Toàn Diện Tối Cao Hệ Thống
-
Chương 20: Đánh chấp pháp đội đám người
" Cái... " - Triệu Bá Đông chưa kịp hiểu điều gì, một bàn chân đã đạp vào ngực của hắn. Ngay lập tức, hắn như bị một viên gạch ném thẳng vào ngực, miệng hộc máu, áo trên người cũng bị một vết chân xé rách ra, một đạo huyết sắc cũng từ đấy bắn ra ngoài.
Thân thể hắn chấn động thật mạnh, toàn thân vô lực chấn động mà đáp mạnh xuống đất, mà khi đáp xuống đất thời điểm, một tiếng " răng rắc " phát ra khiến hắn khuôn mặt lộ đau đớn tột cùng.
" AAAAAAAAA " - Triệu Bá Đông miệng chưa hề phun ra máu, nhưng tiếng hét hắn chói tai đủ để người ta tận hưởng chung cái cảm giác đau đớn vừa rồi.
Mà lúc này, Triệu Minh Long cũng từ từ xuất hiện trước mặt hắn, đôi mắt vẫn như vậy tràn đầy lãnh khốc, để hắn không nhịn được run rẩy một cái.
Hắn cố kiềm nén sự đau đớn, mặt có chút mếu máo gằn:
" Thiếu chủ, ngươi đây là có ý gì, dám công nhiên đả thương Chấp Pháp Đội người, nếu ngươi không cho ta một lời giải thích, thì đừng trách ta ra tay độc ác "
Đối mặt với ánh mắt độc ác của hắn, Triệu Minh Long không nói gì, chỉ nhìn hắn rồi lập tức giơ tay lên, không chút chần chờ đánh về phía Triệu Bá Đông. Nhưng hắn cũng đã đề phòng từ trước, thấy Triệu Minh Long như vậy, sự phẫn nộ như đã bạo phát ra:
" Được, được, quản ngươi hôm nay cái gì chó má thiếu chủ, ngươi dám ra tay với ta, vậy hôm nay ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết "
" Các ngươi đâu, mau đem tên phế vật này đánh cho ta "
Hắn gào thét lên, đối những thủ hạ kia ra hiệu. Chỉ là, đáp lại sự ra lệnh của Triệu Bá Đông, bọn hắn, hai mặt nhìn nhau, không biết có nên tiến lên hay không. Bởi vì, bọn hắn cũng nghe được đoạn nói chuyện vừa nãy. Kẻ trước mặt bọn hắn đây, chính là thiếu chủ của Triệu gia, không phải là bọn hắn một đám thủ hạ có thể đắc tội được.
Mà nhìn đám thủ hạ phản ứng, Triệu Bá Đông tức giận hét lên:
" Các ngươi còn đứng đó làm gì, mau làm theo lệnh ta, nếu không đợi khi ta ra khỏi đây, nhất định sẽ cho các ngươi sống không bằng chết "
Đối diện với sự đe doạ của Triệu Bá Đông, bọn hắn không nhịn được rùng mình một cái, ngay lập tức hướng về phía Triệu Minh Long mà đánh.
Triệu Bá Đông, chung quy vẫn là nỗi sợ của bọn hắn, vì bọn hắn đã từng cùng Triệu Bá Đông hành hung biết bao nhiêu ngươi, cách hành động của hắn, để đám thủ hạ khắc sâu vào trong lòng, đối hắn sinh ra một loại sợ hãi.
Vì vậy, nghe được âm thanh giận dữ kia, mặc dù bọn hắn không tình nguyện, nhưng vẫn phải làm theo. Mà bọn hắn cũng nghe nói, Triệu Minh Long hiện tại chẳng khác gì phàm nhân, bọn hắn hoàn toàn có thể không giết chết hắn, cũng sẽ không bị trách phạt quá nặng.
Chỉ là khi bọn hắn tiến đến trước mặt Triệu Minh Long thời điểm, một cái bạt tai không biết từ đâu tiến đến, nhanh đến mức bọn hắn còn không kịp phản ứng, đã đập vào mặt đám người.
" Bộp, Bộp, Bộp "
Thanh âm liên tục vang lên, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, tất cả đám người như bị sét đánh giống nhau, thân thể như mềm nhũn ra, theo từng phương hướng mà bay ra đằng sau, thậm chí còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, đã lập tức bị ngất đi.
Một cái bạt tai này, nhìn bề ngoài phổ thông, nhưng nó ẩn chứa sức mạnh thừa sức phá nát một viên đá nhỏ, mặc dù bọn hắn đều tại Thoái Hình Cảnh nhị trọng cấp độ, cũng ngăn không nổi đòn này.
Nhìn thấy cảnh này, Triệu Bá Đông đằng xa ngốc trệ một lúc, con ngươi bên trong lộ ra không hiểu chi sắc, Triệu Minh Long, vậy mà một cái bạt tai, đem toàn bộ đám thủ hạ của hắn đánh ngất đi không còn cái nào.
Một khắc sau, hắn như nhận ra điều gì, ngón tay giơ lên chỉ vào Triệu Minh Long, giọng điệu sững sờ mà nói:
" Sức mạnh này... Ngươi vậy mà khôi phục kinh mạch! "
Vừa nãy khi Triệu Minh Long đánh hắn một cái, hắn lập tức nghĩ đến trường hợp này, chỉ là, hắn không nguyện ý tin tưởng mà thôi, dù sao đám trưởng lão đã nói, kinh mạch của Triệu Minh Long, cũng khó mà khôi phục lại được.
Nhưng hiện tại, hắn đã hoàn toàn xác nhận, tên thiếu chủ này, chắc chắn đã khôi phục kinh mạch, nếu không sẽ không thể có sức mạnh lớn như vậy được.
" Hừ, coi như là khôi phục kinh mạch thì thế nào, ngươi cũng chỉ là một cái Thoái Hình Cảnh nhất trọng nho nhỏ mà thôi, để ta hôm nay thay mặt trưởng lão cho ngươi biết, trời cao đất rộng là cái gì "
Nói xong, hắn cũng nhanh chóng giơ quyền lên, nắm đấm chứa đầy uy lực từ đó cũng được phóng suất. Một cú đấm này, dường như không phải toàn lực của hắn, bởi vì hắn biết rằng, nếu là giết chết Triệu Minh Long, cái mạng hắn cũng khó mà giữ được.
Mà hắn cũng nghĩ rằng, một quyền này, cũng đủ cho Triệu Minh Long một bài học nhớ đời.
Chỉ là đáng tiếc mọi thứ không theo hắn dự kiến. Triệu Bá Đông giơ nắm quyền lên, Triệu Minh Long cũng đồng dạng như vậy, khi hai quyền chạm nhau, một lần nữa áp lực xuất hiện ở cánh tay của hắn. Cảm nhận được nó, sắc mặt hắn đại biến, không còn như vậy phẫn nộ, chỉ còn sự hoảng sợ không thôi.
Lúc này, bàn tay đột nhiên còng lại, xương sống trong cánh tay phát ra tiếng rắc, hắn còn chưa kịp lui tay lại, phần nắm đấm đã trực tiếp bị vỡ ra thành trăm mảnh, huyết sắc mạch máu cũng bị bắn tung toé trên mặt đất, để ai yếu tim nhìn vào cũng thấy ghê rợn.
Hắn kêu thảm thiết lên một tiếng, cánh tay tưởng như vô lực đã cố gắng rút lại, mà một quyền của Triệu Minh Long, sau khi phá nát cánh tay của hắn cũng thu hồi về.
Nhìn về phía Triệu Minh Long, Triệu Bá Đông vẻ mặt không thể tin được mà gào lên:
" Không thể nào, cho dù ngươi đã khôi phục kinh mạch, nhưng cũng chỉ là Thoái Hình Cảnh nhất trọng mà thôi, ngươi vừa rồi dám dùng tà công với ta, ta nhất định sẽ báo lên trưởng lão, để bọn hắn trừng phạt ngươi "
Hắn không thể tin được, một quyền này, kẻ nhận đau đớn lại chính là hắn. Triệu Bá Đông hắn năm nay 21 tuổi, thiên phú phải nói là bình thường nhất trong tầm thường, bây giờ mới là Thoái Hình Cảnh ngũ trọng mà thôi.
Nhưng dù vậy, vẫn là hàng thật giá thật ngũ trọng cấp độ, không phải Thoái Hình Cảnh nhất trọng có thể so sánh. Vì thế, hắn tất nghĩ rằng Triệu Minh Long đã sử dụng một loại tà công nào đó, nên mới có được thực lực mạnh như vậy.
Nhưng Triệu Bá Đông đâu biết rằng, cảnh giới thật sự của Triệu Minh Long, lại là Thoái Hình Cảnh tứ trọng, nhưng bởi vì có Ẩn Khí Thuật hỗ trợ, ngoại trừ khi cảnh giới vượt qua giới hạn cho phép, thì ngay cả khi chiến đấu, bất cứ ai đều không thể nhìn ra sự thật trong đó.
Mà nghe thấy vậy, Triệu Minh Long híp mắt cười nói:
" Nhưng nếu ngươi chết ở đây, có kẻ nào lại biết là do ta làm "
Âm thanh của hắn phi thường nhỏ bé cùng ngắn ngủi, nhưng khi nghe được từng chữ trong câu đó, Triệu Bá Đông không hiểu hiện lên cảm giác sợ hãi, sắc mặt càng thêm tái nhợt mà nói:
" Ngươi dám, đại ca ta chính là đội trưởng Chấp Pháp Đội, ngươi dám động chạm đến ta, đại ca ta sẽ không bỏ qua cho ngươi "
Chỉ là hắn vừa nói hết câu, một bàn chân từ phía Triệu Minh Long bay đến với tốc độ chóng mặt, chớp mắt đã đạp trúng ngực hắn. Mà Triệu Bá Đông lúc này, sắc mặt hiện rõ vẻ trắng bệch, miệng đột nhiên phọt ra ngụm máu tươi, thuận theo hướng chân của Triệu Minh Long mà bay đi.
Một cú đá này, có thể để bất kì một Thoái Hình Cảnh nhất trọng nào mất mạng tại chỗ, không hề có sức phản kháng. Cho dù Triệu Bá Đông là Thoái Hình Cảnh ngũ trọng, nhưng dưới tình huống không chuẩn bị, cộng thêm bản thân vừa bị trọng thương xong, đã không còn đủ sức chống lại cú đá đó nữa.
Đợi hắn bay xa vài mét, thân thể ngã bịch một cái xuống mặt đất thời điểm, Triệu Minh Long đã ngay lập tức đến trước mặt hắn, vẫn cười híp mắt mà nói:
" Vậy ngươi nói thử xem, ta có dám hay không? "
Nhìn vào khuôn mặt tươi cười kia, Triệu Bá Đông không còn như lúc trước khinh thường cùng miệt thị bộ dạng nữa, chỉ còn lại nỗi sợ hãi không hiểu từ đâu tiến nhập vào trong linh hồn hắn, để cho hắn vĩnh viễn không dám nhìn thẳng Triệu Minh Long thêm một lần nào nữa.
Hắn cố gắng vặn vẹo thân mình một cái, ngay lập tức quỳ xuống dưới chân Triệu Minh Long, âm thanh phát ra phi thường nhỏ bé:
" Cầu ngươi... Cầu thiếu chủ tha cho ta, ta có mắt không thấy thái sơn, chỉ cần thiếu chủ tha cho ta, việc gì ta cũng làm được, cho dù làm trâu làm ngựa ta cũng không oán trách "
Giọng điệu của Triệu Bá Đông không còn bình thản nữa, chỉ còn run rẩy mà cố gắng nói ra, mong rằng Triệu Minh Long có thể tha cho hắn một mạng.
Chỉ là sâu trong lòng hắn đã quyết, chỉ cần hắn sống sót qua lần này, chắc chắn sẽ bẩm báo lên trưởng lão, nói đủ thứ xấu về Triệu Minh Long, để hắn tận hưởng cảm giác khốn khổ không thôi.
Hắn không dám diện trực tiếp với Triệu Minh Long, nhưng hắn cũng không thể quên được lần nhục nhã này, chỉ cần có cơ hội làm nhục Triệu Minh Long, hắn nhất định tận dụng nó. Về phần Triệu Minh Long trả thù, hắn cũng không sợ, bởi vì chỉ cần có Triệu gia cao tầng bên cạnh, chắc chắn Triệu Minh Long không thể làm gì hắn được.
Thân thể hắn chấn động thật mạnh, toàn thân vô lực chấn động mà đáp mạnh xuống đất, mà khi đáp xuống đất thời điểm, một tiếng " răng rắc " phát ra khiến hắn khuôn mặt lộ đau đớn tột cùng.
" AAAAAAAAA " - Triệu Bá Đông miệng chưa hề phun ra máu, nhưng tiếng hét hắn chói tai đủ để người ta tận hưởng chung cái cảm giác đau đớn vừa rồi.
Mà lúc này, Triệu Minh Long cũng từ từ xuất hiện trước mặt hắn, đôi mắt vẫn như vậy tràn đầy lãnh khốc, để hắn không nhịn được run rẩy một cái.
Hắn cố kiềm nén sự đau đớn, mặt có chút mếu máo gằn:
" Thiếu chủ, ngươi đây là có ý gì, dám công nhiên đả thương Chấp Pháp Đội người, nếu ngươi không cho ta một lời giải thích, thì đừng trách ta ra tay độc ác "
Đối mặt với ánh mắt độc ác của hắn, Triệu Minh Long không nói gì, chỉ nhìn hắn rồi lập tức giơ tay lên, không chút chần chờ đánh về phía Triệu Bá Đông. Nhưng hắn cũng đã đề phòng từ trước, thấy Triệu Minh Long như vậy, sự phẫn nộ như đã bạo phát ra:
" Được, được, quản ngươi hôm nay cái gì chó má thiếu chủ, ngươi dám ra tay với ta, vậy hôm nay ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết "
" Các ngươi đâu, mau đem tên phế vật này đánh cho ta "
Hắn gào thét lên, đối những thủ hạ kia ra hiệu. Chỉ là, đáp lại sự ra lệnh của Triệu Bá Đông, bọn hắn, hai mặt nhìn nhau, không biết có nên tiến lên hay không. Bởi vì, bọn hắn cũng nghe được đoạn nói chuyện vừa nãy. Kẻ trước mặt bọn hắn đây, chính là thiếu chủ của Triệu gia, không phải là bọn hắn một đám thủ hạ có thể đắc tội được.
Mà nhìn đám thủ hạ phản ứng, Triệu Bá Đông tức giận hét lên:
" Các ngươi còn đứng đó làm gì, mau làm theo lệnh ta, nếu không đợi khi ta ra khỏi đây, nhất định sẽ cho các ngươi sống không bằng chết "
Đối diện với sự đe doạ của Triệu Bá Đông, bọn hắn không nhịn được rùng mình một cái, ngay lập tức hướng về phía Triệu Minh Long mà đánh.
Triệu Bá Đông, chung quy vẫn là nỗi sợ của bọn hắn, vì bọn hắn đã từng cùng Triệu Bá Đông hành hung biết bao nhiêu ngươi, cách hành động của hắn, để đám thủ hạ khắc sâu vào trong lòng, đối hắn sinh ra một loại sợ hãi.
Vì vậy, nghe được âm thanh giận dữ kia, mặc dù bọn hắn không tình nguyện, nhưng vẫn phải làm theo. Mà bọn hắn cũng nghe nói, Triệu Minh Long hiện tại chẳng khác gì phàm nhân, bọn hắn hoàn toàn có thể không giết chết hắn, cũng sẽ không bị trách phạt quá nặng.
Chỉ là khi bọn hắn tiến đến trước mặt Triệu Minh Long thời điểm, một cái bạt tai không biết từ đâu tiến đến, nhanh đến mức bọn hắn còn không kịp phản ứng, đã đập vào mặt đám người.
" Bộp, Bộp, Bộp "
Thanh âm liên tục vang lên, chỉ trong vài giây ngắn ngủi, tất cả đám người như bị sét đánh giống nhau, thân thể như mềm nhũn ra, theo từng phương hướng mà bay ra đằng sau, thậm chí còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, đã lập tức bị ngất đi.
Một cái bạt tai này, nhìn bề ngoài phổ thông, nhưng nó ẩn chứa sức mạnh thừa sức phá nát một viên đá nhỏ, mặc dù bọn hắn đều tại Thoái Hình Cảnh nhị trọng cấp độ, cũng ngăn không nổi đòn này.
Nhìn thấy cảnh này, Triệu Bá Đông đằng xa ngốc trệ một lúc, con ngươi bên trong lộ ra không hiểu chi sắc, Triệu Minh Long, vậy mà một cái bạt tai, đem toàn bộ đám thủ hạ của hắn đánh ngất đi không còn cái nào.
Một khắc sau, hắn như nhận ra điều gì, ngón tay giơ lên chỉ vào Triệu Minh Long, giọng điệu sững sờ mà nói:
" Sức mạnh này... Ngươi vậy mà khôi phục kinh mạch! "
Vừa nãy khi Triệu Minh Long đánh hắn một cái, hắn lập tức nghĩ đến trường hợp này, chỉ là, hắn không nguyện ý tin tưởng mà thôi, dù sao đám trưởng lão đã nói, kinh mạch của Triệu Minh Long, cũng khó mà khôi phục lại được.
Nhưng hiện tại, hắn đã hoàn toàn xác nhận, tên thiếu chủ này, chắc chắn đã khôi phục kinh mạch, nếu không sẽ không thể có sức mạnh lớn như vậy được.
" Hừ, coi như là khôi phục kinh mạch thì thế nào, ngươi cũng chỉ là một cái Thoái Hình Cảnh nhất trọng nho nhỏ mà thôi, để ta hôm nay thay mặt trưởng lão cho ngươi biết, trời cao đất rộng là cái gì "
Nói xong, hắn cũng nhanh chóng giơ quyền lên, nắm đấm chứa đầy uy lực từ đó cũng được phóng suất. Một cú đấm này, dường như không phải toàn lực của hắn, bởi vì hắn biết rằng, nếu là giết chết Triệu Minh Long, cái mạng hắn cũng khó mà giữ được.
Mà hắn cũng nghĩ rằng, một quyền này, cũng đủ cho Triệu Minh Long một bài học nhớ đời.
Chỉ là đáng tiếc mọi thứ không theo hắn dự kiến. Triệu Bá Đông giơ nắm quyền lên, Triệu Minh Long cũng đồng dạng như vậy, khi hai quyền chạm nhau, một lần nữa áp lực xuất hiện ở cánh tay của hắn. Cảm nhận được nó, sắc mặt hắn đại biến, không còn như vậy phẫn nộ, chỉ còn sự hoảng sợ không thôi.
Lúc này, bàn tay đột nhiên còng lại, xương sống trong cánh tay phát ra tiếng rắc, hắn còn chưa kịp lui tay lại, phần nắm đấm đã trực tiếp bị vỡ ra thành trăm mảnh, huyết sắc mạch máu cũng bị bắn tung toé trên mặt đất, để ai yếu tim nhìn vào cũng thấy ghê rợn.
Hắn kêu thảm thiết lên một tiếng, cánh tay tưởng như vô lực đã cố gắng rút lại, mà một quyền của Triệu Minh Long, sau khi phá nát cánh tay của hắn cũng thu hồi về.
Nhìn về phía Triệu Minh Long, Triệu Bá Đông vẻ mặt không thể tin được mà gào lên:
" Không thể nào, cho dù ngươi đã khôi phục kinh mạch, nhưng cũng chỉ là Thoái Hình Cảnh nhất trọng mà thôi, ngươi vừa rồi dám dùng tà công với ta, ta nhất định sẽ báo lên trưởng lão, để bọn hắn trừng phạt ngươi "
Hắn không thể tin được, một quyền này, kẻ nhận đau đớn lại chính là hắn. Triệu Bá Đông hắn năm nay 21 tuổi, thiên phú phải nói là bình thường nhất trong tầm thường, bây giờ mới là Thoái Hình Cảnh ngũ trọng mà thôi.
Nhưng dù vậy, vẫn là hàng thật giá thật ngũ trọng cấp độ, không phải Thoái Hình Cảnh nhất trọng có thể so sánh. Vì thế, hắn tất nghĩ rằng Triệu Minh Long đã sử dụng một loại tà công nào đó, nên mới có được thực lực mạnh như vậy.
Nhưng Triệu Bá Đông đâu biết rằng, cảnh giới thật sự của Triệu Minh Long, lại là Thoái Hình Cảnh tứ trọng, nhưng bởi vì có Ẩn Khí Thuật hỗ trợ, ngoại trừ khi cảnh giới vượt qua giới hạn cho phép, thì ngay cả khi chiến đấu, bất cứ ai đều không thể nhìn ra sự thật trong đó.
Mà nghe thấy vậy, Triệu Minh Long híp mắt cười nói:
" Nhưng nếu ngươi chết ở đây, có kẻ nào lại biết là do ta làm "
Âm thanh của hắn phi thường nhỏ bé cùng ngắn ngủi, nhưng khi nghe được từng chữ trong câu đó, Triệu Bá Đông không hiểu hiện lên cảm giác sợ hãi, sắc mặt càng thêm tái nhợt mà nói:
" Ngươi dám, đại ca ta chính là đội trưởng Chấp Pháp Đội, ngươi dám động chạm đến ta, đại ca ta sẽ không bỏ qua cho ngươi "
Chỉ là hắn vừa nói hết câu, một bàn chân từ phía Triệu Minh Long bay đến với tốc độ chóng mặt, chớp mắt đã đạp trúng ngực hắn. Mà Triệu Bá Đông lúc này, sắc mặt hiện rõ vẻ trắng bệch, miệng đột nhiên phọt ra ngụm máu tươi, thuận theo hướng chân của Triệu Minh Long mà bay đi.
Một cú đá này, có thể để bất kì một Thoái Hình Cảnh nhất trọng nào mất mạng tại chỗ, không hề có sức phản kháng. Cho dù Triệu Bá Đông là Thoái Hình Cảnh ngũ trọng, nhưng dưới tình huống không chuẩn bị, cộng thêm bản thân vừa bị trọng thương xong, đã không còn đủ sức chống lại cú đá đó nữa.
Đợi hắn bay xa vài mét, thân thể ngã bịch một cái xuống mặt đất thời điểm, Triệu Minh Long đã ngay lập tức đến trước mặt hắn, vẫn cười híp mắt mà nói:
" Vậy ngươi nói thử xem, ta có dám hay không? "
Nhìn vào khuôn mặt tươi cười kia, Triệu Bá Đông không còn như lúc trước khinh thường cùng miệt thị bộ dạng nữa, chỉ còn lại nỗi sợ hãi không hiểu từ đâu tiến nhập vào trong linh hồn hắn, để cho hắn vĩnh viễn không dám nhìn thẳng Triệu Minh Long thêm một lần nào nữa.
Hắn cố gắng vặn vẹo thân mình một cái, ngay lập tức quỳ xuống dưới chân Triệu Minh Long, âm thanh phát ra phi thường nhỏ bé:
" Cầu ngươi... Cầu thiếu chủ tha cho ta, ta có mắt không thấy thái sơn, chỉ cần thiếu chủ tha cho ta, việc gì ta cũng làm được, cho dù làm trâu làm ngựa ta cũng không oán trách "
Giọng điệu của Triệu Bá Đông không còn bình thản nữa, chỉ còn run rẩy mà cố gắng nói ra, mong rằng Triệu Minh Long có thể tha cho hắn một mạng.
Chỉ là sâu trong lòng hắn đã quyết, chỉ cần hắn sống sót qua lần này, chắc chắn sẽ bẩm báo lên trưởng lão, nói đủ thứ xấu về Triệu Minh Long, để hắn tận hưởng cảm giác khốn khổ không thôi.
Hắn không dám diện trực tiếp với Triệu Minh Long, nhưng hắn cũng không thể quên được lần nhục nhã này, chỉ cần có cơ hội làm nhục Triệu Minh Long, hắn nhất định tận dụng nó. Về phần Triệu Minh Long trả thù, hắn cũng không sợ, bởi vì chỉ cần có Triệu gia cao tầng bên cạnh, chắc chắn Triệu Minh Long không thể làm gì hắn được.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook