ca tóc húi cua.
Sau đó......
Hử???
Không đúng nha!
Nụ cười trên mặt anh em tóc húi cua, so với hắn còn si hán hơn nhiều!
Này mẹ nó, cũng trúng yêu thuật sao???
Ba anh em tóc húi cua đã hạnh phúc đến sắp thiếu oxy, mơ mơ hồ hồ không biết bao lâu, rốt cuộc giật mình một cái, đột nhiên nhớ tới một việc.
Mẹ kiếp, bọn họ là tới chấp hành nhiệm vụ mà!
Bọn họ là tới bắt Tống Nghiên!
Làm một người có đầu tóc húi cua không sợ trời không sợ đất, bọn họ có một logic hệ thống nghiêm trọng —— nói tới bắt người, phải bắt được người.
Nếu bọn họ thậm chí không vượt qua được chút yêu thuật này, chẳng phải khiến lão đại mất mặt sao?
Chờ đến khi Tống Nghiên đến gần, tóc húi cua số 1 khắc chế xúc động muốn quỳ xuống liếm chân, run bần bật tiến lên một bước, căng da đầu: "Tống, Tống Nghiên đúng không! Ngươi! Theo, đi theo chúng ta một chuyến!"
Không dễ dàng a!
Hắn rốt cuộc lắp bắp mà nói ra lời kịch, biểu hiện tự giác cũng không tệ lắm, quay đầu nhìn về phía Nhậm Bạch.
Người sau nhăn mi lại, nghiêm khắc nhìn về phía hắn, phảng phất như hắn làm sai chuyện gì to lớn lắm: "Cái thái độ gì đó? Tôn trọng chút đi."
Tóc húi cua số 1 có chút ngốc: "Lão đại, không phải chúng ta muốn bắt ——"
Hắn còn dám nhắc tới chuyện này, Nhậm Bạch nheo mắt, lạnh giọng đánh gãy: "Câm miệng!"
Tóc húi cua số 1 vô cùng ủy khuất: "Sếp"
Hung hăng chỉnh đàn em không biết tốt xấu, Nhậm giáo sư lại thay một nụ cười như tắm mình trong gió xuân, hướng về Tống Nghiên: "Xin chào, tôi là Nhậm Bạch."
Tóc húi cua số 1 hoài nghi nhân sinh: "???"
Mấy con tiểu yêu của đội thực thi pháp luật cũng có chút hoài nghi nhân sinh.
Nhậm Bạch, đội trưởng đội thực thi pháp luật vang dội của Yêu tộc a!
Luôn luôn thanh thanh lãnh lãnh, như thể hắn đã chặt đứt thất tình lục dục, nhưng từ khi nào hắn lại cười đến xán lạn như vậy, còn là đối với...... tiểu yêu phạm sai lầm.
Nhưng mọi người giờ khắc này không nghĩ quá nhiều, chỉ nhẹ nhàng thở ra, bắt đầu hít lấy hít để mùi hương từ Tống Nghiên......
Ô ô, thật sự quá ngọt ngào.
Tống Nghiên mỉm cười: "Xin chào Nhậm giáo sư, tôi tên Tống Nghiên."
Cậu nắm lấy tay Nhậm Bạch, sau đó...... Liền không buông ra.
Nhậm giáo sư vẫn luôn nắm lấy tay cậu, thân thiết hỏi cậu cái này cái kia.
"Cậu bao nhiêu tuổi rồi?" "Đêm qua ngủ mấy tiếng vậy?" "Ngủ có ngon không?"...... Một loạt vấn đề vô cùng thiểu năng.
Nhóm nhân viên công tác: "......"
Kịch bản không đúng nha!!!
Tiền đạo cũng cảm giác chính mình đã chịu kinh hách, nhưng hắn hiện tại không rảnh lo lắng, chỉ chỉ vào đồng hồ: "Giáo, giáo sư, lần này chúng ta......"
Nhậm giáo sư mắt điếc tai ngơ.
Nhân viên công tác ở bên cạnh gấp đến độ cuống lên, nhưng giận mà không dám nói gì, chỉ có thể xin giúp đỡ mà nhìn Tiền đạo.
Tiền đạo khổ bức ha ha xoa xoa tay tay, lại lần nữa nhắc nhở: "Giáo sư, ngài xem chúng ta vẫn đang phát sóng ha hả a......"
Nhậm Bạch không vui mà dừng lại, ánh mắt nhàn nhạt liếc qua.
Bên tai là thanh âm réo rắt Tống Nghiên: "Đúng rồi giáo sư, chúng ta còn phải phát sóng trực tiếp nữa!"
Hắn lập tức thay một gương mặt tươi cười, ôn nhu nói: "Đúng vậy, tôi quên mất, chúng ta còn đang phát sóng trực tiếp mà."
Mọi người: "......"
Lần này chương trình ngưng tới mười mấy phút, trên mạng đủ loại suy đoán kỳ lạ, có cư dân não động, cũng có bút tích cạnh tranh.
Thật nhiều cư dân mạng một bên lướt Weibo, một bên chú ý thời khắc phát sóng trực tiếp.
Trải qua mười mấy phút chờ đợi, rốt cuộc, phòng phát sóng trực tiếp lại lần nữa mở ra.
Trên màn hình là nửa người trên của Nhậm giáo sư.
Không biết có phải ảo giác hay không, vừa rồi Nhậm giáo sư còn ít nói cười, giờ phút này bên môi lại mang theo ý cười nhàn nhạt.
Ngay khi màn hình mở ra, mọi người lập tức lăn lộn lên, cảm xúc thập phần kích động:
【 Nhậm giáo sư, có phải chương trình có vấn đề gì hay không? 】
【 đừng hỏi, khẳng định có vấn đề, đến Nhậm giáo sư cũng tự thân xuất mã! 】
Nhậm Bạch rũ mắt, nhìn các loại bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp: "Mọi người yên lặng một chút."
Cư dân mạng sôi nổi ngồi ngay ngắn ở trước màn hình, chờ đóng dấu tem của hắn.
Nhậm Bạch nhìn ống kính, mở miệng nói: "Chương trình phát sóng trước cũng đã thông qua phê chuẩn của hiệp hội, không có bất luận vấn đề gì."
Cư dân mạng đầu tiên là sửng sốt, rồi sau đó trong lòng càng thêm căm phẫn:
【 chương trình không có vấn đề gì, vậy thì có vấn đề chính là khách mời? 】
【 khẳng định là Tống Nghiên! 】
【 Nhậm giáo sư, cho cậu ta nếm mùi đi! Tôi ủng hộ anh! 】
Nhậm Bạch nhìn đạn mạc, lập tức nhíu mi lại, vốn dĩ ngữ khí ôn nhu cũng đột nhiên nghiêm túc lên: "Tống Nghiên thì có vấn đề gì?"
【 ngạch, có phải sử dụng thuốc cho động vật không? 】
【 Nhậm giáo sư, sự tương tác giữa Tống Nghiên với động vật cao như vậy, có phải dùng cái thứ gì không tốt hay không? 】
【 điều đó còn phải nói sao, góc khuất của giới giải trí sắp lộ ra rồi! 】
Ngữ khí Nhậm Bạch càng ngắn gọn lãnh đạm: "Không phải, không có, ai nói? Cái gì mà góc khuất giới giải trí?"
Hắn quay đầu, nói với cấp dưới của mình: "Cậu, nhớ lấy người này, chụp màn hình lưu lại chứng cứ, nếu chứng thực sự chính xác của lời phỉ báng này, liền lấy danh nghĩa hiệp hội khởi tố."
Cư dân mạng:!!!!!
Chờ đã, sự tình rốt cuộc là như thế nào mà biến thành vụ kiện của Nhậm giáo muốn khởi tố sự bịa đặt về Tống Nghiên lấy lại công đạo???
Mọi người còn đang choáng váng.
Tôi là ai?
Ta đang ở đâu?
Đã xảy ra cái gì?
Còn chưa kịp choáng váng xong, liền thấy Tống Nghiên nhón chân, ở bên tai Nhậm giáo sư nói điều gì đó.
Một giây trước Nhậm giáo sư còn đang lãnh khốc đến mức muốn lấy mạng người, một giây sau, khẽ gật đầu, đôi môi lạnh lùng nở một nụ cười nhàn nhạt.
"Được rồi."
Cư dân mạng: "............"
Nhậm Bạch giương mắt, khôi phục lại thần sắc thanh lãnh: "Lại giải thích một lần cuối cùng, khách mời không có bất luận vấn đề gì, tôi dùng thân phận hội trưởng hiệp hội bảo đảm với mọi người. Nếu có người ác ý bịa đặt sinh sự......"
Hắn dừng lại không nói nữa, nhưng ánh mắt lạnh lẽo đã truyền đạt hết ý tứ.
Vừa vặn trên bầu trời từng đàn chim bay quá, phảng phất như phụ họa lời nói của hắn, cũng phảng phất thị uy đối với những người tung tin đồn, tất cả những con chim mở cái mỏ nho nhỏ của chúng, tiếng chim thanh thúy vang lên hết đợt này đến đợt khác.
Trên màn hình, năm vị khách mời cầm trong tay thức ăn cho chim, nhưng cố tình tất cả con chim đều vây quanh bên người Tống Nghiên.
Năm màu lông chim cứ không ngừng vờn quanh bên người cậu.
Hình ảnh tuyệt mỹ khiến cho người ta hít thở không thông.
Cư dân mạng đang xem phát sóng trực tiếp lại càng ngây người:
【 này mẹ nó còn nói năng cái gì nữa, quỳ xuống! 】
【 những động vật nhỏ thật sự rất yêu thích Nghiên Nghiên nha, hâm mộ muốn khóc ~】
【 đồ blog rác rưởi, dám nói bé con Nghiên Nghiên dùng thuốc, tôi đây muốn hỏi thuốc nào mà tốt như vậy chứ, tôi đây cũng muốn bổ sung kiến thức à nha 】
【 rõ ràng là biểu hiện của Nghiên Nghiên quá chói mắt, bị người ta bôi đen được không! Nhậm giáo sư đã ra mặt bác bỏ tin đồn rồi đó! 】
【 trong tay Nhậm giáo sư cầm thứ gì thế? Dây thừng? Kỳ quái......】
Nhậm Bạch nhìn đạn mạc, mí mắt giựt giựt, bất động thanh sắc mà đem bó yêu tác giấu ở phía sau.
......
Chương trình kỳ này biến đổi bất ngờ, đề tài mười phần.
Vào ngày phát sóng, không chỉ có rating lên một tầng cao mới, hot search Weibo cũng bị tàn sát nghiêm trọng.
# Nhậm giáo sư yêu cầu ngừng phát sóng làm bạn với động vật #
# Nhậm giáo sư giúp Tống Nghiên bác bỏ tin đồn #
# ngôi sao giới giải trí vu khống Tống Nghiên bị hiệp hội khởi tố #
# chương trình về động vật xuất sắc nhất #
Cuối cùng, đề tài # trăm chim vờn quanh Nghiên Nghiên # được cư dân mạng đẩy mạnh lên, không bao lâu sau liền chạm tới một khoảnh khắc "Bùng nổ".
Thiếu một người khách mời, có hai nhiệm vụ đều không thể tiến hành, nhân viên công tác bắt đầu khẩn trương điều chỉnh quy trình, một đám người cảm xúc đều không tốt lắm.
Tiền đạo đem mọi người tập trung lại, cổ vũ nói: "Cư dân mạng bình luận cái gì về kỳ trước của chúng ta? Có phải là kỳ xuất sắc nhất từ trước tới nay phải không! Không sai, đó là bởi vì bọn họ chưa xem được kỳ này của chúng ta! Tiết lộ cho mọi người một tin tức tốt, hôm nay Nhậm Bạch Nhậm giáo sư sẽ đến chương trình của chúng ta, mọi người nhanh chóng lên tinh thần, cố lên nào."
Lời này vừa nói ra, tinh thần mọi người rõ ràng là không giống nhau.
Nhậm Bạch, không chỉ là giáo sư trẻ nhất khoa động vật thuộc đại học Bắc Kinh, cũng là hội trưởng hiệp hội bảo vệ động vật, các chương trình liên quan đến động vật ít nhiều có chút thị phi, chương trình cua bọn họ cũng không ngoại lệ, nếu hắn nguyện ý ra mặt, có chút đồn đãi vớ vẩn cũng không đáng sợ hãi.
Mọi người chính là cao hứng, Vương sản xuất lại trầm ngâm, nhíu mày: "Nhậm giáo sư lại đây, có thể hay không......"
Những lời còn lại còn chưa nói ra, liền thấy nhân viên công tác vẻ mặt vội vàng chỉ đồng hồ.
Tiền Ba nhìn đồng hồ, nói vào loa: "Mọi người vào vị trí, chuẩn bị! 5, 4, 3, 2, 1, action!"
Phát súng đầu tiên của buổi phát sóng trực tiếp là từ vườn bách thú, hôm nay tổng cộng có năm khách mời, nhiệm vụ của mọi người là tìm thức ăn cho chim nằm rải rác trong vườn bách thú rồi giao cho chương trình, sau đó tập trung đến vườn chim.
Ống kính lướt qua khuôn mặt của năm vị khách mời.
【 rốt cuộc cũng phát sóng!! Tôi đã chờ 1551 kể từ đêm hôm qua】
【 Nghiên Nghiên thật quá soái! Liếm a liếm! 】
【 mèo con của tôi đâu? Nhớ nó a! 】
【 này, sao hôm nay không nhìn thấy Ngải Vân Phi? 】
【 hiện tại ai còn muốn xem Ngải Vân Phi a! 】
Năm vị khách mời tách ra hành động riêng biệt, phía sau mỗi người là một cái camera, ghi lại quá trình tìm thức ăn cho chim, cắt nối biên tập thành một đoạn video ngắn, phần phát sóng trực tiếp vẫn ở trong vườn chim.
Tuy rằng không nhìn thấy nhóm khách mời, nhưng đủ loại chim nhỏ nhiều màu sắc hoạt bát đáng yêu cũng có thứ để xem rồi.
Cư dân mạng đang xem với một sự thích thú, bỗng nhiên nghe được âm thanh cao giọng của nhân viên công tác: "Nhậm giáo sư tới!"
Nhậm giáo sư?
Không phải là Nhậm giáo sư của đại học Bắc Kinh kia đi!
Mọi người đang nghĩ ngợi, lại thấy màn ảnh đột nhiên quay hướng, ở cuối con đường xuất hiện mấy người đàn ông.
Trong đó ba người, có một mái tóc giống nhau...... Tóc húi cua.
Vẻ mặt hung dữ.
Người đàn ông chính giữa với khuôn mặt mảnh khảnh, trên sống mũi là một đôi mắt bạc, khí chất đạm nhiên.
Quần áo vô cùng đơn giản, nhìn không ra thương hiệu, thanh nhã mà cao ngạo.
Hắn vừa xuất hiện trong màn ảnh, liền hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Một số người có ánh mắt sắc bén đã nhận ra:
【 a a a là Nhậm giáo sư!! Thật là Nhậm giáo sư! Hảo mẹ nó soái! xwsl......】
【 hả? Là ta bị ảo giác sao? Nhậm giáo sư hôm nay nhìn thật hung dữ nha! 】
Nhậm giáo sư từ xa tới gần, khuôn mặt mảnh khảnh tuấn tú căng chặt, đích xác tràn ngập nghiêm túc.
Nhìn qua không giống như là tham gia chương trình, ngược lại lộ ra khí thế của cảnh sát phá án.
Mọi người còn đang suy đoán, lại thấy Nhậm giáo sư mặt vô biểu tình mà đứng yên trước ống kính, nâng mí mắt, đối với Tiền đạo ở ngoài màn hình: "Bắt đầu từ bây giờ, cắt đứt phát sóng trực tiếp năm phút đồng hồ."
Thanh âm lãnh đạm, nhưng khiến người ta không thể cãi lại.
Cư dân mạng lập tức nổ tung:
【 đờ mờ, tình huống gì thế!! Ngừng phát sóng năm phút đồng hồ?? 】
【 sao lại thế này? Nhậm giáo sư tới đây để làm gì?? 】
【 cung cấp cho mọi người một chút kiến thức, Nhậm Bạch là giáo sư khoa động vật của đại học Bắc Kinh, cũng là hội trưởng hiệp hội bảo vệ động vật, trước đây có những quy định liên quan tới động vật, tất cả chương trình liên quan tới động vật đều phải thông qua sự chứng thực của hiệp hội bọn họ, mới vừa xuất hiện liền kêu dừng phát sóng trực tiếp, không phải là xảy ra chuyện gì đó chứ?? 】
【 theo tôi được biết, lần cuối cùng xảy ra việc này là vào năm ngoái, chương trình《 manh sủng so đấu 》 vi phạm nghiêm trọng về quy định bảo vệ động vật, cho những thú cưng tham gia thi đấu uống thuốc đặc biệt. 】
【 a, chẳng lẽ chương trình này cũng vi phạm quy định sao? Động vật cũng sử dụng thuốc đặc thù? 】
【 lúc tôi xem liền cảm thấy không thích hợp, nhân duyên giữa Tống Nghiên và động vật tốt như vậy, mọi người không cảm thấy có vấn đề gì sao? 】
【 ứng cử viên vô địch lần trước là Phi ca, nhưng mọi người nhìn xem, hiện tại Phi ca đã bị đá bay khỏi màn ảnh! Nhìn lại cậu ta đi, không chừng thiết lập tính cách nhân duyên tốt gì đó 】
【 không có vấn đề gì mới là lạ, ha hả 】
Mọi người còn đang bàn luận, đột nhiên người dẫn chương trình xuất hiện ở màn ảnh, thanh âm có chút hoảng loạn: "Xin chào mọi người, ngại quá, hiện tại dừng phát sóng năm phút đồng hồ."
Vừa dứt lời, liền kết thúc phát sóng trực tiếp.
Cư dân mạng một bên hùng hùng hổ hổ thoát app, một bên hoả tốc dời chiến trường, đã có một số thông tin trên Weibo, các loại suy đoán nghi ngờ càng ngày càng vang dội.
Tại hiện trường, mồ hôi lạnh của Tiền đạo chảy ròng ròng, hắn khẽ mỉm cười: "Nhậm giáo sư, ngài xem, điều này có ý gì chứ?"
Nhậm Bạch chưa chuẩn bị trả lời.
Nhóm yêu trên app đã lòng đầy căm phẫn, nếu không nhanh chóng bắt Tống Nghiên trở về, hắn sẽ khó giải thích với chúng yêu, vì thế hắn lười giải thích chu toàn, trực tiếp dứt khoát: "Đem Tống Nghiên lại đây."
Tiền đạo còn muốn hỏi thêm, liền nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Nhậm Bạch liếc tới, tức khắc giật mình một cái.
Nhậm giáo sư dùng cái từ "Đem" này, chẳng lẽ Tống Nghiên thực sự có vấn đề gì?
-
Để đảm bảo thú vị cho chương trình, thức ăn cho chim không dễ tìm, nhưng không biết bằng cách nào, Tống Nghiên đi theo mấy con chim nhỏ tìm thấy một túi thức ăn, vài phút sau, đi theo mấy chú chim nhỏ lại tìm được một túi nữa.
Quay phim đều sợ ngây người.
Ngay khi tìm đủ thức ăn cho chim, liền nghe thanh âm của Tiền đạo: "Tống Nghiên."
Tống Nghiên quay đầu lại, nở nụ cười vô cùng ngoan ngoãn: "Tiền đạo."
Tiền đạo nghiêm mặt và ra hiệu cho quay phim tắt camera.
Nhìn gương mặt tươi cười của Tống Nghiên, sắc mặt rốt cuộc dịu lại.
"Cậu......" Hắn cân nhắc một chút, "Trên người không mang thứ gì không tốt chứ?"
Thứ không tốt?
Tống Nghiên không hiểu rõ ý tứ của hắn, khuôn mặt nhỏ ngơ ngác ở trên người sờ soạng nửa ngày: "...... Không nha."
Bên trong túi cậu cũng không có gì hết nha.
"Không có là được, Nhậm giáo sư của đại học Bắc Kinh muốn gặp cậu." Tiền đạo muốn nói lại thôi, nhìn mắt cậu, dặn dò nói: "Lát nữa nếu anh ta hỏi cậu cái gì, cậu trực tiếp trả lời. Nhớ rõ, hãy thành thật trả lời nha."
Tống Nghiên nhanh chóng gật đầu: "Vâng vâng."
Tiền đạo nhớ tới khuôn mặt lạnh băng của Nhậm Bạch, vẫn là không quá yên tâm mà tiếp tục dặn dò: "Cái người Nhậm giáo sư tương đối lỗi thời, nghiêm túc, không dễ tiếp xúc, chốc nữa thái độ của cậu phải để ý một chút. Nhớ chưa?"
Tiền đạo lại dặn dò một ít sự tích liên quan tới Nhậm giáo sư, ngữ khí rất thận trọng, khiến cho Tống Nghiên cũng khẩn trương lên.
Cậu liên tục gật đầu, đi theo phía sau Tiền đạo, hướng vườn chim đi đến.
Tiền đạo đi ở phía trước, trong lòng thấp thỏm không yên, ngắn ngủn vài phút, vô số ý nghĩ đã lướt qua.
Một đoạn đường đi vừa ngắn vừa dài, vừa vặn trải qua một chỗ rẽ, liền nhìn thấy thân ảnh hùng hổ của nhóm người Nhậm Bạch, cùng với khuôn mặt căng thẳng của Nhậm giáo sư.
Hắn trong lòng lộp bộp, đang muốn tăng tốc để tiếp đón, liền nhìn thấy Nhậm giáo sư tựa hồ ngẩn người.
Ánh mắt thong thả dời về Tống Nghiên đứng bên cạnh hắn, nhìn chằm chằm người sau hai giây.
Rồi sau đó, khóe môi căng chặt lại hiện ra một tia tươi cười...... Ôn hòa.
Tiền đạo: "???"
Tống Nghiên ngẩng đầu, vừa vặn nhìn thấy nét cười nhộn nhạo bên môi Nhậm giáo sư.
Hừmmmm, nghiêm túc lỗi thời...... Sao?
Tống Nghiên rối rắm một chút, lặng lẽ ghé vào bên tai Tiền đạo: "Tiền đạo, Nhậm giáo sư nhìn có vẻ khá tốt mà!"
Tiền Ba: "......"
-
Nhậm Bạch nắm chặt bó yêu tác, tất cả yêu thuật đều vận hành ở đầu ngón tay, chỉ cần hắn tung pháp khí này ra, bất luận tiểu yêu nào có tu vi thấp hơn nghìn năm thì sẽ bị bó yêu tác này bắt lại.
Tốc độ nhanh tới mức nhân loại sẽ không phát hiện ra.
Mà bó yêu tác với yêu lực cường đại, sẽ bắt lấy tiểu yêu thành dạng sống không bằng chết, đến lúc đó mặc dù thả ra, cũng phải lột mất một lớp da.
Cuối con đường truyền đến một tiếng động rất nhỏ, ngón tay Nhậm Bạch căng thẳng, chỉ kém 0.01 giây liền tung ra bó yêu tác,
Đúng lúc này, hắn nhìn thấy Tống Nghiên......
Ầm một chút rồi nổ vang, bó yêu tác rớt thẳng trên mặt đất.
......
Mọi người bị tiếng động lớn này làm hoảng sợ, động tác nhất trí chuyển ánh mắt nhìn thấy một đống dây thừng trên mặt đất.
Hở, bó dây thừng này xuất hiện khi nào thế?
Nhậm giáo sư cầm bó dây thừng này làm gì?
Không đúng, trọng điểm là dây thừng này sao lại gây ra tiếng động lớn vậy chứ!
Hù chết người!
Nhậm Bạch hoàn toàn không ý thức được bó yêu tác rớt trên mặt đất, chỉ ngơ ngẩn mà nhìn thiếu niên thiếu niên xinh đẹp đối diện, trong đầu hiện một ý niệm không dám tin.
—— Yêu Vương!!!
Thế nhưng là Yêu Vương!!!
Lúc trước động vật đối với Tống Nghiên thân cận như vậy, không phải bởi vì sử dụng yêu thuật, mà là bởi vì ngài ấy là Yêu Vương điện hạ tôn quý.
Đừng nói đến những động vật bình thường, cho dù là lão yêu đã tu luyện mấy ngàn mấy vạn năm đi chăng nữa, ai mà có thể thờ ơ đối với điện hạ đây?
Yêu tộc, ở sau khi trải qua mấy nghìn năm gian khổ, rốt cuộc nghênh đón Yêu Vương điện hạ của bọn họ!
Nhậm Bạch đã lệ nóng doanh tròng.
Tống Nghiên đi cùng với Tiền đạo, ngoan ngoãn mà đến trước mặt Nhậm Bạch, nhặt sợi dây thừng trên mặt đất lên: "Nhậm giáo sư, dây thừng của ngài rớt."
Nhậm Bạch khắc chế đôi tay run rẩy, tiếp nhận bó yêu tác.
Điện hạ, cùng hắn nói chuyện......
Điện hạ tự mình đem bó yêu tác đưa cho hắn......
Đây là vinh hạnh gì chứ!
Từ từ, bó yêu tác??
Nhậm Bạch đột nhiên nhớ tới mục đích của chuyến đi này, mồ hôi lạnh nháy mắt túa ra.
Hắn điên rồi sao!!!!
Thế nhưng dám can đảm tróc nã Yêu Vương?
Sớm biết khi nghe lời nói của Hoàng Tam, hắn nên hiểu rõ mới đúng.
Không, lần trước hắn nên tự mình lại đây.
Như vậy, trước đó một tuần là có thể nhìn thấy điện hạ.
Nhậm Bạch một mặt kích động, một mặt hối hận, còn rút ra công phu tinh tế cảm thụ một phen linh khí dư thừa nồng đậm.
Linh khí cuồn cuộn trong cơ thể không ngừng nhắc nhở hắn, thiếu niên cười khanh khách trước mặt là thân phận gì.
Mái tóc ngắn màu đen mềm mại, ngũ quan tinh xảo chói mắt, làn da trắng đến mức trong suốt, đôi mắt sáng ngời, tươi cười sinh động......
Mỗi một chỗ trên người cậu, đều xinh đẹp đến mức không thể bắt bẻ.
Mỗi một động tác nho nhỏ, đều rất đáng yêu vô cùng.
Nhậm Bạch nhìn thiếu niên, nội tâm thản nhiên dâng lên một cổ hạnh phúc không thể miêu tả.
Biểu tình trên mặt hắn thả lỏng một chút, khắc chế đôi môi nở một nụ cười nhẹ nhàng.
Nhậm Bạch đây còn khắc chế nụ cười.
Hoàng Tam không định lực mạnh mẽ như vậy, khóe môi hắn đều sắp rộng đến mang tai!!
Một bên lâng lâng, một bên lại hổ thẹn tột đỉnh.
Ô ô ô hắn thật là một còn chồn hôi vô dụng......
Ô ô ô hắn lại trúng yêu thuật của Tống Nghiên......
Ô ô ô nếu mỗi ngày hắn đều trúng yêu thuật của Tống Nghiên thì tốt rồi......
Phi! Cái ý tưởng rất không nên!
Hắn phải hướng nhóm đại ca tóc húi cua học tập!
Hoàng Tam trong lòng phỉ nhổ chính mình, hơn nữa đem ánh mắt khiêm tốn học hướng về các đại ca tóc húi cua.
Sau đó......
Hử???
Không đúng nha!
Nụ cười trên mặt anh em tóc húi cua, so với hắn còn si hán hơn nhiều!
Này mẹ nó, cũng trúng yêu thuật sao???
Ba anh em tóc húi cua đã hạnh phúc đến sắp thiếu oxy, mơ mơ hồ hồ không biết bao lâu, rốt cuộc giật mình một cái, đột nhiên nhớ tới một việc.
Mẹ kiếp, bọn họ là tới chấp hành nhiệm vụ mà!
Bọn họ là tới bắt Tống Nghiên!
Làm một người có đầu tóc húi cua không sợ trời không sợ đất, bọn họ có một logic hệ thống nghiêm trọng —— nói tới bắt người, phải bắt được người.
Nếu bọn họ thậm chí không vượt qua được chút yêu thuật này, chẳng phải khiến lão đại mất mặt sao?
Chờ đến khi Tống Nghiên đến gần, tóc húi cua số 1 khắc chế xúc động muốn quỳ xuống liếm chân, run bần bật tiến lên một bước, căng da đầu: "Tống, Tống Nghiên đúng không! Ngươi! Theo, đi theo chúng ta một chuyến!"
Không dễ dàng a!
Hắn rốt cuộc lắp bắp mà nói ra lời kịch, biểu hiện tự giác cũng không tệ lắm, quay đầu nhìn về phía Nhậm Bạch.
Người sau nhăn mi lại, nghiêm khắc nhìn về phía hắn, phảng phất như hắn làm sai chuyện gì to lớn lắm: "Cái thái độ gì đó? Tôn trọng chút đi."
Tóc húi cua số 1 có chút ngốc: "Lão đại, không phải chúng ta muốn bắt ——"
Hắn còn dám nhắc tới chuyện này, Nhậm Bạch nheo mắt, lạnh giọng đánh gãy: "Câm miệng!"
Tóc húi cua số 1 vô cùng ủy khuất: "Sếp"
Hung hăng chỉnh đàn em không biết tốt xấu, Nhậm giáo sư lại thay một nụ cười như tắm mình trong gió xuân, hướng về Tống Nghiên: "Xin chào, tôi là Nhậm Bạch."
Tóc húi cua số 1 hoài nghi nhân sinh: "???"
Mấy con tiểu yêu của đội thực thi pháp luật cũng có chút hoài nghi nhân sinh.
Nhậm Bạch, đội trưởng đội thực thi pháp luật vang dội của Yêu tộc a!
Luôn luôn thanh thanh lãnh lãnh, như thể hắn đã chặt đứt thất tình lục dục, nhưng từ khi nào hắn lại cười đến xán lạn như vậy, còn là đối với...... tiểu yêu phạm sai lầm.
Nhưng mọi người giờ khắc này không nghĩ quá nhiều, chỉ nhẹ nhàng thở ra, bắt đầu hít lấy hít để mùi hương từ Tống Nghiên......
Ô ô, thật sự quá ngọt ngào.
Tống Nghiên mỉm cười: "Xin chào Nhậm giáo sư, tôi tên Tống Nghiên."
Cậu nắm lấy tay Nhậm Bạch, sau đó...... Liền không buông ra.
Nhậm giáo sư vẫn luôn nắm lấy tay cậu, thân thiết hỏi cậu cái này cái kia.
"Cậu bao nhiêu tuổi rồi?" "Đêm qua ngủ mấy tiếng vậy?" "Ngủ có ngon không?"...... Một loạt vấn đề vô cùng thiểu năng.
Nhóm nhân viên công tác: "......"
Kịch bản không đúng nha!!!
Tiền đạo cũng cảm giác chính mình đã chịu kinh hách, nhưng hắn hiện tại không rảnh lo lắng, chỉ chỉ vào đồng hồ: "Giáo, giáo sư, lần này chúng ta......"
Nhậm giáo sư mắt điếc tai ngơ.
Nhân viên công tác ở bên cạnh gấp đến độ cuống lên, nhưng giận mà không dám nói gì, chỉ có thể xin giúp đỡ mà nhìn Tiền đạo.
Tiền đạo khổ bức ha ha xoa xoa tay tay, lại lần nữa nhắc nhở: "Giáo sư, ngài xem chúng ta vẫn đang phát sóng ha hả a......"
Nhậm Bạch không vui mà dừng lại, ánh mắt nhàn nhạt liếc qua.
Bên tai là thanh âm réo rắt Tống Nghiên: "Đúng rồi giáo sư, chúng ta còn phải phát sóng trực tiếp nữa!"
Hắn lập tức thay một gương mặt tươi cười, ôn nhu nói: "Đúng vậy, tôi quên mất, chúng ta còn đang phát sóng trực tiếp mà."
Mọi người: "......"
Lần này chương trình ngưng tới mười mấy phút, trên mạng đủ loại suy đoán kỳ lạ, có cư dân não động, cũng có bút tích cạnh tranh.
Thật nhiều cư dân mạng một bên lướt Weibo, một bên chú ý thời khắc phát sóng trực tiếp.
Trải qua mười mấy phút chờ đợi, rốt cuộc, phòng phát sóng trực tiếp lại lần nữa mở ra.
Trên màn hình là nửa người trên của Nhậm giáo sư.
Không biết có phải ảo giác hay không, vừa rồi Nhậm giáo sư còn ít nói cười, giờ phút này bên môi lại mang theo ý cười nhàn nhạt.
Ngay khi màn hình mở ra, mọi người lập tức lăn lộn lên, cảm xúc thập phần kích động:
【 Nhậm giáo sư, có phải chương trình có vấn đề gì hay không? 】
【 đừng hỏi, khẳng định có vấn đề, đến Nhậm giáo sư cũng tự thân xuất mã! 】
Nhậm Bạch rũ mắt, nhìn các loại bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp: "Mọi người yên lặng một chút."
Cư dân mạng sôi nổi ngồi ngay ngắn ở trước màn hình, chờ đóng dấu tem của hắn.
Nhậm Bạch nhìn ống kính, mở miệng nói: "Chương trình phát sóng trước cũng đã thông qua phê chuẩn của hiệp hội, không có bất luận vấn đề gì."
Cư dân mạng đầu tiên là sửng sốt, rồi sau đó trong lòng càng thêm căm phẫn:
【 chương trình không có vấn đề gì, vậy thì có vấn đề chính là khách mời? 】
【 khẳng định là Tống Nghiên! 】
【 Nhậm giáo sư, cho cậu ta nếm mùi đi! Tôi ủng hộ anh! 】
Nhậm Bạch nhìn đạn mạc, lập tức nhíu mi lại, vốn dĩ ngữ khí ôn nhu cũng đột nhiên nghiêm túc lên: "Tống Nghiên thì có vấn đề gì?"
【 ngạch, có phải sử dụng thuốc cho động vật không? 】
【 Nhậm giáo sư, sự tương tác giữa Tống Nghiên với động vật cao như vậy, có phải dùng cái thứ gì không tốt hay không? 】
【 điều đó còn phải nói sao, góc khuất của giới giải trí sắp lộ ra rồi! 】
Ngữ khí Nhậm Bạch càng ngắn gọn lãnh đạm: "Không phải, không có, ai nói? Cái gì mà góc khuất giới giải trí?"
Hắn quay đầu, nói với cấp dưới của mình: "Cậu, nhớ lấy người này, chụp màn hình lưu lại chứng cứ, nếu chứng thực sự chính xác của lời phỉ báng này, liền lấy danh nghĩa hiệp hội khởi tố."
Cư dân mạng:!!!!!
Chờ đã, sự tình rốt cuộc là như thế nào mà biến thành vụ kiện của Nhậm giáo muốn khởi tố sự bịa đặt về Tống Nghiên lấy lại công đạo???
Mọi người còn đang choáng váng.
Tôi là ai?
Ta đang ở đâu?
Đã xảy ra cái gì?
Còn chưa kịp choáng váng xong, liền thấy Tống Nghiên nhón chân, ở bên tai Nhậm giáo sư nói điều gì đó.
Một giây trước Nhậm giáo sư còn đang lãnh khốc đến mức muốn lấy mạng người, một giây sau, khẽ gật đầu, đôi môi lạnh lùng nở một nụ cười nhàn nhạt.
"Được rồi."
Cư dân mạng: "............"
Nhậm Bạch giương mắt, khôi phục lại thần sắc thanh lãnh: "Lại giải thích một lần cuối cùng, khách mời không có bất luận vấn đề gì, tôi dùng thân phận hội trưởng hiệp hội bảo đảm với mọi người. Nếu có người ác ý bịa đặt sinh sự......"
Hắn dừng lại không nói nữa, nhưng ánh mắt lạnh lẽo đã truyền đạt hết ý tứ.
Vừa vặn trên bầu trời từng đàn chim bay quá, phảng phất như phụ họa lời nói của hắn, cũng phảng phất thị uy đối với những người tung tin đồn, tất cả những con chim mở cái mỏ nho nhỏ của chúng, tiếng chim thanh thúy vang lên hết đợt này đến đợt khác.
Trên màn hình, năm vị khách mời cầm trong tay thức ăn cho chim, nhưng cố tình tất cả con chim đều vây quanh bên người Tống Nghiên.
Năm màu lông chim cứ không ngừng vờn quanh bên người cậu.
Hình ảnh tuyệt mỹ khiến cho người ta hít thở không thông.
Cư dân mạng đang xem phát sóng trực tiếp lại càng ngây người:
【 này mẹ nó còn nói năng cái gì nữa, quỳ xuống! 】
【 những động vật nhỏ thật sự rất yêu thích Nghiên Nghiên nha, hâm mộ muốn khóc ~】
【 đồ blog rác rưởi, dám nói bé con Nghiên Nghiên dùng thuốc, tôi đây muốn hỏi thuốc nào mà tốt như vậy chứ, tôi đây cũng muốn bổ sung kiến thức à nha 】
【 rõ ràng là biểu hiện của Nghiên Nghiên quá chói mắt, bị người ta bôi đen được không! Nhậm giáo sư đã ra mặt bác bỏ tin đồn rồi đó! 】
【 trong tay Nhậm giáo sư cầm thứ gì thế? Dây thừng? Kỳ quái......】
Nhậm Bạch nhìn đạn mạc, mí mắt giựt giựt, bất động thanh sắc mà đem bó yêu tác giấu ở phía sau.
......
Chương trình kỳ này biến đổi bất ngờ, đề tài mười phần.
Vào ngày phát sóng, không chỉ có rating lên một tầng cao mới, hot search Weibo cũng bị tàn sát nghiêm trọng.
# Nhậm giáo sư yêu cầu ngừng phát sóng làm bạn với động vật #
# Nhậm giáo sư giúp Tống Nghiên bác bỏ tin đồn #
# ngôi sao giới giải trí vu khống Tống Nghiên bị hiệp hội khởi tố #
# chương trình về động vật xuất sắc nhất #
Cuối cùng, đề tài # trăm chim vờn quanh Nghiên Nghiên # được cư dân mạng đẩy mạnh lên, không bao lâu sau liền chạm tới một khoảnh khắc "Bùng nổ".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook