Toàn Năng Khí Thiếu
-
Chương 479: Đã rất đáng thương rồi
Mấy ngày tiếp theo, Tần Xuyên và Liễu Hàn Yên đều ở lại Tokyo.
Muốn tra rõ hành tung và thói quen sinh hoạt của Hắc La Sát thật ra chẳng dễ dàng gì, thậm chí còn phiền phức hơn cả điều tra một số lãnh đạo quốc gia.
Một là hai người không biết mặt Hắc La Sát, khi còn nhỏ Liễu Hàn Yên gặp Hắc La Sát gần như là một bóng đen, chẳng nhớ rõ gì cả.
Thứ hai, vòng sinh hoạt của Hắc La Sát thật ra không hề lớn, đa số việc đều giao cho con trai Kurozuka đi làm, luôn ẩn phía sau, rất ít xuất đầu lộ diện.
Điều này khiến kế hoạch trước đó của Tần Xuyên khó mà có tiến triển, thảm hơn nữa là trên tin tức sáng sớm của một tuần sau, Tần Xuyên nhìn thấy một tin tức khiến hắn bất an…
- … Căn cứ theo tin điều tra mới nhất, thành viên quan trọng Iga Hisakura của gia tộc Iga đã mất tích từ ngày hôm kia đến bây giờ vẫn chưa có bất kỳ bọn bắt cóc nào liên lạc, phía cảnh sát đã mở rộng phạm vi điều tra ra bên ngoài khu vực Kyoto-fu.
Cô Iga đã mất tích một cách ly kỳ sau khi tham gia xong hoạt động chúc mừng ở Sanjusangendo. Thông tin bọn bắt cóc để lại chỉ có một tờ giấy viết chữ “thi”, hiện phía cảnh sát vẫn chưa lấy được bất cứ dấu vấn tay hay manh mối gì từ trên đó.
Tộc trưởng gia tộc Iga, chú của cô Iga là ngài Iga Kubo đã xin mọi người trong xã hội giúp đỡ, mong công dân phát hiện ra bất cứ manh mối nào hãy mau chóng báo với cảnh sát, nếu manh mối là thật, gia tộc Iga sẽ hậu tạ…
Dù Tần Xuyên cũng từng nghĩ liệu Thi Ma Môn có động thủ chỗ Hisakura không, nhưng hắn không hề có cách tốt để phòng tránh.
Vì đối thủ lần này quá mạnh, bản thân Tần Xuyên còn chưa chắc đã có thể toàn thân trở ra, nếu Hisakura ở cùng bọn họ thì cũng vẫn có thể gặp bất trắc. Nếu đem so sánh thì chi bằng đánh cược một lần, cược Thi Ma Môn không dám trực tiếp động vào gia tộc Iga.
Nhưng không ngờ cuối cùng chúng vẫn vụng trộm bắt cóc Hisakura, xem ra là không bắt được Liễu Hàn Yên thì không dừng tay.
Tin tức ở Nhật hơi náo loạn, dù sao thì gia tộc Iga cũng là nhân vật nổi tiếng, tin đại tiểu thư gia tộc này bị bắt cóc rất nhanh liền truyền khắp giới truyền thông.
Dù Liễu Hàn Yên không hiểu tiếng Nhật nhưng cũng có thể nhìn hiểu tin tức phát cái gì. Sau khi biết Hisakura bị bắt cóc, cô lập tức đến phòng của Tần Xuyên bàn bạc.
- Chúng ta không thể tiếp tục chờ nữa, chúng bắt cóc Hisakura thì có thể giết con tin bất cứ lúc nào! Hắc La Sát sẽ không để ý đến tính mạng của ai cả!
Đôi mắt Liễu Hàn Yên tràn ngập sự tự trách, dù gì cũng là cô làm liên lụy đến Hisakura.
Tần Xuyên bảo Liễu Hàn Yên bình tĩnh, nói:
- Cô Liễu, nếu chúng ta loạn trận tuyến thì chẳng khác nào hoàn toàn trúng bẫy của Thi Ma Môn, không chỉ không cứu được người mà còn góp cả tính mạng mình vào.
Nếu không có gì bất ngờ thì qua tối nay, Thi Ma Môn sẽ tra được tin ngụy tạo cô đã ở châu Âu, nếu chúng vẫn không chịu thả cô Iga thì chúng ta hãy hành động, thế nào?
Liễu Hàn Yên sững sờ:
- Ngụy tạo tin xuất nhập cảnh sao? Chúng sẽ không dễ dàng tin thế đâu.
- Ít nhất cũng phải thử xem, bây giờ chúng ta còn không biết cô Iga bị nhốt ở đâu, muốn cứu người cũng không biết bắt đầu từ đâu, chẳng phải vậy sao?
Tần Xuyên nói.
Dù trong lòng Liễu Hàn Yên nóng như lửa đốt nhưng cũng biết những gì người đàn ông này nói là sự thật, đành bất đắc dĩ gật đầu.
…
Sáng hôm sau, tại tổng bộ hội Inagawa, Roppongi.
Kurozuka vội vã mang theo máy tính bảng đi vào nơi ở của Hắc La Sát.
Vừa vào cửa, Hắc La Sát đang cùng người vợ xinh đẹp yêu kiều mớm rượu cho nhau, dính vào một chỗ, cực kỳ vui vẻ.
Thấy con trai lỗ mãng như vậy, Hắc La Sát không khỏi lộ vẻ không vui.
- Tốt nhất là mày có chuyện gấp.
Hắc La Sát trầm giọng nói.
Kurozuka vội vàng mở máy tính bảng ra, nói:
- Cha, mẹ, bộ phận tình báo của chúng ta tra được một tin mới nhất, tối hôm qua Liễu Hàn Yên đã đến Luân Đôn!
- Cái gì?
Hắc La Sát nhìn chằm chằm vào thông tin đăng ký hải quan trên máy tính bảng, vẻ mặt không tin nói:
- Giả đấy! Sao nó có thể trốn được tai mắt của chúng ta rời khỏi Nhật chứ? Hơn nữa sao nó không đến Trung Quốc mà lại đến Luân Đôn?
Kurozuka vẻ mặt sầu lo nói:
- Nếu chỉ là thông tin nhập cảnh thì con cũng không tin, nhưng về sau Liễu Hàn Yên còn đến một quán cà phê, có nhật ký tiêu phí thẻ ngân hàng và hình ảnh từ máy quay.
Nhìn từ hình ảnh trong máy quay, dù không thấy chính diện nhưng hình thể dường như đúng là Liễu Hàn Yên. Mấu chốt là cách quán cà phê không xa chính là tổng bộ bí mật của công hội sát thủ Phoenix!
- Công hội Phoenix?
Người phụ nữ xinh đẹp nghĩ nghĩ, dịu dàng nói:
- Anh yêu, sát thủ siêu cấp mới nổi lên của thế giới dưới lòng đất gần đây, cái tên sát thủ “Kiếm Ma” đó, liệu có phải chính là tên kiếm khách thần bí gây phiền phức cho chúng ta không?
Kurozuka dùng sức gật đầu:
- Mẹ thật sáng suốt! Con cũng nghĩ vậy! Nghe nói ngay cả kỵ sĩ thần phù hộ của đồng minh Tulip còn không ngăn cản được hắn, hơn nữa hắn còn đánh bại Viêm Ma Balogh.
Nếu là hắn thì có tu vi đó, kiếm thuật đó, tất cả cũng thuận hết! Rất có thể Liễu Hàn Yên đã hợp tác với Phoenix, ủy thác Kiếm Ma đến đối phó với chúng ta!
Hắc La Sát híp mắt nói:
- Tao nhớ… Viêm Ma Balogh là dị năng giả tiên thiên cao cấp mà Kiếm Ma một kiếm đã giết chết Balogh. Nếu đúng là hắn thì chẳng phải mày và Tuyết Nữ đã sớm bị hắn giết rồi à?
Kurozuka một hồi ngạc nhiên, cẩn thận suy nghĩ, hình như đúng là vậy, chẳng lẽ nói Kiếm Ma cố ý thả bọn chúng một con đường sống?
- Chỉ có hai khả năng. Một là kiếm khách đó không phải Kiếm Ma. Hai là Kiếm Ma không dùng thực lực thật sự hoặc không muốn để lộ thân phận của mình.
Người phụ nữ xinh đẹp phân tích.
Hắc La Sát gật gật đầu:
- Có lý, dù thế nào đi nữa, địch không động, ta không động. Em gái mày đã bắt Iga Hisakura, nếu như ả Liễu Hàn Yên kia đến Luân Đôn thật thì chúng ta hãy đợi ả ta mười ngày nửa tháng xem ả ta có quay về cứu cô ta không.
Nếu hơn chục ngày sau ả ta còn không về… Vậy chúng ta cũng không thể đưa miếng thịt mỡ đến miệng rồi ra ngoài. Nghe em gái mày nói, Iga Hisakura này còn là xử nữ, thiếu một đường là bước vào tiên thiên sơ cấp, đây chẳng phải là nguyên liệu tốt sao?
- Ha ha… Anh yêu, vẫn là anh nghĩ chu đáo.
Người phụ nữ xinh đẹp cười ngọt ngào.
Kurozuka tròng mắt xoay tròn, nói:
- Cha, mẹ, chi bằng hãy giao Iga Hisakura cho con trông coi để em gái đỡ phải hao tâm tổn trí.
- Hừ, người là do Tuyết Nữ bắt, mày đi hỏi con bé đi, không có chuyện gì khác thì ra ngoài đi.
Hắc La Sát khoát khoát tay nói.
Kurozuka hết cách, đành phải yên lặng rời đi.
Cùng lúc đó, tại một căn hộ cao tầng ở Tokyo.
Phong cách trang trí của cả căn hộ đều là màu trắng nhưng khắp nơi trên tường đều treo những bức họa và ảnh chụp cực lớn.
Những bức ảnh cực lớn này đều là tranh sơn dầu, tranh thủy mặc nhờ họa sĩ vẽ lại chân dung Tuyết Nữ, Tuyết Nữ mặc các loại quần áo xinh đẹp.
Giống như đây là một triển lãm của mình cô ta vậy.
Lúc này, Tuyết Nữ đang ngồi trên một tấm Tatami, trên chiếc bàn nhỏ phía trước đặt một lò hun hương, cô ta khẽ lật xem một cuốn tạp chí thời thượng, nhìn các nhãn hiệu quần áo nổi tiếng mùa thu đông.
Mà ở cách cô ta không xa, Iga Hisakura ngồi dưới đất, vẻ mặt phức tạp nhìn Tuyết Nữ.
Từ sau khi bị bắt cóc đến đây, Hisakura đã cảm thấy cả người người phụ nữ này lộ ra vẻ cổ quái, vừa không dùng dây thừng trói cô, cũng không cho cô uống thuốc, không thẩm vấn, không tra tấn, như là mời cô đến nhà làm khách, chẳng giống bắt cóc gì cả!
- Rốt cục cô muốn gì?
Hisakura nhịn không được hỏi.
Tuyết Nữ dừng động tác lật tạp chí, ngẩng đầu mỉm cười:
- Nhìn cô bình thường quá, đầu óc cũng không linh hoạt. Đương nhiên là lấy cô làm con tin, dụ dỗ Liễu Hàn Yên đến.
- Cô không sợ tôi chạy trốn sao?
Tuyết Nữ tự tin nhìn Hisakura:
- Nếu tôi đã dám không trói buộc cô như vậy thì đương nhiên nắm chắc cô không trốn thoát được, không tin cô có thể thử xem.
Hisakura bị xem thường như vậy, đương nhiên vô cùng tức giận, cô đang định đứng dậy lao đến liều mạng thì đột nhiên sững người lại, ở ngay tại chỗ không dám nhúc nhích.
Áp lực tiên thiên cao cấp của Tuyết Nữ vừa phóng ra liền khiến Hisakura cảm thấy toàn thân khó chịu, tựa như có một ngọn núi đang đè lên người cô, giữ thân xác còn khó khăn.
- Cô giết tôi đi! Tôi không đánh lại được cô nhưng tôi cũng sẽ không bị cô lợi dụng!
Hisakura quật cường nói.
- Xin lỗi, tôi không thích giết người phụ nữ xấu hơn tôi, vì tôi cảm thấy cô xấu thế này đã rất đáng thương rồi.
Tuyết Nữ vẻ mặt tiếc hận nói.
- Cô bị bệnh thần kinh à? Đồ tự kỷ! Tôi biết rồi, cô cảm thấy tướng quân của chúng tôi đẹp hơn cô nên mới hận cô ấy như vậy đúng không?
Như là bị giẫm phải đuôi, khuôn mặt Tuyết Nữ trở nên lạnh lùng:
- Yên tâm đi, không lâu nữa ả ta chết, biến thành hài cốt thì tôi sẽ xinh đẹp hơn cô ta.
- Hèn hạ, vô sỉ… loại phụ nữ như cô có xinh đến đâu cũng là ma quỷ! Xấu xí đến cực điểm!
- Chậc chậc, nhìn cô kìa, vẻ mặt dữ tợn đó, diện mạo xấu, tư thế cũng xấu, thật thấy bi ai cho cô.
Tuyết Nữ than nhẹ.
Hisakura nghiến răng nghiến lợi, vừa nghĩ tới việc có thể Liễu Hàn Yên sẽ mạo hiểm đến cứu mình, cô liền vô cùng lo lắng, không khỏi nhìn sang một bức tường ở bên cạnh cách đó không xa…
- Cô muốn tìm đường chết thì tốt nhất hãy cân nhắc kỹ, vì cho dù cô chết thì Liễu Hàn Yên cũng sẽ không biết, nếu ả ta muốn đến thì vẫn đến.
Tuyết Nữ nhìn thấu tâm tư của Hisakura.
Hisakura không còn sức lực ngồi bệt xuống, sắc mặt tái nhợt hỏi:
- Nếu tướng quân không đến thì sao? Cô muốn giam tôi đến khi nào?
Tuyết Nữ thò tay ra hiệu với những bức phác thảo, bức ảnh chụp đầy vách tường kia, cười thần bí:
- Đợi đến khi cô bị vẻ đẹp của tôi làm ngủ đông, đến chết cũng không quên được dung nhan của tôi thì có thể đi chết rồi.
Muốn tra rõ hành tung và thói quen sinh hoạt của Hắc La Sát thật ra chẳng dễ dàng gì, thậm chí còn phiền phức hơn cả điều tra một số lãnh đạo quốc gia.
Một là hai người không biết mặt Hắc La Sát, khi còn nhỏ Liễu Hàn Yên gặp Hắc La Sát gần như là một bóng đen, chẳng nhớ rõ gì cả.
Thứ hai, vòng sinh hoạt của Hắc La Sát thật ra không hề lớn, đa số việc đều giao cho con trai Kurozuka đi làm, luôn ẩn phía sau, rất ít xuất đầu lộ diện.
Điều này khiến kế hoạch trước đó của Tần Xuyên khó mà có tiến triển, thảm hơn nữa là trên tin tức sáng sớm của một tuần sau, Tần Xuyên nhìn thấy một tin tức khiến hắn bất an…
- … Căn cứ theo tin điều tra mới nhất, thành viên quan trọng Iga Hisakura của gia tộc Iga đã mất tích từ ngày hôm kia đến bây giờ vẫn chưa có bất kỳ bọn bắt cóc nào liên lạc, phía cảnh sát đã mở rộng phạm vi điều tra ra bên ngoài khu vực Kyoto-fu.
Cô Iga đã mất tích một cách ly kỳ sau khi tham gia xong hoạt động chúc mừng ở Sanjusangendo. Thông tin bọn bắt cóc để lại chỉ có một tờ giấy viết chữ “thi”, hiện phía cảnh sát vẫn chưa lấy được bất cứ dấu vấn tay hay manh mối gì từ trên đó.
Tộc trưởng gia tộc Iga, chú của cô Iga là ngài Iga Kubo đã xin mọi người trong xã hội giúp đỡ, mong công dân phát hiện ra bất cứ manh mối nào hãy mau chóng báo với cảnh sát, nếu manh mối là thật, gia tộc Iga sẽ hậu tạ…
Dù Tần Xuyên cũng từng nghĩ liệu Thi Ma Môn có động thủ chỗ Hisakura không, nhưng hắn không hề có cách tốt để phòng tránh.
Vì đối thủ lần này quá mạnh, bản thân Tần Xuyên còn chưa chắc đã có thể toàn thân trở ra, nếu Hisakura ở cùng bọn họ thì cũng vẫn có thể gặp bất trắc. Nếu đem so sánh thì chi bằng đánh cược một lần, cược Thi Ma Môn không dám trực tiếp động vào gia tộc Iga.
Nhưng không ngờ cuối cùng chúng vẫn vụng trộm bắt cóc Hisakura, xem ra là không bắt được Liễu Hàn Yên thì không dừng tay.
Tin tức ở Nhật hơi náo loạn, dù sao thì gia tộc Iga cũng là nhân vật nổi tiếng, tin đại tiểu thư gia tộc này bị bắt cóc rất nhanh liền truyền khắp giới truyền thông.
Dù Liễu Hàn Yên không hiểu tiếng Nhật nhưng cũng có thể nhìn hiểu tin tức phát cái gì. Sau khi biết Hisakura bị bắt cóc, cô lập tức đến phòng của Tần Xuyên bàn bạc.
- Chúng ta không thể tiếp tục chờ nữa, chúng bắt cóc Hisakura thì có thể giết con tin bất cứ lúc nào! Hắc La Sát sẽ không để ý đến tính mạng của ai cả!
Đôi mắt Liễu Hàn Yên tràn ngập sự tự trách, dù gì cũng là cô làm liên lụy đến Hisakura.
Tần Xuyên bảo Liễu Hàn Yên bình tĩnh, nói:
- Cô Liễu, nếu chúng ta loạn trận tuyến thì chẳng khác nào hoàn toàn trúng bẫy của Thi Ma Môn, không chỉ không cứu được người mà còn góp cả tính mạng mình vào.
Nếu không có gì bất ngờ thì qua tối nay, Thi Ma Môn sẽ tra được tin ngụy tạo cô đã ở châu Âu, nếu chúng vẫn không chịu thả cô Iga thì chúng ta hãy hành động, thế nào?
Liễu Hàn Yên sững sờ:
- Ngụy tạo tin xuất nhập cảnh sao? Chúng sẽ không dễ dàng tin thế đâu.
- Ít nhất cũng phải thử xem, bây giờ chúng ta còn không biết cô Iga bị nhốt ở đâu, muốn cứu người cũng không biết bắt đầu từ đâu, chẳng phải vậy sao?
Tần Xuyên nói.
Dù trong lòng Liễu Hàn Yên nóng như lửa đốt nhưng cũng biết những gì người đàn ông này nói là sự thật, đành bất đắc dĩ gật đầu.
…
Sáng hôm sau, tại tổng bộ hội Inagawa, Roppongi.
Kurozuka vội vã mang theo máy tính bảng đi vào nơi ở của Hắc La Sát.
Vừa vào cửa, Hắc La Sát đang cùng người vợ xinh đẹp yêu kiều mớm rượu cho nhau, dính vào một chỗ, cực kỳ vui vẻ.
Thấy con trai lỗ mãng như vậy, Hắc La Sát không khỏi lộ vẻ không vui.
- Tốt nhất là mày có chuyện gấp.
Hắc La Sát trầm giọng nói.
Kurozuka vội vàng mở máy tính bảng ra, nói:
- Cha, mẹ, bộ phận tình báo của chúng ta tra được một tin mới nhất, tối hôm qua Liễu Hàn Yên đã đến Luân Đôn!
- Cái gì?
Hắc La Sát nhìn chằm chằm vào thông tin đăng ký hải quan trên máy tính bảng, vẻ mặt không tin nói:
- Giả đấy! Sao nó có thể trốn được tai mắt của chúng ta rời khỏi Nhật chứ? Hơn nữa sao nó không đến Trung Quốc mà lại đến Luân Đôn?
Kurozuka vẻ mặt sầu lo nói:
- Nếu chỉ là thông tin nhập cảnh thì con cũng không tin, nhưng về sau Liễu Hàn Yên còn đến một quán cà phê, có nhật ký tiêu phí thẻ ngân hàng và hình ảnh từ máy quay.
Nhìn từ hình ảnh trong máy quay, dù không thấy chính diện nhưng hình thể dường như đúng là Liễu Hàn Yên. Mấu chốt là cách quán cà phê không xa chính là tổng bộ bí mật của công hội sát thủ Phoenix!
- Công hội Phoenix?
Người phụ nữ xinh đẹp nghĩ nghĩ, dịu dàng nói:
- Anh yêu, sát thủ siêu cấp mới nổi lên của thế giới dưới lòng đất gần đây, cái tên sát thủ “Kiếm Ma” đó, liệu có phải chính là tên kiếm khách thần bí gây phiền phức cho chúng ta không?
Kurozuka dùng sức gật đầu:
- Mẹ thật sáng suốt! Con cũng nghĩ vậy! Nghe nói ngay cả kỵ sĩ thần phù hộ của đồng minh Tulip còn không ngăn cản được hắn, hơn nữa hắn còn đánh bại Viêm Ma Balogh.
Nếu là hắn thì có tu vi đó, kiếm thuật đó, tất cả cũng thuận hết! Rất có thể Liễu Hàn Yên đã hợp tác với Phoenix, ủy thác Kiếm Ma đến đối phó với chúng ta!
Hắc La Sát híp mắt nói:
- Tao nhớ… Viêm Ma Balogh là dị năng giả tiên thiên cao cấp mà Kiếm Ma một kiếm đã giết chết Balogh. Nếu đúng là hắn thì chẳng phải mày và Tuyết Nữ đã sớm bị hắn giết rồi à?
Kurozuka một hồi ngạc nhiên, cẩn thận suy nghĩ, hình như đúng là vậy, chẳng lẽ nói Kiếm Ma cố ý thả bọn chúng một con đường sống?
- Chỉ có hai khả năng. Một là kiếm khách đó không phải Kiếm Ma. Hai là Kiếm Ma không dùng thực lực thật sự hoặc không muốn để lộ thân phận của mình.
Người phụ nữ xinh đẹp phân tích.
Hắc La Sát gật gật đầu:
- Có lý, dù thế nào đi nữa, địch không động, ta không động. Em gái mày đã bắt Iga Hisakura, nếu như ả Liễu Hàn Yên kia đến Luân Đôn thật thì chúng ta hãy đợi ả ta mười ngày nửa tháng xem ả ta có quay về cứu cô ta không.
Nếu hơn chục ngày sau ả ta còn không về… Vậy chúng ta cũng không thể đưa miếng thịt mỡ đến miệng rồi ra ngoài. Nghe em gái mày nói, Iga Hisakura này còn là xử nữ, thiếu một đường là bước vào tiên thiên sơ cấp, đây chẳng phải là nguyên liệu tốt sao?
- Ha ha… Anh yêu, vẫn là anh nghĩ chu đáo.
Người phụ nữ xinh đẹp cười ngọt ngào.
Kurozuka tròng mắt xoay tròn, nói:
- Cha, mẹ, chi bằng hãy giao Iga Hisakura cho con trông coi để em gái đỡ phải hao tâm tổn trí.
- Hừ, người là do Tuyết Nữ bắt, mày đi hỏi con bé đi, không có chuyện gì khác thì ra ngoài đi.
Hắc La Sát khoát khoát tay nói.
Kurozuka hết cách, đành phải yên lặng rời đi.
Cùng lúc đó, tại một căn hộ cao tầng ở Tokyo.
Phong cách trang trí của cả căn hộ đều là màu trắng nhưng khắp nơi trên tường đều treo những bức họa và ảnh chụp cực lớn.
Những bức ảnh cực lớn này đều là tranh sơn dầu, tranh thủy mặc nhờ họa sĩ vẽ lại chân dung Tuyết Nữ, Tuyết Nữ mặc các loại quần áo xinh đẹp.
Giống như đây là một triển lãm của mình cô ta vậy.
Lúc này, Tuyết Nữ đang ngồi trên một tấm Tatami, trên chiếc bàn nhỏ phía trước đặt một lò hun hương, cô ta khẽ lật xem một cuốn tạp chí thời thượng, nhìn các nhãn hiệu quần áo nổi tiếng mùa thu đông.
Mà ở cách cô ta không xa, Iga Hisakura ngồi dưới đất, vẻ mặt phức tạp nhìn Tuyết Nữ.
Từ sau khi bị bắt cóc đến đây, Hisakura đã cảm thấy cả người người phụ nữ này lộ ra vẻ cổ quái, vừa không dùng dây thừng trói cô, cũng không cho cô uống thuốc, không thẩm vấn, không tra tấn, như là mời cô đến nhà làm khách, chẳng giống bắt cóc gì cả!
- Rốt cục cô muốn gì?
Hisakura nhịn không được hỏi.
Tuyết Nữ dừng động tác lật tạp chí, ngẩng đầu mỉm cười:
- Nhìn cô bình thường quá, đầu óc cũng không linh hoạt. Đương nhiên là lấy cô làm con tin, dụ dỗ Liễu Hàn Yên đến.
- Cô không sợ tôi chạy trốn sao?
Tuyết Nữ tự tin nhìn Hisakura:
- Nếu tôi đã dám không trói buộc cô như vậy thì đương nhiên nắm chắc cô không trốn thoát được, không tin cô có thể thử xem.
Hisakura bị xem thường như vậy, đương nhiên vô cùng tức giận, cô đang định đứng dậy lao đến liều mạng thì đột nhiên sững người lại, ở ngay tại chỗ không dám nhúc nhích.
Áp lực tiên thiên cao cấp của Tuyết Nữ vừa phóng ra liền khiến Hisakura cảm thấy toàn thân khó chịu, tựa như có một ngọn núi đang đè lên người cô, giữ thân xác còn khó khăn.
- Cô giết tôi đi! Tôi không đánh lại được cô nhưng tôi cũng sẽ không bị cô lợi dụng!
Hisakura quật cường nói.
- Xin lỗi, tôi không thích giết người phụ nữ xấu hơn tôi, vì tôi cảm thấy cô xấu thế này đã rất đáng thương rồi.
Tuyết Nữ vẻ mặt tiếc hận nói.
- Cô bị bệnh thần kinh à? Đồ tự kỷ! Tôi biết rồi, cô cảm thấy tướng quân của chúng tôi đẹp hơn cô nên mới hận cô ấy như vậy đúng không?
Như là bị giẫm phải đuôi, khuôn mặt Tuyết Nữ trở nên lạnh lùng:
- Yên tâm đi, không lâu nữa ả ta chết, biến thành hài cốt thì tôi sẽ xinh đẹp hơn cô ta.
- Hèn hạ, vô sỉ… loại phụ nữ như cô có xinh đến đâu cũng là ma quỷ! Xấu xí đến cực điểm!
- Chậc chậc, nhìn cô kìa, vẻ mặt dữ tợn đó, diện mạo xấu, tư thế cũng xấu, thật thấy bi ai cho cô.
Tuyết Nữ than nhẹ.
Hisakura nghiến răng nghiến lợi, vừa nghĩ tới việc có thể Liễu Hàn Yên sẽ mạo hiểm đến cứu mình, cô liền vô cùng lo lắng, không khỏi nhìn sang một bức tường ở bên cạnh cách đó không xa…
- Cô muốn tìm đường chết thì tốt nhất hãy cân nhắc kỹ, vì cho dù cô chết thì Liễu Hàn Yên cũng sẽ không biết, nếu ả ta muốn đến thì vẫn đến.
Tuyết Nữ nhìn thấu tâm tư của Hisakura.
Hisakura không còn sức lực ngồi bệt xuống, sắc mặt tái nhợt hỏi:
- Nếu tướng quân không đến thì sao? Cô muốn giam tôi đến khi nào?
Tuyết Nữ thò tay ra hiệu với những bức phác thảo, bức ảnh chụp đầy vách tường kia, cười thần bí:
- Đợi đến khi cô bị vẻ đẹp của tôi làm ngủ đông, đến chết cũng không quên được dung nhan của tôi thì có thể đi chết rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook