Toàn Thế Giới Chỉ Ta Không Biết Ta Là Cao Nhân
-
Chương 41: Đế Lưu Tương (1)
Màn đêm dày đặc, trong một sơn trang cổ kính ở ngoại ô.
Ở chỗ sâu nhất của sơn trang, trong không gian xanh được chia cắt bởi hàng rào thấp, có thể thấy một tòa lầu các cổ kính hương thơm cổ xưa, trên song cửa sổ gỗ lim điêu khắc tinh tế còn dán giấy lụa theo phong cách trước đây.
Yến Thủy Thủy đứng trước cửa chính của lầu các, nhìn cánh cửa đóng chặt, cung kính nói: “Sư tôn, đồ nhi đã về.”
Trong lầu các vang lên một giọng nữa già nua khàn khàn:
“Thủy nhi, vi sư đã sớm nói với ngươi, không thể lạm dụng thuật cầu mưa này, những người phàm thời nay đã không còn là người phàm trong quá khứ, bọn họ có khoa… Khoa học kỹ thuật và khoa học, đã nhìn trộm được một góc quy luật tự nhiên của thiên địa, chưa hẳn đã không nhận ra sự kỳ lạ của cơn mưa này, nếu bị người phàm phát hiện, dù bọn họ không điều tra ra ngươi, ngoại ma ý chí cũng sẽ đưa tới những ngoại ma tự do ẩn nấp kia để điều tra.”
“Sư tôn, ta cũng không phải tiểu hài tử.” Yến Thủy Thủy bĩu môi, nói: “Ta thi triển thuật cầu mưa xong, lập tức rời khỏi đám mây mưa kia, dù ngoại ma đã nhận ra, cũng không tìm thấy ta.”
“Ngươi biết cẩn thận thì tốt.” Giọng nữ già nua khàn khàn ở trong lầu các nói.
“Đúng rồi, sư tôn, ta muốn hỏi ngài một vấn đề.”
Yến Thủy Thủy ra vẻ lơ đãng hỏi: “Lúc trước ngài từng nói với ta, bây giờ không có yêu, động vật thực vật đều không thể mở linh trí, vậy làm thế nào mới có thể mở linh trí chứ?”
Giọng nữ già nua khàn khàn ở trong lầu các nghi ngờ nói: “Vì sao ngươi đột nhiên hỏi điều này?”
Yến Thủy Thủy bất đắc dĩ nói: “Gần đây ta nuôi một con mèo, nhưng sợ nó chưa sống được mấy năm đã bỏ ta mà đi, vì vậy muốn để nó tu luyện thành tinh.”
Đây cũng là lý do thoái thác mà nàng đã nghĩ kỹ từ lâu, cũng thật sự có một con mèo như thế.
Sở dĩ nàng giấu giếm cây tùng ở cửa tiệm tranh chữ kia, chủ yếu là lo lắng sư tôn và đủ loại cao nhân biết có một gốc cây được mở linh trí như thế, biết đâu sẽ thấy hứng thú bắt tới nghiên cứu, chẳng may chủ nhân cửa tiệm tranh chữ kia cũng không phải cao nhân gì đó, vậy chẳng phải một gốc cây nhỏ đáng thương lại gặp tai họa sao?
Hiếm khi nào quen biết một yêu tinh đơn thuần còn hơi ngốc nghếch đến đáng yêu như thế, nàng cũng không muốn thấy cây tùng nhỏ xảy ra chuyện gì.
“Muốn giúp một con mèo thành tinh?”
Giọng nữ già nua khàn khàn ở trong lầu các mỉm cười, nói khẽ: “Vậy ngươi đừng suy nghĩ nữa, ở thời đại thượng cổ trong truyền thuyết, vạn linh đều hấp thu linh khí của thiên địa, tinh hoa nhật nguyệt, còn có thể mở linh trí, người tu hành có thành tựu, cũng có thể điểm hóa vạn linh thành tinh, nhưng sau khi trải qua kiếp nạn lớn thời thượng cổ, điều này chỉ là vọng tưởng.”
“Vọng tưởng?” Yến Thủy Thủy nghi ngờ nói: “Bây giờ không thể mở linh trí sao?”
“Đại đạo ngũ thập, Thiên Diễn tứ cửu, thế gian cũng không tồn tại điều tuyệt đối, cho dù thời đại bây giờ ngoại ma tràn ngập, truyền thuyết cũng tồn tại hai cách.” Giọng nữ già nua khàn khàn ở trong lầu các nói.
“Hai cách?” Đôi mắt Yến Thủy Thủy sáng lên.
“Thứ nhất, trong truyền thuyết, ở thời kỳ thượng cổ có một nhân vật thiên địa tên là ‘Đế Lưu Tương’, ở trên thiên khung, có thể thông qua giếng Thái Sơn ở trong truyền thuyết, rơi xuống nhân gian, phi cầm tẩu thú, cây cỏ vạn linh, hấp thụ tinh khí tức là có thể mở linh trí, lại tẩy luyện yêu hồn, nuốt càng nhiều Đế Lưu Tương, yêu hồn càng lớn mạnh hơn.”
Nói xong, giọng nữ già nua khàn khàn ở trong lầu các lại khẽ cười một tiếng, nói: “Đáng tiếc, hôm nay đất đai thay đổi lớn, giếng Thái Sơn đã biến thành Nguyên Sơ Ma Giếng, đã mấy ngàn năm Đế Lưu Tương không hề xuất hiện, vì vậy cũng chỉ là truyền thuyết thần thoại mà thôi.”
Yến Thủy Thủy ngạc nhiên.
Nàng vốn tưởng rằng, có thể chủ nhân cửa tiệm tranh chữ kia vô tình lấy được Đế Lưu Tương gì đó, xem ra cũng không phải.
“Vậy cách thứ hai thì sao?” Yến Thủy Thủy hỏi.
“Còn cách thứ hai…”
Giọng nữ già nua khàn khàn ở trong lầu các ung dung nói: “Vậy chỉ có thần tiên cao nhân thật sự ra tay điểm hóa, cho dù cao nhân đã vượt qua năm ải thiên quan cũng không làm được, nhưng sau khi phi thăng lên thiên giới, chắc sẽ có thần tiên đại năng làm được, nếu không rất nhiều đạo thống cũng không có một mạch Yêu Thần.”
Yến Thủy Thủy nghe xong, lại ngây ngẩn cả người.
Thần tiên đại năng?
Ở thời đại bây giờ, chỉ thần tiên đại năng mới có thể điểm hóa vạn linh, mở linh trí?
Vốn lúc nàng tìm thấy những tác phẩm luyện viết vẽ ở trong sọt rác, phát hiện rõ ràng trình độ thấp hơn rất nhiều, còn đang suy nghĩ… Có lẽ những bức tự thiếp kia cũng chỉ là chủ cửa tiệm tranh chữ vô tình đạt được, cũng không phải tự tay viết ra.
Nàng suy đoán có lẽ đối phương là cao nhân, nhưng nhiều nhất cũng chỉ là cao nhân tuyệt thế vượt qua năm ải, thuộc về tầng cao nhất của thế gian.
Nhưng bây giờ xem ra, chỉ sợ cảnh giới của đối phương thật sự cao hơn sức tưởng tượng của nàng!
Bởi vì… Cây tùng ở cửa tiệm tranh chữ kia, sau khi đối phương điểm hóa, mới mở ra linh trí!
Ở trong con ngõ hẻm nhỏ bé vắng vẻ của đô thị phàm trần này, lại ẩn giấu một vị thần tiên đại năng chân chính?
Đối phương là trích tiên hạ phàm? Hay là thiên tiên chuyển thế?
Ở chỗ sâu nhất của sơn trang, trong không gian xanh được chia cắt bởi hàng rào thấp, có thể thấy một tòa lầu các cổ kính hương thơm cổ xưa, trên song cửa sổ gỗ lim điêu khắc tinh tế còn dán giấy lụa theo phong cách trước đây.
Yến Thủy Thủy đứng trước cửa chính của lầu các, nhìn cánh cửa đóng chặt, cung kính nói: “Sư tôn, đồ nhi đã về.”
Trong lầu các vang lên một giọng nữa già nua khàn khàn:
“Thủy nhi, vi sư đã sớm nói với ngươi, không thể lạm dụng thuật cầu mưa này, những người phàm thời nay đã không còn là người phàm trong quá khứ, bọn họ có khoa… Khoa học kỹ thuật và khoa học, đã nhìn trộm được một góc quy luật tự nhiên của thiên địa, chưa hẳn đã không nhận ra sự kỳ lạ của cơn mưa này, nếu bị người phàm phát hiện, dù bọn họ không điều tra ra ngươi, ngoại ma ý chí cũng sẽ đưa tới những ngoại ma tự do ẩn nấp kia để điều tra.”
“Sư tôn, ta cũng không phải tiểu hài tử.” Yến Thủy Thủy bĩu môi, nói: “Ta thi triển thuật cầu mưa xong, lập tức rời khỏi đám mây mưa kia, dù ngoại ma đã nhận ra, cũng không tìm thấy ta.”
“Ngươi biết cẩn thận thì tốt.” Giọng nữ già nua khàn khàn ở trong lầu các nói.
“Đúng rồi, sư tôn, ta muốn hỏi ngài một vấn đề.”
Yến Thủy Thủy ra vẻ lơ đãng hỏi: “Lúc trước ngài từng nói với ta, bây giờ không có yêu, động vật thực vật đều không thể mở linh trí, vậy làm thế nào mới có thể mở linh trí chứ?”
Giọng nữ già nua khàn khàn ở trong lầu các nghi ngờ nói: “Vì sao ngươi đột nhiên hỏi điều này?”
Yến Thủy Thủy bất đắc dĩ nói: “Gần đây ta nuôi một con mèo, nhưng sợ nó chưa sống được mấy năm đã bỏ ta mà đi, vì vậy muốn để nó tu luyện thành tinh.”
Đây cũng là lý do thoái thác mà nàng đã nghĩ kỹ từ lâu, cũng thật sự có một con mèo như thế.
Sở dĩ nàng giấu giếm cây tùng ở cửa tiệm tranh chữ kia, chủ yếu là lo lắng sư tôn và đủ loại cao nhân biết có một gốc cây được mở linh trí như thế, biết đâu sẽ thấy hứng thú bắt tới nghiên cứu, chẳng may chủ nhân cửa tiệm tranh chữ kia cũng không phải cao nhân gì đó, vậy chẳng phải một gốc cây nhỏ đáng thương lại gặp tai họa sao?
Hiếm khi nào quen biết một yêu tinh đơn thuần còn hơi ngốc nghếch đến đáng yêu như thế, nàng cũng không muốn thấy cây tùng nhỏ xảy ra chuyện gì.
“Muốn giúp một con mèo thành tinh?”
Giọng nữ già nua khàn khàn ở trong lầu các mỉm cười, nói khẽ: “Vậy ngươi đừng suy nghĩ nữa, ở thời đại thượng cổ trong truyền thuyết, vạn linh đều hấp thu linh khí của thiên địa, tinh hoa nhật nguyệt, còn có thể mở linh trí, người tu hành có thành tựu, cũng có thể điểm hóa vạn linh thành tinh, nhưng sau khi trải qua kiếp nạn lớn thời thượng cổ, điều này chỉ là vọng tưởng.”
“Vọng tưởng?” Yến Thủy Thủy nghi ngờ nói: “Bây giờ không thể mở linh trí sao?”
“Đại đạo ngũ thập, Thiên Diễn tứ cửu, thế gian cũng không tồn tại điều tuyệt đối, cho dù thời đại bây giờ ngoại ma tràn ngập, truyền thuyết cũng tồn tại hai cách.” Giọng nữ già nua khàn khàn ở trong lầu các nói.
“Hai cách?” Đôi mắt Yến Thủy Thủy sáng lên.
“Thứ nhất, trong truyền thuyết, ở thời kỳ thượng cổ có một nhân vật thiên địa tên là ‘Đế Lưu Tương’, ở trên thiên khung, có thể thông qua giếng Thái Sơn ở trong truyền thuyết, rơi xuống nhân gian, phi cầm tẩu thú, cây cỏ vạn linh, hấp thụ tinh khí tức là có thể mở linh trí, lại tẩy luyện yêu hồn, nuốt càng nhiều Đế Lưu Tương, yêu hồn càng lớn mạnh hơn.”
Nói xong, giọng nữ già nua khàn khàn ở trong lầu các lại khẽ cười một tiếng, nói: “Đáng tiếc, hôm nay đất đai thay đổi lớn, giếng Thái Sơn đã biến thành Nguyên Sơ Ma Giếng, đã mấy ngàn năm Đế Lưu Tương không hề xuất hiện, vì vậy cũng chỉ là truyền thuyết thần thoại mà thôi.”
Yến Thủy Thủy ngạc nhiên.
Nàng vốn tưởng rằng, có thể chủ nhân cửa tiệm tranh chữ kia vô tình lấy được Đế Lưu Tương gì đó, xem ra cũng không phải.
“Vậy cách thứ hai thì sao?” Yến Thủy Thủy hỏi.
“Còn cách thứ hai…”
Giọng nữ già nua khàn khàn ở trong lầu các ung dung nói: “Vậy chỉ có thần tiên cao nhân thật sự ra tay điểm hóa, cho dù cao nhân đã vượt qua năm ải thiên quan cũng không làm được, nhưng sau khi phi thăng lên thiên giới, chắc sẽ có thần tiên đại năng làm được, nếu không rất nhiều đạo thống cũng không có một mạch Yêu Thần.”
Yến Thủy Thủy nghe xong, lại ngây ngẩn cả người.
Thần tiên đại năng?
Ở thời đại bây giờ, chỉ thần tiên đại năng mới có thể điểm hóa vạn linh, mở linh trí?
Vốn lúc nàng tìm thấy những tác phẩm luyện viết vẽ ở trong sọt rác, phát hiện rõ ràng trình độ thấp hơn rất nhiều, còn đang suy nghĩ… Có lẽ những bức tự thiếp kia cũng chỉ là chủ cửa tiệm tranh chữ vô tình đạt được, cũng không phải tự tay viết ra.
Nàng suy đoán có lẽ đối phương là cao nhân, nhưng nhiều nhất cũng chỉ là cao nhân tuyệt thế vượt qua năm ải, thuộc về tầng cao nhất của thế gian.
Nhưng bây giờ xem ra, chỉ sợ cảnh giới của đối phương thật sự cao hơn sức tưởng tượng của nàng!
Bởi vì… Cây tùng ở cửa tiệm tranh chữ kia, sau khi đối phương điểm hóa, mới mở ra linh trí!
Ở trong con ngõ hẻm nhỏ bé vắng vẻ của đô thị phàm trần này, lại ẩn giấu một vị thần tiên đại năng chân chính?
Đối phương là trích tiên hạ phàm? Hay là thiên tiên chuyển thế?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook